Tinh Thần Châu
Chương 1140: Thập Đại Quân Đoàn
Tổng đà Thiên Hạ thương hội Tụ Bảo Bồn...
Bốn phía xung quanh trên đỉnh Thần Tài Phong, khắp nơi đều chật kín người, lĩnh chủ chư quốc đã triệu tập toàn bộ thủ hạ chạy đến. Thanh Bang cùng Hồng Bang cũng triệu tập những tán tu trong thiên hạ chạy đến. Hôm nay là ngày hội quy mô nhất Nhân gian Tu Chân Giới, cho nên mọi người cũng không thể không tuân lệnh mà đến!
Trong lúc nhất thời, hơn trăm vạn tu sĩ nhân gian đã tập trung đông đủ, có thể nói là náo nhiệt xưa nay chưa từng thấy qua. Khi tới đây, mọi người đều dùng ánh mắt tò mò đánh giá bốn phía xung quanh, trong lòng lo lắng không yên, phần lớn đều là không hiên vì sao mà phải đến đây.
Mấy trăm lĩnh chủ chư quốc cùng chưởng môn nhân các phái đang hợp nhóm ở trên đỉnh Thần Tài Phong, xét thấy có lĩnh chủ thuộc hạ dưới trướng chỉ mấy trăm hoặc mấy chục người, mà có lĩnh chủ thuộc hạ dưới trướng lại hơn vạn người, thậm chí là mấy vạn người. Các môn phái lớn nhỏ đồng dạng cũng đang nằm trong tình huống này, vì thế bắt đầu tính toán phân chia đồng đều ra.
Hơn trăm vạn tu sĩ được phân chia thành mười quân đoàn, mỗi đoàn ước chừng thống lĩnh hơn mười vạn người, mấy trăm lĩnh chủ chia làm chín tổ, mấy thống lĩnh trong một tổ đảm đương chức vị thống lĩnh chỉ huy quân đoàn. Còn lại một quân đoàn vừa vặn hơn mười vạn người là tán tu trong thiên hạ, tất cả giao cho Thanh Bang cùng Hoàng Bang thống lĩnh. Các môn phái trong Tu Chân Giới nhân gian cũng bị dẹp bỏ, nhân số phán phối dàn trải đồng đều, phân biệt đầu nhập vào dưới trướng của mấy vị lĩnh chủ trung tâm.
Sau khi thương nghị xong, chỉ huy của mười quân đoàn mới thành lập, bắt đầu kiểm tra trạng huống tu vi mạnh yếu của nhân số dưới trướng. Không thể không nói. Dược Thiên Sầu đã dùng đúng người ở trong Trường hợp này. Đầu tiên bọn hắn đối với thủ hạ của mình vốn đã hiểu rõ, hơn nữa còn có uy tín bao nhiêu năm qua, cho nên hiệu suất công tác rất cao, quá trình kiểm tra hơn trăm vạn người chỉ mất không quá nửa ngày thời gian, thì đã có kết quả thống kê.
Sau khi lấy được số liệu thống kê xong. Dược Thiên sầu nhanh chóng phân phát mười ức Thần Phẩm Linh Thạch cho mười quân đoàn. Cũng hướng mọi người giải thích rõ ràng: "Một tu sĩ Trúc Cơ kỳ muốn tấn thăng tu vi lên đến Tiên cấp, nhiều lắm cũng chỉ mất mười bốn ức Thượng Phẩm Linh Thạch, cho dù bắt đầu từ Luyện Khí kỳ, tính toán chu toàn cũng sẽ không vượt quá mười lăm ức Thượng Phẩm Linh Thạch. Nếu đổi thành Thần Phẩm Linh Thạch, thì cũng chỉ có mười lăm khối mà thôi. Như vậy các ngươi lần lượt phân chia ra, mỗi người mười lăm khối Thần Phẩm Linh Thạch, quân đoàn mười vạn nhân số, bất quá cũng chỉ mất hơn một trăm vạn Thần Phầm Linh Thạch, số linh thạch còn dư thừa, thì lưu ở trong tay làm kinh phí quản lý."
Sau khi phát Linh Thạch xong, lại mau chóng đem rất nhiều Trúc Cơ Đan. Thất Bảo Đan. Đại Phá cấm Đan. Tẩy Tùy Kim Đan cùng Thăng Tiên Đan, dựa theo số liệu thống kế phân phát xuống dưới, số lượng đan dược khổng lồ như thế phát ra, dù là lĩnh chủ chư quốc đã từng đến Tiên giới sinh hoạt, cũng bị dọa cho hoảng sợ không thôi, số lượng đan dược khổng lồ như thế này, cần phải mất bao nhiêu linh thảo và tiên thảo mới có thể luyện chế ra ah!
Bất quá cũng chỉ hoảng sợ trong giây lát mà thôi, rất nhanh đã bình tĩnh xuống, dù sao mọi người đối với thần thông quảng đại của Dược Thiên sầu đã quá quen thuộc. Những chuyện tình bất khả tư nghị* như thế này, cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy qua. (*: chuyện không dám tin, không dám tưởng tượng, không tường.)
Phương pháp phục dược đối với lĩnh chủ chư quốc đã có kinh nghiệm mà nói, thì đều không thành vấn đề, rất nhanh đã dựa theo đó mà đi an bài. Nửa ngày sau, đám người đã sôi nổi khoanh chân ngồi xuống ở dưới Thần Tài Phong, thoáng chốc hương khí các loại đan dược tản mát tràn ngập ra ở trong đất trời. Hơn trăm vạn người tập trung phục dược, nhưng xung quanh im ắng đến nỗi, ngay cả tiếng kim rơi đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Trong những ngày kế tiếp, trên bầu trời Thần Tài Phong luôn luôn u ám, trong mây đen bắn ra vô số tia sét quang hoa bất diệt. Thế nhưng vẫn không ngừng có người mạnh mẽ tấn thăng tu vi trở thành cao thù Tiên cấp, lao lên đỉnh Thần Tài Phong đúc luyện Tiên Thể. Theo sau, lại không ngừng có người vạn phần vui sướng bay xuống Thần Tài Phong, cam tâm tình nguyện chờ đợi an bài....
Khoảng một tháng sau, bên trong Tụ Bảo Bổn đã trở thành vườn không nhà trống, hơn trăm vạn người đã biến mất. Phi cầm dã thú xung quanh núi rừng cũng vì thế mà lớn gan, bắt đầu xuất hiện ở trong vùng này, những gian phòng óc trống vắng đã trở thành thiên đường trú mưa tránh nắng cho chúng nó, đám nhền nhện cũng bắt đầu yên tâm kết võng nhả tơ ở trước khung cửa sổ. Bởi vì Chẳng biết chủ nhân nơi đây ngày nào mới quay trở về.
Bên trong Thần Khư Cảnh...
Sau khi Nam Minh lão tổ nghe tin đám đệ tử của mình đến đây, liền đích thân chạy ra đón bọn hắn. Mang về Đại Diễm Sơn. Đối với chuyện này lĩnh chủ các quân đoàn cũng không có ý kiến gì, dù sao trong khi xảy ra chiến tranh, nếu không có binh khí phụ trợ cũng là không được. Cuối cùng mọi người quyết định thương nghị, nhất trí thành lập thêm ra một đội Ngũ luyện đan và luyện khí, phòng ngừa cứu chữa những người bị thương trong khi xảy ra chiến tranh.
Vì thế những người tinh thông luyện đan trong các quân đoàn đã bị điều động ra. Được biết Quan Uy Vũ của Phù Tiên Đảo trước kia từng có mối quan hệ với Dược Thiên Sầu, mọi người cũng là tâm ý tương thông, liền nhất trí tiến cử Quan Uy Vũ thống lĩnh đoàn quân luyện đan.
Sau khi đã an bài thỏa đáng, một đám lĩnh chủ chư quốc hưng phấn xoa tay, không có chuyện gì liền hỏi thăm Dược Thiên sầu xem, khi nào thì có thế xuất chiến!
Chuyện này làm cho Dược Thiên sầu đau răng không thôi, nhưng cũng không tiện đả kích bọn hắn, bất quá nếu cử mặc cho bọn hắn tiếp tục mơ Mộng hão huyền như vậy, sớm hay muộn thì sẽ phải nhận giáo huấn bằng máu. Dù sao tu vi của mọi người còn chưa thấm vào đâu, nhân số đông đảo cũng không thể ngạnh kháng nổi một chiêu công kích của hai đại cao thủ ah!
Vì thế, Dược Thiên sầu liền tổ chức cho lĩnh chủ các quân đoàn xem một màn kịch hay. Trương Bằng suất lĩnh đại quân Anh Hùng đến đây, diễn luyện cho mọi người xem, như thế nào gọi là ký luật nghiêm minh, như thế nào gọi là công thủ dũng mãnh uy lực vô địch. Khiến cho nhóm lĩnh chủ thống lĩnh các quân đoàn bị kinh sợ không nhỏ.
Trên một sườn núi trong Đông Cực Thánh Thổ, mấy trăm người đứng chung một chỗ, ngắm nhìn gần vạn nhân mã của đại quân Anh Hùng đang diễn luyện tập kết bên dưới, đội Ngũ chỉnh tề ngay ngắn giống như là một khối. Trải qua mấy canh giờ liền chưa hề nhìn thấy ai lộn xộn.
Lĩnh chủ các quân đoàn im lặng ngắm nhìn xuống phía dưới, diễn cảm trên mặt vô cùng ngưng trọng, đang nhớ tới Tràng cảnh đám thủ hạ dưới trướng của mình tập kết. Đám người hỗn loạn nhốn nháo không nói, hơn nữa còn ngó nghiêng nhìn trái nhìn phải, mà khi chính mình ra lệnh, đều phải dựa vào tu vi cao thâm điên cuồng hò hét. Nhưng cố tình chính bản thân mình, còn đang dương dương đắc chí vì đã chỉ huy được nhiều người như thế. Nhưng hôm nay nhìn thủ lĩnh của người ta mà xem, chỉ cần đưa ra một cái thù thế, là cả đại quân đều tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh, ký luật nghiêm minh.
Sau khi trầm ngâm một hồi, không ít người đã đưa mắt nhìn nhau xem chừng, đều minh bạch Dược Thiên sầu dẫn bọn hắn tới đây quan sát là có dụng ý gì. Một đám tâm khí cao ngạo, rất nhanh đã nhìn ra sự chênh lệch của mình rồi, nhất thời trong lòng ngượng ngùng xấu hổ không thôi. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
"Chư vị!" Dược Thiên sầu đang đứng trên sườn núi, lúc này rốt cuộc đã chịu mở miệng nói chuyện. Hắn phất tay chỉ xuống đội ngũ bên dưới, cười lạnh nói: "Đừng nghĩ rằng thủ hạ dưới trướng các ngươi có hơn trăm vạn người mà uy phong. Các ngươi có tin, ta chỉ dùng đội ngũ này, đem quân đoàn hơn trăm vạn người của các ngươi đánh cho tan rã hay không? Nguyên nhân rất đơn giản. Bởi vì đám thủ hạ của các ngươi còn chưa tính là quân đoàn, có chăng chỉ là một đám quân lính ô hợp mà thôi."
Một cơn gió lạnh thổi qua, khiến cho quần áo mấy người tung bay phần phật. Nhưng cả đám đều im lặng không lên tiếng, xem như là chấp nhận lời nói của Dược Thiên Sầu. Thật lâu sau đó, Vũ Nam Thiên đứng một bên mới hạ giọng nói: "Chưởng Hình Sứ, ngươi chính là đang nói, tất cả đám thủ hạ của chúng ta còn chưa tính là quân đội. Nếu như huấn luyện thêm xuống, dĩ nhiên là sẽ tương đồng ngay thôi."
"Nga!" Dược Thiên sầu ngân nga một tiếng, quay đầu liếc mắt nhìn mấy người, diễn cảm tươi cười không cho là đúng nói: "Chuyện đó ta cũng đang mỏi mắt mong chờ đây. Bất quá ta nhìn ngươi ăn mặc trang nhã, cũng không giống người có thể huấn luyện ra một chỉ cường binh. Bất quá câu dẫn nữ nhân cũng không phải là chuyện tình sai trái, nếu không thì như này nhé! Ta đang có ý này, thủ hạ của Thư Tâm Nữ Nhi Quốc cùng nữ nhân trong các môn phái khác là tương đối nhiều, nhưng nam nữ sinh hoạt chung một chỗ cũng không phương tiện chỉ huy quân đoàn. Không bằng gây dựng thêm một quân đoàn dành riêng cho nữ nhân, ngươi hãy cùng Thư Tâm hợp tác nhé!"
Lời này vừa nói ra, nhất thời khiến cho đám lĩnh chủ các quân đoàn đều không nhịn nổi cười, thậm chí có không ít người còn phụ họa theo sau: "Ta xem chủ ý này của Chưởng Hình Sử là không sai đâu."
"Thúi lắm!" Vũ Nam Thiên nhìn mấy người xung quanh, mắng một tiếng, diễn cảm trên mật xám xịt thành một đoàn.
Kết quả, Thư Tâm ở trong đám người nhảy vọt ra, cao thấp đánh giá Vũ Nam Thiên, hử thanh nói: "Nữ nhân thì làm sao nào? Cho ngươi một đại nam nhân hỗn chung cùng đám tỷ muội chúng ta, đó chính là diễm phúc, đừng có mật dày không biết xấu hổ!"
Vũ Nam Thiên cười xuy xuy nói: "Đúng rồi! ở trong mắt Thư Tâm ngươi, chỉ có Lộng Trúc mới xứng đáng làm nam nhân thôi!"
Theo sau vội vàng quay sang nhìn Dược Thiên sầu chắp tay hành lễ nói: "Chưởng Hình Sử! Ta tán thành ý kiến gây dựng thêm một quân đoàn nữ nhân. Bất quá Thư Tâm không muốn hợp tác cùng ta, thinh Chưởng Hình Sử điều động Lộng Trúc quay về hợp tác cùng ta!"
Bốn phía xung quanh trên đỉnh Thần Tài Phong, khắp nơi đều chật kín người, lĩnh chủ chư quốc đã triệu tập toàn bộ thủ hạ chạy đến. Thanh Bang cùng Hồng Bang cũng triệu tập những tán tu trong thiên hạ chạy đến. Hôm nay là ngày hội quy mô nhất Nhân gian Tu Chân Giới, cho nên mọi người cũng không thể không tuân lệnh mà đến!
Trong lúc nhất thời, hơn trăm vạn tu sĩ nhân gian đã tập trung đông đủ, có thể nói là náo nhiệt xưa nay chưa từng thấy qua. Khi tới đây, mọi người đều dùng ánh mắt tò mò đánh giá bốn phía xung quanh, trong lòng lo lắng không yên, phần lớn đều là không hiên vì sao mà phải đến đây.
Mấy trăm lĩnh chủ chư quốc cùng chưởng môn nhân các phái đang hợp nhóm ở trên đỉnh Thần Tài Phong, xét thấy có lĩnh chủ thuộc hạ dưới trướng chỉ mấy trăm hoặc mấy chục người, mà có lĩnh chủ thuộc hạ dưới trướng lại hơn vạn người, thậm chí là mấy vạn người. Các môn phái lớn nhỏ đồng dạng cũng đang nằm trong tình huống này, vì thế bắt đầu tính toán phân chia đồng đều ra.
Hơn trăm vạn tu sĩ được phân chia thành mười quân đoàn, mỗi đoàn ước chừng thống lĩnh hơn mười vạn người, mấy trăm lĩnh chủ chia làm chín tổ, mấy thống lĩnh trong một tổ đảm đương chức vị thống lĩnh chỉ huy quân đoàn. Còn lại một quân đoàn vừa vặn hơn mười vạn người là tán tu trong thiên hạ, tất cả giao cho Thanh Bang cùng Hoàng Bang thống lĩnh. Các môn phái trong Tu Chân Giới nhân gian cũng bị dẹp bỏ, nhân số phán phối dàn trải đồng đều, phân biệt đầu nhập vào dưới trướng của mấy vị lĩnh chủ trung tâm.
Sau khi thương nghị xong, chỉ huy của mười quân đoàn mới thành lập, bắt đầu kiểm tra trạng huống tu vi mạnh yếu của nhân số dưới trướng. Không thể không nói. Dược Thiên Sầu đã dùng đúng người ở trong Trường hợp này. Đầu tiên bọn hắn đối với thủ hạ của mình vốn đã hiểu rõ, hơn nữa còn có uy tín bao nhiêu năm qua, cho nên hiệu suất công tác rất cao, quá trình kiểm tra hơn trăm vạn người chỉ mất không quá nửa ngày thời gian, thì đã có kết quả thống kê.
Sau khi lấy được số liệu thống kê xong. Dược Thiên sầu nhanh chóng phân phát mười ức Thần Phẩm Linh Thạch cho mười quân đoàn. Cũng hướng mọi người giải thích rõ ràng: "Một tu sĩ Trúc Cơ kỳ muốn tấn thăng tu vi lên đến Tiên cấp, nhiều lắm cũng chỉ mất mười bốn ức Thượng Phẩm Linh Thạch, cho dù bắt đầu từ Luyện Khí kỳ, tính toán chu toàn cũng sẽ không vượt quá mười lăm ức Thượng Phẩm Linh Thạch. Nếu đổi thành Thần Phẩm Linh Thạch, thì cũng chỉ có mười lăm khối mà thôi. Như vậy các ngươi lần lượt phân chia ra, mỗi người mười lăm khối Thần Phẩm Linh Thạch, quân đoàn mười vạn nhân số, bất quá cũng chỉ mất hơn một trăm vạn Thần Phầm Linh Thạch, số linh thạch còn dư thừa, thì lưu ở trong tay làm kinh phí quản lý."
Sau khi phát Linh Thạch xong, lại mau chóng đem rất nhiều Trúc Cơ Đan. Thất Bảo Đan. Đại Phá cấm Đan. Tẩy Tùy Kim Đan cùng Thăng Tiên Đan, dựa theo số liệu thống kế phân phát xuống dưới, số lượng đan dược khổng lồ như thế phát ra, dù là lĩnh chủ chư quốc đã từng đến Tiên giới sinh hoạt, cũng bị dọa cho hoảng sợ không thôi, số lượng đan dược khổng lồ như thế này, cần phải mất bao nhiêu linh thảo và tiên thảo mới có thể luyện chế ra ah!
Bất quá cũng chỉ hoảng sợ trong giây lát mà thôi, rất nhanh đã bình tĩnh xuống, dù sao mọi người đối với thần thông quảng đại của Dược Thiên sầu đã quá quen thuộc. Những chuyện tình bất khả tư nghị* như thế này, cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy qua. (*: chuyện không dám tin, không dám tưởng tượng, không tường.)
Phương pháp phục dược đối với lĩnh chủ chư quốc đã có kinh nghiệm mà nói, thì đều không thành vấn đề, rất nhanh đã dựa theo đó mà đi an bài. Nửa ngày sau, đám người đã sôi nổi khoanh chân ngồi xuống ở dưới Thần Tài Phong, thoáng chốc hương khí các loại đan dược tản mát tràn ngập ra ở trong đất trời. Hơn trăm vạn người tập trung phục dược, nhưng xung quanh im ắng đến nỗi, ngay cả tiếng kim rơi đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Trong những ngày kế tiếp, trên bầu trời Thần Tài Phong luôn luôn u ám, trong mây đen bắn ra vô số tia sét quang hoa bất diệt. Thế nhưng vẫn không ngừng có người mạnh mẽ tấn thăng tu vi trở thành cao thù Tiên cấp, lao lên đỉnh Thần Tài Phong đúc luyện Tiên Thể. Theo sau, lại không ngừng có người vạn phần vui sướng bay xuống Thần Tài Phong, cam tâm tình nguyện chờ đợi an bài....
Khoảng một tháng sau, bên trong Tụ Bảo Bổn đã trở thành vườn không nhà trống, hơn trăm vạn người đã biến mất. Phi cầm dã thú xung quanh núi rừng cũng vì thế mà lớn gan, bắt đầu xuất hiện ở trong vùng này, những gian phòng óc trống vắng đã trở thành thiên đường trú mưa tránh nắng cho chúng nó, đám nhền nhện cũng bắt đầu yên tâm kết võng nhả tơ ở trước khung cửa sổ. Bởi vì Chẳng biết chủ nhân nơi đây ngày nào mới quay trở về.
Bên trong Thần Khư Cảnh...
Sau khi Nam Minh lão tổ nghe tin đám đệ tử của mình đến đây, liền đích thân chạy ra đón bọn hắn. Mang về Đại Diễm Sơn. Đối với chuyện này lĩnh chủ các quân đoàn cũng không có ý kiến gì, dù sao trong khi xảy ra chiến tranh, nếu không có binh khí phụ trợ cũng là không được. Cuối cùng mọi người quyết định thương nghị, nhất trí thành lập thêm ra một đội Ngũ luyện đan và luyện khí, phòng ngừa cứu chữa những người bị thương trong khi xảy ra chiến tranh.
Vì thế những người tinh thông luyện đan trong các quân đoàn đã bị điều động ra. Được biết Quan Uy Vũ của Phù Tiên Đảo trước kia từng có mối quan hệ với Dược Thiên Sầu, mọi người cũng là tâm ý tương thông, liền nhất trí tiến cử Quan Uy Vũ thống lĩnh đoàn quân luyện đan.
Sau khi đã an bài thỏa đáng, một đám lĩnh chủ chư quốc hưng phấn xoa tay, không có chuyện gì liền hỏi thăm Dược Thiên sầu xem, khi nào thì có thế xuất chiến!
Chuyện này làm cho Dược Thiên sầu đau răng không thôi, nhưng cũng không tiện đả kích bọn hắn, bất quá nếu cử mặc cho bọn hắn tiếp tục mơ Mộng hão huyền như vậy, sớm hay muộn thì sẽ phải nhận giáo huấn bằng máu. Dù sao tu vi của mọi người còn chưa thấm vào đâu, nhân số đông đảo cũng không thể ngạnh kháng nổi một chiêu công kích của hai đại cao thủ ah!
Vì thế, Dược Thiên sầu liền tổ chức cho lĩnh chủ các quân đoàn xem một màn kịch hay. Trương Bằng suất lĩnh đại quân Anh Hùng đến đây, diễn luyện cho mọi người xem, như thế nào gọi là ký luật nghiêm minh, như thế nào gọi là công thủ dũng mãnh uy lực vô địch. Khiến cho nhóm lĩnh chủ thống lĩnh các quân đoàn bị kinh sợ không nhỏ.
Trên một sườn núi trong Đông Cực Thánh Thổ, mấy trăm người đứng chung một chỗ, ngắm nhìn gần vạn nhân mã của đại quân Anh Hùng đang diễn luyện tập kết bên dưới, đội Ngũ chỉnh tề ngay ngắn giống như là một khối. Trải qua mấy canh giờ liền chưa hề nhìn thấy ai lộn xộn.
Lĩnh chủ các quân đoàn im lặng ngắm nhìn xuống phía dưới, diễn cảm trên mặt vô cùng ngưng trọng, đang nhớ tới Tràng cảnh đám thủ hạ dưới trướng của mình tập kết. Đám người hỗn loạn nhốn nháo không nói, hơn nữa còn ngó nghiêng nhìn trái nhìn phải, mà khi chính mình ra lệnh, đều phải dựa vào tu vi cao thâm điên cuồng hò hét. Nhưng cố tình chính bản thân mình, còn đang dương dương đắc chí vì đã chỉ huy được nhiều người như thế. Nhưng hôm nay nhìn thủ lĩnh của người ta mà xem, chỉ cần đưa ra một cái thù thế, là cả đại quân đều tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh, ký luật nghiêm minh.
Sau khi trầm ngâm một hồi, không ít người đã đưa mắt nhìn nhau xem chừng, đều minh bạch Dược Thiên sầu dẫn bọn hắn tới đây quan sát là có dụng ý gì. Một đám tâm khí cao ngạo, rất nhanh đã nhìn ra sự chênh lệch của mình rồi, nhất thời trong lòng ngượng ngùng xấu hổ không thôi. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
"Chư vị!" Dược Thiên sầu đang đứng trên sườn núi, lúc này rốt cuộc đã chịu mở miệng nói chuyện. Hắn phất tay chỉ xuống đội ngũ bên dưới, cười lạnh nói: "Đừng nghĩ rằng thủ hạ dưới trướng các ngươi có hơn trăm vạn người mà uy phong. Các ngươi có tin, ta chỉ dùng đội ngũ này, đem quân đoàn hơn trăm vạn người của các ngươi đánh cho tan rã hay không? Nguyên nhân rất đơn giản. Bởi vì đám thủ hạ của các ngươi còn chưa tính là quân đoàn, có chăng chỉ là một đám quân lính ô hợp mà thôi."
Một cơn gió lạnh thổi qua, khiến cho quần áo mấy người tung bay phần phật. Nhưng cả đám đều im lặng không lên tiếng, xem như là chấp nhận lời nói của Dược Thiên Sầu. Thật lâu sau đó, Vũ Nam Thiên đứng một bên mới hạ giọng nói: "Chưởng Hình Sứ, ngươi chính là đang nói, tất cả đám thủ hạ của chúng ta còn chưa tính là quân đội. Nếu như huấn luyện thêm xuống, dĩ nhiên là sẽ tương đồng ngay thôi."
"Nga!" Dược Thiên sầu ngân nga một tiếng, quay đầu liếc mắt nhìn mấy người, diễn cảm tươi cười không cho là đúng nói: "Chuyện đó ta cũng đang mỏi mắt mong chờ đây. Bất quá ta nhìn ngươi ăn mặc trang nhã, cũng không giống người có thể huấn luyện ra một chỉ cường binh. Bất quá câu dẫn nữ nhân cũng không phải là chuyện tình sai trái, nếu không thì như này nhé! Ta đang có ý này, thủ hạ của Thư Tâm Nữ Nhi Quốc cùng nữ nhân trong các môn phái khác là tương đối nhiều, nhưng nam nữ sinh hoạt chung một chỗ cũng không phương tiện chỉ huy quân đoàn. Không bằng gây dựng thêm một quân đoàn dành riêng cho nữ nhân, ngươi hãy cùng Thư Tâm hợp tác nhé!"
Lời này vừa nói ra, nhất thời khiến cho đám lĩnh chủ các quân đoàn đều không nhịn nổi cười, thậm chí có không ít người còn phụ họa theo sau: "Ta xem chủ ý này của Chưởng Hình Sử là không sai đâu."
"Thúi lắm!" Vũ Nam Thiên nhìn mấy người xung quanh, mắng một tiếng, diễn cảm trên mật xám xịt thành một đoàn.
Kết quả, Thư Tâm ở trong đám người nhảy vọt ra, cao thấp đánh giá Vũ Nam Thiên, hử thanh nói: "Nữ nhân thì làm sao nào? Cho ngươi một đại nam nhân hỗn chung cùng đám tỷ muội chúng ta, đó chính là diễm phúc, đừng có mật dày không biết xấu hổ!"
Vũ Nam Thiên cười xuy xuy nói: "Đúng rồi! ở trong mắt Thư Tâm ngươi, chỉ có Lộng Trúc mới xứng đáng làm nam nhân thôi!"
Theo sau vội vàng quay sang nhìn Dược Thiên sầu chắp tay hành lễ nói: "Chưởng Hình Sử! Ta tán thành ý kiến gây dựng thêm một quân đoàn nữ nhân. Bất quá Thư Tâm không muốn hợp tác cùng ta, thinh Chưởng Hình Sử điều động Lộng Trúc quay về hợp tác cùng ta!"
Bình luận truyện