Vợ À, Xin Em Đừng Rời Xa Anh

Chương 60: Tiểu Khải Bị Ốm?



Tại tập đoàn Lăng thị

Trời đã tối, anh vẫn đang hoàn thành nốt tài liệu quan trọng để nhanh về nhà. Bỗng điện thoại kêu lên, anh liếc qua là số của dì giúp việc. Anh bắt máy hỏi:

- Có chuyện gì không?

Đầu bên kia liền run rẩy đáp:

- Cậu chủ, tiểu thiếu gia đang sốt rất cao, tôi vừa lên phòng thì thấy tiểu thiếu gia sốt đến hôn mê liền đưa đến bệnh viện rồi. Cậu chủ mong đến bệnh viện A

- Được tôi đến ngay

Anh nhanh chóng lấy xe, đi thật nhanh tới bệnh viện.

- Tiểu Khải con tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì

Từ nhỏ tiểu Khải đã yếu hơn đứa trẻ bình thường, khó khăn lắm thằng bé mới lớn được một chút. Đây là lần đầu tiên thằng bé sốt cao như vậy khiến cho anh rất lo lắng.

….....

Tại bệnh viện A

Từ ngoài cửa, một người đàn ông vội vàng trên gương mặt điển trai có chút lo sợ. Anh chợt thấy dì Trương đang chờ trước cửa phòng cấp cứu, mau chóng đền gần. Nhìn thấy anh dì Trương liền nói:

- Cậu chủ là do tôi không chăm sóc tiểu thiếu gia tốt nên tiểu thiếu gia mới bị sốt

- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

- Tôi nghe tài xế nói rằng trên đường về nhà tiểu thiếu gia bất chợt thấy kêu xe dừng lại rồi chạy ra kêu mẹ ơi. Lúc đó trời bắt đầu mưa, tài xế nhanh chóng đuổi theo tiểu thiếu gia. Đến tối chở về tôi thấy tiểu thiếu gia toàn thân ướt hết, gương mặt rất buồn một mạch đi lên phòng đóng cửa. Đến lúc tôi lên thì phát hiện ra tiểu thiếu gia bị sốt…

Lúc này hô hấp trong người anh như ngừng lại khi nhắc đến cô, rất nhanh sau đó liền trở về bình thường vì anh đã chấp nhận cô không còn sống nữa. Có lẽ tiểu Khải do quá mong nhớ mẹ mà nhìn nhầm.

Đèn phòng cấp cứu vụt tắt, bác sĩ đi ra liền hỏi:

- Anh là người thân của cháu bé

- Tôi là cha cháu, bác sĩ con trai tôi có sao không?

- Cháu bé sốt cao do cảm lạnh, người nhà nên chú ý không cho người trẻ nhỏ ngâm nước quá lâu. Giờ thì không sao rồi, ảnh hưởng của thuốc mê nên sáng mai cháu sẽ tỉnh lại, người nhà có thể vào thăm.

- Vâng cảm ơn bác sĩ.

Sau đó anh liền vào phòng bệnh của tiểu Khải. Trên giường bệnh thân hình nhỏ bé gương mặt thiếu sức sống của con trai khiến anh đau lòng. Anh ngồi cạnh đầu giường xoa đầu con trai thì thầm nói:

- Ba xin lỗi con...ba thật có lỗi…

……

Sáng hôm sau, một ngày mới bắt đầu hôm nay thời tiết thật đẹp.

- Tiểu Nhi để tớ cùng cậu đưa Như Như đi khám nhé!

- Tiểu Nhi đang chuẩn bị đồ cho con. Hôm nay cô sẽ đưa Như Như đi khám ở bệnh viện A.

- Hôm nay cậu còn phải đi làm mà, có tiện không?

- Mình xin nghỉ rồi, Như Như của cô là quan trọng nhất làm sao cô xa con được. Đúng không nào!

Lạc Uyển xoa hai má bầu bĩnh của Như Như, cưng chiều con bé. Cô đứng ở bên cạnh nghe thấy vậy cũng không nói gì nữa, có Lạc Uyển đi cùng cô cũng yên tâm hơn. Sau khi chuẩn bị xong, họ bắt một xe taxi đến bệnh viện A.

……

Phòng VIP của bệnh viện A

Tiểu Khải mơ màng tỉnh dậy, thấy anh đang nằm ngủ trên ghế sofa. Thằng bé cất giọng nói yếu ớt gọi:

- Ba ơi, ba ơi

Nghe thấy tiếng gọi mình, anh chợt mở mắt quay sang thấy tiểu Khải đã tình liền đi đến xem thằng bé còn sốt không

- Tiểu Khải con tỉnh rồi, con cảm thấy mệt không?

- Ba ơi, con không sao ạ. Hôm qua con thấy mẹ ba ơi.

Thằng bé túm lấy góc áo anh giọng nói gấp gáp, đôi mắt long lanh ngước lên nhìn anh, chỉ cần chớp nhẹ một cái nước mắt sẽ tràn ra.

- Tiểu Khải đó không phải mẹ. Mẹ con đang ở trên thiên đường, hôm qua con nhận nhầm người rồi.

- Vâng ạ

Được rồi để ba đi gọi bác sĩ vào khám cho con.

Nói rồi anh ra ngoài tìm bác sĩ. Trong phòng, tiểu Khải tự nhủ có lẽ mình nhìn nhầm, ba bảo mẹ ở nơi xa lắm rồi sẽ không quay lại nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện