Trẻ Và Vụng Về
Chương 82: Không có ai trên đời này có quyền đánh giá bạn
Hãy tự hào về tất cả những cố gắng và thành công của bạn, cho dù nó có bé nhỏ đến thế nào đi chăng nữa. Đó là bước đầu tiên trong việc khiến cho người khác xem trọng thành công của bạn.
Mình từng nhận được tâm sự của một em gái, em sợ hãi về những điều mà người ta đánh giá về mình.
Lẽ ra, em không cần phải lo lắng về những chuyện đó.
Nếu có một người nào đó nói với em rằng, tất cả những gì em đã cố gắng đạt được - cho dù là nhỏ bé đến thế nào đi chăng nữa - chẳng là gì cả, thì, có lẽ em không nên lo lắng về chuyện đó.
Chúng ta đều ít nhất một lần trong đời biết đến cảm giác đứng ở đâu đó giữa đám đông, mờ nhạt, nhìn về một người khác, trên sân khấu, trên tv, trên internet, trên những thứ hào nhoáng, những người có vẻ như có tất cả mọi thứ, bỗng nhiên cảm thấy ghen tị một chút, vì sao người đó lại hơn mình, vì sao người đó lại giỏi như thế ở độ tuổi trẻ như thế? Tất cả chúng ta đều biết đến cảm giác những nỗ lực là không đủ, những cố gắng này chưa là gì, và kể cả những thành công be bé có vẻ chẳng là gì này của mình, cũng đã phải rất vất vả mới kiếm được.
Kể cả trông có vẻ thoải mái đến thế nào, dễ dàng đến thế nào, nhẹ nhàng đến thế nào - những gì bạn hiền đạt được của ngày hôm nay qua một quá trình cố gắng là không đơn giản. Vì thế, đừng để người khác đối xử với bạn như thể những gì bạn đã cố gắng không là gì. Hãy biết trân quý bản thân và tự hào về những cố gắng của bạn, cho dù nó có nhỏ bé đến đâu.
Lẽ ra, bạn không cần phải lo lắng tới chuyện người khác nghĩ sao về bạn.
Lẽ ra, bạn không cần phải cảm thấy tồi tệ vì những ánh mắt và nụ cười đầy ẩn ý đó.
Lẽ ra, bạn không cần phải buồn, vì những cố gắng của bạn, không được người khác công nhận.
Có một điều tệ, rất tệ đang diễn ra trong thế giới này ở hiên tại. Đó là rất, rất nhiều người không muốn công nhận những cố gắng của người khác. Những chuyện có thể là rất bé nhỏ với một người, thì có thể người khác đã phải cố trong rất nhiều năm mới đạt được. Có thể đối với bạn, nó chẳng là cái gì - nhưng đối với người ta, đó là sự lo lắng, sự nỗ lực, sự bền bỉ trong im lặng. Đừng tìm cách thể hiện một thái độ, một ánh nhìn, một ngôn từ mà trong đó rõ ràng là ta đang làm cho người đối diện cảm thấy mình nhỏ bé, thất bại và kém cỏi. Chuyện đó, chẳng hay ho gì cả.
Từ đáng buồn ở đây chính là từ "lẽ ra". Chuyện làm ta cảm thấy thất vọng vô cùng, đó là từ "lẽ ra", những vấn đề mà chúng ta nên lo lắng đó là thời gian đang trôi qua, là đam mê không được theo đuổi, là những cơ hội vụt qua mất chứ không phải là những thứ tiêu cực kia. Những điều đó, lẽ ra không nên tồn tại. Cái sự thật là ta phải suy nghĩ về nó, về thái độ của mọi người trước những thành công cho dù là bé nhỏ của mình khiến ta buồn. Lẽ ra, ta không cần phải lo lắng về những chuyện đó.
Hãy tự hào, nếu hôm nay bạn đạt được điểm cao đầu tiên. Cho dù nó có là 7 điểm đi chăng nữa.
Hãy tự hào, nếu hôm nay bạn có bài đầu tiên được đăng báo. Cho dù nó chỉ ngắn tũn mà thôi.
Hãy tự hào, nếu hôm nay bạn dũng cảm thức dậy và ra khỏi nhà để chiến đấu.
Đừng lo lắng về việc người khác sẽ nhìn bạn như thế nào. Vì khả năng rất cao họ sẽ nói, bạn "chỉ" là một cái gì đó. Sự thật không phải thế, bạn hiền phải biết tự hào về bản thân mình, về những cố gắng của mình, cho dù người khác có nói gì đi chăng nữa. Bạn cần phải tự hào và đứng vững.
Bởi vì, cảm giác thấy mình "chẳng là cái gì" so với người ta như thế nào. Nó không dễ chịu.
Nhưng bạn hiền, bạn đã vượt qua rất nhiều chuyện để có được ngày hôm nay. Đừng buồn. Người ta không thấy, thì vẫn còn có mình biết với mình - mình cố gắng, và bởi vì nó còn nhỏ nên mình sẽ nuôi nó lớn. Nếu bạn cảm thấy mình muốn nhiều hơn, và thế này vẫn còn nhỏ. Ừ, không sao.
Nhưng người khác, họ không có quyền quyết định chuyện đó. Họ không có quyền đánh giá bạn.
Chỉ có bạn mới có thứ đặc quyền đó mà thôi.
Mình từng nhận được tâm sự của một em gái, em sợ hãi về những điều mà người ta đánh giá về mình.
Lẽ ra, em không cần phải lo lắng về những chuyện đó.
Nếu có một người nào đó nói với em rằng, tất cả những gì em đã cố gắng đạt được - cho dù là nhỏ bé đến thế nào đi chăng nữa - chẳng là gì cả, thì, có lẽ em không nên lo lắng về chuyện đó.
Chúng ta đều ít nhất một lần trong đời biết đến cảm giác đứng ở đâu đó giữa đám đông, mờ nhạt, nhìn về một người khác, trên sân khấu, trên tv, trên internet, trên những thứ hào nhoáng, những người có vẻ như có tất cả mọi thứ, bỗng nhiên cảm thấy ghen tị một chút, vì sao người đó lại hơn mình, vì sao người đó lại giỏi như thế ở độ tuổi trẻ như thế? Tất cả chúng ta đều biết đến cảm giác những nỗ lực là không đủ, những cố gắng này chưa là gì, và kể cả những thành công be bé có vẻ chẳng là gì này của mình, cũng đã phải rất vất vả mới kiếm được.
Kể cả trông có vẻ thoải mái đến thế nào, dễ dàng đến thế nào, nhẹ nhàng đến thế nào - những gì bạn hiền đạt được của ngày hôm nay qua một quá trình cố gắng là không đơn giản. Vì thế, đừng để người khác đối xử với bạn như thể những gì bạn đã cố gắng không là gì. Hãy biết trân quý bản thân và tự hào về những cố gắng của bạn, cho dù nó có nhỏ bé đến đâu.
Lẽ ra, bạn không cần phải lo lắng tới chuyện người khác nghĩ sao về bạn.
Lẽ ra, bạn không cần phải cảm thấy tồi tệ vì những ánh mắt và nụ cười đầy ẩn ý đó.
Lẽ ra, bạn không cần phải buồn, vì những cố gắng của bạn, không được người khác công nhận.
Có một điều tệ, rất tệ đang diễn ra trong thế giới này ở hiên tại. Đó là rất, rất nhiều người không muốn công nhận những cố gắng của người khác. Những chuyện có thể là rất bé nhỏ với một người, thì có thể người khác đã phải cố trong rất nhiều năm mới đạt được. Có thể đối với bạn, nó chẳng là cái gì - nhưng đối với người ta, đó là sự lo lắng, sự nỗ lực, sự bền bỉ trong im lặng. Đừng tìm cách thể hiện một thái độ, một ánh nhìn, một ngôn từ mà trong đó rõ ràng là ta đang làm cho người đối diện cảm thấy mình nhỏ bé, thất bại và kém cỏi. Chuyện đó, chẳng hay ho gì cả.
Từ đáng buồn ở đây chính là từ "lẽ ra". Chuyện làm ta cảm thấy thất vọng vô cùng, đó là từ "lẽ ra", những vấn đề mà chúng ta nên lo lắng đó là thời gian đang trôi qua, là đam mê không được theo đuổi, là những cơ hội vụt qua mất chứ không phải là những thứ tiêu cực kia. Những điều đó, lẽ ra không nên tồn tại. Cái sự thật là ta phải suy nghĩ về nó, về thái độ của mọi người trước những thành công cho dù là bé nhỏ của mình khiến ta buồn. Lẽ ra, ta không cần phải lo lắng về những chuyện đó.
Hãy tự hào, nếu hôm nay bạn đạt được điểm cao đầu tiên. Cho dù nó có là 7 điểm đi chăng nữa.
Hãy tự hào, nếu hôm nay bạn có bài đầu tiên được đăng báo. Cho dù nó chỉ ngắn tũn mà thôi.
Hãy tự hào, nếu hôm nay bạn dũng cảm thức dậy và ra khỏi nhà để chiến đấu.
Đừng lo lắng về việc người khác sẽ nhìn bạn như thế nào. Vì khả năng rất cao họ sẽ nói, bạn "chỉ" là một cái gì đó. Sự thật không phải thế, bạn hiền phải biết tự hào về bản thân mình, về những cố gắng của mình, cho dù người khác có nói gì đi chăng nữa. Bạn cần phải tự hào và đứng vững.
Bởi vì, cảm giác thấy mình "chẳng là cái gì" so với người ta như thế nào. Nó không dễ chịu.
Nhưng bạn hiền, bạn đã vượt qua rất nhiều chuyện để có được ngày hôm nay. Đừng buồn. Người ta không thấy, thì vẫn còn có mình biết với mình - mình cố gắng, và bởi vì nó còn nhỏ nên mình sẽ nuôi nó lớn. Nếu bạn cảm thấy mình muốn nhiều hơn, và thế này vẫn còn nhỏ. Ừ, không sao.
Nhưng người khác, họ không có quyền quyết định chuyện đó. Họ không có quyền đánh giá bạn.
Chỉ có bạn mới có thứ đặc quyền đó mà thôi.
Bình luận truyện