Tinh Thần Châu
Chương 75: Tự ngược
Dược Thiên Sầu "a" một tiếng, hắn từng nghe nói qua, Bách Hoa cung chủ chính là con gái của chưởng môn đời trước trên Phù Tiên Đảo, trong khoảng thời gian này còn biết hiện giữ chức chưởng môn chính là đệ tử của chưởng môn đời trước, Quan Uy Vũ là con trai của chưởng môn trước, bối phận Ma Cửu Cô càng cao, là bác của chưởng môn tiền nhiệm. Trách không được Yến Tử Hà xưng hô Ma Cửu Cô là tổ mỗ mỗ, bối phận này thật là lớn quá.
""Nàng ở tại Bách Hoa Cốc rất tốt, chạy tới gia nhấp Phù Tiên Đảo làm chi?"
Yến Tử Hà lắc đầu nói: "Cụ thể ta cũng không biết, là phụ thân và mẫu thân thương lượng, ca ca đi Vạn Ma Cung học tập pháp thuật, ta đến Phù Tiên Đảo học tập luyện đan thuật."
Dược Thiên Sầu như có đăm chiêu gật đầu, nói tiền nhiệm chưởng môn Phù Tiên Đảo bởi vì chuyện của con gái mà bị buộc bất đắc dĩ lui chức, trên thực tế lại truyền ngôi cho đệ tử Phùng Hướng Thiên, mà thân phận của Yến Tử Hà tại Phù Tiên Đảo tựa hồ cũng không mấy người biết, nếu tất cả mọi người biết nàng là người của Bách Hoa Cung, chỉ sợ cũng không khả năng cho nàng gia nhấp vào Phù Tiên Đảo, trách không được Yến Tử Hà làm việc điệu thấp như vậy, ít cho người ngoài biết. Phỏng chừng tình huống của ca ca nàng tại Vạn Ma Cung cũng là như thế. Một trai một gái phân biệt gia nhấp vào hai đại phái đệ nhất chính đạo cùng ma đạo, việc này có chút ý tứ.
Hai người đi tới vách núi cạnh biển, Dược Thiên Sầu xăn tay áo định leo lên, lại được Yến Tử Hà dẫn theo đi tới, điều này làm cho hắn thân là nam tính nên lòng tự trọng rất thụ đả kích, âm thầm phát hệ nhất định phải sớm ngày trúc cơ thành công.
Mật thất luyện đan bên trong hang động nóng kinh người, mặc dù Dược Thiên Sầu vẫn cật lực chịu đựng, nhưng đến nhiều lần cũng dần dần có thể thừa nhận xuống tới, chỉ là chân khí tiêu hao thật lợi hại, bất quá có nhiều linh thạch phòng ngừa, có thể khôi phục rất nhanh.
Yến Tử Hà quả nhiên không nuốt lời, Dược Thiên Sầu đạt thành nguyện vọng tự tay luyện đan. Người trước lấy ra đại lượng linh thảo phổ thông trong túi trữ vật do tổ mỗ mỗ cấp cho, chính vì chuần bị cho nàng, cấp cho người sau thỏa thích tiêu xài.
Khi tự mình động thủ, Dược Thiên Sầu mới phát hiện cùng lý luận có khác biệt rất lớn, trên kỹ thuật không thành thạo không nói, thần thức bị đan lô cực nóng quan sát, khống chế cách luyện chế đan dược cũng là một chuyện vô cùng thống khổ.
Đầu tiên, thần thức mới nhấp vào đan lô đang bị liệt hỏa đốt cháy, Dược Thiên Sầu oa oa kêu to một tiếng, thần thức rất nhanh thu trở về, làn da toàn thân giống như bị phỏng đỏ au, kết quả thần thức bị hao tổn, cả người uể oải không chịu nổi. Làm cho Yến Tử Hà lại càng hoảng sợ, lúc này mới nhớ tới tổ mỗ mỗ đã từng nói qua, người không có tu vi ngoài Trúc Cơ kỳ không thích hợp học tập luyện đan.
Dược Thiên Sầu trực tiếp lấy ra một khối thượng phẩm linh thạch, hút khô linh khí bên trong, mới khôi phục lại được thần thức bị hao tổn. Yến Tử Hà xót xa hắn, đem lời của tổ mỗ mỗ nói cho hắn, xin khuyên hắn không nên tiếp tục nếm thử.
Dược Thiên Sầu quật cường lắc đầu nói: "Không phải tổ mỗ mỗ của nàng đã nói sao, Luyện Khí kỳ tuy rằng không thích họp luyện đan, nhưng chỉ cần rèn đúc thần thức đủ cường đại, đồng dạng có thể luyện đan. Nếu chuyện người khác có thể làm được, tin tưởng ta cũng có thể làm được."
Sau những lần oa oa kêu to thảm thiết, thần thức Dược Thiên Sầu dừng lại trong đan lô thời gian càng dài. Thấy hắn quyết định tự ngược như vậy, Yến Tử Hà xót xa không ngớt, nhưng lại không khuyên được hắn, không thể làm gì khác hơn là bồi một bên rớt nước mắt.
Thời gian một ngày đêm trôi quạ, thần thức ở lại trong đan lô cũng không đủ thời gian khống chế luyện một lò đan. Trong lúc nổi giận, lại vui mừng phát hiện, thần thức không ngờ có thể kéo dài ra xa địa phương mười thước, động tĩnh trong phương viên mười thước đều nằm trong sự quan sát của hắn, hơn nữa đối với việc khống chế thần thức phát ra cũng càng thuận lợi.
Ước định luyện đan ba ngày sau không thể thành công được nữa, Dược Thiên Sầu trở về trong Kim Châu, trịnh trọng hướng Quan Vũ và Trần Phong xin lỗi, lại lần nữa bảo chóng mới được hai người tha thứ. Sau đó hắn ở lại trong mật thất luyện đan thời
Gian dài, Yến Tử Hà cũng xin nghỉ phép với tổ mỗ mỗ, bồi bên cạnh hắn.
Thần thức lần lượt thụ thương, thượng phẩm linh thạch không ngừng đào ra chữa thương. Khi lần đầu tiên Yến Tử Hà dời đi lực chú ý khỏi người hắn, chuyển qua thượng phầm linh thạch trong tay hắn thì không khỏi lấy làm kinh hãi.
Nếu như nàng nhớ không lầm, gần một tháng nay Dược Thiên Sầu dùng thượng phẩm linh thạch chữa thương đã hơn một ngàn viên, trời ạ! Hơn một ngàn viên thượng phẩm linh thạch, điều này sao có thể? Một đệ tử Luyện Khí kỳ thế nào khả năng có nhiều linh thạch như vậy? Dù bản thân nàng là con gái của Bách Hoa cung chủ, cũng rất khó tùy tiện xuất ra nhiều linh thạch như vậy, đó tương đương với một ngàn vạn hạ phầm linh thạch a! Nàng lớn lên tại Bách Hoa Cốc, rất nhiều vật phẩm giao dịch theo giá thị trường đều biết rõ, tự nhiên hiểu được con số này ở trong tu chân giới có thể mua được bao nhiêu thứ.
Đến khi thấy hắn liên tục lấy ra từng viên thượng phẩm linh thạch, Yến Tử Hà cũng không còn thấy kỳ lạ nữa, chỉ hiếu kỳ hắn từ nơi nào làm ra được nhiều linh thạch như vậy. Bất quá có chút quá xa xỉ, tuy rằng linh khí ẳn chứa trong thượng phầm linh thạch chữa trị thần thức hao tổn với tốc độ rất nhanh, nhưng một viên thượng phẩm linh thạch cũng đủ mua hai mươi viên đan dược chữa trị thần thức.
Khi Dược Thiên Sầu mừng rỡ phát hiện thần thức có thể kéo dài ra phương viên gần trăm thước thì bất tri bất giác hai người đã ở lại trong sơn động ba tháng, trong lúc đó ngoại trừ Yến Tử Hà thỉnh thoảng đi ra ngoài mang tới thực vật và nước uống, Dược Thiên Sầu cũng chưa từng rời khỏi qua. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Thấy hắn mồ hôi đầy đầu, Yến Tử Hà lại mang tới nước lạnh, chiếc khăn trớt đãm tinh tế chà lau cho hắn. Thấy hắn mệt đến mức không muốn động thì lại đem thực vật đút vào miệng hắn. Mà Dược Thiên Sầu từ khi biết chắc Yến Tử Hà thích hắn, đã hưởng thụ thật yên tâm thoải mái, phảng phất nàng chiếu cố hắn là chuyện đương nhiên.
Từ bắt đầu thần thức thụ thương oa oa kêu to, đến phát sinh một tiếng kêu rên, sau đó khẽ cau mày, thần thức Dược Thiên Sầu đã có thể ở trong đan lô suốt thời gian một ngày đêm. Thần thức thụ thương chịu thống khổ tuy rằng Yến Tử Hà chưa từng trải qua, nhưng có nghe người ta nói qua, so với thân thể thụ thương càng thống khổ hơn. Nàng không nghĩ ra hắn vì sao phải làm như vậy, nhìn không chịu nổi cũng không chỉ một lần khuyên hắn dừng lại.
Ai biết được Dược Thiên Sầu khẽ cười nói: "Không trài qua mưa gió sao có thể thấy cầu vồng, muốn làm thành một chuyện không ăn chút vị đắng sao được, đều không phải mọi chuyện đều có thể tùy tiện là có thể thành công. Nam nhân a! Có chút thời gian không chỉ đối xử tàn nhẫn với người khác, muốn thành công, càng nên độc ác với chính mình hơn."
Tuy rằng nói rất nhẹ nhàng, Yến Tử Hà cũng tâm thần run lên, ánh mắt phức tạp nhìn hắn, sau đó cũng không khuyên nữa, chỉ biết việc mình nên làm chính là dốc lòng chiếu cố hắn.
Nếu như việc này bị người biết rõ thân phận nàng nhìn thấy, chỉ sợ sẽ trợn tròn mắt, đường đường tiểu thư của Bách Hoa Cung không ngờ lại đi làm chuyện hầu hạ người thế này. Dược Thiên Sầu cũng không cho là như vậy, lão tử chỉ biết khi kết hôn sẽ có người chú ý thân phận, chú ý môn đương hộ đối, còn nói chuyện yêu đường quan hệ đánh rắm gì tới thân phận!
Ba tháng dùng hết lượng linh thảo phổ thông có thể chất thành gò đề tính toán, may là loại linh thảo này số lượng trong Phù Tiên Đảo cũng nhiều phi thường, không ai để ý. Đáng tiếc xác suất luyện đan thành công của hắn thấp phi thường, hai mươi lồ miễn cưỡng chỉ có thể thành một lò, một lò tối đa chỉ có mười viên, đều chỉ là đan dược phổ thông trị liệu vết thương ngoài da của tu chân giới.
Án theo xác suất thành công này của hắn, dù cho hắn ra ngoài làm công miễn phí để luyện chế đan dược, chỉ sợ làm người ta hoảng sợ bỏ chạy, luyện chế một lò đan dược phải trả giá không khỏi quá cao. Dược Thiên Sầu nghĩ nghĩ, phỏng chừng một trăm phần linh thảo nếu có hỏng cũng phải thành ba bốn lô a! Huống chi hắn có đủ linh thảo làm hậu thuẫn, thời cơ luyện chế Trúc Cơ Đan đã tới. Hắn quyết định trước tiên nghỉ một ngày, đem tinh thần trạng thái điều chỉnh đến điều kiện tốt nhất, sau đó lại tiếp tục luyện đan.
""Nàng ở tại Bách Hoa Cốc rất tốt, chạy tới gia nhấp Phù Tiên Đảo làm chi?"
Yến Tử Hà lắc đầu nói: "Cụ thể ta cũng không biết, là phụ thân và mẫu thân thương lượng, ca ca đi Vạn Ma Cung học tập pháp thuật, ta đến Phù Tiên Đảo học tập luyện đan thuật."
Dược Thiên Sầu như có đăm chiêu gật đầu, nói tiền nhiệm chưởng môn Phù Tiên Đảo bởi vì chuyện của con gái mà bị buộc bất đắc dĩ lui chức, trên thực tế lại truyền ngôi cho đệ tử Phùng Hướng Thiên, mà thân phận của Yến Tử Hà tại Phù Tiên Đảo tựa hồ cũng không mấy người biết, nếu tất cả mọi người biết nàng là người của Bách Hoa Cung, chỉ sợ cũng không khả năng cho nàng gia nhấp vào Phù Tiên Đảo, trách không được Yến Tử Hà làm việc điệu thấp như vậy, ít cho người ngoài biết. Phỏng chừng tình huống của ca ca nàng tại Vạn Ma Cung cũng là như thế. Một trai một gái phân biệt gia nhấp vào hai đại phái đệ nhất chính đạo cùng ma đạo, việc này có chút ý tứ.
Hai người đi tới vách núi cạnh biển, Dược Thiên Sầu xăn tay áo định leo lên, lại được Yến Tử Hà dẫn theo đi tới, điều này làm cho hắn thân là nam tính nên lòng tự trọng rất thụ đả kích, âm thầm phát hệ nhất định phải sớm ngày trúc cơ thành công.
Mật thất luyện đan bên trong hang động nóng kinh người, mặc dù Dược Thiên Sầu vẫn cật lực chịu đựng, nhưng đến nhiều lần cũng dần dần có thể thừa nhận xuống tới, chỉ là chân khí tiêu hao thật lợi hại, bất quá có nhiều linh thạch phòng ngừa, có thể khôi phục rất nhanh.
Yến Tử Hà quả nhiên không nuốt lời, Dược Thiên Sầu đạt thành nguyện vọng tự tay luyện đan. Người trước lấy ra đại lượng linh thảo phổ thông trong túi trữ vật do tổ mỗ mỗ cấp cho, chính vì chuần bị cho nàng, cấp cho người sau thỏa thích tiêu xài.
Khi tự mình động thủ, Dược Thiên Sầu mới phát hiện cùng lý luận có khác biệt rất lớn, trên kỹ thuật không thành thạo không nói, thần thức bị đan lô cực nóng quan sát, khống chế cách luyện chế đan dược cũng là một chuyện vô cùng thống khổ.
Đầu tiên, thần thức mới nhấp vào đan lô đang bị liệt hỏa đốt cháy, Dược Thiên Sầu oa oa kêu to một tiếng, thần thức rất nhanh thu trở về, làn da toàn thân giống như bị phỏng đỏ au, kết quả thần thức bị hao tổn, cả người uể oải không chịu nổi. Làm cho Yến Tử Hà lại càng hoảng sợ, lúc này mới nhớ tới tổ mỗ mỗ đã từng nói qua, người không có tu vi ngoài Trúc Cơ kỳ không thích hợp học tập luyện đan.
Dược Thiên Sầu trực tiếp lấy ra một khối thượng phẩm linh thạch, hút khô linh khí bên trong, mới khôi phục lại được thần thức bị hao tổn. Yến Tử Hà xót xa hắn, đem lời của tổ mỗ mỗ nói cho hắn, xin khuyên hắn không nên tiếp tục nếm thử.
Dược Thiên Sầu quật cường lắc đầu nói: "Không phải tổ mỗ mỗ của nàng đã nói sao, Luyện Khí kỳ tuy rằng không thích họp luyện đan, nhưng chỉ cần rèn đúc thần thức đủ cường đại, đồng dạng có thể luyện đan. Nếu chuyện người khác có thể làm được, tin tưởng ta cũng có thể làm được."
Sau những lần oa oa kêu to thảm thiết, thần thức Dược Thiên Sầu dừng lại trong đan lô thời gian càng dài. Thấy hắn quyết định tự ngược như vậy, Yến Tử Hà xót xa không ngớt, nhưng lại không khuyên được hắn, không thể làm gì khác hơn là bồi một bên rớt nước mắt.
Thời gian một ngày đêm trôi quạ, thần thức ở lại trong đan lô cũng không đủ thời gian khống chế luyện một lò đan. Trong lúc nổi giận, lại vui mừng phát hiện, thần thức không ngờ có thể kéo dài ra xa địa phương mười thước, động tĩnh trong phương viên mười thước đều nằm trong sự quan sát của hắn, hơn nữa đối với việc khống chế thần thức phát ra cũng càng thuận lợi.
Ước định luyện đan ba ngày sau không thể thành công được nữa, Dược Thiên Sầu trở về trong Kim Châu, trịnh trọng hướng Quan Vũ và Trần Phong xin lỗi, lại lần nữa bảo chóng mới được hai người tha thứ. Sau đó hắn ở lại trong mật thất luyện đan thời
Gian dài, Yến Tử Hà cũng xin nghỉ phép với tổ mỗ mỗ, bồi bên cạnh hắn.
Thần thức lần lượt thụ thương, thượng phẩm linh thạch không ngừng đào ra chữa thương. Khi lần đầu tiên Yến Tử Hà dời đi lực chú ý khỏi người hắn, chuyển qua thượng phầm linh thạch trong tay hắn thì không khỏi lấy làm kinh hãi.
Nếu như nàng nhớ không lầm, gần một tháng nay Dược Thiên Sầu dùng thượng phẩm linh thạch chữa thương đã hơn một ngàn viên, trời ạ! Hơn một ngàn viên thượng phẩm linh thạch, điều này sao có thể? Một đệ tử Luyện Khí kỳ thế nào khả năng có nhiều linh thạch như vậy? Dù bản thân nàng là con gái của Bách Hoa cung chủ, cũng rất khó tùy tiện xuất ra nhiều linh thạch như vậy, đó tương đương với một ngàn vạn hạ phầm linh thạch a! Nàng lớn lên tại Bách Hoa Cốc, rất nhiều vật phẩm giao dịch theo giá thị trường đều biết rõ, tự nhiên hiểu được con số này ở trong tu chân giới có thể mua được bao nhiêu thứ.
Đến khi thấy hắn liên tục lấy ra từng viên thượng phẩm linh thạch, Yến Tử Hà cũng không còn thấy kỳ lạ nữa, chỉ hiếu kỳ hắn từ nơi nào làm ra được nhiều linh thạch như vậy. Bất quá có chút quá xa xỉ, tuy rằng linh khí ẳn chứa trong thượng phầm linh thạch chữa trị thần thức hao tổn với tốc độ rất nhanh, nhưng một viên thượng phẩm linh thạch cũng đủ mua hai mươi viên đan dược chữa trị thần thức.
Khi Dược Thiên Sầu mừng rỡ phát hiện thần thức có thể kéo dài ra phương viên gần trăm thước thì bất tri bất giác hai người đã ở lại trong sơn động ba tháng, trong lúc đó ngoại trừ Yến Tử Hà thỉnh thoảng đi ra ngoài mang tới thực vật và nước uống, Dược Thiên Sầu cũng chưa từng rời khỏi qua. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Thấy hắn mồ hôi đầy đầu, Yến Tử Hà lại mang tới nước lạnh, chiếc khăn trớt đãm tinh tế chà lau cho hắn. Thấy hắn mệt đến mức không muốn động thì lại đem thực vật đút vào miệng hắn. Mà Dược Thiên Sầu từ khi biết chắc Yến Tử Hà thích hắn, đã hưởng thụ thật yên tâm thoải mái, phảng phất nàng chiếu cố hắn là chuyện đương nhiên.
Từ bắt đầu thần thức thụ thương oa oa kêu to, đến phát sinh một tiếng kêu rên, sau đó khẽ cau mày, thần thức Dược Thiên Sầu đã có thể ở trong đan lô suốt thời gian một ngày đêm. Thần thức thụ thương chịu thống khổ tuy rằng Yến Tử Hà chưa từng trải qua, nhưng có nghe người ta nói qua, so với thân thể thụ thương càng thống khổ hơn. Nàng không nghĩ ra hắn vì sao phải làm như vậy, nhìn không chịu nổi cũng không chỉ một lần khuyên hắn dừng lại.
Ai biết được Dược Thiên Sầu khẽ cười nói: "Không trài qua mưa gió sao có thể thấy cầu vồng, muốn làm thành một chuyện không ăn chút vị đắng sao được, đều không phải mọi chuyện đều có thể tùy tiện là có thể thành công. Nam nhân a! Có chút thời gian không chỉ đối xử tàn nhẫn với người khác, muốn thành công, càng nên độc ác với chính mình hơn."
Tuy rằng nói rất nhẹ nhàng, Yến Tử Hà cũng tâm thần run lên, ánh mắt phức tạp nhìn hắn, sau đó cũng không khuyên nữa, chỉ biết việc mình nên làm chính là dốc lòng chiếu cố hắn.
Nếu như việc này bị người biết rõ thân phận nàng nhìn thấy, chỉ sợ sẽ trợn tròn mắt, đường đường tiểu thư của Bách Hoa Cung không ngờ lại đi làm chuyện hầu hạ người thế này. Dược Thiên Sầu cũng không cho là như vậy, lão tử chỉ biết khi kết hôn sẽ có người chú ý thân phận, chú ý môn đương hộ đối, còn nói chuyện yêu đường quan hệ đánh rắm gì tới thân phận!
Ba tháng dùng hết lượng linh thảo phổ thông có thể chất thành gò đề tính toán, may là loại linh thảo này số lượng trong Phù Tiên Đảo cũng nhiều phi thường, không ai để ý. Đáng tiếc xác suất luyện đan thành công của hắn thấp phi thường, hai mươi lồ miễn cưỡng chỉ có thể thành một lò, một lò tối đa chỉ có mười viên, đều chỉ là đan dược phổ thông trị liệu vết thương ngoài da của tu chân giới.
Án theo xác suất thành công này của hắn, dù cho hắn ra ngoài làm công miễn phí để luyện chế đan dược, chỉ sợ làm người ta hoảng sợ bỏ chạy, luyện chế một lò đan dược phải trả giá không khỏi quá cao. Dược Thiên Sầu nghĩ nghĩ, phỏng chừng một trăm phần linh thảo nếu có hỏng cũng phải thành ba bốn lô a! Huống chi hắn có đủ linh thảo làm hậu thuẫn, thời cơ luyện chế Trúc Cơ Đan đã tới. Hắn quyết định trước tiên nghỉ một ngày, đem tinh thần trạng thái điều chỉnh đến điều kiện tốt nhất, sau đó lại tiếp tục luyện đan.
Bình luận truyện