Võ Đạo Đan Tôn

Chương 60: Cường giả Hóa Phàm cảnh (1)



Đúng lúc này, một cổ cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ hậu tâm bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả lướt lên, sắc mặt của hắn đột biến, bất chấp phản ứng liền bổ ngược một đao

BOANG...! Khai Sơn Đao trầm trọng chém lên móng vuốt sắc bén, lực lượng trầm trọng khiến cho Khai Sơn Đao trong tay bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả cơ hồ như bị chấn bay.

- Thần Hổ Bái Vĩ!

Một kích không trúng Lâm Tiêu mãnh liệt xoay người, cái đuôi lớn sắt thép dài đến gần ba mét như đạn pháo bay khỏi nòng đập tới, không khí phát ra thanh âm nổ vang kịch liệt.

- Không!

Bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả trừng lớn hai mắt hoảng sợ, thân hình lui về phía sau như thiểm điện, nhưng căn bản lại không tránh được Lâm Tiêu đã có chuẩn bị, cái đuôi hiện đầy lân giáp dữ tợn như tuệ tinh tập nguyệt đụng vào trên tay trái đang vội vàng ngăn cản của Ngụy Tả.

PHỐC!

Máu tươi vẩy ra, cánh tay bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả ầm ầm bạo liệt, thiết vĩ tráng kiện quật lên bộ ngực của hắn, xương ngực trùng trùng điệp điệp lún xuống khối, thân thể trùng trùng điệp điệp ngã xuống.

Lâm Tiêu ngay sau đó tấn công trên xuống, ánh mắt lạnh lùng.

- Ngươi. . .

Bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả trong miệng xen lẫn mảnh vỡ nội tạng điên cuồng hộc máu, trừng lớn hai mắt hoảng sợ nhìn qua Lâm Tiêu, hắn rốt cục nhớ ra vì sao mình cảm thấy quen mắt, con yêu thú này giống như đúc đầu nhất tinh Toản Địa Giáp hắn tập kích lúc trước, hắn dốc sức liều mạng muốn dùng tay phải đi ngăn cản, nhưng lại bất lực.

- Ngụy Tả!

Huyết sắc quỷ kiểm Trương Lỗi ở bên rống to lên tiếng, muốn tiến lên trợ giúp, nhưng hắn bị đại lượng nhị tinh yêu thú vây quanh cũng đang khó mà bảo toàn bản thân.

Phốc phốc!

Lâm Tiêu huy động móng vuốt sắc bén, lập tức đánh cho đầu bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả nát bấy.

Rống!

Không có khiếp đảm, không có buồn nôn, Lâm Tiêu lần đầu tiên giết người nhìn trời điên cuồng hét lên, máu trong cơ thể điên cuồng sôi trào.

Rống!

Tựa hồ đáp lại tiếng gào thét của Lâm Tiêu, trong núi rừng xa xa đột nhiên truyền đến trận trận gầm rú, một đầu mực mãng màu trắng bạc dài chừng hơn mười mét cao gần năm mét từ trong núi rừng bôn tập đến, mà ở một mặt khác, một đầu Mộng Yểm Báo toàn thân hoa văn màu đen, thân cao gần bốn mét cũng lao ra như thiểm điện.

Híz-khà zz Hí-zzz!

Trong bụi cỏ ở mặt bắc, tiếng thét chói tai bén nhọn vang lên, một con nhện cao ba mét, thân dài năm mét bò ra, t dưới bụng nó có một khuôn mặt người dữ tợn, khủng bố dị thường.

- Đây là. . . tam tinh yêu thú Ngân Văn Bạch Mãng, Nhân Diện Tri Chu, Mộng Yểm Báo. . .

Huyết sắc quỷ kiểm Trương Lỗi thấy thế toàn thân lông tơ dựng thẳng, trong nội tâm chỉ có một ý niệm, đó chính là trốn.

- Đội trưởng, chúng ta mau lui lại, bằng không thì sẽ xong mất.

Huyết sắc quỷ kiểm Trương Lỗi kiệt lực bổ ra hai đầu nhị tinh yêu thú đang cắn xé tới mình kinh sợ nói.

- Trương Lỗi, mau lui lại!

Mấy người đại hán đầu trọc Tưởng Lương cách đó không xa đang điên cuồng chém giết cũng gào thét, cự chùy màu đen bay múa, trực tiếp nện mấy đầu nhị tinh yêu thú xông tới thành bánh thịt, rồi sau đó điên cuồng lao thẳng tới song đao Tôn Vinh và đại hán khôi ngô Mã Phong.

- Chùy phân thiên hạ, chết cho ta!

Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương hét lớn một tiếng, như sét đánh giữa trời quang, cả người như thiên thần hạ phàm, trên cự chùy màu đen hào quang nguyên lực điên cuồng lưu chuyển, tốc độ tăng lên gấp đôi so với trước kia, mang theo tiếng sấm nổ mạnh cực lớn đánh tới Phong Tuyệt tiểu đội trưởng song đao Tôn Vinh.

Mà ở bên hai người Cự Kiếm Hi La và hắc sắc quỷ kiểm La Bá cũng hai mắt đỏ bừng, liều lĩnh xông thẳng tới đại hán khôi ngô Mã Phong.

Giờ phút này, vô luận là song đao Tôn Vinh hay là đại hán khôi ngô Mã Phong toàn thân đều là máu, căn bản vô lực đi ngăn cản nữa..

- Đội trưởng ngươi tránh ra!

Vào thời khắc nguy cơ trước mắt, đại hán khôi ngô Mã Phong đột nhiên hét lớn một tiếng, phấn đấu quên mình ngăn ở trước mặt song đao Tôn Vinh, Lang Nha Bổng vung vẩy tới cự chùy của gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương.

Oanh!

Tiếng oanh minh vang vọng, gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương rút lui hai bước, mà đại hán khôi ngô Mã Phong thì miệng phun máu tươi, thân thể các nơi đều phun ra máu tươi.

XÍU... UU!

Một bên Cự Kiếm Hi La nắm lấy cơ hội, Cự Kiếm trực tiếp đâm về phía lồng ngực đại hán khôi ngô Mã Phong.

- Mã Phong!

Song đao Tôn Vinh sợ hãi gào thét, văn vê thân về phía trước.

- Ha ha!

Đại hán khôi ngô Mã Phong điên cuồng cười lớn, đối mặt với cự kiếm của Cự Kiếm Hi La vậy mà lại không hề tránh né, trực tiếp nghênh đón lấy, "Phốc phốc" một tiếng, Cự Kiếm rộng chừng năm thốn trực tiếp xuyên thấu thân thể của hắn, nhưng mà đại hán khôi ngô Mã Phong lại không hề để ý đến, tay trái một mực cầm lấy Cự Kiếm trong cơ thể, tay phải hì vung vẩy lấy Lang Nha Bổng dữ tợn hung hăng đánh tới đầu Cự Kiếm Hi La.

Cự Kiếm Hi La sắc mặt đại biến, bất chấp rút kiếm, thân hình phi tốc lui về phía sau, nhưng vẫn hơi muộn một chút, bị gai sắc nơi mũi nhọn Lang Nha Bổng của đại hán khôi ngô Mã Phong vạch phá một miệng vết thương dài vài thước, máu tươi từ trong đó tuôn ra.

- Mã Phong!

Song đao Tôn Vinh bi rống, nước mắt chảy ròng.

- Đội trưởng, ngươi. . . Nhất định phải. . . Còn sống, còn sống. . . Thay chúng ta. . . Báo thù!

Đại hán khôi ngô Mã Phong toàn thân cao thấp đều là máu tươi, tay phải chống Lang Nha Bổng trên mặt đất, thẳng đến chết cũng không muốn ngã xuống.

Song đao Tôn Vinh cố nén nước mắt, hôm nay tràng diện một mảnh hỗn loạn, đại lượng yêu thú điên cuồng đánh tới, vòng vây của Thiên Chùy tiểu đội từ lâu đã bị xông phá, song đao Tôn Vinh xoay người một cái, lập tức bay vút về phía thú triều.

Hắn biết rõ chỉ có hướng thú triều mới có một đường sinh cơ, nếu không bằng vào thân thể hắn hiện giờ căn bản khó mà thoát khỏi sự đuổi giết của Thiên Chùy tiểu đội.

- Rút lui, mau bỏ đi!

Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương vốn muốn đuổi theo song đao Tôn Vinh, nhưng sau khi nhìn thấy tràng cảnh chung quanh thì lại dừng bước, trong miệng phát ra lệnh rút lui.

Giờ phút này toàn bộ khu vực chung quanh đã tụ tập cả ngàn đầu mãnh thú, yêu thú, trong núi rừng ở phía xa loáng thoáng còn có tiếng gầm của yêu thú truyền đến, nhưng những thứ này còn không là gì. Mấu chốt nhất chính là đám tam tinh yêu thú Ngân Văn Bạch Mãng, Nhân Diện Tri Chu, Mộng Yểm Báo kia. Nếu lúc bình thường, Tưởng Lương thân là cường giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ căn bản sẽ không e ngại bất luận một đầu tam tinh yêu thú nào cả, nhưng trong thú triều vô tận, sự tồn tại của tam tinh yêu thú đối với hắn mà nói tuyệt đối là trí mạng.

- Lui!

- Mau lui lại!

Bọn người Cự Kiếm Hi La và hắc sắc quỷ kiểm La Bá cũng từng người phát ra một tiếng hét to, điên cuồng đánh chết mấy con yêu thú chung quanh chạy thoát khỏi đây.

Bọn họ có cơ hội chạy thoát, nhưng huyết sắc quỷ kiểm Trương Lỗi tiếp xúc trước tiên với thú triêu lại lâm vào trong đàn yêu thú mênh mông, căn bản khó có thể giãy giụa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện