Tinh Thần Châu
Chương 387: Thương nghị (2)
Thuẫn Ma Tông, bài danh thứ tư, chính là đại biểu thủ tịch của Lục Đạo Ma Tông tên Nguyên Cửu Thánh, tại ma đạo cũng là một nhân vật rất giỏi, thành danh vì sự thiện chiến và tính tình táo bạo. Tuy rằng chỉnh thể thực lực của Lục Đạo Ma Tông không bằng những môn phái bài danh hàng đầu của ma đạo, nhưng thực lực bản thân Nguyên Cửu Thánh quyết không kém tu vi của những người các phái có mặt tại đây.
"Là ai đả thương đệ tử môn hạ chúng ta, đi ra lĩnh tội!" Nguyên Cửu Thánh lần thứ hai rít gào. Hắn nghe được môn hạ đệ tử bị đánh, cấp tốc chạy ra thăm dò, đệ tử kia mặc dù không nhìn thấy rõ là ai ra tay. Nhưng có nói là người trong tứ đại gia tộc, cho nên hắn nhận định do người của tứ đại gia tộc ra tay. Ngay trước cửa nơi các phái tụ tập thương nghị, đệ tử của mình bị đánh, mặt mũi làm sao mà hạ đài. Huống chi Lục Đạo Ma Tông cũng không có lý do sợ hãi tứ đại gia tộc, tự nhiên là muốn đòi về mặt mũi.
Người của tứ đại gia tộc đều biến sắc, đây nói rõ là nhằm vào tứ đại gia tộc, Tất Sơn là dòng chính của Tất Trường Xuân nhất mạch, tự nhiên không có khả năng để Dược Thiên Sầu đi ra lĩnh tội, vừa muốn đứng lên đối chọi, lại bị Dược Thiên Sầu ở phía sau ngăn lại.
Dược Thiên Sầu chậm rãi đứng dậy, vừa rồi nghe được không ai thấy rõ người ra tay, còn đang vui vẻ, chuẩn bị tiếp tục bảo trì trầm mặc. Thế nhưng người ta hầu như đã đốt tới mặt mũi của tứ đại gia tộc, nếu như đặt trên người môn phái khác, hắn khẳng định tiếp tục giả vờ như không biết chuyện gì, nhưng tứ đại gia tộc dù sao cũng có quan hệ với mình, sau này còn có bang trợ lớn, không thể để cho bọn họ thất vọng về mình.
"Là ta." Dược Thiên Sầu thành thật thừa nhận.
Mọi người nghe được nhất thời lộ ra thần tình quả nhiên là thế. Mọi người còn đang nghi hoặc, tứ đại gia tộc luôn luôn trung lập tự bảo vệ mình, cũng không cùng bất luận môn phái nào tùy tiện phát sinh tranh cãi, thế nào lại ở ngay trước cửa đánh người? Là người điên Dược Thiên Sầu, vậy thì dễ giải thích. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Là ngươi?" Nguyên Cửu Thánh ngây ra, lập tức phẫn nộ, chỉ tay quát: "Dược Thiên Sầu, ngươi chớ có ý vào một ít phỉ danh (danh kẻ cướp), lại dám ở tu chân giới làm xằng làm bậy, người khác cho ngươi chút mặt mũi, ngươi thật xem mình là vật gì sao. Một kẻ chỉ biết nhảy nhót như ngươi, Nguyên Cửu Thánh ta cho tới bây giờ không hề xem ngươi vào mắt, một tên lưu manh vô lại cũng dám đùa giỡn trước mặt Lục Đạo Ma Tông ta sao."
"Nguyên lão ca, bớt giận, bớt giận." Cừu Vô Oán lắc mình đi tới, lôi kéo Nguyên Cửu Thánh liên tục khuyên giải an ủi.
"Cừu Vô Oán, cút ngay cho ta." Nguyên Cửu Thánh vung tay, xoay người chỉ vào mũi Cừu Vô Oán mắng: "Thường nghe nói ngươi và tên tiểu vô lại xưng huynh gọi đệ, chính bởi vì có người như ngươi, mới để cho loại vô lại này nhiều lần càn rỡ trong tu chân giới. Sau này đừng gọi ta là lão ca, miễn cho dơ lỗ tai ta, cút ngay."
Lời nói của hắn có thể nói là nói đúng lời trong lòng của những người các phái đang có mặt, tuy rằng Dược Thiên Sầu ở trong tu chân giới nổi danh, nhưng nói lời thành thật, các phái đều là môn phái đứng sừng sững nhiều năm trong tu chân giới, thật đúng không có mấy môn phái thật sự để mắt tới Dược Thiên Sầu, nếu không phải Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung có thái độ tốt với Dược Thiên Sầu, chỉ sợ đã sớm có người hạ thủ đối với hắn, làm sao để cho hắn vui vẻ đến bây giờ, hiện tại lại có thêm một thế lực, tứ đại gia tộc lại làm chỗ dựa cho hắn.
Nguyên Cửu Thánh nói, có thể cho là một hồi chuông cảnh tỉnh Dược Thiên Sầu, lại nhìn những chủ sự khác của các phái có mặt, hầu như trong mắt người người đều mang theo thần tình khinh bỉ, hiển nhiên tất cả mọi người đều nhận thức lời Nguyên Cừu Thánh nói. Dược Thiên Sầu liền hiểu được vị trí của mình trong tu chân giới, vừa rồi ở bên ngoài đột nhiên đánh người, cũng không bài trừ ý nghĩ ta là lưu manh thì ta có sợ gì ai, chính hắn còn tưởng rằng thật uy phong, trên thực tế trong mắt các đại phái có địa vị, căn bản không hề xem trọng mình. Chính mình cũng chỉ có thể đi hù dọa những tiểu đệ từ tu vi tầm thường mà thôi.
"lớn mật!" Ngay khi Nguyên Cửu Thánh mắng Cừu Vô Oán cút ngay, bốn tiếng hét lớn truyền đến, Ma gia tứ tướng trong một thân áo da thú màu đen lắc mình bay
Bị một đám nữ nhân ngăn chặn, Nguyên Cửu Thánh cũng ngẩn người.
"Tử Y trở về." Thanh âm Dược Thiên Sầu hấp dẫn ánh mắt mọi người, chỉ thấy hắn đi tới, quay Nguyên Cửu Thánh cúc cung, hành lễ nói: "Nguyên tiền bối bớt giận, vừa rồi là vãn bối nhất thời lỗ mãng, còn thỉnh tiền bối thứ tội."
Hiện tại hắn đã nghĩ thông, lúc nên cúi đầu thì phải cúi đầu, bằng không rất khó dung nhấp vào hàng ngũ này. Không dung nhấp vào vòng tròn này, cơ hội phát tài tương đối khó tìm. Hiện tại trong ngực khó chịu cũng phải chịu đựng, đợi khi thực lực trên tay thành thục, muốn thu thập ai còn không chỉ nhờ vào một câu nói hay sao.
Các phái nghe được lời này của hắn, nhất thời cảm thấy có chút ngạc nhiên, người điên này luôn luôn được thế không tha, hiện nay nhóm người Tử Y ra mặt, rõ ràng hắn đã chiếm thượng phong, không ngờ còn dùng thái độ thành khẩn đi ra chịu nhận lỗi, thật sự làm người ta có điểm ngoài ý muốn. Ánh mắt Cừu Vô Oán lóe ra nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu, hoài nghi có phải mình đã nhìn lầm rồi hay không.
Thái độ tuy rằng dễ nói, nhưng hắn đánh tàn phế đệ tử Lục Đạo Ma Tông, tự nhiên không có khả năng chỉ một câu xin lỗi thì xong việc. Nguyên Cửu Thánh trợn mắt nói: "Lẽ nào ngươi nghĩ chỉ bằng một câu nói là bỏ qua mọi chuyện?"
"Chẳng hay vãn bối nên làm như thế nào mới có thề làm tiền bối bớt giận?" Dược Thiên Sầu cung kính hỏi thăm.
Ánh mắt Nguyên Cửu Thánh chậm rãi chuyển qua trên đùi hắn, trầm giọng nói: "Chuyện khác ta không nói, ngươi đánh gãy chân ứái của đệ tử chúng ta, nếu như ngươi có thể tự đoạn chân trái, lão phu trở lại đối tông môn cũng xem như có ăn nói. Lão phu cũng bảo chứng Lục Đạo Ma Tông đối với việc này coi như chưa từng phát sinh qua."
Người của tứ đại gia tộc nghe vậy đều tiến tới đứng phía sau Dược Thiên Sầu, trợn mắt trành hướng Nguyên Cửu Thánh, chân của một tiểu đệ tử tu vi kém cỏi không ngờ muốn đổi lấy chân của đệ tử thân truyền của lão tổ tông bọn họ, nếu như thực sự để cho việc này xảy ra, bọn họ cũng không cần quay về tứ đại gia tộc nữa. Gương mặt Tử Y không chút biểu tình nhìn Dược Thiên Sầu, chỉ cần hắn ra dấu, nàng sẽ lập tức xuất thủ. Người của các phái cũng hiểu được điều kiện của Nguyên Cửu Thánh đã có chút quá mức hà khắc, nhiều ít có điểm hiềm nghi hắn không biết điều.
Quả nhiên, khuôn mặt Dược Thiên Sầu trong nháy mắt trầm xuống tới, sờ sờ mũi nhìn quanh mọi người cười lạnh nói: "Muốn ta tự đoạn một chân cũng không phải việc gì khó, nhưng tại hạ có một câu muốn hỏi chư vị một chút, ta cùng tứ đại gia tộc tuy rằng tới chậm một chút, mọi người ở ngoài cửa khiêu khích nhục ma không nói, dù sao cũng do chúng ta thất lễ trước." Hắn đang nói bỗng nhiên xoay người chỉ vào Nguyên Cửu Thánh quát: "Nhưng đệ tử Lục Đạo Ma Tông ngươi dựa vào cái gì ở ngay trước mặt công chúng nhổ nước bọt lên mặt ta, giả như ta nhổ nước bọt lên mặt Nguyên Cửu Thánh ngươi, ngươi có động thủ hay không? Chỉ sợ ngươi còn muốn giết chết người thì phải?"
Còn có việc này? Thật đúng là tìm đánh! Mọi người nhất thời châu đầu ghé tai, mọi người xác thực ở bên trong nghe được bên ngoài có người khiêu khích nhục ma tứ đại gia tộc, ngẫm lại trong tình huống nơi nơi kêu loạn, thật đúng không dám chắc có chút đệ tử hung hăng loạn phun nước bọt.
Nguyên Cửu Thánh nghe vậy giật mình, thế nào chỉ chớp mắt đã biến thành Lục Đạo Ma Tông giáo dạy đệ tử vô phương, chính gây sự trước? Nhưng ngẫm lại chỉ sợ thật sự có khả năng này. Hắn dừng một chút, có chút không quá tự tin nói: "Đây không quá khả năng!"
Hắc hắc! Giảng đạo lý lão tử còn chưa sợ bất cứ ai! Dược Thiên Sầu nhìn quanh bốn phía, cười lạnh nói: "Ta tự biết mọi người đối với ta hiểu lầm rất nhiều, khiến danh tiếng của ta trong tu chân giới không tốt lắm, nhưng ta cũng không phải kẻ phát rồ. Sao lại vô duyên vô cớ tùy tiện bắt được người liền đánh. Một mình ta nói miệng không bằng chóng, nếu Nguyên tiền bối không tin, không ngại đưa đệ tử kia tới, ta có thể cùng hắn đối chất, ai trái ai phải tự nhiên sẽ hiểu rõ ràng!"
"Là ai đả thương đệ tử môn hạ chúng ta, đi ra lĩnh tội!" Nguyên Cửu Thánh lần thứ hai rít gào. Hắn nghe được môn hạ đệ tử bị đánh, cấp tốc chạy ra thăm dò, đệ tử kia mặc dù không nhìn thấy rõ là ai ra tay. Nhưng có nói là người trong tứ đại gia tộc, cho nên hắn nhận định do người của tứ đại gia tộc ra tay. Ngay trước cửa nơi các phái tụ tập thương nghị, đệ tử của mình bị đánh, mặt mũi làm sao mà hạ đài. Huống chi Lục Đạo Ma Tông cũng không có lý do sợ hãi tứ đại gia tộc, tự nhiên là muốn đòi về mặt mũi.
Người của tứ đại gia tộc đều biến sắc, đây nói rõ là nhằm vào tứ đại gia tộc, Tất Sơn là dòng chính của Tất Trường Xuân nhất mạch, tự nhiên không có khả năng để Dược Thiên Sầu đi ra lĩnh tội, vừa muốn đứng lên đối chọi, lại bị Dược Thiên Sầu ở phía sau ngăn lại.
Dược Thiên Sầu chậm rãi đứng dậy, vừa rồi nghe được không ai thấy rõ người ra tay, còn đang vui vẻ, chuẩn bị tiếp tục bảo trì trầm mặc. Thế nhưng người ta hầu như đã đốt tới mặt mũi của tứ đại gia tộc, nếu như đặt trên người môn phái khác, hắn khẳng định tiếp tục giả vờ như không biết chuyện gì, nhưng tứ đại gia tộc dù sao cũng có quan hệ với mình, sau này còn có bang trợ lớn, không thể để cho bọn họ thất vọng về mình.
"Là ta." Dược Thiên Sầu thành thật thừa nhận.
Mọi người nghe được nhất thời lộ ra thần tình quả nhiên là thế. Mọi người còn đang nghi hoặc, tứ đại gia tộc luôn luôn trung lập tự bảo vệ mình, cũng không cùng bất luận môn phái nào tùy tiện phát sinh tranh cãi, thế nào lại ở ngay trước cửa đánh người? Là người điên Dược Thiên Sầu, vậy thì dễ giải thích. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Là ngươi?" Nguyên Cửu Thánh ngây ra, lập tức phẫn nộ, chỉ tay quát: "Dược Thiên Sầu, ngươi chớ có ý vào một ít phỉ danh (danh kẻ cướp), lại dám ở tu chân giới làm xằng làm bậy, người khác cho ngươi chút mặt mũi, ngươi thật xem mình là vật gì sao. Một kẻ chỉ biết nhảy nhót như ngươi, Nguyên Cửu Thánh ta cho tới bây giờ không hề xem ngươi vào mắt, một tên lưu manh vô lại cũng dám đùa giỡn trước mặt Lục Đạo Ma Tông ta sao."
"Nguyên lão ca, bớt giận, bớt giận." Cừu Vô Oán lắc mình đi tới, lôi kéo Nguyên Cửu Thánh liên tục khuyên giải an ủi.
"Cừu Vô Oán, cút ngay cho ta." Nguyên Cửu Thánh vung tay, xoay người chỉ vào mũi Cừu Vô Oán mắng: "Thường nghe nói ngươi và tên tiểu vô lại xưng huynh gọi đệ, chính bởi vì có người như ngươi, mới để cho loại vô lại này nhiều lần càn rỡ trong tu chân giới. Sau này đừng gọi ta là lão ca, miễn cho dơ lỗ tai ta, cút ngay."
Lời nói của hắn có thể nói là nói đúng lời trong lòng của những người các phái đang có mặt, tuy rằng Dược Thiên Sầu ở trong tu chân giới nổi danh, nhưng nói lời thành thật, các phái đều là môn phái đứng sừng sững nhiều năm trong tu chân giới, thật đúng không có mấy môn phái thật sự để mắt tới Dược Thiên Sầu, nếu không phải Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung có thái độ tốt với Dược Thiên Sầu, chỉ sợ đã sớm có người hạ thủ đối với hắn, làm sao để cho hắn vui vẻ đến bây giờ, hiện tại lại có thêm một thế lực, tứ đại gia tộc lại làm chỗ dựa cho hắn.
Nguyên Cửu Thánh nói, có thể cho là một hồi chuông cảnh tỉnh Dược Thiên Sầu, lại nhìn những chủ sự khác của các phái có mặt, hầu như trong mắt người người đều mang theo thần tình khinh bỉ, hiển nhiên tất cả mọi người đều nhận thức lời Nguyên Cừu Thánh nói. Dược Thiên Sầu liền hiểu được vị trí của mình trong tu chân giới, vừa rồi ở bên ngoài đột nhiên đánh người, cũng không bài trừ ý nghĩ ta là lưu manh thì ta có sợ gì ai, chính hắn còn tưởng rằng thật uy phong, trên thực tế trong mắt các đại phái có địa vị, căn bản không hề xem trọng mình. Chính mình cũng chỉ có thể đi hù dọa những tiểu đệ từ tu vi tầm thường mà thôi.
"lớn mật!" Ngay khi Nguyên Cửu Thánh mắng Cừu Vô Oán cút ngay, bốn tiếng hét lớn truyền đến, Ma gia tứ tướng trong một thân áo da thú màu đen lắc mình bay
Bị một đám nữ nhân ngăn chặn, Nguyên Cửu Thánh cũng ngẩn người.
"Tử Y trở về." Thanh âm Dược Thiên Sầu hấp dẫn ánh mắt mọi người, chỉ thấy hắn đi tới, quay Nguyên Cửu Thánh cúc cung, hành lễ nói: "Nguyên tiền bối bớt giận, vừa rồi là vãn bối nhất thời lỗ mãng, còn thỉnh tiền bối thứ tội."
Hiện tại hắn đã nghĩ thông, lúc nên cúi đầu thì phải cúi đầu, bằng không rất khó dung nhấp vào hàng ngũ này. Không dung nhấp vào vòng tròn này, cơ hội phát tài tương đối khó tìm. Hiện tại trong ngực khó chịu cũng phải chịu đựng, đợi khi thực lực trên tay thành thục, muốn thu thập ai còn không chỉ nhờ vào một câu nói hay sao.
Các phái nghe được lời này của hắn, nhất thời cảm thấy có chút ngạc nhiên, người điên này luôn luôn được thế không tha, hiện nay nhóm người Tử Y ra mặt, rõ ràng hắn đã chiếm thượng phong, không ngờ còn dùng thái độ thành khẩn đi ra chịu nhận lỗi, thật sự làm người ta có điểm ngoài ý muốn. Ánh mắt Cừu Vô Oán lóe ra nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu, hoài nghi có phải mình đã nhìn lầm rồi hay không.
Thái độ tuy rằng dễ nói, nhưng hắn đánh tàn phế đệ tử Lục Đạo Ma Tông, tự nhiên không có khả năng chỉ một câu xin lỗi thì xong việc. Nguyên Cửu Thánh trợn mắt nói: "Lẽ nào ngươi nghĩ chỉ bằng một câu nói là bỏ qua mọi chuyện?"
"Chẳng hay vãn bối nên làm như thế nào mới có thề làm tiền bối bớt giận?" Dược Thiên Sầu cung kính hỏi thăm.
Ánh mắt Nguyên Cửu Thánh chậm rãi chuyển qua trên đùi hắn, trầm giọng nói: "Chuyện khác ta không nói, ngươi đánh gãy chân ứái của đệ tử chúng ta, nếu như ngươi có thể tự đoạn chân trái, lão phu trở lại đối tông môn cũng xem như có ăn nói. Lão phu cũng bảo chứng Lục Đạo Ma Tông đối với việc này coi như chưa từng phát sinh qua."
Người của tứ đại gia tộc nghe vậy đều tiến tới đứng phía sau Dược Thiên Sầu, trợn mắt trành hướng Nguyên Cửu Thánh, chân của một tiểu đệ tử tu vi kém cỏi không ngờ muốn đổi lấy chân của đệ tử thân truyền của lão tổ tông bọn họ, nếu như thực sự để cho việc này xảy ra, bọn họ cũng không cần quay về tứ đại gia tộc nữa. Gương mặt Tử Y không chút biểu tình nhìn Dược Thiên Sầu, chỉ cần hắn ra dấu, nàng sẽ lập tức xuất thủ. Người của các phái cũng hiểu được điều kiện của Nguyên Cửu Thánh đã có chút quá mức hà khắc, nhiều ít có điểm hiềm nghi hắn không biết điều.
Quả nhiên, khuôn mặt Dược Thiên Sầu trong nháy mắt trầm xuống tới, sờ sờ mũi nhìn quanh mọi người cười lạnh nói: "Muốn ta tự đoạn một chân cũng không phải việc gì khó, nhưng tại hạ có một câu muốn hỏi chư vị một chút, ta cùng tứ đại gia tộc tuy rằng tới chậm một chút, mọi người ở ngoài cửa khiêu khích nhục ma không nói, dù sao cũng do chúng ta thất lễ trước." Hắn đang nói bỗng nhiên xoay người chỉ vào Nguyên Cửu Thánh quát: "Nhưng đệ tử Lục Đạo Ma Tông ngươi dựa vào cái gì ở ngay trước mặt công chúng nhổ nước bọt lên mặt ta, giả như ta nhổ nước bọt lên mặt Nguyên Cửu Thánh ngươi, ngươi có động thủ hay không? Chỉ sợ ngươi còn muốn giết chết người thì phải?"
Còn có việc này? Thật đúng là tìm đánh! Mọi người nhất thời châu đầu ghé tai, mọi người xác thực ở bên trong nghe được bên ngoài có người khiêu khích nhục ma tứ đại gia tộc, ngẫm lại trong tình huống nơi nơi kêu loạn, thật đúng không dám chắc có chút đệ tử hung hăng loạn phun nước bọt.
Nguyên Cửu Thánh nghe vậy giật mình, thế nào chỉ chớp mắt đã biến thành Lục Đạo Ma Tông giáo dạy đệ tử vô phương, chính gây sự trước? Nhưng ngẫm lại chỉ sợ thật sự có khả năng này. Hắn dừng một chút, có chút không quá tự tin nói: "Đây không quá khả năng!"
Hắc hắc! Giảng đạo lý lão tử còn chưa sợ bất cứ ai! Dược Thiên Sầu nhìn quanh bốn phía, cười lạnh nói: "Ta tự biết mọi người đối với ta hiểu lầm rất nhiều, khiến danh tiếng của ta trong tu chân giới không tốt lắm, nhưng ta cũng không phải kẻ phát rồ. Sao lại vô duyên vô cớ tùy tiện bắt được người liền đánh. Một mình ta nói miệng không bằng chóng, nếu Nguyên tiền bối không tin, không ngại đưa đệ tử kia tới, ta có thể cùng hắn đối chất, ai trái ai phải tự nhiên sẽ hiểu rõ ràng!"
Bình luận truyện