Tinh Thần Châu
Chương 80: Tân tiên xuất lô
Mười viên Trúc Cơ Đan còn chưa định hình trong lô hơi hoảng động, Dược Thiên Sầu lấy làm kinh hãi, từ xưa ví dụ sắp thành lại bại thật không ít a! âm thầm cảnh giác, liền nhanh ổn định tinh thần, cần thận hầu hạ mười viên bảo bối. Chính mình tu vi không cao, Luyện Khí kỳ luyện đan đã là cử chỉ cưỡng ép, làm sao có thể sánh bằng tu vi biến thái của Ma Cửu Cô, người đang ở bờ biển, thần thức cũng có thể điều khiển đan dược bên trong đan lô như thường.
Không bao lâu, bên trên nắp lô lượn lờ phiêu ra một cỗ khói xanh, mang theo hương thơm đan dược từ bên trong đan lô tràn ra.
"Thành?" Tuy rằng Yến Tử Hà biết đã sập thành, nhưng cũng không tránh được có chút kinh ngạc, nàng dùng qua Trúc Cơ Đan, đối với loại hương vị này sẽ không quên, chính là hương thơm của Trúc Cơ Đan, tựa hồ so với Trúc Cơ Đan nàng từng dùng còn thơm hơn một ít. Nàng âm thầm phỏng đoán: "Chẳng biết một lò này hắn có thể thành công bao nhiêu viên?"
"Khởi." Dược Thiên Sầu hét lớn một tiếng, thanh âm kích động đến có chút thay đổi. Lăng không một chưởng mở ra nắp lồ đồng thời thần thức cấp tốc thu hồi, chỉ thấy mấy đạo tử ảnh từ trong lô bắn nhanh ra.
Dược Thiên Sầu rất nhanh bay lên, bứt vạt áo trường sam, mười viên tử ảnh toàn bộ rơi vào, sau khi rơi xuống đất lại mở vạt ảo, khí tức mê người lập tức đập vào mặt mà đến, hắn nhắm mắt hít sâu một hơi, nhịn không được cười ha ha: "Tân tiên ra lô a! Trúc Cơ Đan mới ra lô a! Lão tử thành công rồi!" Nhìn dáng vẻ đắc ý của hắn thật đáng ghét. Cũng chẳng trách hắn như vậy, ngày qua ngày truy cầu, một khi thực hiện được, là ai cũng sẽ hưng phấn.
Yến Tử Hà bước nhanh đi tới, giúp đỡ hắn phủi quần áo, nhìn mấy viên đan dược nằm bên trong, đếm đếm, kinh hô một tiếng: "Mười viên!"
Nàng nhịn không được đưa tay bốc ra một viên, ngón tay sờ vào còn cảm giác được hơi nóng hổi, phân lượng rất đủ, đặt lên mũi ngửi ngửi, sắc hương vị đều rất thuần khiết, bên ngoài đan dược mơ hồ phiếm ra một tầng tử quang mông mông, hiển nhiên là một lò đan dược luyện được phi thường thành công.
Yến Tử Hà kinh ngạc cùng lộ ra thần thái ước ao, dù với tu vi của nàng, đem chín loại linh thảo cùng luyện đan, cho dù cũng cấp cho nàng hơn mười phần linh thảo, nàng cũng không dám bảo chứng luyện ra một lò Trúc Cơ Đan đủ mười viên, ra lô khẳng định sẽ có vài viên phế đan, huống chi nàng còn không biết phương pháp và từng bước đi cụ thể khi luyện chế Trúc Cơ Đan. Vừa rồi đan dược ra lô, nàng rõ ràng nhìn thấy, không nhiều không ít là mười viên đan dược, hiện tại trước mắt xác thực không có một viên phế đan.
"Thiên Sầu, phương pháp luyện đan này là ai dạy cho ngươi?" Yến Tử Hà cầm đan dược trong tay thả lại hỏi.
Dược Thiên Sầu đang nhìn đan dược cười khúc khích, hắn cũng không nghĩ tới dùng hơn mười phần linh thảo đã có thể luyện ra một lò đan, nguyên bản hắn có dự định phải hao tốn nhiều hơn mới ra được một lò, thật sự là ngoài ý muốn. Nghe được lời của nàng, đem đan dược thu vào túi trữ vật, hắn sờ sờ mũi cười nói: "Ta tự mình suy nghĩ, ngươi không thấy ta phải dùng hơn mười phần linh thảo mới thí nghiệm đi ra sao."
"A! Chính ngươi nghĩ ra!" Yến Tử Hà không nghi ngờ hắn nói dối, cấp thiết nói: "Thiên Sầu, ngươi mau đựa phương pháp cùng từng bước luyện đan của ngươi ghi nhớ lại, ngàn vạn lần không thể quên."
Dược Thiên Sầu ngây ra: "Vì sao?"
"Ngươi không biết sao, tuy rằng dùng cũng là một dạng linh thảo, nhưng cách luyện đan các môn các phái đều khác nhau, một phương thuốc tốt chính là vật báu vô giá...Yến Tử Hà đem những gì mình biết nói ra.
Nghe xong, Dược Thiên Sầu cười vang trong lòng, phương thuốc luyện đan của Đan Tông đúng là không tầm thường, tùy tiện một phương pháp luyện Trúc Cơ Đan là có thể trở thành bảo bối, tên tiểu tử Lưu Chính Quang bị mình đánh lén thật có giá trị!
Hắn cũng không ngẫm lại, mỗi một phương pháp luyện đan ghi trong ngọc điệp luyện đan, mỗi một bước đi và phương pháp, đều là bao nhiêu thế hệ của Đan Tông
Tổng kết ra tới, là kết tinh tâm huyết, nếu không phải như vậy, bằng vào một tên du thủ du thực như hắn làm sao có thể luyện ra được một lò mười viên lại có kết quả thấp thành, dù luyện thành một lò, không bị phế đi bảy tám phần mới là lạ. Ra vẻ hắn bây giờ còn chưa gặp phải tràng cảnh phế đan, không biết trời cao đất rộng.
Bây giờ Dược Thiên Sầu còn chưa muốn đem chuyện phương pháp luyện đan nói cho nàng, nghiêm túc gật đầu nói: "Ân! Cảm tạ nhắc nhở của ngươi, Tử Hà. Ta đã biết, hiện tại ta sẽ hảo hảo ngẫm lại. Được rồi Tử Hà, có thể tìm chút ít gì đến ăn không, ta đói bụng." Hắn một lòng trầm mê luyện đan, xác thực suốt hai ngày không hề ăn uống chút nào.
"Được, hiện tại ta trở về lấy tới cho ngươi." Yến Tử Hà trước khi đi còn không quên nhắc nhở: "Ngươi ngàn vạn lần phải nhớ kỹ đó."
Đợi nàng đi, Dược Thiên Sầu lầm bầm nói: "Nhớ cái rắm! Một năm trước đã nhớ kỹ, hiện tại nên suy nghĩ phải làm sao bây giờ, không biết miệng của cô gái này có kín đáo hay không, không được, mười viên Trúc Cơ Đan thật mạo hiểm, ngoại trừ mình còn có Quan Vũ, Trần Phong và Tiểu Thiên, sau đó nói không chừng càng có nhiều tiểu đệ cho mình thu nhận, huống chi mình còn không biết cần bao nhiêu viên mới thành công trúc cơ, xem ra bây giờ còn chưa thể vội vã trúc cơ, trước tiên đem toàn bộ linh thảo luyện thành đan rồi hãy tính, vạn nhất có gì biến hóa trực tiếp bỏ trốn là được."
Yến Tử Hà đi tới lui chỉ phi hành, cho nên trở về rất nhanh, không chỉ mang theo thịt quay mà Dược Thiên Sầu thích ăn, còn có một bình rượu, rất có điểm như thay hắn ăn mừng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenbathu.net
Dược Thiên Sầu ăn uống no nên, vỗ bụng nói: "Ta đã nhớ kỹ, hiện tại xác nhận hiệu quả thế nào."
Có một lần kinh nghiệm thành công, lại luyện thật sự dùng ít sức hơn, khi một lò Trúc Cơ Đan ra lô, Yến Tử Hà chậc lưỡi không ngớt, không ngờ mỗi lô đều là mười viên, hơn nữa không có một viên phế đan, xác suất thành công cũng thật quá cao, chỉ sợ để tổ mỗ mỗ đến làm cũng không nhất định có thể làm được.
Hơn mười lô, bởi vì vẫn luyện chung một loại đan dược, nên những địa phương cần chú ý đã quen thuộc vô cùng. Tục ngữ nói, quen tay hay việc, khi luyện tới phần thứ năm mươi, có hình thức cố định, điều khiển linh dịch trong lô quả thực như phủi bụi, đối với khí lưu trong lô khống chế không còn cố sức, một lò đan đi ra, không ngờ cũng không cần sử dụng linh thạch.
Nếu bị những người khác nhìn thấy, ai có thể tin tưởng đây là một đệ tử Luyện Khí kỳ đan luyện đan. Bất quá cũng không ai có được như hắn, lấy ra một đống linh thảo trân quý và thượng phẩm linh thạch đem luyện tập.
Luyện đến lò đan cuối cùng, trên mặt hắn cũng không còn thần tình vui buồn, đã chết lặng, phảng phất như luyện Trúc Cơ Đan thật giản đơn, không có gì rất giỏi, dù Yến Tử Hà ngồi một bên cũng có điểm chết lặng.
Sau khi luyện xong phần linh thảo thứ một trăm, thời gian đã qua mười ngày, ở giữa bị hủy một lò đan, chính bởi sơ sẩy mà tạo thành, tính toán một trăm phần linh thảo đã thành công tám mươi sáu phần, mỗi phần mười viên, hắn đã luyện thành tám trăm sáu mươi viên Trúc Cơ Đan.
Khi địa hỏa dưới đan lô thiêu đốt hơn mười ngày rốt cục đã được che lại, Dược Thiên Sầu vỗ vỗ tay nói: "Kết thúc công việc."
Yến Tử Hà cũng đã quên đếm rốt cục hắn luyện được bao nhiêu lô, đi tới hỏi: "Không luyện nữa sao?" Nói thật ra mỗi ngày nhìn người làm một việc như nhau thật sự là rất vô vị.
"Không luyện nữa, phương pháp ta đã nhớ kỹ, xem ra phương pháp luyện đan ta đẽo gọt thật rất hay nha." Dược Thiên Sầu cười nói.
Yến Tử Hà lườm hắn, dù hắn nói thế nào, nàng rốt cục đã hiểu rõ, phương pháp dù có tốt nàng cũng không thể không xấu hổ mà mở miệng hỏi, nếu như mở miệng hỏi mà người ta không cho chẳng phải là mắc cỡ chết người, dù sao không phải là phương pháp luyện đan phổ thông, dù người ta chịu cho, nàng cũng thiếu một nhân tình lớn, làm sao mà trả đây?
Không bao lâu, bên trên nắp lô lượn lờ phiêu ra một cỗ khói xanh, mang theo hương thơm đan dược từ bên trong đan lô tràn ra.
"Thành?" Tuy rằng Yến Tử Hà biết đã sập thành, nhưng cũng không tránh được có chút kinh ngạc, nàng dùng qua Trúc Cơ Đan, đối với loại hương vị này sẽ không quên, chính là hương thơm của Trúc Cơ Đan, tựa hồ so với Trúc Cơ Đan nàng từng dùng còn thơm hơn một ít. Nàng âm thầm phỏng đoán: "Chẳng biết một lò này hắn có thể thành công bao nhiêu viên?"
"Khởi." Dược Thiên Sầu hét lớn một tiếng, thanh âm kích động đến có chút thay đổi. Lăng không một chưởng mở ra nắp lồ đồng thời thần thức cấp tốc thu hồi, chỉ thấy mấy đạo tử ảnh từ trong lô bắn nhanh ra.
Dược Thiên Sầu rất nhanh bay lên, bứt vạt áo trường sam, mười viên tử ảnh toàn bộ rơi vào, sau khi rơi xuống đất lại mở vạt ảo, khí tức mê người lập tức đập vào mặt mà đến, hắn nhắm mắt hít sâu một hơi, nhịn không được cười ha ha: "Tân tiên ra lô a! Trúc Cơ Đan mới ra lô a! Lão tử thành công rồi!" Nhìn dáng vẻ đắc ý của hắn thật đáng ghét. Cũng chẳng trách hắn như vậy, ngày qua ngày truy cầu, một khi thực hiện được, là ai cũng sẽ hưng phấn.
Yến Tử Hà bước nhanh đi tới, giúp đỡ hắn phủi quần áo, nhìn mấy viên đan dược nằm bên trong, đếm đếm, kinh hô một tiếng: "Mười viên!"
Nàng nhịn không được đưa tay bốc ra một viên, ngón tay sờ vào còn cảm giác được hơi nóng hổi, phân lượng rất đủ, đặt lên mũi ngửi ngửi, sắc hương vị đều rất thuần khiết, bên ngoài đan dược mơ hồ phiếm ra một tầng tử quang mông mông, hiển nhiên là một lò đan dược luyện được phi thường thành công.
Yến Tử Hà kinh ngạc cùng lộ ra thần thái ước ao, dù với tu vi của nàng, đem chín loại linh thảo cùng luyện đan, cho dù cũng cấp cho nàng hơn mười phần linh thảo, nàng cũng không dám bảo chứng luyện ra một lò Trúc Cơ Đan đủ mười viên, ra lô khẳng định sẽ có vài viên phế đan, huống chi nàng còn không biết phương pháp và từng bước đi cụ thể khi luyện chế Trúc Cơ Đan. Vừa rồi đan dược ra lô, nàng rõ ràng nhìn thấy, không nhiều không ít là mười viên đan dược, hiện tại trước mắt xác thực không có một viên phế đan.
"Thiên Sầu, phương pháp luyện đan này là ai dạy cho ngươi?" Yến Tử Hà cầm đan dược trong tay thả lại hỏi.
Dược Thiên Sầu đang nhìn đan dược cười khúc khích, hắn cũng không nghĩ tới dùng hơn mười phần linh thảo đã có thể luyện ra một lò đan, nguyên bản hắn có dự định phải hao tốn nhiều hơn mới ra được một lò, thật sự là ngoài ý muốn. Nghe được lời của nàng, đem đan dược thu vào túi trữ vật, hắn sờ sờ mũi cười nói: "Ta tự mình suy nghĩ, ngươi không thấy ta phải dùng hơn mười phần linh thảo mới thí nghiệm đi ra sao."
"A! Chính ngươi nghĩ ra!" Yến Tử Hà không nghi ngờ hắn nói dối, cấp thiết nói: "Thiên Sầu, ngươi mau đựa phương pháp cùng từng bước luyện đan của ngươi ghi nhớ lại, ngàn vạn lần không thể quên."
Dược Thiên Sầu ngây ra: "Vì sao?"
"Ngươi không biết sao, tuy rằng dùng cũng là một dạng linh thảo, nhưng cách luyện đan các môn các phái đều khác nhau, một phương thuốc tốt chính là vật báu vô giá...Yến Tử Hà đem những gì mình biết nói ra.
Nghe xong, Dược Thiên Sầu cười vang trong lòng, phương thuốc luyện đan của Đan Tông đúng là không tầm thường, tùy tiện một phương pháp luyện Trúc Cơ Đan là có thể trở thành bảo bối, tên tiểu tử Lưu Chính Quang bị mình đánh lén thật có giá trị!
Hắn cũng không ngẫm lại, mỗi một phương pháp luyện đan ghi trong ngọc điệp luyện đan, mỗi một bước đi và phương pháp, đều là bao nhiêu thế hệ của Đan Tông
Tổng kết ra tới, là kết tinh tâm huyết, nếu không phải như vậy, bằng vào một tên du thủ du thực như hắn làm sao có thể luyện ra được một lò mười viên lại có kết quả thấp thành, dù luyện thành một lò, không bị phế đi bảy tám phần mới là lạ. Ra vẻ hắn bây giờ còn chưa gặp phải tràng cảnh phế đan, không biết trời cao đất rộng.
Bây giờ Dược Thiên Sầu còn chưa muốn đem chuyện phương pháp luyện đan nói cho nàng, nghiêm túc gật đầu nói: "Ân! Cảm tạ nhắc nhở của ngươi, Tử Hà. Ta đã biết, hiện tại ta sẽ hảo hảo ngẫm lại. Được rồi Tử Hà, có thể tìm chút ít gì đến ăn không, ta đói bụng." Hắn một lòng trầm mê luyện đan, xác thực suốt hai ngày không hề ăn uống chút nào.
"Được, hiện tại ta trở về lấy tới cho ngươi." Yến Tử Hà trước khi đi còn không quên nhắc nhở: "Ngươi ngàn vạn lần phải nhớ kỹ đó."
Đợi nàng đi, Dược Thiên Sầu lầm bầm nói: "Nhớ cái rắm! Một năm trước đã nhớ kỹ, hiện tại nên suy nghĩ phải làm sao bây giờ, không biết miệng của cô gái này có kín đáo hay không, không được, mười viên Trúc Cơ Đan thật mạo hiểm, ngoại trừ mình còn có Quan Vũ, Trần Phong và Tiểu Thiên, sau đó nói không chừng càng có nhiều tiểu đệ cho mình thu nhận, huống chi mình còn không biết cần bao nhiêu viên mới thành công trúc cơ, xem ra bây giờ còn chưa thể vội vã trúc cơ, trước tiên đem toàn bộ linh thảo luyện thành đan rồi hãy tính, vạn nhất có gì biến hóa trực tiếp bỏ trốn là được."
Yến Tử Hà đi tới lui chỉ phi hành, cho nên trở về rất nhanh, không chỉ mang theo thịt quay mà Dược Thiên Sầu thích ăn, còn có một bình rượu, rất có điểm như thay hắn ăn mừng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenbathu.net
Dược Thiên Sầu ăn uống no nên, vỗ bụng nói: "Ta đã nhớ kỹ, hiện tại xác nhận hiệu quả thế nào."
Có một lần kinh nghiệm thành công, lại luyện thật sự dùng ít sức hơn, khi một lò Trúc Cơ Đan ra lô, Yến Tử Hà chậc lưỡi không ngớt, không ngờ mỗi lô đều là mười viên, hơn nữa không có một viên phế đan, xác suất thành công cũng thật quá cao, chỉ sợ để tổ mỗ mỗ đến làm cũng không nhất định có thể làm được.
Hơn mười lô, bởi vì vẫn luyện chung một loại đan dược, nên những địa phương cần chú ý đã quen thuộc vô cùng. Tục ngữ nói, quen tay hay việc, khi luyện tới phần thứ năm mươi, có hình thức cố định, điều khiển linh dịch trong lô quả thực như phủi bụi, đối với khí lưu trong lô khống chế không còn cố sức, một lò đan đi ra, không ngờ cũng không cần sử dụng linh thạch.
Nếu bị những người khác nhìn thấy, ai có thể tin tưởng đây là một đệ tử Luyện Khí kỳ đan luyện đan. Bất quá cũng không ai có được như hắn, lấy ra một đống linh thảo trân quý và thượng phẩm linh thạch đem luyện tập.
Luyện đến lò đan cuối cùng, trên mặt hắn cũng không còn thần tình vui buồn, đã chết lặng, phảng phất như luyện Trúc Cơ Đan thật giản đơn, không có gì rất giỏi, dù Yến Tử Hà ngồi một bên cũng có điểm chết lặng.
Sau khi luyện xong phần linh thảo thứ một trăm, thời gian đã qua mười ngày, ở giữa bị hủy một lò đan, chính bởi sơ sẩy mà tạo thành, tính toán một trăm phần linh thảo đã thành công tám mươi sáu phần, mỗi phần mười viên, hắn đã luyện thành tám trăm sáu mươi viên Trúc Cơ Đan.
Khi địa hỏa dưới đan lô thiêu đốt hơn mười ngày rốt cục đã được che lại, Dược Thiên Sầu vỗ vỗ tay nói: "Kết thúc công việc."
Yến Tử Hà cũng đã quên đếm rốt cục hắn luyện được bao nhiêu lô, đi tới hỏi: "Không luyện nữa sao?" Nói thật ra mỗi ngày nhìn người làm một việc như nhau thật sự là rất vô vị.
"Không luyện nữa, phương pháp ta đã nhớ kỹ, xem ra phương pháp luyện đan ta đẽo gọt thật rất hay nha." Dược Thiên Sầu cười nói.
Yến Tử Hà lườm hắn, dù hắn nói thế nào, nàng rốt cục đã hiểu rõ, phương pháp dù có tốt nàng cũng không thể không xấu hổ mà mở miệng hỏi, nếu như mở miệng hỏi mà người ta không cho chẳng phải là mắc cỡ chết người, dù sao không phải là phương pháp luyện đan phổ thông, dù người ta chịu cho, nàng cũng thiếu một nhân tình lớn, làm sao mà trả đây?
Bình luận truyện