Chương 1002
Chương 1002
Xe chạy nhanh trên đường đến sân bay. Trên xe, Nam Thùy Dương không ngừng ôm chặt chiếc túi xách trong tay, thần kinh căng thẳng.
Nguyễn Cao Cường không có ý muốn nói chuyện với cô, lúc này cô cũng im lặng lạ thường, chỉ thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài xe.
Sân bay ở ngoại thành nên không có nhiều xe, lúc này đã cách xa thành phố, dần đến đường cao tốc.
“Cao Cường, anh thật sự muốn em rời đi và không bao giờ quay lại nữa, đúng không?” Nam Thùy Dương lúc này mới mở lời.
“Đúng vậy, điều này cũng là tốt cho cô.”
“Hi… Anh đừng có nói những lời cao giọng như vậy. Đến tột cùng là vì ai, trong lòng anh hiểu rõ. Nhưng em muốn nói với anh rằng, em không muốn đi, cũng không muốn nhường anh cho Đào Hương Vi.
Nếu em không có được anh, cũng không định để cho cô ta có được!”
Nói xong, cô đột nhiên từ trong túi xách lấy ra một quả bom hẹn giờ “Sao cô lại có thứ này?” Nguyễn Cao Cường thấy vậy, lông mày nhíu chặt.
“Em cũng không sợ nói cho anh biết, quả bom này vốn được chuẩn bị cho Đào Hương Vi của anh, nhưng em cảm thấy nổ chết cô ta cũng nổ chết luôn bản thân, chết không toàn thây quá khó coi, liền đổi thành đầu độc và giữ lại quả bom”
Cô cười ha ha lạnh lùng: “Lúc rời đi không biết tại sao lại mang nó theo, không ngờ bây giờ lại hữu dụng.”
Nguyễn Cao Cường nhìn thấy sự tối tăm, điên cuồng trong mắt Nam Thùy Dương, lại liếc nhìn quả bom hẹn giờ trong tay cô, lạnh lùng nói: “Tôi không nên đưa cô ra khỏi bệnh viện tâm thân.”
Bây giờ anh ta có thể chắc chản rằng cô ấy thực sự có vấn đề về thần kinht Nam Thùy Dương nghe vậy, cười lạnh lùng: “Không, anh nói vậy là không đúng. Điều anh không nên làm nhất là sau khi ép tôi ký vào giấy ly dị, đã nhanh chóng ép tôi làm thủ tục ly dị với anhl”
Vốn dĩ cô nghĩ rằng, ký vào giấy ly dị cũng được chỉ cần không làm thủ tục ly dị, trên phương diện pháp luật bọn họ vẫn là vợ chồng hợp pháp.
Nhưng anh ta quả thực ép người quá đáng, chẳng những bắt cô làm giấy ly dị mà bây giờ còn muốn tống cô đi thật xa và không bao giờ được quay lại nữa!
Nguyễn Cao Cường không hề muốn nghe cô nói những lời nhảm nhí này, vẫn luôn nhìn chằm chắm vào con số đang nhảy trên quả bom trong tay cô.
“Bây giờ cô đang muốn nổ chết tôi có đúng không?” Anh ta vẫn có thể duy trì được sự bình tĩnh.
Nam Thùy Dương lắc đầu: “Không không, em sẽ không tàn nhẫn như anh đâu. Đừng lo, em sẽ đi cùng với anh.” Cô cười lạnh lùng, âm u: “Em sẽ không bỏ anh lại, nếu chúng ta đã không thể sống làm vợ chồng thì làm một cặp vợ chồng ma vậy” Cô cười phá lên sau khi nói xong Nguyễn Cao Cường mặt lạnh nói: “Cô nghĩ quá nhiều rồi. Cho dù hôm nay tôi thật sự chết cùng với cô, xuống địa ngục, tôi cũng sẽ không làm vợ chồng với cô.”
Nụ cười trên mặt Nam Thùy Dương chợt bẵng đi, cô trợn mắt nhìn anh ta tràn đầy oán hận: “Cho dù chết, anh cũng không làm vợ chồng với tôi sao? Anh ghét tôi đến vậy sao?”
“Không thể nói là ghét, nhưng tôi có thể nói cho cô biết, trước giờ tôi chưa từng thích cô” Lúc này, anh ta vẫn nói những lời kích động cô!
Hơi thở của Nam Thùy Dương trở nên gấp gáp, lửa giận dồn nén trong lồ ng ngực khó mà biến mất.
“Phải rồi, tôi biết anh chưa bao giờ thích tôi. Người trong lòng anh từ đầu đến cuối đều là Đào Hương Vi!” Cô khàn khàn hét lên.
Cô không ngờ, cho dù có chết, bản thân cũng không sánh bằng Đào Hương Vil Chẳng mấy chốc, cô đã nghĩ thông suốt, và lại bắt đầu cười: “Ha ha… không sao, tôi cũng không hy vọng xa vời là anh có thể thích tôi nữa. Chỉ cần anh và tôi chết chung là được, như vậy, Đào Hương Vi cũng không thể có được anh! “
Bình luận truyện