Tôi Là Đạo Sĩ

Quyển 5 - Chương 31: Diễn biến không ngờ



Chế Bồng Nga lạnh lùng nhìn tôi không nói gì, rồi gã khẽ mỉm cười ra hiệu cho linh hồn quân lính champa tấn công tôi. Hàng vạn linh hồn lao tới phía tôi tạo thành một áp lực kinh hồn khiến bản thân tôi cảm thấy bủn rủn chân tay.

Tôi nghiến răng đưa tay ra thủ thế rồi nhảy lên vận sức đấm thật mạnh vào khoảng không trước mặt:

- Tha thu nộ phá quyền...! Đoàng....!

Một tiếng nổ lớn vang lên, chưởng lực từ cú đấm của tôi hóa thành hàng ngàn tia sét xuyên qua các binh lính champa. Linh hồn của quân giặc gào thét đau đớn rồi dần dần hóa thành làn khói mỏng tan biến vào hư không.

Chế Bồng Nga nhìn về phía tôi với khuôn mặt kinh ngạc, không chỉ có gã, ngau cả bản thân tôi cũng bất ngờ về chính mình. Tại sao? Tại sao tôi có thể vi diệu đến như vậy chứ? Nếu có sức mạnh thế này thì ngại gì vết bẩn, tôi nhìn về phía tên họ Chế rồi nhoẻn miệng cười đểu:

- ញ៉ែបន្ទាប់...? ( Tiếp nhể...?)

- កុំប្រាប់ថាសំឡេងខ្ញុំ! ប៉ុន្តែឥឡូវនេះខ្ញុំបានត្រឹមតែពាក់កណ្តាលកម្លាំង... ប៉ុន្តែនៅតែមានសមត្ថភាពបិទ... អ្នកចុះ! ( - Đừng nói cái giọng đấy với ta! Tuy giờ ta chỉ còn nửa sức... nhưng vẫn thừa khả năng tiễn ngươi xuống dưới...!)

Chế Bồng Nga nhăn mặt tức giận, hai bàn tay hắn bóp rôm rốp như chuẩn bị tinh thần trước hiệp đấu mới. Tôi nhìn lại lòng bàn tay của mình, một cảm giác thật sự rất khác lạ, dường như có gì đó đang thay đổi trong tôi.

- Bang...!

Bàn tay tôi đưa lên theo phản xạ đỡ cú đấm của Chế Bồng Nga, lần này thì chuẩn cơm mẹ nấu rồi. Rõ ràng phản xạ từ cơ thể của tôi đã đạt đến trình độ thượng thừa, lúc này mọi đòn tấn công của tên họ Chế, tôi đều có thể đỡ được.

Hắn cố gắng tấn công một cách vũ bão, trong khi tôi chỉ cần đơn giản lách người hoặc lấy tay đỡ những đòn đánh của gã. Giờ mọi thứ đã xoay vần, tôi mới chính là người làm chủ cuộc chơi.

- Trạc lôi chưởng...!

Tôi hét lớn lên rồi tạo chưởng thế giống như chiêu thức kamehameha của quy lão tiên sinh, một quả cầu sấm sét từ giữa hai lòng bàn tay tôi bắn thẳng cực mạnh trúng ngực Chế Bồng Nga. Gã bay lùi về phía sau rồi ngã vật xuống dưới nền đất ôm ngực đau đớn.

- តុបតែងខ្ជះខ្ជាយប្រភេទទាំងពីរបន្ទាប់ពីការជុះនោម! សូមព្យាយាមសម្រាប់ការសប្បាយទាត់ត្រឡប់មកវិញការបាញ់... មិនគួរឱ្យជឿ... មេធាវីពិតប្រាកដ! ហូហូហូ...! ( Vãi cả chất thải loại sau khi đại tiện! Tung chưởng thử cho vui thôi không ngờ lại bắn ra... chưởng thật...! Hớ hớ hớ...!)

Tôi cười lớn một cách phớ lớ, trong khi đó Chế Bồng Nga cố gắng gượng dậy. Khuôn mặt gã nổi gân xanh, gân đỏ trông cực kì ghê rợn:

- អ្នកគិតថាការតម្រូវឱ្យមានតែមួយគត់ដែលឈ្នះខ្ញុំ? គ្មានកន្លែងណា? ការប្រកួតតែឥឡូវនេះគ្រាន់តែជាការចាប់ផ្តើមនៅ...! ( Ngươi nghĩ chỉ có thế mà đòi thắng ta sao? Không đâu? Trận đấu giờ mới chỉ bắt đầu thôi...!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện