Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 1: Mỹ nhân tuyệt sắc



20 năm sau

Thành phố của tội ác – Las Vegas.

Đây là thành phố cực kỳ thu hút, thành phố của những phiên giao dịch tội ác của thế giới ngầm, một thành phố mĩ loạn, thành phố sáng nhất về đêm.

Đêm nay, trên một chiếc du thuyền rực rỡ ánh đèn có diễn ra một cuộc bán đấu giá người đẹp ẩn dưới vỏ bọc mỹ miều mà không ai dám nghi ngờ – tiệc từ thiện.

Phía dưới là những đợt sóng biển nhấp nhô vỗ về du thuyền, ánh trăng đêm nay đẹp như trong những áng thi ca cổ điển lại có chút gì đó đen tối, che dấu sự dơ bẩn khi phải chiếu bóng xuống một nơi như thế này.

Du khách trên chiếc du thuyền này đều ăn mặc sang trọng chỉnh tề, những quý bà quý ông nở nụ cười tao nhã quý phái. Nhưng ẩn sau những nụ cười tao nhã đó là máu tươi khiến cho người ta phát nôn.

Đêm nay, những món đồ đem ra bán đấu giá đều có thêm một hay nhiều cô gái đi kèm.

Trên vũ đài, một nhóm những cô gái xinh đẹp kiều diễm lõa thể đang phô bày đủ những tư thế dâm đãng nhất. Trên tay, trên đầu của các cô đều đeo và đội những món trang sức châu báu lại trở thành động lực truy cầu của những quý ông ở đây đêm nay.

Lên giá cao thấp cũng tượng trưng cho thân phận cao hay thấp, lúc cuối cùng một nhóm những người đẹp tóc vàng lên đài, không khí đêm nay rốt cuộc cũng lên đến đỉnh điểm.

Một người đàn ông cao lớn vẫn ẩn mình trong bóng tối, khi con ngươi màu hổ phách của hắn rơi trên chiếc vòng mã não trên cổ tay của cô gái mặc xà da kia, hắn hơi giật giật ngón tay, một khuôn mặt anh tuấn thình lình hiện lên trong góc khuất.

“ Năm trăm vạn!” Bảo tiêu bên cạnh hắn vừa kêu vừa giơ lên thẻ bài. Một câu này nhanh chóng khiến cả du thuyền như bị dậy sóng bởi những tiếng lên giá cạnh tranh.

Nguyên nhân chính là, cả khối ngọc lẫn cô gái trên đài kia đều là mặt hàng thượng đẳng, người có được sẽ là người giành chiến thắng trong buổi bán đấu giá đêm này.

“ Một trăm ngàn!”

“Một ngàn năm trăm vạn!”

“Ba trăm ngàn!”

“ Năm trăm ngàn!”

Từ đầu đến cuối chỉ có hai bàn tay thay phiên nhau giơ thẻ bài và gọi giá. Ánh mắt mọi người đều tập trung ở hai nơi đó. Trên đài dưới đài đều cùng ồ lên một loạt.

Ngồi ở trong hai góc đối diện nhau đó là hai người đàn ông thần bí mặc âu phục màu đen.

Người đàn ông ngồi bên tay trái có mái tóc màu nâu, con ngươi màu hổ phách tà khí đẹp tuyệt vời, giống như một họa tác tuyệt mỹ của Thượng đế. Hắn ngồi ở chỗ kia, khí thế tàn lạnh như một tử thần khiến tất cả những ai nhìn vào cũng phải cúi mình khuất phục.

Người đàn ông này, thị huyết cực điểm, kỹ thuật bắn súng tinh và chuẩn – Lôi Ân, King, thủ lĩnh của tổ chức hắc đạo có nguồn gốc lâu đời và vương giả nhất trong thế giới ngầm.

Còn người đàn ông ngồi bên tay phải thì mang một mặt nạ màu bạc, đôi mắt đan phượng hẹp dài, cũng chẳng khó để nhận ra đó hẳn là một người đàn ông đẹp trai đến mức nào, Hắc Ngân Thánh. Tên của người này như sấm bên tai, em trai duy nhất của Hắc Ưng, môn chủ của tổ chức sát thủ nổi tiếng toàn châu Á – Địa Ngục Môn.

“ Bảy trăm ngàn!”

“Tám trăm ngàn!”

“ Chín trăm ngàn!”

Hai người đàn ông vẫn tiếp tục nâng giá, toàn bộ mọi người ở đây đang cũng cảm thấy rùng mình. Ngay cả cô gái gần như lõa thể trên đài cũng không khỏi khẩn trương nhìn hai người đàn ông thần bí. Mặc kệ đêm nay cô theo người nào thì vận mệnh của cô cũng sẽ không còn như trước nữa.

Yên tĩnh. Yên tĩnh đến dị thường.

Đột nhiên…

“ Một triệu!” Người đàn ông góc bên trái bỗng nhướn cao mi, đứng dậy. Khi ánh đèn chiếu lên người của hắn, không gian toàn hội trường xao động một mảnh.

Bởi vì người vừa mở miệng chính là người đứng đầu Sicily,nơi được mệnh danh như cái nôi của Mafia – Lôi Ân.

Nghe đồn, hắn cực kỳ khát máu và hiếu sát!

Nghe đồn, hắn vô tình vô huyết, mặc kệ đối với phụ nữ hay đối với đối thủ, thủ đoạn của hắn luôn luôn tàn nhẫn và độc ác.

Nghe đồn, dưới nòng súng của hắn chưa có ai thoát chết.

Nghe đồn, nếu hắn đã coi trọng một thứ gì, dù không chiếm được cũng sẽ không để cho kẻ thứ hai động đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện