Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 57: Cao đại thượng



"Noãn Noãn, không giấu gì em, lúc trước chị bởi vì anh Xích Dương thích em nên mới không cam lòng. Nhưng mà sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, chị cũng hiểu được đạo lý dưa hái xanh không ngọt. Em yên tâm đi, chị sẽ không đi quyến rũ anh Xích Dương nữa. Lúc trước chị bị ma quỷ ám ảnh, em tha thứ cho chị được không?"

Không giải quyết được Xích Dương, vậy cô liền làm hỏng Chung Noãn Noãn.

Cô cũng không tin, đối mặt với Chung Noãn Noãn đã bị làm bẩn, Xích Dương còn coi cô ta như báu vật nữa sao?

Nếu như cô không có được, vậy Chung Noãn Noãn cũng đừng mong có!

Lời nói của Chung Thiên Thiên, Chung Noãn Noãn đương nhiên là không tin. Dù sao kiếp trước, Chung Thiên Thiên đối với Xích Dương có bao nhiêu điên cuồng, cô là được tận mắt nhìn thấy.

Cho nên đối với lời nói của Chung Thiên Thiên, Chung Noãn Noãn chỉ cười cho qua chuyện.

"Hai chị em các con có thể làm lành, mẹ cảm thấy rất vui. Mau ăn bữa sáng đi, ăn xong mẹ đưa hai đứa đi mua lễ phục."

"Mẹ, con muốn đi Thiên Hằng Trí Địa mua! Lúc trước con nghe bạn học nói nhãn hiệu hàng đầu của Thiên Hằng Trí Địa nhiều hơn so với bách hóa vân thành, không chỉ như vậy, có mấy cái nhãn hiệu hàng đầu còn tiếp nhận định chế cao cấp. Thiên Hằng Trí Địa vừa thành lập ở thành phố Giang, bách hóa vân thành lập tức bị dẹp sang một bên. Đều đã thành lập được một tuần lễ, con còn chưa có đi qua!"

Giang Xu uyển tức giận nhìn Chung Thiên Thiên một chút: "Con đó, con chính là cái máy tiêu tiền!"

Chung Thiên Thiên cười khanh khách nói: "Ba mẹ kiếm tiền không phải để cho con và Noãn Noãn tiêu sao? Đúng không Noãn Noãn?"

Chung Noãn Noãn mỉm cười, không nói gì.

Mẹ con ba người ăn sáng xong liền đi Thiên Hằng Trí Địa.

Từ trên xe bước xuống, nhìn kiến trúc cấp bậc đế vương trước mắt, trong lòng Chung Thiên Thiên tràn đầy cảm giác tự hào và kiêu ngạo, giống như cô chính là bà chủ của Thiên Hằng Trí Địa, làm người hướng dẫn cho Chung Noãn Noãn.

"Noãn Noãn, hiện tại nơi mà chúng ta đặt chân chính là Thiên Hằng Trí Địa, em từ nhỏ lớn lên ở nông thôn cho nên không biết, bây giờ Thiên Hằng Trí Địa chính là trào lưu dẫn dắt toàn bộ giới quý tộc của nước Z. Mặc dù mới xuất hiện năm năm, nhưng mà ở nước Z chúng ta, cho dù là thủ đô, những danh viện cùng người thành đạt đều cảm thấy tự hào cùng kiêu ngạo khi mua đồ ở Thiên Hằng Trí Địa.

Em nhìn xem, đây rõ ràng chỉ là cái cửa hàng, nhưng mà một khi bước vào cửa Thiên Hằng Trí Địa, lại giống như đưa thân vào đường lớn Champs Elysees của nước F.

Em nhìn đường phố này, có phải rất có hương vị văn hóa phục hưng của châu Âu thời Trung cổ hay không? Lại nhìn hai bên, đèn đuốc rực rỡ, ưu nhã lộng lẫy. Từng tòa lâu đài cổ cùng kiến trúc phong cách ở trên đường cái, đều là những nhà cửa hàng thương hiệu nổi tiếng.

Bên ngoài mỗi một cái nhãn hiệu cửa hàng có một bãi cỏ kiểu Anh chính thống, đi mệt, còn có thể uống trà chiều ở trên bãi cỏ, ăn trà bánh kiểu Anh chính thống.

Ở trong trung tâm thương mại này, tất cả đều là những nhãn hiệu nổi danh của quốc tế, ngay cả nhãn hiệu siêu hàng đầu tư nhân định chế, ở đây cũng nhận làm. Thiên Hằng Trí Địa chân chính là địa phương xa hoa lại ung dung hoa quý đến tận cùng. Như thế nào, đẹp không?"

Chung Thiên Thiên nói nhiều như vậy, vốn là muốn từ trong mắt Chung Noãn Noãn nhìn thấy ngạc nhiên cùng rung động của người nhà quê vào thành phố. Đáng tiếc, Chung Noãn Noãn chỉ là giương lên môi, cũng không thể hiện bất cứ cảm xúc gì.

Chung Thiên Thiên âm thầm bĩu môi, đối mặt với sự bình tĩnh của Chung Noãn Noãn, cô chỉ cảm thấy Chung Noãn Noãn chính là cái đồ nhà quê.

Dù sao, đồ nhà quê quá thổ, đối với cửa hàng vô cùng xa hoa như thế này sẽ không sinh ra được bất kỳ cảm xúc gì.

"Mẹ, hôm nay mẹ nhất định phải mua cho con một bộ lễ phục định chế! Tốt nhất là của Vinia."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện