Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 879



Thư ký mở cửa giúp cô: “Cô vào đi, chủ tịch Cường đang đợi cô ở bên trong.”

“Cảm ơn” Cô vô thức nắm chặt túi hồ sơ trong tay, hít sâu một hơi rồi mới bước vào.

Không gian trong phòng rất rộng lớn và tuyệt vời. Người đàn ông đang ngồi ở bàn làm việc bên kia, anh đã cởi áo khoác của bộ âu phục, chỉ còn mặc một chiếc sơ mi tối màu được thắt cà vạt tỉ mi.

Anh vô cùng nghiêm túc khi làm việc, từng cử chỉ của anh đều tỏa ra sức quyến rũ chỉ tồn tại ở những người đàn ông trưởng thành.

Cô bước đến: “Chào chủ tịch Cường, tôi là Vivian của tập đoàn Tinh Tú. Tôi đã nhận được kế hoạch đầu tư dự án của quý công ty, hiện tại tôi muốn bàn bạc với anh một số việc.”

Nguyễn Cao Cường nghe thấy giọng nói du dương của người phụ nữ, anh nâng mắt nhìn về phía cô.

Hôm nay, cô mặc một bộ quần áo công sở, mái tóc dài được búi lên, trên người có một loại tự tin thu hút ánh nhìn không giống với cô của ngày xưa.

Cơ thể thon dài của Nguyễn Cao Cường ngã ra phía sau: “Vậy trước tiên, em hãy nói cái nhìn của mình đối với dự án đầu tư lần này đi”

Đào Hương Vi mỉm cười: “Hiện tại tôi chỉ có thể nói đó là một dự án vô cùng tốt. Về phần cụ thể thế nào thì cần đợi tôi điều tra rõ ràng, có được số liệu cụ thể thì mới có thể đưa bản phân tích cho anh.”

“Anh có thể yên tâm giao nhiệm vụ này cho em không?”

“Xin anh yên tâm, tôi đã nhận thì sẽ làm hết sức, tôi sẽ có trách nhiệm với mỗi khách hàng”

Nguyễn Cao Cường quan sát cô. Anh thật sự không quen khi cô dùng giọng điệu nghiêm túc và khách sáo như thế để nói chuyện với anh.

“Nếu anh không còn vấn đề gì nữa, hiện tại tôi muốn đến DW để thu thập số liệu thực tế.”” Đào Hương Vi nói.

Lúc này Nguyễn Cao Cường đứng lên, cầm lấy áo khoác trên giá treo: “Anh sẽ đi cùng với em, đúng lúc anh muốn gặp mặt ông chủ của bọn họ”

Cô nhìn anh mặc âu phục vào, sau đó ngơ ngẩn gật đầu: “Được.”

Vì họ đi chung nên Đào Hương Vỉ sẽ ngồi xe của anh.

Ba mươi phút sau, tài xế đã đậu xe trước cửa hàng trải nghiệm nguồn năng lượng mới DW.

“Ôi chao, tống giám đốc Cường tự mình đến đây, họ Triệu tôi thật sự lấy làm vinh hạnh vô cùng.’ Người phụ trách tổng giám đốc Triệu vội vàng đến đón.

“Tôi đến đây là vì muốn bàn một chút chuyện với ông. Còn nữa, đây là Vivian, người chịu trách nhiệm đánh giá dự án đầu tư lần này của tôi. Ông hãy cung cấp cho cô ấy tất cả số liệu mà cô ấy cần”

Nguyễn Cao Cường giới thiệu.

Tổng giám đốc Triệu đưa tay ra với cô: “Xin chào.”

“Chào ông, tôi thấy ở đây có rất nhiều xe mới, tôi có thể lái thử chúng được không?” Đào Hương Vi bắt tay với đối phương, sau đó đưa ra câu hỏi.

Tổng giám đốc Triệu cười nói: “Tất nhiên là được. Nếu cô muốn lái thử xe, vậy tôi lập tức bảo người mang một chiếc xe lại đây cho cô”

“Được, tôi sẽ thử xem” Đào Hương Vi tỏ ra cực kỳ thích thú.

Nguyễn Cao Cường thấy cô hào hứng như thế thì để cô tùy ý.

Tổng giám đốc Triệu lập tức gọi nhân viên mang một chiếc xe mới đến đây.

“Đây là loại xe mới nhất của chúng tôi, nó đã được cải phương diện năng lượng điện, cô thử xem” Tổng giám đốc Triệu mở cửa xe cho cô.

Đào Hương Vi ngồi vào vị trí ghế lái, đúng lúc bên ngoài có nơi lái thử, cô trực tiếp lái xe tới đó.

Nguyễn Cao Cường và tống giám đốc Triệu đứng yên tại chỗ nhìn cô lái xe đi, chiếc xe kia đang trên đường lái thử, mọi thứ thoạt nhìn rất bình thường.

Tổng giám đốc Triệu đương muốn giới thiệu ưu điểm và chức năng của xe mới với anh, bất chợt bên phía Đào Hương Vi bỗng truyền ra một âm thanh kỳ lạ.

Chiếc xe kia vốn đang chạy bình thường, nhưng không hiểu vì sao đầu xe lại bị mất kiểm soát và bất ngờ lao vào hàng cây bên cạnh.

“Hương Vi!” Con ngươi của Nguyễn Cao Cường chợt co lại, anh chạy nhanh qua đó.

Chiếc xe thật sự không thể khống chế được, sau khi nó đâm vào cây thì lùi lại. Đào Hương Vi vội vàng đánh lái, khi đầu xe vừa quay đi, cô muốn dừng xe lại thì nào ngờ chiếc xe lại trực tiếp xông tới phía trước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện