Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn
Chương 115: Cha ruột
Edit: Meimoko
“Con không quan tâm!” Hắc Ngân Thánh giữ lấy hai tay Hứa Tuyết Cầm, đôi mắt cố chấp đều làm cho bà kinh ngạc, “Mẹ! Mẹ hẳn biết rõ tình cảm của con đối với Tình Không, con yêu cô ấy! Là tình yêu của một người đàn ông đối với một người phụ nữ!”
“Con điên rồi……Con điên thật rồi!” Hứa Tuyết Cầm nhìn khuôn mặt không toàn vẹn của đứa con trai dứt ruột sinh ra, trong lòng vừa thương vừa hận, nó sao có thể hồ đồ như thế này, làm sao có thể yêu Tình Không!
“Đúng! Con điên rồi, con yêu cô ấy, yêu chính cháu gái ruột của mình, không được sao?”
Hắc Ngân Thánh đột nhiên “Bùm” một tiếng quỳ đến trước mặt Hứa Tuyết Cầm, “Mẹ! Con cả đời này chỉ muốn hai thứ, một là vị trí môn chủ Địa Ngục Môn kia, một là Tình Không!”
“Đứa con ngốc, tại sao con lại ngu ngốc như thế này?!” Hứa Tuyết Cầm ôm đầu của hắn thất thanh khóc, hắn đoạt được địa vị môn chủ Địa Ngục Môn, bà ngăn cản nó không được, đó là mục tiêu sống tới nay của nó, nhưng Tình Không, nó và con bé sẽ có kết quả tốt được soa?
“Hai thứ đó, con đều phải có!” Trong mắt Hắc Ngân Thánh lộ rõ sự kiên định không dập tắt nổi, hắn chịu qua nhiều khuất nhục, còn có khuôn mặt này, đều là do Hắc Ưng gây nên, hắn nhất định sẽ đòi lại tất cả cho chính mình!
Ngoài cửa, Tô Khuynh nghe hai mẹ con bọn họ nói chuyện, toàn thân như muốn hóa đá.
Ngẩng đầu, nhìn trước mặt xuất hiện bóng đen, ả thiếu chút nữa hoảng loạn tim muốn văng ra khỏi yết hầu.
“Tô tiểu thư, cô nghe lén hết rồi phải không?” Giọng nói của Dịch Phong lạnh lùng như gió lốc, toàn thân Tô Khuynh nổi da gà, ả sợ hãi chớp mắt, lắc lắc đầu kịch liệt, “Không, không có, tôi cái gì cũng không nghe được!”
Nói xong, ả chạy trối bán sống bán chết.
Dịch Phong nhìn bóng ả rời đi, cũng không truy cứu.
Trở lại phòng, Tô Khuynh lập tức khóa trái cửa, một long hỗn loạn cuồn cuộn, thậm chí là ngay cả mặt cũng đều đỏ hồng.
Ả chạy đến toilet dùng nước lạnh xả lên mặt mình, nhìn khuôn mặt thất sắc hiện lên trong gương ả sợ hãi. Chung quy ả vẫn không tránh được.
Mình vừa nghe thấy cái gì?
Mộ Tình Không, hóa ra là cháu gái của Hắc Ngân Thánh!
Như vậy, cha của Mộ Tình Không là……?
Trời, cái người đàn ông cuồng vọng ngạo mạn kia muốn kết hôn với người cùng huyết thống với hắn?
Trước kia, Tô Khuynh chỉ nghĩ cho rằng Hắc Ngân Thánh đối Tình Không tồn tại một phần cảm tình đặc thù, bọn họ là anh em, ả đoán được bọn họ không phải ruột thịt, cũng không ngờ được, còn có bí mật kinh người như thế.
Hắn cư nhiên còn muốn cùng Tình Không đính hôn!
Hứa Tuyết Cầm mắng đúng lắm, người đàn ông kia, hắn căn bản chính là người điên!
…..
Tình Không dùng tuyệt thực đến phản đối, Hắc Ngân Thánh đã thông báo tin tức đính hôn ra bên ngoài, trong lúc nhất thời, toàn bộ Las Vegas đều chấn động.
Người đứng thứ hai trong Địa Ngục Môn thế nhưng lại đính hôn cùng một cô gái nhỏ hơn hắn đến mười hai tuổi!
Tin tức này khi truyền đến tai Hắc Ưng, y lạnh nhạt cười, “Ta muốn biết, cô gái kia là dạng phụ nữ gì, có thể làm khiến cho em trai thân ái của ta nảy sinh tình cảm!”
Hắc Ưng cả đời tung hoành ngang dọc, y trong mắt chỉ có quyền thế, thậm chí vì bước lên vị trí ngày hôm nay, y từng giết chết chính cha đẻ, còn ra tay tàn độc với đứa em trai kia!
*******
Ngày đính hôn được định vào sinh nhật của Tình Không, ngày 10 tháng 10.
Italia, La Mã
Trong trang viên hoa hồng, Lôi Ân gắt gao nhìn chằm chằm vào thư mời được thiết kế mỹ miều kia.
Móng tay kháp vào da thịt nhưng hắn không có cảm giác, đến khi Dịch Hàn lên tiếng nhắc nhở hắn.
“Hôm nay là ngày bao nhiêu?” Hắn buông thư mời trong tay ra, nghe được Dịch Hàn nói, “Mùng tám ạ!”
“Chuẩn bị một chút, chúng ta ngày mai cùng đi Las Vegas, Tra Lý lưu lại, cậu theo tôi!” Quyết định này của Lôi Ân khiến Dịch Hàn tức khắc phản đối, “Điện hạ, chúng ta không mang theo nhiều người sao?”
“Cậu cảm thấy, đính hôn long trọng như vậy, Hắc Ngân Thánh sẽ ra tay với tôi sao?” Lôi Ân định liệu trước, làm cho Dịch Hàn có chút buồn cười, “Thuộc hạ cho rằng, vẫn không an toàn!”
“Không cần, tôi cho tới bây giờ cũng không đánh mà không nắm chắc phần thắng!” Ánh mắt Lôi Ân ngoan lệ nhìn dòng chữ màu đen trên thiếp giấy đỏ.
Mộ Tình Không, cô dám can đảm trước mặt hắn mà đính hôn! Hắn muốn giết cô!
“King, anh muốn đi đâu? Không đón sinh nhật với em sao?” Sơ Tình ôm cánh tay hắn, cả người đều nhào vào trong lòng hắn.
Biết được tin hắn phải rời khỏi La Mã, cô cảm thấy thực không thích hợp.
Qua hai mươi năm, mặc dù đặc thù, hay công việc bận rộn như thế nào đi chăng nữa, hắn cũng đều ở bên cạnh cô.
“Ừ, có chút việc, phải rời khỏi La Mã vài ngày, quà sinh nhật anh sẽ mua cho em!”
“Ngoan! Chờ anh trở lại lại bồi thường cho em!” Lôi Ân hôn hôn trán cô. Trực giác của Sơ Tình mách bảo, nếu hiện tại để anh ấy đi, cô sẽ hối hận.
Cô đuổi theo đi theo phía sau ôm lấy thắt lưng hắn, bốc đồng nói, “Em không cho anh đi, anh không được đi!”
Lôi Ân gỡ tay cô khỏi thắt lưng hắn, “Sơ Tình, buông tay!”
“Em không cho, em ko cho anh đi!Anh đừng đi, ở lại qua sinh nhật với em, bằng không em sẽ rất tức giận, em tức giận, sẽ đau lòng, thân thể cũng sẽ khó chịu, anh cũng không quan tâm sao?”
“Sơ Tình, đừng làm loạn!” Lôi Ân t không kiên nhẫn, không đợi hắn ta ra lệnh, Tra Lý cũng đã đi tới, giữ lấy Sơ Tình phía sau Lôi Ân, tay cô chỉ chậm rãi buông ra, lại cảm thấy hắn hình như có chuyện gì gạt cô.
“Lôi Ân, anh nói sẽ về rồi đó nhé, nếu không về, em sẽ ghét anh, sẽ ghét anh!”
Lôi Ân nghe câu uy hiếp của cô, bước chân tạm dừng, khi Sơ Tình vui vẻ trở lại, hắn lại cũng không quay đầu, xoay người lên xe.
********
Trước lễ đính hôn một ngày, Tình Không còn nằm ở trên giường lộn qua lộn lại, cô dùng tuyệt thực đến phản đối tiệc đính hôn này, nhưng Hắc Ngân Thánh cũng quyết tâm, cho dù là trói, hắn cũng ép cô lên lễ đường.
Tình Không dứt mấy kim tiêm đâm vào tay cô, trong phòng có chuyên gia chăm sóc sức khỏe nhìn cô, vừa thấy cô nhổ kim tiêm, chị ta lại lần nữa vì đâm vào tay cô, như vậy chịu khổ vẫn là chính cô.
Hắc Ngân Thánh sau ngày đó chưa từng đến, hắn sợ nhìn thấy tình trạng cô thì sẽ mềm lòng, cho nên ngoan cố quyết tâm đến không để ý.
Thấy Tô Khuynh rón rén vào phòng, Tình Không từ trên giường ngồi dậy, sau đó ra lệnh cho người nhân viên chăm sóc kia, “Cô đi ra ngoài!”
“Đại tiểu thư, Ngân Đế ra lệnh tôi phải chăm sóc cô hai tư trên hai tư giờ!”
“Tôi sẽ không nhổ kim tiêm nữa đâu, cô ra ngoài đi!” Tình Không nghiêm mặt, rất có vài phần khí thế của Hắc Ngân Thánh, dọa người kia ngoan ngoãn nói, “Tôi đứng đợi ở ngoài, có chuyện gì xin hãy gọi tôi!”
“Khuynh Khuynh, tớ nên làm cái gì bây giờ? Tớ không muốn đính hôn cùng hắn!” Đôi mắt Tình Không nồng đậm đau thương, Tô Khuynh đột nhiên nghiêm túc nhìn cô rồi nói, “Tình Không! Hai người quả thật không thể đính hôn!”
Tô Khuynh do dự hồi lâu, vẫn quyết định đem điều mà ả nghe thấy ngày đó nói cho Tình Không biết.
“Tình Không, cậu có biết cha của cậu là ai không?”
“Con không quan tâm!” Hắc Ngân Thánh giữ lấy hai tay Hứa Tuyết Cầm, đôi mắt cố chấp đều làm cho bà kinh ngạc, “Mẹ! Mẹ hẳn biết rõ tình cảm của con đối với Tình Không, con yêu cô ấy! Là tình yêu của một người đàn ông đối với một người phụ nữ!”
“Con điên rồi……Con điên thật rồi!” Hứa Tuyết Cầm nhìn khuôn mặt không toàn vẹn của đứa con trai dứt ruột sinh ra, trong lòng vừa thương vừa hận, nó sao có thể hồ đồ như thế này, làm sao có thể yêu Tình Không!
“Đúng! Con điên rồi, con yêu cô ấy, yêu chính cháu gái ruột của mình, không được sao?”
Hắc Ngân Thánh đột nhiên “Bùm” một tiếng quỳ đến trước mặt Hứa Tuyết Cầm, “Mẹ! Con cả đời này chỉ muốn hai thứ, một là vị trí môn chủ Địa Ngục Môn kia, một là Tình Không!”
“Đứa con ngốc, tại sao con lại ngu ngốc như thế này?!” Hứa Tuyết Cầm ôm đầu của hắn thất thanh khóc, hắn đoạt được địa vị môn chủ Địa Ngục Môn, bà ngăn cản nó không được, đó là mục tiêu sống tới nay của nó, nhưng Tình Không, nó và con bé sẽ có kết quả tốt được soa?
“Hai thứ đó, con đều phải có!” Trong mắt Hắc Ngân Thánh lộ rõ sự kiên định không dập tắt nổi, hắn chịu qua nhiều khuất nhục, còn có khuôn mặt này, đều là do Hắc Ưng gây nên, hắn nhất định sẽ đòi lại tất cả cho chính mình!
Ngoài cửa, Tô Khuynh nghe hai mẹ con bọn họ nói chuyện, toàn thân như muốn hóa đá.
Ngẩng đầu, nhìn trước mặt xuất hiện bóng đen, ả thiếu chút nữa hoảng loạn tim muốn văng ra khỏi yết hầu.
“Tô tiểu thư, cô nghe lén hết rồi phải không?” Giọng nói của Dịch Phong lạnh lùng như gió lốc, toàn thân Tô Khuynh nổi da gà, ả sợ hãi chớp mắt, lắc lắc đầu kịch liệt, “Không, không có, tôi cái gì cũng không nghe được!”
Nói xong, ả chạy trối bán sống bán chết.
Dịch Phong nhìn bóng ả rời đi, cũng không truy cứu.
Trở lại phòng, Tô Khuynh lập tức khóa trái cửa, một long hỗn loạn cuồn cuộn, thậm chí là ngay cả mặt cũng đều đỏ hồng.
Ả chạy đến toilet dùng nước lạnh xả lên mặt mình, nhìn khuôn mặt thất sắc hiện lên trong gương ả sợ hãi. Chung quy ả vẫn không tránh được.
Mình vừa nghe thấy cái gì?
Mộ Tình Không, hóa ra là cháu gái của Hắc Ngân Thánh!
Như vậy, cha của Mộ Tình Không là……?
Trời, cái người đàn ông cuồng vọng ngạo mạn kia muốn kết hôn với người cùng huyết thống với hắn?
Trước kia, Tô Khuynh chỉ nghĩ cho rằng Hắc Ngân Thánh đối Tình Không tồn tại một phần cảm tình đặc thù, bọn họ là anh em, ả đoán được bọn họ không phải ruột thịt, cũng không ngờ được, còn có bí mật kinh người như thế.
Hắn cư nhiên còn muốn cùng Tình Không đính hôn!
Hứa Tuyết Cầm mắng đúng lắm, người đàn ông kia, hắn căn bản chính là người điên!
…..
Tình Không dùng tuyệt thực đến phản đối, Hắc Ngân Thánh đã thông báo tin tức đính hôn ra bên ngoài, trong lúc nhất thời, toàn bộ Las Vegas đều chấn động.
Người đứng thứ hai trong Địa Ngục Môn thế nhưng lại đính hôn cùng một cô gái nhỏ hơn hắn đến mười hai tuổi!
Tin tức này khi truyền đến tai Hắc Ưng, y lạnh nhạt cười, “Ta muốn biết, cô gái kia là dạng phụ nữ gì, có thể làm khiến cho em trai thân ái của ta nảy sinh tình cảm!”
Hắc Ưng cả đời tung hoành ngang dọc, y trong mắt chỉ có quyền thế, thậm chí vì bước lên vị trí ngày hôm nay, y từng giết chết chính cha đẻ, còn ra tay tàn độc với đứa em trai kia!
*******
Ngày đính hôn được định vào sinh nhật của Tình Không, ngày 10 tháng 10.
Italia, La Mã
Trong trang viên hoa hồng, Lôi Ân gắt gao nhìn chằm chằm vào thư mời được thiết kế mỹ miều kia.
Móng tay kháp vào da thịt nhưng hắn không có cảm giác, đến khi Dịch Hàn lên tiếng nhắc nhở hắn.
“Hôm nay là ngày bao nhiêu?” Hắn buông thư mời trong tay ra, nghe được Dịch Hàn nói, “Mùng tám ạ!”
“Chuẩn bị một chút, chúng ta ngày mai cùng đi Las Vegas, Tra Lý lưu lại, cậu theo tôi!” Quyết định này của Lôi Ân khiến Dịch Hàn tức khắc phản đối, “Điện hạ, chúng ta không mang theo nhiều người sao?”
“Cậu cảm thấy, đính hôn long trọng như vậy, Hắc Ngân Thánh sẽ ra tay với tôi sao?” Lôi Ân định liệu trước, làm cho Dịch Hàn có chút buồn cười, “Thuộc hạ cho rằng, vẫn không an toàn!”
“Không cần, tôi cho tới bây giờ cũng không đánh mà không nắm chắc phần thắng!” Ánh mắt Lôi Ân ngoan lệ nhìn dòng chữ màu đen trên thiếp giấy đỏ.
Mộ Tình Không, cô dám can đảm trước mặt hắn mà đính hôn! Hắn muốn giết cô!
“King, anh muốn đi đâu? Không đón sinh nhật với em sao?” Sơ Tình ôm cánh tay hắn, cả người đều nhào vào trong lòng hắn.
Biết được tin hắn phải rời khỏi La Mã, cô cảm thấy thực không thích hợp.
Qua hai mươi năm, mặc dù đặc thù, hay công việc bận rộn như thế nào đi chăng nữa, hắn cũng đều ở bên cạnh cô.
“Ừ, có chút việc, phải rời khỏi La Mã vài ngày, quà sinh nhật anh sẽ mua cho em!”
“Ngoan! Chờ anh trở lại lại bồi thường cho em!” Lôi Ân hôn hôn trán cô. Trực giác của Sơ Tình mách bảo, nếu hiện tại để anh ấy đi, cô sẽ hối hận.
Cô đuổi theo đi theo phía sau ôm lấy thắt lưng hắn, bốc đồng nói, “Em không cho anh đi, anh không được đi!”
Lôi Ân gỡ tay cô khỏi thắt lưng hắn, “Sơ Tình, buông tay!”
“Em không cho, em ko cho anh đi!Anh đừng đi, ở lại qua sinh nhật với em, bằng không em sẽ rất tức giận, em tức giận, sẽ đau lòng, thân thể cũng sẽ khó chịu, anh cũng không quan tâm sao?”
“Sơ Tình, đừng làm loạn!” Lôi Ân t không kiên nhẫn, không đợi hắn ta ra lệnh, Tra Lý cũng đã đi tới, giữ lấy Sơ Tình phía sau Lôi Ân, tay cô chỉ chậm rãi buông ra, lại cảm thấy hắn hình như có chuyện gì gạt cô.
“Lôi Ân, anh nói sẽ về rồi đó nhé, nếu không về, em sẽ ghét anh, sẽ ghét anh!”
Lôi Ân nghe câu uy hiếp của cô, bước chân tạm dừng, khi Sơ Tình vui vẻ trở lại, hắn lại cũng không quay đầu, xoay người lên xe.
********
Trước lễ đính hôn một ngày, Tình Không còn nằm ở trên giường lộn qua lộn lại, cô dùng tuyệt thực đến phản đối tiệc đính hôn này, nhưng Hắc Ngân Thánh cũng quyết tâm, cho dù là trói, hắn cũng ép cô lên lễ đường.
Tình Không dứt mấy kim tiêm đâm vào tay cô, trong phòng có chuyên gia chăm sóc sức khỏe nhìn cô, vừa thấy cô nhổ kim tiêm, chị ta lại lần nữa vì đâm vào tay cô, như vậy chịu khổ vẫn là chính cô.
Hắc Ngân Thánh sau ngày đó chưa từng đến, hắn sợ nhìn thấy tình trạng cô thì sẽ mềm lòng, cho nên ngoan cố quyết tâm đến không để ý.
Thấy Tô Khuynh rón rén vào phòng, Tình Không từ trên giường ngồi dậy, sau đó ra lệnh cho người nhân viên chăm sóc kia, “Cô đi ra ngoài!”
“Đại tiểu thư, Ngân Đế ra lệnh tôi phải chăm sóc cô hai tư trên hai tư giờ!”
“Tôi sẽ không nhổ kim tiêm nữa đâu, cô ra ngoài đi!” Tình Không nghiêm mặt, rất có vài phần khí thế của Hắc Ngân Thánh, dọa người kia ngoan ngoãn nói, “Tôi đứng đợi ở ngoài, có chuyện gì xin hãy gọi tôi!”
“Khuynh Khuynh, tớ nên làm cái gì bây giờ? Tớ không muốn đính hôn cùng hắn!” Đôi mắt Tình Không nồng đậm đau thương, Tô Khuynh đột nhiên nghiêm túc nhìn cô rồi nói, “Tình Không! Hai người quả thật không thể đính hôn!”
Tô Khuynh do dự hồi lâu, vẫn quyết định đem điều mà ả nghe thấy ngày đó nói cho Tình Không biết.
“Tình Không, cậu có biết cha của cậu là ai không?”
Bình luận truyện