Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 928



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 928

Không đợi bà mẹ lấy lại tinh thần, một đoàn người đã xong vào.

“Chúng mày…Chúng mày là ai? Ai cho chúng mày tùy tiện vào nhà tao hả? Đi ra ngoài!” Bà ta kinh ngạc trừng mắt với những người mới tới.

Mộ Dung Bạch đứng đầu đoàn người, nhìn thấy Đào Vân Nhi trong mắt anh lộ vẻ vui mừng. Anh vốn không để ý đến người phụ nữ kia, chỉ hô to ra bên ngoài: “Tổng giám đốc Cường, chúng tôi tìm được cô chủ rồi”

“Chúng mày rốt cuộc là ai? Tao đã bảo chúng mày ra ngoài.”

Người phụ nữ định cầm gậy đuối những kẻ đột nhập vào nhà mình nhưng lại bị hai vệ sĩ áo đen khống chế.

“Bọn mày là lưu manh từ đâu tới? Nhà tao không có gì cả, chúng mày nhầm chỗ rồi!” Bà ta gào to.

Lúc này bên ngoài có người đi vào, đám vệ sĩ áo đen đều chủ động nhường đường.

Chỉ thấy một thân hình cao gầy của một người đàn ông tỏa ra không khí lạnh lẽo, anh ta đang sải bước thật nhanh.

“Vân Nhi đâu?” Nguyễn Cao Cường tiến đến hỏi.

“Cô chủ ở đẳng kia”

Nhìn theo hướng Mộ Dung Bạch chỉ, Nguyễn Cao Cường thấy một cô bé toàn thân run rẩy đang trốn trong góc tường, trái tim anh ta bỗng thất lại “Vân Nhi!” Sắc mặt anh ta tối sâm, bước vội về phía trước.

“Bố!” Vân Nhi òa khóc, sà vào ngực anh.

Nguyễn Cao Cường nhìn thấy quần áo của con gái rách tả tơi, trên người còn có những vết thương bị đánh bằng roi, anh bỗng muốn ra tay giết người!

Anh ta liếc nhìn người thanh niên đang chảy máu và người phụ nữ bị vệ sĩ khống chế, dường như đoán được điều gì, ánh mắt anh càng trở nên lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi.

Anh cởi áo khoác choàng lên người Vân Nhi đàn run rẩy, quay đầu lại nhìn Mộ Dung Bạch, lãnh đạm nói: “Nên xử lý thế nào? biết rõ phải không?”

Người phụ nữ kia nghe thấy con trai nói vậy thì cũng phản ứng lại, muốn thoát khỏi sự khống chế của vệ sĩ, bà ta hét lên với Nguyễn Cao Cường: “Nó là con dâu mà chúng tao dùng tất cả gia sản để mua được, mày cứ thế mang nó đi sao?”

Nguyễn Cao Cường đang định rời đi nhưng khi nghe được những lời đó, bước chân anh khựng lại, lạnh lùng nhìn hai mẹ con: “Mua?

Thiên kim tiểu thư của nhà Nguyễn Cao là để các người mua bán hay sao?” Anh khẽ nheo mắt: “Bà nói xem, nhà bà bỏ ra bao nhiêu tiền?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện