Tôi Rốt Cuộc Có Phải Là Con Người Hay Không

Chương 13



"Thân thể của tôi đã trải qua cường hóa, tố chất thân thể so với cậu cao hơn rất nhiều, một số ý nghĩ nguy hiểm tốt nhất không nên có, nếu không ai là người thắng còn không nhất định."

Hà Tương Kim vẫn lo lắng Vân Xuyên lúc này, cảnh cáo.

Lại là như vậy... Phản ứng đã lâu, khiến người ta vô cùng quen thuộc.

Phòng ngừa, cảnh giác, loại trừ và thậm chí là thù địch.

Vân Xuyên nhìn cô, giống như trở về nhiều năm trước.

Hầu hết mọi người luôn luôn sợ anh như thể anh đang ẩn dấu một mối đe dọa lớn.

Ngay cả khi anh còn nhỏ, anh còn chưa bao giờ làm bất cứ điều gì gây hại.

Vân Xuyên rũ mắt, nhìn hung khí đập vỡ hơn phân nửa trong hố đất, hơi nhắm mắt lại.

Đợi đến khi mở mắt ra, ánh mắt vẫn hờ hững như trước, nhưng không có hàn quang lạnh lẽo như lúc trước.

Cho anh thêm một chút thời gian, có thể trở về bộ dáng vô hại lúc đầu.

Cậu bé hàng xóm hiền lành và thân thiện.

Giống như mọi bài tập nhiều năm trước, trước đây anh có thể làm điều đó, và bây giờ anh cũng có thể.

"Cô nói đúng, thả lỏng một chút."

Vân Xuyên buông tay ra, chứng minh mình không có uy hiếp đối với nàng.

"Vậy có thể tiếp tục nói nữa không? Tôi quan tâm nhiều hơn đến giao dịch."

Hà Tương Kim cũng không có thời gian tiêu hao, nàng còn sót lại hai kiện hung khí cần đập phá, mà thời gian bảo hộ la bàn lòng bàn tay cũng sắp tới.

"Về phòng phát sóng trực tiếp Ám Sắc, còn có một quy tắc đặc biệt quan trọng."

"Không được tiết lộ bất kỳ thông tin phát sóng trực tiếp nào cho cư dân của thế giới bản thể và NPC thế giới trò chơi, không được chủ động thông báo cho NPC thế giới trò chơi về thân phận của mình."

"Nếu vi phạm, người vì phạm sẽ nhanh chóng gặp phải cái chết "ngoài ý muốn"."

"Nhưng quy tắc này cũng không phải để cho người dẫn chương trình hoàn toàn không thể thảo luận với nhau trong trò chơi, chỉ cần ở trong thế giới trò chơi, khi nói chuyện mang theo những từ như "người dẫn chương trình, npc, trò chơi, nhiệm vụ", trong phòng phát sóng trực tiếp sẽ thông minh nhận dạng, che giấu nội dung mà NPC không nên nghe."

"Khi nói đến người dẫn chương trình, cậu phải cho người khác biết một số quy tắc giữa các người dẫn chương trình. "

Hà Tương Kim ngữ tốc độ cực nhanh, xem ra không phải là lần đầu tiên dựa vào những quy tắc này tin tức đổi lấy nhu cầu.

"Giữa người dẫn chương trình không phải là quan hệ hòa bình, giữa phòng phát sóng trực tiếp không khuyến khích giết chóc giữa người dẫn chương trình, nhưng cũng không ngăn cản. Ví dụ như Lâm Nhất Sâm, loại người dẫn chương trình như hắn ta tự xưng là thợ săn người dẫn chương trình, chuyên săn giết những người dẫn chương trình khác, để thỏa mãn dục v0ng bi3n thái của mình và một số khán giả nhất định, được thưởng cao."

"Phần thưởng của khán giả sẽ được chuyển đổi thành đá năng lượng gửi vào tài khoản của người dẫn chương trình, mục đích duy nhất của đá năng lượng chính là mua vật phẩm trong trung tâm thương mại trực tiếp, những thứ bên trong tôi sẽ không nói kỹ, chờ sau khi trò chơi của cậu kết thúc tự nhiên có thể nhìn thấy. Bây giờ cậu thuộc về người dẫn chương trình không đẳng cấp, độ mở của trung tâm thương mại trong phòng phát sóng trực tiếp thấp, có thể mua không nhiều lắm, đề nghị tích góp đá năng lượng trước mua [thẻ thất bại nhiệm vụ], có thể triệt tiêu hình phạt sau khi nhiệm vụ thất bại trong trò chơi. "

"Cấp độ người dẫn chương trình từ cao xuống thấp được phân loại là: hạng A, hạng B, hạng C, cấp đinh, không có cấp bậc, cấp bậc càng thấp, độ mở của trung tâm thương mại càng thấp. "

"Về phần làm thế nào để tăng lên đẳng cấp điểm này, tôi cũng không rõ ràng lắm, phải do chính cậu mò mẫm. "

"Cuối cùng, về khán giả, cậu không cần quá để ý đến bọn họ, bọn họ đối với phòng phát sóng trực tiếp Ám Sắc, chỉ có quyền xem thưởng, thưởng quá thấp thậm chí không thể xem phòng phát sóng trực tiếp của người dẫn chương trình cấp cao, vật phẩm trong trung tâm thương mại trong phòng phát sóng trực tiếp, lại càng không cách nào trực tiếp đạt được, chỉ có thể thông qua người dẫn chương trình tặng."

"Trong khán giả có một loại thương nhân tồn tại, bọn họ sẽ giăng lưới rộng rãi ở người mới dẫn chương trình, cho người mới dẫn chương trình một chút trợ giúp, từ đó có được quyền giao dịch vật phẩm của trung tâm thương mại với người dẫn chương trình. "

Nghe đến đây, Vân Xuyên nhớ đến phong cách tốt đẹp của khán giả.

Mình không phải là người dẫn chương trình mới bị anh ta "giăng lưới" sao.

"Phần thưởng hệ thống và vật phẩm trung tâm mua sắm có gì khác nhau?" Vân Xuyên hỏi.

Thiện Phong từng nhắc tới phần thưởng hệ thống, nghe giọng điệu của anh ta, phần thưởng hệ thống so với vật phẩm trung tâm thương mại khó đạt được, càng được hoan nghênh.

"Đá năng lượng không mua được phần thưởng hệ thống, chỉ có người dẫn chương trình ở thế giới trò chơi hoàn thành nhiệm vụ cao, hoặc là khai quật ra càng nhiều cốt truyện, trong lúc phát sóng trực tiếp mới có thể đưa ra phần thưởng hệ thống, phần thưởng không cố định, ai cũng không biết có thể đạt được cái gì, nhưng phần thưởng hệ thống có thể gặp không thể cầu, không đề nghị bán cho khán giả."

Nói đến đây, Hà Tương Kim cũng không sai biệt lắm đem tin tức mình thu thập được đều nói cho Vân Xuyên.

Mặc dù không có thông tin cốt lõi về phát sóng trực tiếp màu tối, nhưng nó thực sự đáng giá.

"Hai người các ngươi... Các người phải chết! "

Vương Bân do dự trong chốc lát, rốt cục giơ búa xông tới, tóc nữ quỷ vây quanh ngoài phạm vi bảo vệ la bàn lòng bàn tay trước khi cậu ta còn chưa tới gần, đã tự động lui ra, nhường ra một con đường.

Vòng bảo hộ của la bàn lòng bàn tay có thể ngăn trở nữ quỷ, nhưng không ngăn được người sống.

Vương Bân không hề trở ngại xông vào, đầu tiên chém về phía Vân Xuyên gần cậu ta hơn.

Vân Xuyên nắm lấy bàn tay cậu ta đang cầm rìu, cùng cậu ta vặn vẹo đánh nhau.

"Chống đỡ một chút, tôi lập tức xông rồi!" Hà Tương Kim nhíu mày nói.

"Này! Này! Này!"

Hung khí đứt gãy, chỉ còn lại một kiện cuối cùng.

Nhưng mà la bàn lòng bàn tay sắp mất hiệu lực, vòng bảo vệ bắt đầu không ổn định, ngọn tóc nhỏ bắt đầu thăm dò.

Tốc độ trong tay Hà Tương Kim nhanh hơn, Vân Xuyên thì dẫn Vương Bân di chuyển về phía bờ sông.

Vừa đi ra khỏi vòng bảo hộ, vô số sợi tóc điên cuồng bắt đầu khởi động, nhào về phía anh.

Vân Xuyên trước đó đã chuẩn bị, lúc này một cước nhấc trúng ngực Vương Bân, đá văng cậu ta ra, rắc gạo thơm đánh lui tóc nữ quỷ.

Đợi Vương Bân bình tĩnh lại, lần nữa nhào tới, bước nhanh về phía bờ sông, đuổi theo.

Tóc nữ quỷ chỉ công kích Vân Xuyên và Hà Tương Kim, mỗi lần không cẩn thận chạm vào Vương Bân đều nhanh chóng lùi bước trở về.

Nàng còn nhớ rõ anh trai của mình, cũng không phải lệ quỷ thần trí không rõ.

Như vậy việc này liền trở nên dễ dàng.

Vân Xuyên không bao giờ nghĩ rằng mình là một người tốt.

Tuy rằng sẽ không vì mau chóng chấm dứt trò chơi, mà chủ động đi gi3t ch3t Hà Tương Kim.

Nhưng cũng không có nghĩa là anh sẽ đem sinh mệnh đặt ở tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của Hà Tương Kim.

Để sống sót,  Vân Xuyên có thể sử dụng một cái gì đó mà không chạm vào điểm mấu chốt của nguyên tắc.

Tỷ như bây giờ ——

Vân Xuyên dùng hết gạo thơm, còn phế đi một tờ giấy hoàng phù, mới rốt cục cùng Vương Bân đi tới bờ sông.

Anh làm bộ mệt mỏi suy yếu bị Vương Bân áp chế, khi người phía sau buông lỏng phòng bị, nhất cử đẩy cậu ta từ trên cầu xuống, hiểm trở lại hiểm hiểm giữ chặt cổ tay của cậu ta, khiến cho cậu ta tuy rằng lung lay sắp đổ, nhưng không đến mức rơi xuống sông.

Nữ quỷ nhìn thấy một màn này, hận ý càng sâu, tóc đen điên cuồng múa, như mấy vạn độc xà tóc dài bám lên thân thể Vân Xuyên.

Xúc cảm lạnh lẽo trơn nhẵn bò trên người, thân thể phản xạ có điều kiện khơi dậy một tầng nổi da gà.

"Tư..."

Giấy bùa vàng trên người Vân Xuyên bỗng nhiên không có lửa tự bốc cháy, tóc dài giống như bị nóng đến, nhanh chóng lui ra.

Thân thể nữ quỷ chậm rãi bay về phía Vân Xuyên, hai mắt oán độc.

Mái tóc dài cũng ập đến lần nữa.

"Cô muốn anh trai của mình đi xuống bồi cô sao?"

Vân Xuyên mặt không đổi sắc, âm u nói.

Thanh âm không lớn, nữ quỷ lại nghe rất rõ ràng, nàng dừng một chút, cơ hồ tất cả đều là ánh mắt trắng bệch âm trầm nhìn Vương Bân bị Vân Xuyên giữ chặt cổ tay, treo dưới gầm cầu.

"Cô lùi lại, hoặc cậu ta rơi xuống sông."

[Đại bất điểm thưởng thập toàn đại bổ nấm*1] và phát biểu: [666]

[Phật nhảy tường thưởng thập toàn đại bổ nấm*1] và phát biểu: [Bảo tàng người dẫn chương trình, uy hiếp quái vật hệ thống linh dị vân vân, sảng khoái đến toàn thân tôi tê dại!]

Nữ quỷ không lui, thậm chí toàn bộ thân thể lóe lên, trong nháy mắt sau, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Vân Xuyên.

-

"Tôi nói — lùi lại!"

Vân Xuyên cố nén không chớp mắt, bàn tay kéo cổ tay Vương Bân buông ra.

Vương Bân cả người dựa vào tay Vân Xuyên kéo mới không thể ngã xuống, lúc này Vân Xuyên buông tay, cả người lập tức ngã xuống.

Nữ quỷ bị oán hận chiếm đầy trong mắt có một khoảnh khắc bối rối, tất cả động tác đều dừng lại.

Sau một khắc, Vân Xuyên lại nắm chặt bàn tay, bắt lấy Vương Bân đã trượt ra một đoạn cổ tay từ trong lòng bàn tay.

Lực lượng rơi xuống suýt chút nữa đã đưa anh ta xuống sông.

"Cô tránh xa tôi ra." Vân Xuyên nói, tầm mắt vẫn nhìn chằm chằm Vương Bân phía dưới, nhìn cũng không thèm nhìn nữ quỷ.

Dù sao vẫn sẽ sợ hãi, xem ảnh hưởng phát huy.

Về phần nữ quỷ tự mang theo băng hàn, đã không ảnh hưởng đến anh.

Thân thể hiện tại của anh có thể so với nhiệt độ trên người nữ quỷ còn thấp hơn.

"Lui ra, không nghe thấy sao? "

Anh lắc lắc tay, thân thể vương Bân hơn một trăm cân theo tay anh lắc lư, phảng phất tùy thời sẽ rơi xuống.

Sự đe dọa của anh thể hiện rất rõ ràng.

Nữ quỷ gắt gao nhìn chằm chằm anh, hận ý cơ hồ muốn hóa thành thực chất, vây quanh anh, rút sạch khí oxi chung quanh anh, làm anh thống khổ hít thở không thông mà chết.

"Con người tôi, vừa sợ hãi sẽ không nương tay..."

Nữ quỷ vẫn không có động tác gì.

"Hay là nói cô cho rằng mình có thể dùng tóc vớt lên trước khi cậu ta ngã xuống?"

Vâ Xuyên cười lạnh một tiếng: "A, cô có thể đánh cuộc một cái, muốn mạng của tôi, vẫn là mạng của anh trai cô. "

[Đệ nhất soái vũ trụ thưởng thức thiên địa tinh hoa nấm*1] và phát biểu: [Người dẫn chương trình giữ nguyên, tôi liền thích giai điệu này.]

......

Màn đạn không ngừng xoát cảm giác tồn tại.

"Dư Tử Miễn, ngươi là kẻ cặn bã, có bản lĩnh buông ta ra! "

"Điêu Linh, em đừng để ý đến anh, giết hắn! Giết hắn ta đi!" Vương Bân dùng sức giãy dụa.

Nữ quỷ ngược lại bắt đầu chậm rãi lui về phía sau.

Nếu như ánh mắt cừu hận có thể hóa thành thực chất, Vân Xuyên đã sớm bị nàng chọc chết mấy ngàn mấy vạn lần.

Vân Xuyên thiếu chút nữa bị Vương Bân giãy dụa buông tay, không thể không nói thêm chút lời rác rưởi: "À —— nếu cậu ngã xuống, hai anh em các cậu đều chết trong tay tôi."

Động tác của Hà Tương Kim quá chậm.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, anh sẽ không chống đỡ được bao lâu.

Tiếng còi báo động vang lên từ xa.

"Ây, cảnh sát đều tới rồi, dừng lại một chút, cứ như vậy không muốn sống sao? Cậu nhiều lắm là một tội phá hoại thi thể, sao so với loại cặn bã như tôi còn muốn chết hơn."

Vương Bân lại không phối hợp, liều mạng giãy dụa.

Vân Xuyên không thể không tiếp tục khiêu khích cậu ta.

Nhếch khóe môi, khuôn mặt nhợt nhạt lộ ra hai má lúm đồng tiền: "Hay là nói, cậu sợ tôi tịch mịch, muốn cùng tôi đi xuống?"

"Ah!! Chết đi chết đi!" Vương Bân tức giận đến tức giận gầm lên một tiếng, chửi ầm lên, cuối cùng cũng không còn ý đồ tránh thoát tay Vân Xuyên nữa.

Tiếng còi báo động nhanh chóng tiếp cận, một chiếc xe cảnh sát nhanh chóng chạy tới, dừng lại bên bờ sông.

Nếu Hà Tương Kim không xử lý được hung khí, sẽ không có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ.

Lực chú ý của nữ quỷ bị Vân Xuyên hấp dẫn, Hà Tương Kim chỉ dùng hết hai tờ giấy hoàng phù, lúc này cắn răng không ngừng làm khổ lực đập thiết khí, tay vung đến chỉ thấy tàn ảnh, mồ hôi từ trán nhỏ xuống, nướu răng bị cắn chảy máu.

Cửa xe cảnh sát mở ra và cảnh sát nhanh chóng lao xuống.

Trong thời gian ngàn cân treo sợi tóc.

"Này! "

Với một tiếng động lớn, hung khí cuối cùng đã bị tiêu hủy.

Đáng mừng, món hung khí này bởi vì khó tiêu hủy nhất mà đặt ở cuối cùng, chính là nhiệm vụ Hà Tương Kim muốn hoàn thành.

[Tất cả nhiệm vụ người dẫn chương trình kết thúc, sau ba giây sẽ thoát khỏi thế giới trò chơi, mời người dẫn chương trình chuẩn bị sẵn sàng. ]

[Ba...]

Một đạo âm thanh cơ giới đồng thời vang lên trong đầu hai người.

"Hô..."

Hà Tương Kim đặt mông ngã ngồi trên mặt đất.

Không bao giờ muốn bước vào thế giới trò chơi của hệ thống linh dị như này nữa.

Ngoại trừ đạo cụ đặc thù ra, lực lượng hầu như vô dụng.

Cho dù ngươi có trốn đến nơi nào, nó đều sẽ được tìm thấy ngươi.

Quan trọng nhất là, cái loại sợ hãi như hình với bóng...

Phía bên kia.

Vân Xuyên không rõ ràng sau ba giây, thế giới trò chơi sẽ như thế nào.

Nhưng những NPC này vô cùng chân thật, anh thật sự không cách nào coi đối phương là số liệu trò chơi đơn giản như vậy.

Có thể là anh ở thế giới khoa học kỹ thuật chưa phát triển, trí tuệ nhân tạo giàu tình cảm như vậy còn chưa xuất hiện, cũng có thể là anh kiến thức ít.

Nhưng dù sao, họ giống như một người chân thật.

Vân Xuyên tay kia giữ chặt tóc nữ quỷ còn chưa lui, ném xuống dưới cầu.

[Hai...]

"Bắt lấy." Anh hướng Vương Bân hô.

Vương Bân còn chưa kịp phản ứng, nữ quỷ đã nhanh chóng khống chế tóc, bảo vệ cả người cậu ta, rít gào một tiếng, tất cả tóc bắt đầu khởi động, trong nháy mắt đem cả người Vân Xuyên kín không kẽ hở quấn lấy.

Trong mắt có oán khí vô tận.

Đem Vân Xuyên ngũ mã phân thây cũng không đủ để tiêu trừ oán khí của nàng.

[Một...]

[Thoát khỏi trò chơi. ]

[Mức độ hoàn thành nhiệm vụ thanh lý... Nhiệm vụ hoàn thành, độ hoàn thành 95%.]

[Phần thưởng thành lý...]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện