Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!
Chương 76: Bôi đen anh em
"Mẹ, tại sao mẹ lại tới đây?"
Giang Xu Uyển cười tủm tỉm, tâm tình rất tốt nói: "Mẹ nghĩ tới cuối tuần này, nhà chúng ta muốn tổ chức tiệc hội, mặc dù cũng không phải tiệc hội lớn gì, nhưng Eden không phải mới tới thành phố Giang, không quen biết bạn bè nhiều sao? Eden, nếu cháu không chê, cuối tuần liền đi đi."
"Có thể sao?" Eden vui vẻ hỏi.
"Đương nhiên có thể! Nếu cháu có thể đến, đó mới là vinh hạnh của nhà dì!"
"Được, đến lúc đó tôi nhất định sẽ đến."
"Được. Dù sao cháu cũng có số điện thoại của Thiên Thiên, đến lúc đó dì sẽ bảo Thiên Thiên liên hệ với cháu, nói cho cháu thời gian cùng địa điểm cụ thể."
"Được. Vậy bà Giang, cô Noãn Noãn, các người đi thong thả."
"Còn bà Giang cái gì? Xưng hô như vậy cũng rất xa lạ? Về sau gọi là dì Giang đi."
"Vâng, dì Giang."
"Hôm nay rất cảm ơn cháu cùng giám đốc Ngô đi cùng."
"Dì Giang khách sáo quá, dì Giang đi thong thả."
Lúc Giang Xu Uyển mang theo Chung Noãn Noãn trở lại trong xe, ánh mắt của Chung Thiên Thiên giống như muốn ăn tươi nuốt sống Chung Noãn Noãn.
Giang Xu Uyển sợ Chung Thiên Thiên làm điều gì đó không hay, vừa ngồi vào trong xe chuyện đầu tiên mà bà làm đó là cười híp mắt với cô nói: "Thiên Thiên, con biết vừa rồi Eden đem Noãn Noãn gọi ra ngoài để làm gì không?"
"..."
Cô không muốn biết! Tuyệt đối không muốn biết!
"Vừa rồi mẹ đi qua, nghe được Noãn Noãn nói với Eden là con không có chồng chưa cưới, để Eden tùy lúc có thể theo đuổi con."
Đối với câu nói này của Giang Xu Uyển, Chung Thiên Thiên có chút nao nao: "Thật không?"
"Đương nhiên là thật." Giang Xu Uyển nhìn về phía Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, vừa rồi Eden đến cùng nói với con những gì?"
"Không có gì. Lúc mới đầu anh ta chỉ là quan tâm chuyện con bị vào tù, sau đó lại chúc mừng con được tự do. Sau đó lại nói con cùng chị đều rất xinh đẹp, có thể quen biết chúng ta, anh ta rất vinh hạnh. Nói chuyện nửa ngày, anh ta mới hỏi chị có bạn trai hay chồng chưa cưới chưa. Người nước ngoài thật là phiền phức, muốn hỏi cái gì thì trực tiếp hỏi thôi, còn nói lòng vòng nhiều như vậy, thật mệt!" Chung Noãn Noãn lên xe, đầu óc không cần suy nghĩ, liền đem anh em của mình bôi đen hoàn toàn.
Chung Thiên Thiên nghe xong, cả người đều vui vẻ như đang bay ở trên trời.
"Em thì biết cái gì? Người ta cái này gọi là lễ phép. Anh ấy cũng không thể trực tiếp kéo em qua liền hỏi xem chị có bạn trai hay không được? Như vậy thật không lễ phép! Ai nha, chị nói em cũng không hiểu. Dù sao đây chính là phong độ cùng giao tiếp cần thiết của xã hội thượng lưu." Chung Thiên Thiên nói tốt cho Eden.
Nhìn Chung Noãn Noãn vẻ mặt xem thường, Chung Thiên Thiên cảm thấy Chung Noãn Noãn thật quê mùa.
"Noãn Noãn, thật ra chị cảm thấy em với Xích Dương rất xứng đôi."
Nói đến Xích Dương, Chung Noãn Noãn đương nhiên nói: "Đó là điều đương nhiên! Xích Dương là chồng chưa cưới của em, anh ấy không xứng với em, chẳng lẽ lại xứng với chị?"
Chung Thiên Thiên bị Chung Noãn Noãn nói khiến cho vô cùng tức giận, nhưng mà nghĩ đến giám đốc tập đoàn quốc tế Eden vậy mà lại thích cô, tất cả ấm ức trong lòng cô trong nháy mắt liền tan biến.
"Xích Dương là một quân nhân, mặc dù rất đẹp trai, rất có khí chất, tương lai tiền đồ cũng là không lường trước được, nhưng tính chất công việc liền chú định cả một đời của anh ta đều là một người đàn ông cẩu thả. Mà em lại lớn lên ở nông thôn, cho nên dù có rất nhiều lễ nghi, khí chất quý tộc không theo kịp, nhưng người đàn ông như Xích Dương nhất định sẽ không so đo. Cho nên nghĩ lại, hai người thật đúng là trời sinh một đôi."
Nam thần cấm dục nhà cô, Hoàng thái tử duy nhất của nhà họ Xích, vậy mà bị người phụ nữ này nói thành người đàn ông cẩu thả? Chung Noãn Noãn lúc này rất muốn nhổ một ngụm nước bọt vào mặt cô ta.
Giang Xu Uyển cười tủm tỉm, tâm tình rất tốt nói: "Mẹ nghĩ tới cuối tuần này, nhà chúng ta muốn tổ chức tiệc hội, mặc dù cũng không phải tiệc hội lớn gì, nhưng Eden không phải mới tới thành phố Giang, không quen biết bạn bè nhiều sao? Eden, nếu cháu không chê, cuối tuần liền đi đi."
"Có thể sao?" Eden vui vẻ hỏi.
"Đương nhiên có thể! Nếu cháu có thể đến, đó mới là vinh hạnh của nhà dì!"
"Được, đến lúc đó tôi nhất định sẽ đến."
"Được. Dù sao cháu cũng có số điện thoại của Thiên Thiên, đến lúc đó dì sẽ bảo Thiên Thiên liên hệ với cháu, nói cho cháu thời gian cùng địa điểm cụ thể."
"Được. Vậy bà Giang, cô Noãn Noãn, các người đi thong thả."
"Còn bà Giang cái gì? Xưng hô như vậy cũng rất xa lạ? Về sau gọi là dì Giang đi."
"Vâng, dì Giang."
"Hôm nay rất cảm ơn cháu cùng giám đốc Ngô đi cùng."
"Dì Giang khách sáo quá, dì Giang đi thong thả."
Lúc Giang Xu Uyển mang theo Chung Noãn Noãn trở lại trong xe, ánh mắt của Chung Thiên Thiên giống như muốn ăn tươi nuốt sống Chung Noãn Noãn.
Giang Xu Uyển sợ Chung Thiên Thiên làm điều gì đó không hay, vừa ngồi vào trong xe chuyện đầu tiên mà bà làm đó là cười híp mắt với cô nói: "Thiên Thiên, con biết vừa rồi Eden đem Noãn Noãn gọi ra ngoài để làm gì không?"
"..."
Cô không muốn biết! Tuyệt đối không muốn biết!
"Vừa rồi mẹ đi qua, nghe được Noãn Noãn nói với Eden là con không có chồng chưa cưới, để Eden tùy lúc có thể theo đuổi con."
Đối với câu nói này của Giang Xu Uyển, Chung Thiên Thiên có chút nao nao: "Thật không?"
"Đương nhiên là thật." Giang Xu Uyển nhìn về phía Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, vừa rồi Eden đến cùng nói với con những gì?"
"Không có gì. Lúc mới đầu anh ta chỉ là quan tâm chuyện con bị vào tù, sau đó lại chúc mừng con được tự do. Sau đó lại nói con cùng chị đều rất xinh đẹp, có thể quen biết chúng ta, anh ta rất vinh hạnh. Nói chuyện nửa ngày, anh ta mới hỏi chị có bạn trai hay chồng chưa cưới chưa. Người nước ngoài thật là phiền phức, muốn hỏi cái gì thì trực tiếp hỏi thôi, còn nói lòng vòng nhiều như vậy, thật mệt!" Chung Noãn Noãn lên xe, đầu óc không cần suy nghĩ, liền đem anh em của mình bôi đen hoàn toàn.
Chung Thiên Thiên nghe xong, cả người đều vui vẻ như đang bay ở trên trời.
"Em thì biết cái gì? Người ta cái này gọi là lễ phép. Anh ấy cũng không thể trực tiếp kéo em qua liền hỏi xem chị có bạn trai hay không được? Như vậy thật không lễ phép! Ai nha, chị nói em cũng không hiểu. Dù sao đây chính là phong độ cùng giao tiếp cần thiết của xã hội thượng lưu." Chung Thiên Thiên nói tốt cho Eden.
Nhìn Chung Noãn Noãn vẻ mặt xem thường, Chung Thiên Thiên cảm thấy Chung Noãn Noãn thật quê mùa.
"Noãn Noãn, thật ra chị cảm thấy em với Xích Dương rất xứng đôi."
Nói đến Xích Dương, Chung Noãn Noãn đương nhiên nói: "Đó là điều đương nhiên! Xích Dương là chồng chưa cưới của em, anh ấy không xứng với em, chẳng lẽ lại xứng với chị?"
Chung Thiên Thiên bị Chung Noãn Noãn nói khiến cho vô cùng tức giận, nhưng mà nghĩ đến giám đốc tập đoàn quốc tế Eden vậy mà lại thích cô, tất cả ấm ức trong lòng cô trong nháy mắt liền tan biến.
"Xích Dương là một quân nhân, mặc dù rất đẹp trai, rất có khí chất, tương lai tiền đồ cũng là không lường trước được, nhưng tính chất công việc liền chú định cả một đời của anh ta đều là một người đàn ông cẩu thả. Mà em lại lớn lên ở nông thôn, cho nên dù có rất nhiều lễ nghi, khí chất quý tộc không theo kịp, nhưng người đàn ông như Xích Dương nhất định sẽ không so đo. Cho nên nghĩ lại, hai người thật đúng là trời sinh một đôi."
Nam thần cấm dục nhà cô, Hoàng thái tử duy nhất của nhà họ Xích, vậy mà bị người phụ nữ này nói thành người đàn ông cẩu thả? Chung Noãn Noãn lúc này rất muốn nhổ một ngụm nước bọt vào mặt cô ta.
Bình luận truyện