Tôi Thực Sự Không Muốn

Chương 53: 53: Dây Dưa Nhẹ Nhàng H




Bất chốc Cửu Chấn lại căng hai tay cô lên đỉnh đầu, một tay còn lại sờ lướt qua cơ thể.

Thụy Ly theo đó mà sợ hãi, cô run run nói:
- Cửu...!Cửu Chấn...!
Anh lại áp xuống môi cô, nụ hôn lần này đầy dịu dàng, ôn thu.

Đã bao năm trôi qua, Cửu Chấn vẫn vậy, kĩ năng dẫn dắt vẫn hoàn hảo như ngày nào.

Anh biết cách khiến người ta kiệt sức trong sự thỏa mãn của bản thân nhưng lại khéo léo dây dưa kéo họ lên đầy mê man.

Lần này cũng vậy, Thụy Ly bây giờ như con thú nhỏ được dẫn dắt vào hang cọp.

Lợi dụng nụ hôn để đánh lạc hướng cho Thụy Ly, anh bắt đầu mân mê tay lên bầu ngực trái.

Chúng mềm mại, trắng phồng và to bự đáng yêu vô cùng.

Cửu Chấn đưa ngón tay bóp chặt vào núm hồng, kéo căng nó lên.

Thụy Ly mang cả hai trạng thái đau và sướng.

Nụ hôn dứt ra, cô rên lên:
- Ah..

Bỏ ra....!
Cửu Chấn thích thú nhìn biểu cảm như vậy, đưa nốt tay kia trấn áp bên ngực còn lại, cả hai tay mát xa nhẹ cho bánh bao nóng, miệng anh cúi xuống hôn lên nụ hồng, thỉnh thoảng cắn nhẹ đầy đau đớn.


Dịch bọt miệng anh thấm xuống lớp vải mỏng, chiếc váy dính chặt vào ngực cô, toàn bộ khung cảnh lộ ra mồn một.

Tất cả đắm chìm trong khơi gợi sắc dục bỗng Thụy Ly như lấy lại chút lí trí, cô quơ hai tay lên che đi bầu ngực, gương mặt cúi gập xuống.

Người run run lên, hai vành tai đỏ ửng, miệng nói:
- Đừng
Nói xong cô bặm chặt môi mình lại, chờ đợi hành động tiếp theo của Cửu Chấn.

Ánh mắt anh ôn nhu nhìn cô, trong con mắt có ánh sự thất vọng nhẹ, Cửu Chấn nhẹ nhàng bế cô trong vòng tay mình, thủ thỉ:
- Tôi đưa em lên phòng...!
Thụy Ly im thin thít nằm trong vòng tay to lớn đầy che chở.

Cô vẫn che đi bầu ngực, không dám ngẩng mặt lên.

Lên phòng, anh đặt cô xuống giường, đi lại tủ lấy bộ quần áo mới.

Rồi quay vào phòng tắm xả một bể nước đầy.

Xong xuôi anh đi lại trước mặt cô, nâng cô ngồi lên đùi, vén gọn tóc vào mang tai và ngắm nhìn khuôn mặt từ góc nghiêng này.

Anh đưa mũi lại dái tai, hít sâu hương thơm tự nhiên của người con gái.

Lưu luyến rời cô ra, anh đi đến cửa nói:
- Em có 30 phút để chuẩn bị xong mọi thứ...!
Nói rồi anh đóng cửa phòng lại, tiếng khậc khóa cửa vang lên.

Thụy Ly thở phào nhẹ nhõm, cô nhanh chóng vào phòng tắm mà ngâm mình trong đó.


Thuỵ Ly ngồi trong bồn, nước dâng lên đến xương quai xanh, hơi nóng bốc lên như chốn bồng lai tiên cảnh.

Lơ mơ cô lại đưa tay lên vân vê bờ môi mình, tay còn lại chạm nhẹ lên núm hồng vừa bị anh bóp chặt.

Tắm rửa, gội đầu, đánh răng mãi cho đến khi ra khỏi phòng tắm cô mới nhớ đến lời dặn của Cửu Chấn, liếc nhìn đồng hồ thì còn đúng 5 phút.

Thụy Ly hốt hoảng chạy lại giường mặc bộ đồ Cửu Chấn vừa lấy cho mình, lau người rồi mặc chúng lên.

Còn tóc ướt cô chưa kịp sấy khô, chỉ kịp lấy khăn thấm hết nước ở ngọn.

Còn đang rối ren thì Cửu Chấn mở cửa bước vào.

Anh bây giờ trong chiếc áo sơmi chỉnh tề, quần tây cùng thắt lưng gọn gàng, chiếc calavat màu đen tôn lên dáng anh.

Tay trái để vắt thêm chiếc áo vest ngoài.

Thụy Ly giật mình, vội treo khăn ra tủ, đứng nghiêm cúi mặt xuống.

Mùi hương sữa tắm còn phảng phất đâu đây, làn da trắng ngần thơm tho thật muốn cắn.

Cô mặc bộ quần áo cũn cỡn, mỏng manh.

Tóc ướt còn lòa xòa bên mặt.

Cửu Chấn đi lại để vắt áo ra thành ghế, lấy trong tủ ra máy sấy tóc, thư thái ngồi bên ghế nói:
- Lại đây
???? Nhớ ấn sao cho uho tui nhé.

Chán các bạn đọc xong không cho một cái sao ghê.

À dịch bệnh Corona nên tác giả được nghỉ học, dự là sẽ tranh thủ ra truyện cho các b nhiều hơn hehe.

Mọi người nhớ cẩn thận với căn bệnh nhé.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện