Chương 834
Chương 834: Nhờ ra sân bay đón mẹ
Phạm Văn Đồng đang lái xe, Đào Hương Vi thì ngồi ở vị trí phó lái.
“Em nói là bây giờ em đã đăng ký lớp học rồi? Chuẩn bị thi kế toán?”
Phạm Văn Đồng nhìn cô với đôi mắt rất bất ngờ.
Đào Hương Vi gật đầu: “Vâng, em đang định vậy”
Phạm Văn Đồng không tài nào hiểu nổi: “Tại sao? Em muốn tìm một lối đi thì cũng tốt, nhưng không nhất thiết phải chọn kế toán mà?”
Không chờ cô trả lời, anh ta lại nói: “Chưa kể khả năng diễn xuất của em cũng rất tốt nữa, bỏ ngang nghiệp diễn như thế thật sự quá tiếc nuối”
“Em không vứt bỏ nghiệp diễn, chẳng qua tình hình bây giờ của em anh cũng thấy đấy, em mà không tìm lối đi khác, có lẽ đến con gái em cũng nuôi không nổi”
Đã lâu lắm rồi cô không được đóng phim, lại vừa trải qua sóng gió rửa tiền, càng không có ai chịu mời cô đến đóng phim.
Những người trong làng giải trí như họ đều hiểu rất rõ, một khi không góp mặt trong bộ phim nào thì dần dần sẽ không còn bộ phim nào có thể tham gia nữa, rất nhiều người đều khuất bóng dần và rời khỏi giới giải trí như vậy.
Đào Hương Vi cũng không muốn bản thân đi đến bước đường kia, nhưng bây giờ cô không thể không suy nghĩ cho con gái của mình.
“Anh nói này, nếu em tin anh thì hãy cho anh một chút thời gian, đợi ít ngày nữa, anh nhất định sẽ tìm được phim cho em đóng” Giọng của Phạm Văn Đồng vô cùng chân thành.
Đào Hương Vi quay đầu nhìn anh ta, đột nhiên có chút mơ hồ, cô thật sự không biết có nên tin Phạm Văn Đồng hay không.
Chẳng lẽ những lời nói của Nguyễn Cao Cường vẫn gây ảnh hưởng đến cô sao? Cho dù trong lòng cô một mực nói rằng phải tin tưởng anh ấy, nhưng trên thực tế vẫn bận lòng băn khoăn?
“Cảm ơn anh, nếu anh thật sự tìm được một bộ phim cho em, em nhất định sẽ đi.” Bất kể Phạm Văn Đồng có thật lòng hay không, cô cũng không muốn nói quá thẳng thừng.
“Được, vậy em chờ anh nhé, dĩ nhiên anh cũng sẽ không phản đối em học kiểm toán. Anh tôn trọng lựa chọn của em” Cho tới nay anh ta đều dành cho Đào Hương Vi một sự tôn trọng chân thành.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu cho việc cô có thể tiếp tục làm bạn với anh ta.
Lúc này, Phạm Văn Đồng chuyển chủ đề: “Hôm nay anh tìm em còn có một chuyện cần em giúp đỡ”
“Chuyện gì thế? Anh nói đi “Mấy ngày nay anh phải đi đóng phim, nhưng ngày mai mẹ anh sẽ qua rồi. Bà ấy nói lâu rồi không gặp anh, cứ đòi đến thăm anh, anh không khuyên bà ấy được nên đành để bà ấy đến. Nhưng anh lại không có thời gian đón bà ấy, em có thể ra sân bay đón mẹ anh không?’ Phạm Văn Đồng hơi phiền não, nói.
Cô ta nhìn anh.
“Mẹ anh muốn thăm anh ạ?” Đào Hương Vi không ngờ là chuyện này.
Anh ta gật đầu: “Đúng vậy, bà ấy đã mua vé máy bay rồi, ngày mai là đến nơi. Nếu em đồng ý đón bà ấy giúp anh thì sau rồi đưa bà ấy về nhà anh là được, còn lại em không cần để ý làm gì”
Đào Hương Vi nhìn lịch trình của mình, sau đó nói: “Sáng sớm mai em phải đi chụp ảnh cưới rồi, nếu là buổi chiều thì có thể”
“Vậy thì hay rồi, chiều mai bà ấy sẽ đến nơi đấy Sau một lúc suy nghĩ, Đào Hương Vi nói: “Vậy cũng được, em có thể giúp anh đi đón bác gái, chỉ sợ lúc đó chiêu đãi bà ấy không chu đáo thôi”
“Cái này em không cần phải lo, anh sẽ nói rõ cho bà ấy biết em là bạn của anh. Bà ấy sẽ không làm em khó xử đâu, còn rất lịch sự với em nữa” Phạm Văn Đồng cười nói.
Đào Hương Vi thầm nghĩ, anh ta đã giúp cô nhiều việc như thế rồi, giờ chỉ muốn nhờ cô ra sân bay đón thôi, đó thật sự là một chuyện rất đơn giản. Thế là Đào Hương Vi hẹn thời gian với anh ta, ngày mai cô sẽ đi đón mẹ anh ta đúng giờ.
Đến tối, Đào Hương Vi tắm xong, đang định xem sách vở một lúc rồi đi ngủ thì thấy cô con gái đang ngủ của mình đã ngồi dậy.
“Vân Nhi, con dậy rồi à? Sao thế con? Trông con không vui lắm” Đào Hương Vi ngồi ở mép giường, không khỏi có chút căng thẳng.
“Mẹ ơi, ba muốn kết hôn với dì Nam Thùy Dương kia thật ạ?” Vân Nhi hỏi, đôi mắt đen láy nhìn cô, không hề chớp mắt.
Đào Hương Vi giật mình, không ngờ con gái lại hỏi chuyện này.
Bình luận truyện