Tin Tức Tố Của Ta Có Độc
Chương 14
TTTCTCĐ - Chương 14
(dreamhouse2255)
Chương 14:
Đêm khuya, Vạn Dương Trạch đầy lòng tâm sự.
Giường dưới, Du Việt ngủ phá lệ thơm ngọt.
Vốn tưởng rằng đêm đầu tiên ở ký túc xá sẽ mất ngủ, sự thật chứng minh, y nghĩ quá nhiều.
Nhưng Phùng Mễ Đế cùng Hầu Vinh Hiên lăn qua lộn lại không ngủ được.
Nửa đêm đang nằm mơ thơm thơm ngọt ngọt, kết quả ngực đột nhiên bị một tảng đá đè lại, thở cũng khó khăn, thật vất vả tỉnh lại, cảm thấy xung quanh đều là uy áp tin tức tố.
Phùng Mễ Đế đột nhiên xốc chăn ngồi dậy, "M*, uy áp tin tức tố mạnh như vậy, là ai?"
Nhưng lại không có hương vị khiến người ta không thoải mái.
Nếu như tin tức tố của Alpha đều có hương vị, vậy đây là cái gì, đơn thuần là khí tràng AA bất hòa?
Bảo sao không có ai nguyện ý ở ký túc xá! Vẫn là nhanh tranh phòng hai người đi thôi!
Hầu Vinh Hiên cũng cảm thấy không thoải mái, ngồi dậy nhìn qua Vạn Dương Trạch giường đối diện, hắn cũng đang mất ngủ.
Chỉ có Du Việt giường dưới ngủ thơm ngọt.
(dreamhouse2255)
Rốt cuộc là thế nào?
Hai người đối diện tâm phiền ý loạn, thẳng đến khi Vạn Dương Trạch ngủ, cỗ áp lực kia mới biến mất.
Trời còn chưa tỏ chuông báo hiệu liền vang lên.
Sau đó là đèn chói sáng, bắt đầu tiếng còi cảnh báo dài dòng.
Du Việt che đầu ngồi dậy, nhìn về phía đồng hồ báo thức, "M*, mới bốn giờ rưỡi! Ta mới ngủ được năm giờ!"
Phùng Mễ Đế đối diện còn buồn ngủ, "Ta chỉ ngủ ba giờ."
Du Việt không nói chuyện, tâm nói ký túc xá Alpha, các ngươi đương nhiên không ngủ được.
Tiếng còi cảnh báo vang lên bên tai mỗi người, muốn ngủ thêm một lát cũng không được, thanh âm quá chói tai.
Hầu Vinh Hiên nhanh chóng xuống giường chuẩn bị đi rửa mặt, không muốn chen với Phùng Mễ Đế cùng Du Việt.
Phùng Mễ Đế nhanh hơn Du Việt một bước, chỉ thiếu chút nữa liền đến vòi nước bồn rửa tay, dưới chân trượt một cái, suýt chút nữa té nhào.
(dreamhouse2255)
Phùng Mễ Đế đang đỡ lấy khung cửa, bị Du Việt mạnh mẽ chen vào trước.
Phùng Mễ Đế khó tin quay đầu lại, "Hầu Vinh Hiên? Ngươi có bệnh sao? Vướng ta làm gì?"
Hầu Vinh Hiên nhàn nhạt buông tay, "Xin lỗi, không phải cố ý."
Phùng Mễ Đế cũng không nghĩ ra, Hầu Vinh Hiên hẳn là không cố ý, bằng không chuyện này không thể nào nói nổi, đang yên đang đẹp vướng chân hắn làm cái gì.
Du Việt là người thứ nhất rửa mặt xong, vừa ra liền thấy Phùng Mễ Đế không chờ nổi đã rời đi theo một đám người vọt tới sân thể ɖu͙ƈ.
Hầu Vinh Hiên nhanh hơn một bước đuổi ở trước Vạn Dương Trạch.
Du Việt rửa mặt xong rồi cũng không đi, ngồi ở trêи giường chờ.
Tiếng còi cảnh báo không ngừng vang vọng, chỉ khi chạy ra khỏi ký túc xá lỗ tai mới được nghỉ ngơi một lúc, nhưng Du Việt vẫn không đi.
Thời điểm Hầu Vinh Hiên chuẩn bị đi, nhìn Du Việt một cái, bước chân bước ra được một nửa do dự lùi trở lại, "Ngươi không đi sao?"
Du Việt sửng sốt, từ ngày hôm qua đến giờ đây là lần đầu tiên y nói chuyện với Hầu Vinh Hiên, "A? Ta đi ngay đây, đi ngay đây."
(dreamhouse2255)
Hầu Vinh Hiên tựa hồ muốn chờ y, nhưng vẫn rời đi trước.
Du Việt không vì gì khác, chỉ là sợ lát nữa nhiều người, tất cả đều là Alpha, thời điểm tập hợp cảm xúc của y sẽ táo bạo phiền muộn.
Y muốn ngửi mùi mê điệt hương.
Vạn Dương Trạch thong thả ung dung rửa mặt xong, giống như là điếc bình tĩnh lấy khăn lông lau mặt, lau xong phát hiện ra Du Việt vẫn chưa đi, nhíu mày lại hỏi y, "Ngươi đang đợi ta?"
Du Việt tay nắm chặt khăn trải giường, "Ừ...... Cái kia, cảm ơn bánh mỳ của ngươi hôm qua."
"À, thuận tay." Vạn Dương Trạch đi ra ngoài, Du Việt nhanh chân đuổi kịp.
Giống như là cái đuôi nhỏ.
Đi một lát, Du Việt đột nhiên từ phía sau nhảy lên ôm lấy cổ Vạn Dương Trạch, bộ dáng anh em tốt quen thuộc.
Đầu của Du Việt ghé vào bên tai Vạn Dương Trạch, "Ngươi nói xem, đợi lát nữa tập hợp sẽ giảng cái gì? Mỗi ngày chúng ta không cần đều phải dậy sớm như vậy đi? Nếu như phân ban, ấn theo cái gì xếp hạng?"
Vạn Dương Trạch hít sâu một hơi, muốn không dấu vết đẩy Du Việt ra, phát hiện đẩy không được, "Ngươi quá nặng."
(dreamhouse2255)
Du Việt làm bộ không hiểu, "Ha? Có sao, vẫn tốt đi."
"Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?" Vạn Dương Trạch hỏi.
Du Việt vò đầu, "Thật không dám dấu diếm, ta không phải là...... phân hoá không hoàn toàn sao, tâm tình tương đối cuồng bạo bất an, ta phát hiện mùi nước giặt quần áo của ngươi rất dễ chịu, ngươi để ta ngửi một chút."
Vạn Dương Trạch nhìn thấy vòng dây đen đeo trêи cổ Du Việt, trêи dây treo một cái bình nhỏ, Du Việt nói là thuốc an thần...... Chẳng lẽ là thật sao?
Dù sao cũng không phải là thích hương vị tin tức tố của hắn.
Giữa A với A bài xích lẫn nhau, hơn nữa tin tức tố của hắn căn bản không có hương vị.
Vạn Dương Trạch: "Nào có nhiều mùi nước giặt như vậy, nếu có, khẳng định chính là quần áo giặt không sạch."
Du Việt sắp thèm muốn chết, "...... Ta làm sao biết được ngươi có giặt sạch hay không, xem trêи phần mặt mũi đối thủ một mất một còn nhiều năm như vậy, để ta ngửi hai ngụm được không?"
Nếu không phải biết đối phương không phải là Omega, Vạn Dương Trạch thậm chí cho rằng Du Việt là đang muốn được đánh dấu tam thời.
(dreamhouse2255)
Du Việt luôn tới gần hắn như vậy, thân thể hắn thật sự ăn không tiêu, thường thường khiến tin tức tố bị rỉ ra ảnh hưởng tới các bạn học xung quanh, Vạn Dương Trạch lấy từ trong túi ra một cái khăn tay xám, "Ngươi ngửi cái này đi."
Du Việt cúi đầu nhíu mày cái khăn tay kia, "Là thuộc nhãn hiệu nước giặt đó sao?"
Vạn Dương Trạch: "Không biết."
Du Việt nửa tin nửa ngờ nhận lấy ngửi một cái, phát ra tiếng tán thưởng từ tận đáy lòng: "Oa."
Vạn Dương Trạch: "......"
Du Việt cũng cảm thấy mình thất thố, "Cái kia, mượn ngươi cái khăn này hai ngày, chờ về nhà ta mời ngươi ăn cơm."
Vạn Dương Trạch nhanh rời đi, "Không cần."
Du Việt đặt trước mũi hít sâu một hơi, tâm nói quá đáng khinh, nhất định phải nhanh chóng làm ra thuốc ức chế.
Vạn Dương Trạch luôn nói tin tức tố của tên kia không có hương vị, thật sự là không có hương vị sao.
Luôn cảm thấy...... rất dễ ngửi.
(dreamhouse2255)
Tân sinh đứng xếp hàng trêи sân thể ɖu͙ƈ theo thứ tự.
Kết quả, Vạn Dương Trạch nhanh hơn Du Việt một bước, hắn vừa tiến vào, cửa sân liền đóng lại.
Du Việt cùng một đám người vừa tới bị chặn bên ngoài.
Du Việt khó hiểu nhìn cửa sắt trước mặt, lại khó hiểu nhìn đám người bên trong.
Y hỏi bảo an phụ trách bên cạnh, "Vì sao không cho chúng ta vào?"
"Sau khi còi cảnh báo vang lên, trong vòng mười lăm phút nhất định phải tiến vào sân thể ɖu͙ƈ, chậm một giây cũng phải tiếp thu trừng phạt."
Tổng cộng 320 tân sinh, có 22 người đến trễ.
Một nắm người cực kỳ không giống người bình thường.
Bên trong đã bắt đầu mở họp, 22 người bên ngoài như rắn mất đầu, đứng đó không biết phải làm sao.
Vạn Dương Trạch cũng không biết có loại quy định này, quay đầu lại nhìn thấy trạng thái của Du Việt khá tốt, nhìn đông nhìn tây.
Tổng huấn luyện viên của tân sinh năm nhất là Ô Phi Trần, một Alpha đạt chất lượng tốt tiêu chuẩn phân hóa suất 65%, có tiếng là người mang đội tàn nhẫn ở trong trường quân đội Đế Đằng.
(dreamhouse2255)
Hắn ở trêи đài diễn thuyết hô, "Toàn bộ chú ý, nghiêm, đằng sau, quay!"
Gần 300 tân sinh bên trong sân thể ɖu͙ƈ thẳng tắp nhìn hai mấy người bên ngoài.
Rõ ràng là cảnh tượng rất buồn cười, bên trong lại không có ai dám cười.
Ô Phi Trần: "22 người ngoài cửa, nhảy ếch 100, chạy bứt tốc 5000m, chống đẩy 200, chạy bùn 1 lần, trong nửa giờ nếu có thể hoàn thành, miễn trừ 0,1 điểm nền, nếu không hoàn thành, điểm nền chỉ còn 0,9."
Thời điểm tốt nghiệp, nếu điểm nền không đạt yêu cầu sẽ ảnh hưởng tới kết quả.
Du Việt nghe xong hoảng sợ nói, "Chạy bứt tốc 5000m ta có lẽ phải dùng đến 15 phút......"
"Chạy bùn sao? Sao lại nghiêm khắc như vậy?"
"Nghe học trưởng nói đây là hạng mục quân huấn trước đây, đều cần làm quen trước, tân sinh ít nhất cũng phải 40 phút mới có thể hoàn thành, hiện tại chúng ta làm sao hoàn thành được hết các hạng mục?"
Có người run bần bật, "Thật m* nó xui xẻo! Ô Phi Trần không phải là người, không phải lần trước hắn đang dạy năm hai sao, năm nay phải mang năm ba mới đúng, sao đột nhiên lại quay về năm nhất? Quá xui xẻo!"
(dreamhouse2255)
Ô Phi Trần hơi nhìn thoáng qua đám người thì thầm to nhỏ bên ngoài, mở đồng hồ quả quýt ra bắt đầu tính giờ, "Nửa giờ, hiện tại bắt đầu, người trong sân thể ɖu͙ƈ nhìn chằm chằm cho ta, sau này ai lại đến muộn trừng phạt hôm nay tăng gấp bội."
Phùng Mễ Đế híp mắt, nhìn 22 người bắt đầu nhảy ếch bên ngoài, trong lòng nghĩ, 0,9 điểm, vậy sau này hắn muốn thắng Du Việt chẳng phải là dễ như trở bàn tay?
Vạn Dương Trạch nhìn thấy Du Việt trước khi chạy còn ngửi khăn tay của hắn một cái, sau đó trịnh trọng cất vào trong túi, lại vỗ vỗ, giống như đó là bảo bối vậy.
Nhịn không được lại nắm chặt nắm tay.
Du Việt làm sao vậy...... Ngoài miệng ghét bỏ hắn, thân thể lại rất...... coi đồ của hắn như trân bảo?
Đây rốt cuộc là ɖu͙ƈ cự còn nghênh, hay ɖu͙ƈ nghênh còn cự?
Du Việt giờ phút này: Ta muốn được thứ nhất!
Hút một ngụm dương khí Vạn Dương Trạch, tinh thần trăm phần trăm.
Phần lớn Alpha thể lực tốt, sức chịu đựng tốt, chỉ là không quá nhanh nhẹn, tân sinh chưa được giáo ɖu͙ƈ bài bản cũng không thể phát huy ra được ưu thế lớn nhất của mính.
Khi Du Việt bắt đầu chạy, tất cả sợ ngây người.
(dreamhouse2255)
"M*......"
"Đây là con thỏ sao?"
"M* nó, tên kia sao lại chạy nhanh như vậy? Mắt ta cũng hoa rồi."
Thời điểm Du Việt chạy cũng rất rõ cảm thấy được có gì đó không giống trước kia, y phát hiện bước chân của y càng nhanh hơn, cũng không có quá thoát lực, thân thể y cực kỳ...... uyển chuyển nhẹ nhàng.
Đây chẳng lẽ là đặc tính thân thể Omega đỉnh cấp giao cho y, tính nhanh nhẹn?
Du Việt càng nghĩ càng vui, lão tử muốn lấy lại điểm nền!
Người bên trong sân thể ɖu͙ƈ, không ai dám động, nội tâm của tất cả đều hô một câu: M*, y quá mạnh.
Thời điểm mọi người còn đang ở vòng thứ nhất, Du Việt đã bắt đầu chạy vòng thứ hai.
Ô Phi Trần mang theo đồng hồ quả quýt ngồi ở phòng nghỉ, chân vắt chéo, uống trà xem báo.
Bên ngoài, Alpha bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.
(dreamhouse2255)
"Trước kia ta từng xem qua ảnh chụp của Du Việt, còn tưởng rằng y là một Omega, không ngờ......"
"Trước kia ta từng nghĩ, nếu y phân hóa thành Omega, cho dù phân hóa suất chỉ có 40%, ta cũng muốn theo đuổi y."
Người bên cạnh cười nhạo hắn suy nghĩ kỳ lạ, "Ngươi nghĩ cái gì đấy, hiện tại Omega đều phân hóa suất thấp đến dọa người, 50% đã là chất lượng tốt, 40% đến lượt ngươi sao?"
Omega chất lượng tốt gần như tuyệt chủng, còn hi hữu hơn cả động vật hoang dại sắp biến mất.
"Nhưng năm nay Cảnh Hữu Từ phân hóa cao nhất tới 65%."
"Ai, đã rất lâu không xuất hiện O chất lượng tốt rồi, không biết hương vị tin tức tố của bọn họ rốt cuộc mê người bao nhiêu."
Tác giả có lời muốn nói:
Các Alpha: Muốn sớm chiều ở chung với Omega (nếu không ở chung với A ngoại hình đẹp cũng được, tỉ như Du Việt)
Du Việt: Tới a các huynh đệ, chạy bùn thua gọi ba ba.
Vạn Dương Trạch: Khăn tay ta cho mượn khi nào trả
(dreamhouse2255)
(dreamhouse2255)
Chương 14:
Đêm khuya, Vạn Dương Trạch đầy lòng tâm sự.
Giường dưới, Du Việt ngủ phá lệ thơm ngọt.
Vốn tưởng rằng đêm đầu tiên ở ký túc xá sẽ mất ngủ, sự thật chứng minh, y nghĩ quá nhiều.
Nhưng Phùng Mễ Đế cùng Hầu Vinh Hiên lăn qua lộn lại không ngủ được.
Nửa đêm đang nằm mơ thơm thơm ngọt ngọt, kết quả ngực đột nhiên bị một tảng đá đè lại, thở cũng khó khăn, thật vất vả tỉnh lại, cảm thấy xung quanh đều là uy áp tin tức tố.
Phùng Mễ Đế đột nhiên xốc chăn ngồi dậy, "M*, uy áp tin tức tố mạnh như vậy, là ai?"
Nhưng lại không có hương vị khiến người ta không thoải mái.
Nếu như tin tức tố của Alpha đều có hương vị, vậy đây là cái gì, đơn thuần là khí tràng AA bất hòa?
Bảo sao không có ai nguyện ý ở ký túc xá! Vẫn là nhanh tranh phòng hai người đi thôi!
Hầu Vinh Hiên cũng cảm thấy không thoải mái, ngồi dậy nhìn qua Vạn Dương Trạch giường đối diện, hắn cũng đang mất ngủ.
Chỉ có Du Việt giường dưới ngủ thơm ngọt.
(dreamhouse2255)
Rốt cuộc là thế nào?
Hai người đối diện tâm phiền ý loạn, thẳng đến khi Vạn Dương Trạch ngủ, cỗ áp lực kia mới biến mất.
Trời còn chưa tỏ chuông báo hiệu liền vang lên.
Sau đó là đèn chói sáng, bắt đầu tiếng còi cảnh báo dài dòng.
Du Việt che đầu ngồi dậy, nhìn về phía đồng hồ báo thức, "M*, mới bốn giờ rưỡi! Ta mới ngủ được năm giờ!"
Phùng Mễ Đế đối diện còn buồn ngủ, "Ta chỉ ngủ ba giờ."
Du Việt không nói chuyện, tâm nói ký túc xá Alpha, các ngươi đương nhiên không ngủ được.
Tiếng còi cảnh báo vang lên bên tai mỗi người, muốn ngủ thêm một lát cũng không được, thanh âm quá chói tai.
Hầu Vinh Hiên nhanh chóng xuống giường chuẩn bị đi rửa mặt, không muốn chen với Phùng Mễ Đế cùng Du Việt.
Phùng Mễ Đế nhanh hơn Du Việt một bước, chỉ thiếu chút nữa liền đến vòi nước bồn rửa tay, dưới chân trượt một cái, suýt chút nữa té nhào.
(dreamhouse2255)
Phùng Mễ Đế đang đỡ lấy khung cửa, bị Du Việt mạnh mẽ chen vào trước.
Phùng Mễ Đế khó tin quay đầu lại, "Hầu Vinh Hiên? Ngươi có bệnh sao? Vướng ta làm gì?"
Hầu Vinh Hiên nhàn nhạt buông tay, "Xin lỗi, không phải cố ý."
Phùng Mễ Đế cũng không nghĩ ra, Hầu Vinh Hiên hẳn là không cố ý, bằng không chuyện này không thể nào nói nổi, đang yên đang đẹp vướng chân hắn làm cái gì.
Du Việt là người thứ nhất rửa mặt xong, vừa ra liền thấy Phùng Mễ Đế không chờ nổi đã rời đi theo một đám người vọt tới sân thể ɖu͙ƈ.
Hầu Vinh Hiên nhanh hơn một bước đuổi ở trước Vạn Dương Trạch.
Du Việt rửa mặt xong rồi cũng không đi, ngồi ở trêи giường chờ.
Tiếng còi cảnh báo không ngừng vang vọng, chỉ khi chạy ra khỏi ký túc xá lỗ tai mới được nghỉ ngơi một lúc, nhưng Du Việt vẫn không đi.
Thời điểm Hầu Vinh Hiên chuẩn bị đi, nhìn Du Việt một cái, bước chân bước ra được một nửa do dự lùi trở lại, "Ngươi không đi sao?"
Du Việt sửng sốt, từ ngày hôm qua đến giờ đây là lần đầu tiên y nói chuyện với Hầu Vinh Hiên, "A? Ta đi ngay đây, đi ngay đây."
(dreamhouse2255)
Hầu Vinh Hiên tựa hồ muốn chờ y, nhưng vẫn rời đi trước.
Du Việt không vì gì khác, chỉ là sợ lát nữa nhiều người, tất cả đều là Alpha, thời điểm tập hợp cảm xúc của y sẽ táo bạo phiền muộn.
Y muốn ngửi mùi mê điệt hương.
Vạn Dương Trạch thong thả ung dung rửa mặt xong, giống như là điếc bình tĩnh lấy khăn lông lau mặt, lau xong phát hiện ra Du Việt vẫn chưa đi, nhíu mày lại hỏi y, "Ngươi đang đợi ta?"
Du Việt tay nắm chặt khăn trải giường, "Ừ...... Cái kia, cảm ơn bánh mỳ của ngươi hôm qua."
"À, thuận tay." Vạn Dương Trạch đi ra ngoài, Du Việt nhanh chân đuổi kịp.
Giống như là cái đuôi nhỏ.
Đi một lát, Du Việt đột nhiên từ phía sau nhảy lên ôm lấy cổ Vạn Dương Trạch, bộ dáng anh em tốt quen thuộc.
Đầu của Du Việt ghé vào bên tai Vạn Dương Trạch, "Ngươi nói xem, đợi lát nữa tập hợp sẽ giảng cái gì? Mỗi ngày chúng ta không cần đều phải dậy sớm như vậy đi? Nếu như phân ban, ấn theo cái gì xếp hạng?"
Vạn Dương Trạch hít sâu một hơi, muốn không dấu vết đẩy Du Việt ra, phát hiện đẩy không được, "Ngươi quá nặng."
(dreamhouse2255)
Du Việt làm bộ không hiểu, "Ha? Có sao, vẫn tốt đi."
"Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?" Vạn Dương Trạch hỏi.
Du Việt vò đầu, "Thật không dám dấu diếm, ta không phải là...... phân hoá không hoàn toàn sao, tâm tình tương đối cuồng bạo bất an, ta phát hiện mùi nước giặt quần áo của ngươi rất dễ chịu, ngươi để ta ngửi một chút."
Vạn Dương Trạch nhìn thấy vòng dây đen đeo trêи cổ Du Việt, trêи dây treo một cái bình nhỏ, Du Việt nói là thuốc an thần...... Chẳng lẽ là thật sao?
Dù sao cũng không phải là thích hương vị tin tức tố của hắn.
Giữa A với A bài xích lẫn nhau, hơn nữa tin tức tố của hắn căn bản không có hương vị.
Vạn Dương Trạch: "Nào có nhiều mùi nước giặt như vậy, nếu có, khẳng định chính là quần áo giặt không sạch."
Du Việt sắp thèm muốn chết, "...... Ta làm sao biết được ngươi có giặt sạch hay không, xem trêи phần mặt mũi đối thủ một mất một còn nhiều năm như vậy, để ta ngửi hai ngụm được không?"
Nếu không phải biết đối phương không phải là Omega, Vạn Dương Trạch thậm chí cho rằng Du Việt là đang muốn được đánh dấu tam thời.
(dreamhouse2255)
Du Việt luôn tới gần hắn như vậy, thân thể hắn thật sự ăn không tiêu, thường thường khiến tin tức tố bị rỉ ra ảnh hưởng tới các bạn học xung quanh, Vạn Dương Trạch lấy từ trong túi ra một cái khăn tay xám, "Ngươi ngửi cái này đi."
Du Việt cúi đầu nhíu mày cái khăn tay kia, "Là thuộc nhãn hiệu nước giặt đó sao?"
Vạn Dương Trạch: "Không biết."
Du Việt nửa tin nửa ngờ nhận lấy ngửi một cái, phát ra tiếng tán thưởng từ tận đáy lòng: "Oa."
Vạn Dương Trạch: "......"
Du Việt cũng cảm thấy mình thất thố, "Cái kia, mượn ngươi cái khăn này hai ngày, chờ về nhà ta mời ngươi ăn cơm."
Vạn Dương Trạch nhanh rời đi, "Không cần."
Du Việt đặt trước mũi hít sâu một hơi, tâm nói quá đáng khinh, nhất định phải nhanh chóng làm ra thuốc ức chế.
Vạn Dương Trạch luôn nói tin tức tố của tên kia không có hương vị, thật sự là không có hương vị sao.
Luôn cảm thấy...... rất dễ ngửi.
(dreamhouse2255)
Tân sinh đứng xếp hàng trêи sân thể ɖu͙ƈ theo thứ tự.
Kết quả, Vạn Dương Trạch nhanh hơn Du Việt một bước, hắn vừa tiến vào, cửa sân liền đóng lại.
Du Việt cùng một đám người vừa tới bị chặn bên ngoài.
Du Việt khó hiểu nhìn cửa sắt trước mặt, lại khó hiểu nhìn đám người bên trong.
Y hỏi bảo an phụ trách bên cạnh, "Vì sao không cho chúng ta vào?"
"Sau khi còi cảnh báo vang lên, trong vòng mười lăm phút nhất định phải tiến vào sân thể ɖu͙ƈ, chậm một giây cũng phải tiếp thu trừng phạt."
Tổng cộng 320 tân sinh, có 22 người đến trễ.
Một nắm người cực kỳ không giống người bình thường.
Bên trong đã bắt đầu mở họp, 22 người bên ngoài như rắn mất đầu, đứng đó không biết phải làm sao.
Vạn Dương Trạch cũng không biết có loại quy định này, quay đầu lại nhìn thấy trạng thái của Du Việt khá tốt, nhìn đông nhìn tây.
Tổng huấn luyện viên của tân sinh năm nhất là Ô Phi Trần, một Alpha đạt chất lượng tốt tiêu chuẩn phân hóa suất 65%, có tiếng là người mang đội tàn nhẫn ở trong trường quân đội Đế Đằng.
(dreamhouse2255)
Hắn ở trêи đài diễn thuyết hô, "Toàn bộ chú ý, nghiêm, đằng sau, quay!"
Gần 300 tân sinh bên trong sân thể ɖu͙ƈ thẳng tắp nhìn hai mấy người bên ngoài.
Rõ ràng là cảnh tượng rất buồn cười, bên trong lại không có ai dám cười.
Ô Phi Trần: "22 người ngoài cửa, nhảy ếch 100, chạy bứt tốc 5000m, chống đẩy 200, chạy bùn 1 lần, trong nửa giờ nếu có thể hoàn thành, miễn trừ 0,1 điểm nền, nếu không hoàn thành, điểm nền chỉ còn 0,9."
Thời điểm tốt nghiệp, nếu điểm nền không đạt yêu cầu sẽ ảnh hưởng tới kết quả.
Du Việt nghe xong hoảng sợ nói, "Chạy bứt tốc 5000m ta có lẽ phải dùng đến 15 phút......"
"Chạy bùn sao? Sao lại nghiêm khắc như vậy?"
"Nghe học trưởng nói đây là hạng mục quân huấn trước đây, đều cần làm quen trước, tân sinh ít nhất cũng phải 40 phút mới có thể hoàn thành, hiện tại chúng ta làm sao hoàn thành được hết các hạng mục?"
Có người run bần bật, "Thật m* nó xui xẻo! Ô Phi Trần không phải là người, không phải lần trước hắn đang dạy năm hai sao, năm nay phải mang năm ba mới đúng, sao đột nhiên lại quay về năm nhất? Quá xui xẻo!"
(dreamhouse2255)
Ô Phi Trần hơi nhìn thoáng qua đám người thì thầm to nhỏ bên ngoài, mở đồng hồ quả quýt ra bắt đầu tính giờ, "Nửa giờ, hiện tại bắt đầu, người trong sân thể ɖu͙ƈ nhìn chằm chằm cho ta, sau này ai lại đến muộn trừng phạt hôm nay tăng gấp bội."
Phùng Mễ Đế híp mắt, nhìn 22 người bắt đầu nhảy ếch bên ngoài, trong lòng nghĩ, 0,9 điểm, vậy sau này hắn muốn thắng Du Việt chẳng phải là dễ như trở bàn tay?
Vạn Dương Trạch nhìn thấy Du Việt trước khi chạy còn ngửi khăn tay của hắn một cái, sau đó trịnh trọng cất vào trong túi, lại vỗ vỗ, giống như đó là bảo bối vậy.
Nhịn không được lại nắm chặt nắm tay.
Du Việt làm sao vậy...... Ngoài miệng ghét bỏ hắn, thân thể lại rất...... coi đồ của hắn như trân bảo?
Đây rốt cuộc là ɖu͙ƈ cự còn nghênh, hay ɖu͙ƈ nghênh còn cự?
Du Việt giờ phút này: Ta muốn được thứ nhất!
Hút một ngụm dương khí Vạn Dương Trạch, tinh thần trăm phần trăm.
Phần lớn Alpha thể lực tốt, sức chịu đựng tốt, chỉ là không quá nhanh nhẹn, tân sinh chưa được giáo ɖu͙ƈ bài bản cũng không thể phát huy ra được ưu thế lớn nhất của mính.
Khi Du Việt bắt đầu chạy, tất cả sợ ngây người.
(dreamhouse2255)
"M*......"
"Đây là con thỏ sao?"
"M* nó, tên kia sao lại chạy nhanh như vậy? Mắt ta cũng hoa rồi."
Thời điểm Du Việt chạy cũng rất rõ cảm thấy được có gì đó không giống trước kia, y phát hiện bước chân của y càng nhanh hơn, cũng không có quá thoát lực, thân thể y cực kỳ...... uyển chuyển nhẹ nhàng.
Đây chẳng lẽ là đặc tính thân thể Omega đỉnh cấp giao cho y, tính nhanh nhẹn?
Du Việt càng nghĩ càng vui, lão tử muốn lấy lại điểm nền!
Người bên trong sân thể ɖu͙ƈ, không ai dám động, nội tâm của tất cả đều hô một câu: M*, y quá mạnh.
Thời điểm mọi người còn đang ở vòng thứ nhất, Du Việt đã bắt đầu chạy vòng thứ hai.
Ô Phi Trần mang theo đồng hồ quả quýt ngồi ở phòng nghỉ, chân vắt chéo, uống trà xem báo.
Bên ngoài, Alpha bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.
(dreamhouse2255)
"Trước kia ta từng xem qua ảnh chụp của Du Việt, còn tưởng rằng y là một Omega, không ngờ......"
"Trước kia ta từng nghĩ, nếu y phân hóa thành Omega, cho dù phân hóa suất chỉ có 40%, ta cũng muốn theo đuổi y."
Người bên cạnh cười nhạo hắn suy nghĩ kỳ lạ, "Ngươi nghĩ cái gì đấy, hiện tại Omega đều phân hóa suất thấp đến dọa người, 50% đã là chất lượng tốt, 40% đến lượt ngươi sao?"
Omega chất lượng tốt gần như tuyệt chủng, còn hi hữu hơn cả động vật hoang dại sắp biến mất.
"Nhưng năm nay Cảnh Hữu Từ phân hóa cao nhất tới 65%."
"Ai, đã rất lâu không xuất hiện O chất lượng tốt rồi, không biết hương vị tin tức tố của bọn họ rốt cuộc mê người bao nhiêu."
Tác giả có lời muốn nói:
Các Alpha: Muốn sớm chiều ở chung với Omega (nếu không ở chung với A ngoại hình đẹp cũng được, tỉ như Du Việt)
Du Việt: Tới a các huynh đệ, chạy bùn thua gọi ba ba.
Vạn Dương Trạch: Khăn tay ta cho mượn khi nào trả
(dreamhouse2255)
Bình luận truyện