Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 978: Trước Chủng Tộc BGM, Kiếm Cổ Vô Hình Chúng Ta Không Có Địch Thủ!



- U u u!

Đao Cổ Vô Hình lập tức nhắc nhở Tống Thư Hàng.

- Hử? Đám Kiếm Cổ Vô Hình lại bò dậy ư?

Tống Thư Hàng kinh ngạc bật thốt. Đám này lại có thể khôi phục lại từ giọng hát của Ca Vương nhanh như thế ư?

Năng lực thừa nhận của Kiếm Cổ Vô Hình đối với giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương mạnh đến thế ư?

Chính bản thân Tống Thư Hàng phong bế thính lực mà còn bị giọng hát ấy ảnh hưởng, đến giờ còn thấy xụi lơ, muốn ói đây!!

- U u u!

Đao Cổ Vô Hình đột nhiên kêu lên dồn dập.

Sau khi Kiếm Cổ Vô Hình khôi phục thì tiếp tục tập trung lại, phát động thế công với Tống Thư Hàng và Diệp Tư.

- Keng keng keg keng!!

Trận pháp phòng ngự do Diệp Tư bố trí bên ngoài đón lấy hơn trăm lần công kích, tầng trận pháp phòng ngự thứ hai đã lung lay sắp vỡ.

- Thư Hàng. tiếng hát không có hiệu quả à?

Diệp Tư hỏi.

- Không sao hết, nếu như đám Kiếm Cổ Vô Hình kia đã khôi phục thì lại để cho chúng nó nghe thêm vài lần vậy!!

Tống Thư Hàng giơ điện thoại lên:

- Ta đã nhanh trí ghi âm lại ca khúc mới của Tạo Hóa tiền bối rồi. Diệp Tư, cô phong bế thính lực của ta tiếp đi, cho Đao Cổ Vô Hình và Cách Đấu Thú thêm một cái kết giới cách âm luôn.

- Không thành vấn đề, cứ giao cho ta đi.

Diệp Tư lập tức nói ngay.

Tống Thư Hàng cắn răng bấm mở ca khúc mới của Tạo Hóa Pháp Vương, sau đó lại lấy một viên đan dược khôi phục thể lực ra từ trong vòng tay không gian, nuốt thẳng xuống bụng.

Sau khi nghe giọng hát của Tạo Hóa tiền bối xong thì toàn thân như bị móc rỗng, phải ăn chút thuốc bồi bổ mới được.

Cuối cùng Tống Thư Hàng bấm nút phát trên máy, chỉnh âm lượng đến mức lớn nhất.

[Một bài hát mới tặng cho fan hâm mộ Thư Hàng tiểu hữu của ta

Yo! Yo! Check it out!

Tạo Hóa hát tạo hóa ~ a a!]

Tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương lại phát ra từ điện thoại, lực sát thương từ bản ghi âm đã yếu hơn khi Tạo Hóa Pháp Vương hát sống một chút, nhưng vẫn có hiệu quả sát thương diện rộng.

Oong oong oong ~ đám Kiếm Cổ Vô Hình đang tấn công kết giới phòng ngự của Diệp Tư dừng lại. Chút thể lực khó khăn lắm mới khôi phục của chúng như bị rút cạn.

Đám Kiếm Cổ Vô Hình ở gần trận pháp nhất đều ngã vật ra đất, lăn lộn vô cùng khổ sở, miệng sùi bọt mép ngất thẳng cẳng.

Nhưng đám Kiếm Cổ Vô Hình ở cách Tống Thư Hàng khá xa lại có vẻ là lạ.

Màu đỏ trong mắt chúng ngày càng đậm hơn, bị giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương ảnh hưởng, dường như chúng nó trở nên ngày càng hưng phấn hơn thì phải.

Đám Kiếm Cổ ở cách xa không phân tán vây quanh Tống Thư Hàng nữa mà bắt đầu tập trung lại.

Từng con Kiếm Cổ kề sát vào nhau như đang hợp thể, nép sát lại. Ánh mắt ngày cảng đỏ hơn, thân thể cũng bắt đầu chấn động có tiết tấu theo tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương.

Nếu như Vũ Nhu Tử mà ở đây thì nhất định sẽ rất vui, bởi vì có thể cô đã tìm được đồng đạo cùng chung chí hướng!

Đam Kiếm Cổ ở cách khá xa cảm ứng được sức mạnh từ trong tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương, thậm chí còn được tiếng hát này kích thích, tiến vào trạng thái cuồng hóa. Nhưng vì trạng thái cuồng hóa này là do tiếng hát nên chúng nó cũng không mất hết lý trí mà tấn công lung tung, mà là bắt đầu hội tụ lại theo bản năng.

...

- Ta có dự cảm chẳng lành.

Tống Thư Hàng nói, hắn dùng năng lực tâm linh tương thông để trao đổi với Diệp Tư.

- Ta cũng thế.

Diệp Tư nói, đồng thời cô cũng giơ tay chỉ về phía xa:

- Ta cảm thấy nơi đó có thứ gì đó rất đáng sợ, khiến ta rợn hết tóc gáy.

Diệp Tư vừa nói xong thì trong khu vực đó bắt đầu xuất hiện một luồng sáng đỏ vô cùng yêu dị. Đám ánh sáng đó kia đều là vô số đốm sáng đỏ cỡ chừng hạt đậu, ẩn ẩn ngưng tụ thành bộ dạng của một thanh cự kiếm.

Lúc này, Đao Cổ Vô Hình vội kêu lên:

- U u u ~~

- Ngươi nói luồng sáng đỏ kia chính là đám Kiếm Cổ Vô Hình tập hợp lại với nhau ư?

Tống Thư Hàng giật mình bật thốt.

Nhưng đốm đỏ kia chính là tròng mắt của đám Kiếm Cổ Vô Hình.

Lúc này những đốm đỏ kia đang chấn động theo tiết tấu, tần suất chấn động giống hệt như điện thoại trong tay Tống Thư Hàng.

- Đám kia đang chấn động theo tiếng hát của Tạo Hóa tiền bối à?

Tống Thư Hàng cảm thấy không ổn.

Tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương đã không có tác dụng gì với đám Kiếm Cổ Vô Hình này rồi ư?

Trong lúc nói chuyện, càng lúc càng có nhiều Kiếm Cổ Vô Hình hợp vào trong đại quân cự kiếm nọ, đốm đỏ của cự kiếm ngày càng nhiều hơn, kiếm khí trên người của mỗi con Kiếm Cổ Vô Hình đều dung hợp lại làm một.

Kiếm Cổ vốn là sinh ra cùng một cội, kiếm khí trên người chúng dung hợp lại với nhau không hề tạo ra chút cảm giác bài xích nào.

Lúc này, giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương cũng phát tới phần cao trào.

Mà thanh cự kiếm do Kiếm Cổ Vô Hình kia dung hợp lại tạo thành cũng bau lên cao. Sau đó, nó chém một nhát về phía Tống Thư Hàng!

[Trước mặt BGM chủng tộc của bọn ta thì bọn ta không hề sợ hãi! - Kiếm Cổ Vô Hình]

- Thế giới hạch tâm!!

Tống Thư Hàng hét lớn.

Một tiếng kia quá kinh khủng, Diệp Tư cũng thấy run tay, không chắc là mình có thể đỡ được một kiếm này.

Bây giờ không trốn thì còn chờ đến khi nào nữa?

Thế giới hạch tâm vẫn luôn trong trạng thái chờ phát động, Tống Thư Hàng gào lên một tiếng thì thế giới hạch tâm nháy mắt đã kéo đám người Tống Thư Hàng vào bên trong.

Nhưng ngay khi thế giới hạch tâm kéo người vào thì kiếm khí của một kiếm kia đã chém lên trận pháp phòng ngự của Diệp Tư.

Trận pháp phòng ngự nháy mắt đã vỡ nát, may mà kiếm khí của nó không chém trúng đám người Tống Thư Hàng.

Nhưng tuy kiếm ý không chém trúng, nhưng có một đạo "ý" đã vượt qua hạn chế không gian, đột nhiên chém đến trán của Tống Thư Hàng.

Thân thể của Tống Thư Hàng đã bị kéo vào trong thế giới hạch tâm, nhưng đạo "ý" kia vẫn có thể đuổi theo để chém tới.

Mỹ nhân rắn công đức vèo một phát, lách qua người của Tống Thư Hàng rồi bao lấy toàn thân của hắn.

Một đạo "ý" kia đã bị mỹ nhân rắn công đức ngăn lại hơn phân nửa.

Dù là thế thì vẫn có một tia "ý" rất nhỏ xuyên qua mỹ nhân rắn công đức, chém lên trán của Tống Thư Hàng.

Trán của Thư Hàng lập tức bị chém thành một vết thương nhỏ.

...

Thế giới hạch tâm.

- Thư Hàng, ngươi không sao chứ?

Diệp Tư vội hỏi.

Tống Thư Hàng lắc đầu nói:

- Không có gì, chỉ trầy da chút thôi. Khi nãy là cái gì thế nhỉ?

Rõ ràng bản thế và kiếm khí đều bị ngăn lại rồi, nhưng lại có một loại sức mạnh khó tả đã chém thẳng vào người của hắn.

- Là kiếm ý, hơn nữa còn không phải kiếm ý bình thường. Loại kiếm ý này đã vượt qua hạn chế không gian, sau khi tập trung vào ngươi thì sẽ một đường đuổi theo chém cho bằng được.

Diệp Tư lên tiếng.

Tống Thư Hàng sờ lên vết thương trên trán:

- Đây là kiếm ý ư? Hình như khác với đao ý mà ta lĩnh ngộ được.

Tống Thư Hàng đã từng cảm ngộ được đao ý, chính là đao ý đốt trời nấu biển cảm ứng dược tren người của Xích Tiêu Tử đạo trưởng, một chiêu Hỏa Diễm Đao của Xích Tiêu Tử đạo trưởng chém ra, trong đao mang theo đao ý đốt trời nấu biển, đốt cháy vạn vật.

Khi Tống Thư Hàng dùng hạt sen đao ý Thông Huyền của mình xong cũng ẩn ẩn có tia cảm ngộ về đao ý của mình. Nhưng đao ý của hắn còn chưa thành hình, chính bản thân hắn cũng không biết chính xác đao ý của mình là gì.

Kiếm ý do Kiếm Cổ Vô Hình hợp thể chém ra khi nãy cho hắn một cảm giác "mênh mông cuồn cuộn", đối mặt với kiếm này tựa như đối mặt với một đội quân vậy.

Kiếm ý cũng được, đao ý cũng thế, đều có rất nhiều loại. Thậm chí vì tính cách tu sĩ khác nhau mà kiếm ý và đao ý ngưng tụ ra được cũng khác nhau rất lớn.

Diệp Tư giải thích:

- Ví dụ như kiếm ý vậy, có người lấy tìm hiểu thiên địa, ngộ ra được kiếm ý mênh mông như trời cao. Có người trầm mình minh tưởng bên bờ biển, có khi sẽ ngộ ra kiếm ý bao la như biển cả. Có cường giả trong quân đội nói không chừng sẽ ngộ ra được kiếm khí sát lục nặng nề. Có kẻ xuất thân vương giả, ngộ ra được kiếm ý có ý chí của vương giả cũng không có gì lạ. Kiếm ý và đao ý, chỉ cần ngươi dám nghĩ thì khả năng sinh ra là vô hạn. Lòng lớn bao nhiêu thì kiếm ý hoặc đao ý của ngươi sẽ có bấy nhiêu. Cũng như trên đời này không có hai chiếc lá giống hệt nhau vậy, trên đời này cũng không có đao ý hoặc kiếm ý giống hệt nhau.

- Hóa ra là vậy.

Tống Thư Hàng gật đầu.

Nhưng kiếm ý mà Diệp Tư nói hình như cũng là kiếm ý và đao ý cường đại do những tu sĩ có kinh nghiệm phong phú, dùng trải nghiệm của bản thân để đúc kết ra được.

Tống Thư Hàng nhớ lại quá trình tu luyện của mình, ừm... Nhớ cái con khỉ, hắn mới tu luyện có mấy tháng thôi.

Cho nên, nếu như hắn lĩnh ngộ ra được đao ý thì đó sẽ là loại nào đây?

Trong đạo hiệu của hắn có Bá Đao Tống Tam.. À lộn, Bá Đao Tống Nhất. Vậy có nên nghĩ tới mấy loại đao ý ngầu lòi không nhỉ?

Ví như chậm rãi rút đao ra khỏi vỏ, đao ý bá đạo bắn ra từ thân đao, chấn nhiếp tâm trí của kẻ địch chẳng hạn?

Không ổn không ổn, làm màu là tiết tấu die sớm.

Quyết định rồi, sắp tới phải ăn cỏ Đao Ý Thông Huyền nhiều một chút, kiếm thêm chút hạt sen Đao Ý Thông Huyền, tranh thủ ngưng tụ ra đao ý sớm một chút.

Sau khi được thể nghiệm mức độ mạnh mẽ của kiếm ý, Tống Thư Hàng càng ngày càng thêm trông chờ vào đao ý của mình.

- Nói ra thì lần này cũng nhờ có mỹ nhân rắn công đức, nếu không phải có cô ấy ngăn lại giúp, đao ý kia chém vào trán một phát thì ta đa tèo rồi. Tốt lắm, mỹ nhân rắn công đức, cô quay về đi.

Tống Thư Hàng nói.

Mỹ nhân rắn công đức chớp mắt với Tống Thư Hàng vài cái, sau đó lui vào trong người của hắn.

Ngay sau khi mỹ nhân rắn công đức biến mất thì Tống Thư Hàng đột nhiên hét thảm:

- Á a a!

Trên trán truyền đến một cơn đau đớn khó nhịn.

Là kiếm ý bên trong vết thương do Kiếm Cổ Vô Hình chém ra đột nhiên làm khó dễ.

Trước đó mỹ nhân rắn công đức còn bao bọc quanh người Tống Thư Hàng, có ánh sáng công đức trấn áp nên tia kiếm ý này không dám phát tác. Ngay khi ánh sáng công đức quay lại cơ thể Tống Thư Hàng thì nó lập tức bộc phát.

Tống Thư Hàng cảm giác như mình đang đơn thân đối mặt với cả một đại quân. Đại quân kia tấn công hắn, trên người mỗi một binh lính trên đó đều mang theo kiếm ý bừng bừng.

Mỹ nhân rắn công đức lại tự động chui ra bao bọc lấy Tống Thư Hàng.

Ngay sau đó, kiếm ý trên trán Tống Thư Hàng lập tức lắng xuống.

Nhưng hắn cảm ứng được tia kiếm ý kia không hề biến mất. Nó như mọc rễ ngay trong trán của Tống Thư Hàng, đuổi cũng không đi.

Tống Thư Hàng nhìn sang Diệp Tư:

- Diệp Tư, ta còn cứu được nữa không?

- Kiếm ý cỡ này thì đợi Bạch Tôn Giả quay về, hẳn là có thể rút ra giúp ngươi.

Diệp Tư ngẫm nghĩ rồi lại nói:

- Ngoài ra ngươi cũng có thể thử ngưng tụ đao ý của riêng mình. Sau đó dùng đao ý của mình để tiêu diệt tia kiếm ý này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện