Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 225: Đến hải tộc



TSCPTĐK - Chương 225

Chương 225: Đến hải tộc

Khoa Thụy Ân nhìn Trang Hạo, trong lòng dâng lên một cỗ áp lực.

Khi mới bắt đầu cùng Trang Hạo đối chiến, Khoa Thụy Ân còn có thể cảm giác được hắn đang ở thượng phong, nhưng chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Trang Hạo liền đuổi theo hắn, Khoa Thụy Ân có thể cảm giác được, Trang Hạo ứng dụng lĩnh vực càng lúc càng thuận buồm xuôi gió.

Khoa Thụy Ân đầy mặt dữ tợn nhìn Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh tránh đi ánh mắt của Khoa Thụy Ân, sử dụng ma pháp quang hệ giúp Trang Hạo khôi phục thương thế.

Khoa Thụy Ân nhìn động tác của Kỳ Thiếu Vinh, trong lòng dâng lên một cỗ xúc động muốn hộc máu.

Khoa Thụy Ân hai tay chống lưng, liên tục chiến đấu kịch liệt làm hắn có chút mệt mỏi, Trang Hạo lại không phải lo lắng cái này, sau mỗi lần chiến đấu, Kỳ Thiếu Vinh sẽ sử dụng ma pháp giúp Trang Hạo khôi phục lại.

Ma pháp sư quang hệ bình thường là không thể giúp được cường giả thánh cấp, lấy trình độ ma pháp cấp tám của Kỳ Thiếu Vinh vốn không thể giúp được Trang Hạo quá nhiều, nhưng pháp trượng trong tay Kỳ Thiếu Vinh lại chính là thánh khí, thông qua cây pháp trượng này, Kỳ Thiếu Vinh có thể phát huy ra uy lực ma pháp không thể tưởng tượng.

Khoa Thụy Ân nhìn pháp trượng trong tay Kỳ Thiếu Vinh, trong lòng không khỏi hâm mộ, pháp trượng này chính là thứ tốt a, cũng không biết Kỳ Thiếu Vinh lấy được từ chỗ nào.

"Mệt mỏi đi?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Trang Hạo lắc đầu cười đáp: "Vẫn khá tốt."

Khoa Thụy Ân nhìn đám người Trang Hạo, hít sâu một hơi: "Các ngươi không cần lên đường sao?"

Trang Hạo cười cười với Khoa Thụy Ân, không thèm để ý nói: "Chúng ta đúng là phải đi tham gia hôn lễ, nhưng có tiền bối làm bạn, ai còn quản con hải long kia khi nào thành thân a!"

Khoa Thụy Ân: "......"

"Thành hôn là đại sự của nhân sinh, ta cảm thấy các ngươi vẫn là mau chóng khởi hành đi!" Khoa Thụy Ân gian nan khuyên nhủ.

Trang Hạo bĩu môi: "Ai mặc kệ nó, dù sao cũng không phải là ta muốn thành hôn, không phải là đại sự của cuộc đời ta, ta đi chỉ là tặng lễ, cái gì tốt cũng không vớt được!"

Khoa Thụy Ân: "......"

"Hôn lễ của tên vương bát đản Hải Lăng kia còn cách xa lắm, tiền bối không cần phải sốt ruột!" Tả Vân Phi trấn an lên nói.

Khoa Thụy Ân: "......" Mấy người này không phải là muốn vắt kiệt sức hắn đi?

"Tiền bối, ngài thật sự không cần ăn chút gì sao?" Kỳ Hằng hỏi.

Khoa Thụy Ân: "......"

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, hỏi: "Cảm giác thế nào?"

"Rất tốt, ta vốn còn lo lắng trên đường sẽ nhàm chán!" Trang Hạo nói.

Khoa Thụy Ân: "......"

"Nếu như cảm thấy mệt, ngươi cũng không cần phải miễn cưỡng, không phải chỉ là bồi luyện thôi sao? Đến hải tộc cũng có thể tìm Hải Long Vương a!"

Trang Hạo không cho là đúng nói: "Chúng ta cùng người của hải long tộc giao tình không thâm, phiền toái người ta nhiều không tốt!"

Khoa Thụy Ân nhíu mày, nhìn Trang Hạo, thầm nghĩ: Trang Hạo cư nhiên thật sự coi hắn thành bồi luyện, người này cùng hải long tộc giao tình không thâm cho nên không tiện làm phiền người ta, hắn cùng Trang Hạo hình như cũng không có giao tình gì thâm đi!

Kỳ Thiếu Vinh cười cười, đè thấp thanh âm hài hước nói: "Ngươi cùng vị điện chủ đại nhân của Già Lam Thần Điện này có giao tình rất thâm sao?"

"Không có! Bất quá, hắn không giống, hắn là tự mình đưa tới cửa!"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nói không sai!"

Khoa Thụy Ân bị đám người Trang Hạo giữ chân gần hai mươi ngày mới có thể thoát thân.

Thời điểm Khoa Thụy Ân rời đi quả thật giống như là bị chó rượt.

Tả Vân Phi nhìn bóng dáng Khoa Thụy Ân rời đi, nhịn không được cảm thán: "Vị điện chủ đại nhân này chạy thật mau a!"

"Đừng đuổi theo hắn, chúng ta nhanh khởi hành đi, bị hắn chậm trễ nhiều ngày như vậy, lộ trình cũng rút ngắn lại rồi!" Kỳ Thiếu Vinh thở dài một tiếng nói.

Tả Vân Phi: "......"

............

Bích Hải Bình Nguyên.

"Thiếu gia, ngươi cuối cùng cũng tới!" Bích Lưu Vân tràn đầy kích động ôm lấy Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh thở dài một tiếng: "Trên đường gặp chút chuyện, cho nên chậm trễ không ít thời gian."

Bích Lưu Vân cười cười: "Nghe nói thiếu gia cùng điện chủ Già Lam Thần Điện đồng hành, ở chung không tồi a!"

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân, hồ nghi nói: "Ngươi đã biết?"

"Đương nhiên, thiếu gia ngươi chính là nhân vật phong vân, nhất cử nhất động đều sẽ có người chú ý!"

"Hắn thật sự là rất hào phóng, chỉ ăn chút thịt nướng liền giúp A Hạo bồi luyện hơn hai mươi ngày, tên kia cũng không ăn nhiều lắm, nghe hắn nói là không có khẩu vị gì, bồi luyện thánh cấp tiện nghi như vậy sau này chỉ sợ sẽ không gặp lại được nữa."

Bích Lưu Vân: "......"

"Nhờ phúc tên kia, A Hạo nói hắn xem như đã bước đầu có thể vận dụng lĩnh vực."

Bích Lưu Vân: "......" Khoa Thụy Ân tìm Trang Hạo là để trả thù a, Trang Hạo cư nhiên kéo người ta làm bồi luyện, tên này thật đúng là không sợ trời không sợ đất!

"Già Lam Thần Điện có ba đại điện chủ, chính là ba thánh cấp, khó đối phó a!" Bích Lưu Vân nói.

Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu: "Ta cảm thấy mọi người ở chung không tồi, tên kia sẽ không kéo người tới trả thù lại đi?"

"Ba đại điện chủ của Già Lam Thần Điện bình thường sẽ không cùng ra tay!"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu, thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Vậy là tốt rồi!"

...........

Hoàng cung hải long tộc.

"Thiếu tộc trưởng, người của nhân ngư tộc lại tới nữa, Ngải Lệ Nhi công chúa nói muốn gặp ngươi!" Một hộ vệ hải tộc nói.

Hải Lăng không kiên nhẫn nhíu mày lại: "Nữ nhân kia sao lại tới nữa? Vì sao không đánh nàng ra ngoài?"

Hộ vệ hải tộc khó xử nhìn Hải Lăng: "Không có biện pháp, nàng dù sao cũng là công chúa nhân ngư!"

Hải Lăng xoa xoa trán, sau khi hôn tin của hắn cùng Bích Lưu Vân truyền ra, rất nhiều nhân ngư của nhân ngư tộc đều phản đối.

Nếu chỉ là nhân ngư tộc phản đối thì thôi, trên người Bích Lưu Vân có một nửa huyết mạch của nhân tộc, rất nhiều hải tộc đều mang tâm lý căm thù nhân tộc, không biết nhân ngư tộc là làm thế nào, cư nhiên còn thỉnh động được cả trưởng lão hải long tộc phản đối.

Hải Lăng rất phản cảm mấy tên kia, nhưng mấy lão già kia một đám quyền cao chức trọng, không dễ chọc, lúc trước Hải Lăng mang Bích Lưu Vân đi Đế Lan Thành cũng là để tránh đầu sóng ngọn gió.

Ngải Lệ Nhi nhìn thấy Hải Lăng đến, đột nhiên đứng lên, "Hải Lăng, ngươi rốt cuộc cũng chịu gặp ta."

"Ngải Lệ Nhi, ta đã nói với ngươi rồi, hôn sự của ta cùng Lưu Vân đã định ra, ngươi có ầm ĩ hơn nữa cũng không làm được gì!" Hải Lăng nói thẳng.

Ngải Lệ Nhi kích động nhìn Hải Lăng: "Ngươi biết trên người Bích Lưu Vân có huyết mạch của nhân tộc bẩn thỉu, hắn căn bản không thể đảm đương vị trí bạn lữ của thiếu chủ hải long tộc, nếu ngươi cưới hắn, muốn làm tộc trưởng sẽ có rất nhiều khó khăn!"

Hải Lăng cau mày, hải tộc cùng nhân tộc tranh đấu đã lâu, bên trong hải tộc còn có một ít thế lực mang tâm tư muốn diệt sạch nhân tộc.

"Vì Lưu Vân, ta có thể từ bỏ cái ghế tộc trưởng hải long tộc." Hải Lăng nói.

Ngải Lệ Nhi nhìn chằm chằm Hải Lăng, ánh mắt không khỏi nam kham, "Vì một tạp chủng hỗn huyết, đáng để ngươi nhường lại vị trí tộc trưởng sao?"

Hải Lăng cười nói: "Có đáng giá hay không, chỉ có chính ta biết!"

Ngải Lệ Nhi: "Hải Lăng, ngươi quả thực điên rồi, Bích Lưu Vân có gì tốt, khiến ngươi vì hắn hi sinh nhiều như vậy?"

Hải Lăng không vui nhìn Ngải Lệ Nhi: "Ngải Lệ Nhi, mặc kệ như thế nào, Lưu Vân cũng sẽ trở thành bạn lữ cả đời của ta, ngươi có làm nhiều hơn nữa cũng uổng công!"

Ngải Lệ Nhi rầu rĩ nhìn Hải Lăng: "Hải Lăng, ngươi sẽ hối hận!"

............

Đám người Kỳ Thiếu Vinh đứng người cửa lớn, vừa vặn nghe được cuộc nói chuyện của Hải Lăng cùng Ngải Lệ Nhi.

Bích Lưu Vân mang mấy người tới phòng cho khách, không có chính diện tương phùng với Ngải Lệ Nhi.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân, hỏi: "Hôn sự của ngươi cùng Hải Lăng gặp rất nhiều cản trở sao?"

"Đúng vậy! Nhân tộc cùng hải tộc tranh chấp đã lâu, rất nhiều hải tộc đều chết ở trên tay nhân tộc, cũng có rất nhiều nhân tộc chết trên tay hải tộc, hai bên gút mắt quá sâu, rất khó hóa giải, con lai của nhân tộc cùng hải tộc không thể dung vào hai tộc, tình cảnh thập phần gian nan." Bích Lưu Vân nói.

Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi: "Nếu Hải Lăng cưới ngươi liền không thể trở thành Hải Long Vương?"

Bích Lưu Vân gật đầu, cười khổ một tiếng: "Có lẽ đi, hải long tộc là vương tộc trong hải tộc, không ít người của hải long tộc đều cho rằng mình rất cao, cực kỳ chú trọng huyết thống. Ta nghĩ bọn họ sẽ không tiếp thu được một tạp chủng trở thành vương hậu của hải long tộc bọn họ."

Trên thực tế, tình huống của hắn ở hải tộc không tốt lắm, sau khi hôn tin của hắn cùng Hải Lăng truyền ra liền có không ít người phản đối, có người cho rằng hắn làm bẩn huyết thống cao quý của hải long tộc, cư nhiên ám sát hắn, tuy rằng không có thực hiện được, nhưng lần đó hắn cũng bị thương không nhẹ.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân, nói: "Ngươi vất vả rồi!"

Bích Lưu Vân thầm thở dài một hơi: "Người muốn gả cho Hải Lăng nhiều như vậy, nếu ta gả cho hắn, đương nhiên là phải thừa nhận chút áp lực!"

"Hải Lăng tính toán từ bỏ vương vị của hải long tộc sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Bích Lưu Vân gật đầu: "Đúng vậy!"

Không yêu giang sơn yêu mỹ nhân, Hải Lăng này, đúng là người có cá tính.

"Hôn lễ của ngươi sẽ không có người cản trở đi?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Hải Lăng không dự định làm lớn, cha mẹ thúc bá của Hải Lăng đều không có ý kiến gì."

Kỳ Thiếu Vinh không khỏi ngoài ý muốn: "Thân thích của Hải Lăng thật khai sáng......"

"Khá tốt đi!" Bích Lưu Vân cười khổ một tiếng, cha mẹ Hải Lăng khai sáng không sai, nhưng mà những người khác liền không nói chắc, Hải Lăng cưới hắn, ngôi vị hoàng đế liền không thể thừa hưởng, đám đường huynh đường đệ của Hải Lăng phỏng chừng đã cao hứng muốn chết.

"Nếu như Hải Lăng không kế thừa vương vị, các ngươi sau này dự định làm cái gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Hải Lăng dự định phát triển cửa hàng Thiên Long, tăng mạnh giao dịch giữa nhân tộc cùng hải tộc." Bích Lưu Vân nói.

Kỳ Thiếu Vinh trừng lớn mắt: "Đó chính là một bút sinh ý lớn a!"

Đồ sứ, trang sức của nhân tộc nghe nói rất được hoan nghênh ở hải tộc, trân châu, san hô của hải tộc lại là thứ mà nhân tộc tha thiết ước mơ, lợi nhuận này, lớn đến khiến người ta khó có thể tưởng tượng!

Bích Lưu Vân cười cười: "Đúng vậy! Rất nhiều hỗn huyết của nhân tộc cùng hải tộc tình cảnh đều rất khó khăn, đều trở thành nô lệ, Hải Lăng hi vọng thông qua giao dịch tăng mạnh liên hệ giữa nhân tộc cùng hải tộc, mượn những người này làm nhân viên cửa hàng, cho bọn họ một phần chức nghiệp mưu sinh, dần cải thiện tình cảnh của bọn họ."

Kỳ Thiếu Vinh chớp chớp mắt, nói: "Hải Lăng tên này nhân phẩm không tồi!" Hải Lăng làm như vậy xem như là yêu ai yêu cả đường đi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện