Vĩnh Sinh
Chương 86: Thành công
"Sao vậy, là địa chấn sao?" Tinh Vân Bảo Bảo như một chú heo con mơ màng đứng dậy, bởi vì hắn cảm giác được so một luồng địa chấn mãnh liệt, còn có âm thanh vang vọng, không thể nào ngủ tiếp được mà phải tỉnh lại, vốn ngủ như chết nhưng khi nghe được ba tiếng "Thần Thông" do Phương Hàn phát ra, thanh âm vang vọng, đánh thẳng vào tâm linh, dù cho người điếc cũng cảm nhận được mà rung động tâm hồn.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Hồng Di Quận Chúa cũng từ trong tu luyện mà tỉnh lại, chạy ra khỏi phòng, đi nhanh về phía Đan phòng, nhìn xem Phương Hàn xảy ra chuyện gì.
"Sao Phương Hàn lại gây ra động tĩnh lớn như vậy?" Hạc tiên tử cũng tỉnh ngủ, lông vũ toàn thân nàng giờ đây đã biến thành màu bạch kim, một tầng sáng bóng mỹ lệ, thoạt nhìn giống như cả người được đúc từ bạch kim mà ra, cho dù phi kiếm cũng sợ là khó có thể chém xuyên qua lông vũ của nàng.
Đồng thời thân thể của nàng cũng thu nhỏ lại, càng thêm thần tuấn, cho người ta cảm giác tràn đầy lực lượng.
Nàng nuốt một viên bạch kim Huyết Đan, có được huyết thống của Ma Hoàng, khiến cho nàng lột xác, thân thể cô đọng, thêm kiên cố. Phương Hàn còn muốn dùng Nhật Nguyệt Ngũ Tinh để luyện thể, củng cố lực lượng của nàng, giúp nàng trở thành một đầu linh hạc, có thể cùng ma nhân cấp bậc Tu La đánh một trận, thậm chí là còn vượt hơn cả Tu La bình thường.
Nàng nghe thấy động tĩnh lớn như vậy cũng biết có chuyện xảy ra, nhún hai cái đã chạy tới chỗ Phương Hàn.
Ma nữ tóc trắng cũng bị chấn kinh, vốn nàng đang âm thầm tu luyện, tìm biện pháp xóa bỏ Vong Tình Phù mà Diêm thi triển trên người nàng, nhưng mà chợt cảm thấy tâm linh dao động, nội tâm có chút bối rối, vội vận pháp lực bay thẳng tới đây.
Cao thủ Thần Thông Bí Cảnh không cần pháp khí hay linh khí gì, có thể dựa vào pháp lực cường đại của bản thân mà phi hành nhanh như điện, đánh vỡ những quy tắc của thường nhân.
Dựa theo đạo lý, dù cho cao thủ Thân Thể Cảnh có lợi hại đến mức nào mà nếu không có bảo khí thì không cách nào thắng được cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.
Phải biết rằng, Phương Hàn hiện tại mặc dù rất lợi hại nhưng nếu không có sự hỗ trợ của Diêm, cho dù có Âm Sát Ma Đao cũng vô pháp thắng được ma nữ.
Tinh Vân Bảo Bảo, ma nữ, Hạc tiên tử, Hồng Di Quận Chúa đều đứng vây quanh lò luyện đan, khẩn trương lo lắng nhìn Phương Hàn đang bị pháp hỏa thiêu đốt ở trong Vong Tình Thủy, tinh quang bắn ra bốn phía.
Tinh Vân Bảo Bảo thì là xem náo nhiệt, Hạc tiên tử và Hồng Di Quận Chúa thì chờ mong Phương Hàn đột phá, tu thành thần thông, mà ma nữ thì hy vọng Phương Hàn thất bại, nếu không nàng không có cơ hội thoát được khỏi tay hắn.
Bất quá Phương Hàn cũng không bị những suy nghĩ của người khác làm ảnh hưởng mà ngừng tu luyện.
Chỉ có người uống nước mới biết nước nóng hay lạnh.
Trong đầu, tinh thần như nước cuộn trào, vốn lực lượng tinh thần đã gần kết tinh, giờ đây càng lúc càng cô đọng, một cổ khí huyết sôi trào tràn lên não, đánh sâu vào trong não bộ thần bí. Mọi huyệt khiếu đều bị đánh sâu vào, bị khai phá! Bình thường tinh thần không thể nào đi đến một số vùng có nhiều khe rãnh nhỏ của não bộ, hiện tại các khu vực này đều tràn đầy tinh quang, máu huyết, tinh thần, không ngừng được bồi bổ.
Trong não hải có bị chấn động tựa như dời sông lấp biển, long trời lở đất, tựa hồ như chấn động thưở sơ khai, khi mới khai thiên tích địa.
Ba tiếng rống to, "Thần Thông! Thần Thông! Thần Thông!" là do Phương Hàn sử dụng tất cả tinh thần, lực lượng của hắn mà phát ra. Là hướng về sinh mệnh, hướng về sinh tử, hướng về thế giới, hướng về thiên địa hét lên một tiếng hét rung động tâm linh, là quá trình tự vấn bản thân, là khảo nghiệm để bước vào tầng đầu tiên của Thần Thông Bí Cảnh
Một tiếng rống to.
Giống như đại chùy đánh mạnh vào cánh cửa thần thông huyền bí của cơ thể.
"Thân có pháp lực tồn thiên cổ, lòng có thần thông đạt muôn đời, ý nạp càn khôn nuốt nhật nguyệt, hồn bơi thái hư mở tiên trí……" Đột nhiên trong lúc đó, sau khi Phương Hàn hét lên bá tiếng "Thần thông!" thì cảm thấy có một chuỗi âm thanh truyền đến, đánh sâu vào trong dầu hắn, tựa hồ như muốn đem Thiên Môn ở đỉnh đầu phá ra.
Oanh long!
Thiên Môn mở rộng ra!
Từ đỉnh đầu, một cổ tinh thần sáng chói xuyên phá ra ngoài, chiếu sáng nơi nơi, đón nhận lấy linh khí thiên địa truyền về. Thần du vật ngoại! Phương Hàn cảm giác như hồn phách xuất khiếu, một cảm giác kỳ quái dị thường.
Đúng lúc này.
Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc đột nhiên bay lên, lần nữa tản mát ra tinh qua vô cùng vô tận, bao bọc lấy Phương Hàn, trấn áp tinh thần muốn ngao du thiên địa của Phương Hàn.
Vô cùng vô tận tinh quang, nguyên khí kết hợp với tinh thần, làm cho tinh thần đột nhiên biến đổi trở thành một loại vật chất hữu hình, một lần nữa trở vào bên trong đầu Phương Hàn.
Não hải vừa thay đổi nghiêng trời lệch đất lại biến hóa một lần nữa, tất cả tinh thần đều chuyển hóa thành một dòng nước cuồn cuộn, cổ lực lượng này theo hô hấp mà sinh ra, tồn tại chân thật.
Phương Hàn tùy ý hoạt động liền cảm thấy một cổ lực lượng mạnh mẽ, tùy tâm ý của bản thân mà sinh diệt, một cổ nguyên khí không phải vô hình, vô chất như tinh thần, mà là một tồn tại chân thật, mãnh liệt dao động, tỏa sáng không ngừng, từ một hợp chất giản đơn biến thành một hợp chất phức tạp.
"Pháp lực, đây là pháp lực! Tinh thần của ta đã chuyển hóa thành pháp lực! Ta đã có pháp lực, đây là Thần Thông Bí Cảnh! Đây là Thần Thông Bí Cảnh! Ta đã thật sự bước vào Thần Thông Bí Cảnh rồi sao?"
Phương Hàn gào thét trong tâm tưởng của mình.
Hắn cảm giác được trong đầu tựa hồ có một luồng nguyên khí chân long cuồng mãnh! Luồng nguyên khí như mãnh hổ! Nguyên khí như chân long, mãnh hổ có lực lượng vô biên, thậm chí lớn gấp đôi lực lượng thân thể của hắn. Hơn nữa tùy thời đều có thể chỉ huy, tựa như là tay chân của hắn. Chính là năng lượng của hắn!
Nếu như hắn suy đoán không sai, đây là pháp lực! Là pháp lực mênh mông, bàng bạc!
Chỉ có cao thủ Thần Thông Bí Cảnh mới có thể có pháp lực!
Có pháp lực là có thể đánh vỡ thế giới quan của thường nhân, làm được những chuyện không tưởng, lăng không hư độ, cách không nhiếp vật, điều khiển nước lửa, lôi điện, uy lực vô cùng vô tận, cải biến nhục thân, thọ mệnh dài lâu.
Oanh long!
Phương Hàn hung hăng nhảy ra khỏi lò đan, vui sướng tràn ngập, nhưng hắn vẫn còn nghi ngờ, không biết chắc có phải bản thân chỉ mới thử có một lần liền bước vào Thần Thông Bí Cảnh! Pháp lực đó chỉ là ảo giác hay là chân thực.
"A!"
Lúc này ma nữ, Hạc tiên tử, Hồng Di Quận Chúa, thậm chí Tinh Vân Bảo Bảo đều lộ ra tia khiếp sợ bởi vì bọn họ không thấy Phương Hàn mượn lực ở đâu mà lại có thể trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, một luồng khí lưu cuồng bạo đang quay cuồng giống như lốc xoáy đem thân thể hắn bao bọc ở bên trong.
Mà không khí xung quanh thân thể hắn bị muột cổ lực lượng thần kỳ biến đổi, ngưng tụ thành hạc, xà, hổ, lang, trong chốc lát biến đổi ra vạn thú vạn cầm, rồi lại biến đổi thành đao kiếm, binh khí, tựa hồ có thể tùy thời biến ảo.
Ô ô ô, ô ô, lực lượng vô hình xoay tròn, thổi tung mọi thứ, khiến cho phòng luyện đan rối tinh rối mù cả lên.
Ha ha ha ha!
Phương Hàn phát ra tiếng cười cuồng điên, thân thể vừa động, lăng không đánh ra một chưởng về phía vách tường, một cổ khí kình vô hình ngưng tụ giữa không trung thành hình đại thủ ấn rồi oanh kích lên vách tường cứng rắng bằng nham thạch.
Phanh!
Một chưởng nhẹ nhàng như vậy lại trực tiếp đánh xuyên thủng bức tường bằng đá hoa cương dày ba thước! Vách tường bong ra, sụp đổ. Phương Hàn thu tay, lật bàn tay lại, không khí lại bị lực lượng vô hình làm cho ngưng tụ lại thành trảo hình hung hăng đánh xuống nền đất.
Xích lạp!
Khí lưu như đao, chém sâu vào nền đất, tạo ra năm cái rãnh sâu! Có thể so sánh với phi kiếm bình thường!
Thành!
Rốt cuộc thành!
Thần Thông Bí Cảnh!
Giờ khắc này, cánh cửa thần thông đã bị Phương Hàn trùng kích mà mở ra, vượt qua được bước quan trọng nhất để bắt đầu con đường tu tiên, từ nay về sau không còn là phàm nhân nữa.
Cửu Khiếu Kim Đan, vô số Huyết Đan và Bích Lạc Đại Đan, Hoàng Tuyền Thánh Thủy, nguyên lực thuần dương của Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, kiên trì chịu đựng sự thống khổ của tắm vạc dầu, tất cả hợp lại cuối cùng đã thành công, đạt được thần thông.
Phương Hàn đã không còn hoài nghi về lực lượng của bản thân nữa.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Hồng Di Quận Chúa cũng từ trong tu luyện mà tỉnh lại, chạy ra khỏi phòng, đi nhanh về phía Đan phòng, nhìn xem Phương Hàn xảy ra chuyện gì.
"Sao Phương Hàn lại gây ra động tĩnh lớn như vậy?" Hạc tiên tử cũng tỉnh ngủ, lông vũ toàn thân nàng giờ đây đã biến thành màu bạch kim, một tầng sáng bóng mỹ lệ, thoạt nhìn giống như cả người được đúc từ bạch kim mà ra, cho dù phi kiếm cũng sợ là khó có thể chém xuyên qua lông vũ của nàng.
Đồng thời thân thể của nàng cũng thu nhỏ lại, càng thêm thần tuấn, cho người ta cảm giác tràn đầy lực lượng.
Nàng nuốt một viên bạch kim Huyết Đan, có được huyết thống của Ma Hoàng, khiến cho nàng lột xác, thân thể cô đọng, thêm kiên cố. Phương Hàn còn muốn dùng Nhật Nguyệt Ngũ Tinh để luyện thể, củng cố lực lượng của nàng, giúp nàng trở thành một đầu linh hạc, có thể cùng ma nhân cấp bậc Tu La đánh một trận, thậm chí là còn vượt hơn cả Tu La bình thường.
Nàng nghe thấy động tĩnh lớn như vậy cũng biết có chuyện xảy ra, nhún hai cái đã chạy tới chỗ Phương Hàn.
Ma nữ tóc trắng cũng bị chấn kinh, vốn nàng đang âm thầm tu luyện, tìm biện pháp xóa bỏ Vong Tình Phù mà Diêm thi triển trên người nàng, nhưng mà chợt cảm thấy tâm linh dao động, nội tâm có chút bối rối, vội vận pháp lực bay thẳng tới đây.
Cao thủ Thần Thông Bí Cảnh không cần pháp khí hay linh khí gì, có thể dựa vào pháp lực cường đại của bản thân mà phi hành nhanh như điện, đánh vỡ những quy tắc của thường nhân.
Dựa theo đạo lý, dù cho cao thủ Thân Thể Cảnh có lợi hại đến mức nào mà nếu không có bảo khí thì không cách nào thắng được cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.
Phải biết rằng, Phương Hàn hiện tại mặc dù rất lợi hại nhưng nếu không có sự hỗ trợ của Diêm, cho dù có Âm Sát Ma Đao cũng vô pháp thắng được ma nữ.
Tinh Vân Bảo Bảo, ma nữ, Hạc tiên tử, Hồng Di Quận Chúa đều đứng vây quanh lò luyện đan, khẩn trương lo lắng nhìn Phương Hàn đang bị pháp hỏa thiêu đốt ở trong Vong Tình Thủy, tinh quang bắn ra bốn phía.
Tinh Vân Bảo Bảo thì là xem náo nhiệt, Hạc tiên tử và Hồng Di Quận Chúa thì chờ mong Phương Hàn đột phá, tu thành thần thông, mà ma nữ thì hy vọng Phương Hàn thất bại, nếu không nàng không có cơ hội thoát được khỏi tay hắn.
Bất quá Phương Hàn cũng không bị những suy nghĩ của người khác làm ảnh hưởng mà ngừng tu luyện.
Chỉ có người uống nước mới biết nước nóng hay lạnh.
Trong đầu, tinh thần như nước cuộn trào, vốn lực lượng tinh thần đã gần kết tinh, giờ đây càng lúc càng cô đọng, một cổ khí huyết sôi trào tràn lên não, đánh sâu vào trong não bộ thần bí. Mọi huyệt khiếu đều bị đánh sâu vào, bị khai phá! Bình thường tinh thần không thể nào đi đến một số vùng có nhiều khe rãnh nhỏ của não bộ, hiện tại các khu vực này đều tràn đầy tinh quang, máu huyết, tinh thần, không ngừng được bồi bổ.
Trong não hải có bị chấn động tựa như dời sông lấp biển, long trời lở đất, tựa hồ như chấn động thưở sơ khai, khi mới khai thiên tích địa.
Ba tiếng rống to, "Thần Thông! Thần Thông! Thần Thông!" là do Phương Hàn sử dụng tất cả tinh thần, lực lượng của hắn mà phát ra. Là hướng về sinh mệnh, hướng về sinh tử, hướng về thế giới, hướng về thiên địa hét lên một tiếng hét rung động tâm linh, là quá trình tự vấn bản thân, là khảo nghiệm để bước vào tầng đầu tiên của Thần Thông Bí Cảnh
Một tiếng rống to.
Giống như đại chùy đánh mạnh vào cánh cửa thần thông huyền bí của cơ thể.
"Thân có pháp lực tồn thiên cổ, lòng có thần thông đạt muôn đời, ý nạp càn khôn nuốt nhật nguyệt, hồn bơi thái hư mở tiên trí……" Đột nhiên trong lúc đó, sau khi Phương Hàn hét lên bá tiếng "Thần thông!" thì cảm thấy có một chuỗi âm thanh truyền đến, đánh sâu vào trong dầu hắn, tựa hồ như muốn đem Thiên Môn ở đỉnh đầu phá ra.
Oanh long!
Thiên Môn mở rộng ra!
Từ đỉnh đầu, một cổ tinh thần sáng chói xuyên phá ra ngoài, chiếu sáng nơi nơi, đón nhận lấy linh khí thiên địa truyền về. Thần du vật ngoại! Phương Hàn cảm giác như hồn phách xuất khiếu, một cảm giác kỳ quái dị thường.
Đúng lúc này.
Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc đột nhiên bay lên, lần nữa tản mát ra tinh qua vô cùng vô tận, bao bọc lấy Phương Hàn, trấn áp tinh thần muốn ngao du thiên địa của Phương Hàn.
Vô cùng vô tận tinh quang, nguyên khí kết hợp với tinh thần, làm cho tinh thần đột nhiên biến đổi trở thành một loại vật chất hữu hình, một lần nữa trở vào bên trong đầu Phương Hàn.
Não hải vừa thay đổi nghiêng trời lệch đất lại biến hóa một lần nữa, tất cả tinh thần đều chuyển hóa thành một dòng nước cuồn cuộn, cổ lực lượng này theo hô hấp mà sinh ra, tồn tại chân thật.
Phương Hàn tùy ý hoạt động liền cảm thấy một cổ lực lượng mạnh mẽ, tùy tâm ý của bản thân mà sinh diệt, một cổ nguyên khí không phải vô hình, vô chất như tinh thần, mà là một tồn tại chân thật, mãnh liệt dao động, tỏa sáng không ngừng, từ một hợp chất giản đơn biến thành một hợp chất phức tạp.
"Pháp lực, đây là pháp lực! Tinh thần của ta đã chuyển hóa thành pháp lực! Ta đã có pháp lực, đây là Thần Thông Bí Cảnh! Đây là Thần Thông Bí Cảnh! Ta đã thật sự bước vào Thần Thông Bí Cảnh rồi sao?"
Phương Hàn gào thét trong tâm tưởng của mình.
Hắn cảm giác được trong đầu tựa hồ có một luồng nguyên khí chân long cuồng mãnh! Luồng nguyên khí như mãnh hổ! Nguyên khí như chân long, mãnh hổ có lực lượng vô biên, thậm chí lớn gấp đôi lực lượng thân thể của hắn. Hơn nữa tùy thời đều có thể chỉ huy, tựa như là tay chân của hắn. Chính là năng lượng của hắn!
Nếu như hắn suy đoán không sai, đây là pháp lực! Là pháp lực mênh mông, bàng bạc!
Chỉ có cao thủ Thần Thông Bí Cảnh mới có thể có pháp lực!
Có pháp lực là có thể đánh vỡ thế giới quan của thường nhân, làm được những chuyện không tưởng, lăng không hư độ, cách không nhiếp vật, điều khiển nước lửa, lôi điện, uy lực vô cùng vô tận, cải biến nhục thân, thọ mệnh dài lâu.
Oanh long!
Phương Hàn hung hăng nhảy ra khỏi lò đan, vui sướng tràn ngập, nhưng hắn vẫn còn nghi ngờ, không biết chắc có phải bản thân chỉ mới thử có một lần liền bước vào Thần Thông Bí Cảnh! Pháp lực đó chỉ là ảo giác hay là chân thực.
"A!"
Lúc này ma nữ, Hạc tiên tử, Hồng Di Quận Chúa, thậm chí Tinh Vân Bảo Bảo đều lộ ra tia khiếp sợ bởi vì bọn họ không thấy Phương Hàn mượn lực ở đâu mà lại có thể trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, một luồng khí lưu cuồng bạo đang quay cuồng giống như lốc xoáy đem thân thể hắn bao bọc ở bên trong.
Mà không khí xung quanh thân thể hắn bị muột cổ lực lượng thần kỳ biến đổi, ngưng tụ thành hạc, xà, hổ, lang, trong chốc lát biến đổi ra vạn thú vạn cầm, rồi lại biến đổi thành đao kiếm, binh khí, tựa hồ có thể tùy thời biến ảo.
Ô ô ô, ô ô, lực lượng vô hình xoay tròn, thổi tung mọi thứ, khiến cho phòng luyện đan rối tinh rối mù cả lên.
Ha ha ha ha!
Phương Hàn phát ra tiếng cười cuồng điên, thân thể vừa động, lăng không đánh ra một chưởng về phía vách tường, một cổ khí kình vô hình ngưng tụ giữa không trung thành hình đại thủ ấn rồi oanh kích lên vách tường cứng rắng bằng nham thạch.
Phanh!
Một chưởng nhẹ nhàng như vậy lại trực tiếp đánh xuyên thủng bức tường bằng đá hoa cương dày ba thước! Vách tường bong ra, sụp đổ. Phương Hàn thu tay, lật bàn tay lại, không khí lại bị lực lượng vô hình làm cho ngưng tụ lại thành trảo hình hung hăng đánh xuống nền đất.
Xích lạp!
Khí lưu như đao, chém sâu vào nền đất, tạo ra năm cái rãnh sâu! Có thể so sánh với phi kiếm bình thường!
Thành!
Rốt cuộc thành!
Thần Thông Bí Cảnh!
Giờ khắc này, cánh cửa thần thông đã bị Phương Hàn trùng kích mà mở ra, vượt qua được bước quan trọng nhất để bắt đầu con đường tu tiên, từ nay về sau không còn là phàm nhân nữa.
Cửu Khiếu Kim Đan, vô số Huyết Đan và Bích Lạc Đại Đan, Hoàng Tuyền Thánh Thủy, nguyên lực thuần dương của Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, kiên trì chịu đựng sự thống khổ của tắm vạc dầu, tất cả hợp lại cuối cùng đã thành công, đạt được thần thông.
Phương Hàn đã không còn hoài nghi về lực lượng của bản thân nữa.
Bình luận truyện