Vô Tận Đan Điền

Chương 392: Địa Ngục Phá Cốt Sa (hạ)



- Đây là Thiên Tinh Cấm Phi trận! Đại trận vô thượng của Hóa Vân tông? Tại sao lại ở chỗ này?

Kiếp trước khi Nhiếp Vân đi tới nơi đây, bởi vì kiến thức thấp cho nên không quá hiểu rõ, hiện tại cẩn thận nhìn quanh một vòng, phát hiện không thể phi hành là do đại trận gây ra, mà đại trận này lại có quan hệ với Hóa Vân tông của Phù Thiên đại lục.

Hóa Vân tông, một trong tám đại tông môn Phù Thiên đại lục, cũng đứng đầu, địa vị cực cao, trong đó các loại bí pháp, trận pháp, công pháp đều nhiều vô số kể, mà Thiên Tinh Cấm Phi trận cũng được xem là trận pháp cấp cao trong Hóa Vân tông.

- Quên đi, không thèm nghĩ nữa, đi vào trước rồi nói sau!

Nghĩ thật lâu cũng không hiểu nguyên nhân, Nhiếp Vân cùng Nhiếp Đồng ngồi trên lưng Kỳ Hoàng đi theo mọi người về phía trước.

- Không tốt, có người!

Hoang Lăng đang đi phía trước đột nhiên hét lớn một tiếng, vội vàng lui về phía sau.

Đồng thời mọi người cũng nhìn thấy một đại thủ ấn lăng không vỗ xuống.

Đại thủ ấn nặng nề bao trùm, yêu khí âm hàn, vừa xuất hiện lại như lôi đình sét đánh, mang theo xu thế vạn quân khó tránh.

- Ha ha, rốt cục thấy được thực vật, chết cho ta, Vạn Thiên Kình Ma chưởng!

Ngay sau đó một tiếng thét chói tai hưng phấn vang vọng.

- Nguy rồi, đây là nhân yêu thực lực cường đại, mọi người cẩn thận!

Mặc Vô Đạo tựa hồ nhìn thấy gì đó, đột nhiên thét dài, chắp tay nghênh đón đại thủ ấn trên không.

- Nhân yêu? Đám súc sinh này nhất định muốn ăn rụng chúng ta, phá cho ta!

Nghe được tên nhân yêu, Tề Đào nhướng mày, nắm tay đẩy ra, một đạo kim quang hùng hậu dựng lên, hướng yêu khí âm hàn trên không trung đánh tới.

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh thật lớn, khí kình mãnh liệt quét ngang, công kích song phương cơ hồ đồng thời tan thành mây khói.

Đăng đăng đăng đăng!

Tề Đào cùng Mặc Vô Đạo đồng thời lui ra sau mấy bước, khí huyết quay cuồng, sắc mặt phi thường khó xem.

Hai người này xem như thực lực mạnh nhất trong đám người ngoại trừ huynh đệ Nhiếp Vân, cùng nhau liên thủ đối kháng nhưng lại có hại, đủ thấy đối phương cường đại.

Cường giả bí cảnh, tuyệt đối là bí cảnh!

- Ca ca, vừa rồi bọn hắn nói nhân yêu là gì?

Nhiếp Đồng có chút không rõ hỏi.

- Vụ Khí chiểu trạch, có đến mà không có về, rất nhiều yêu nhân, yêu thú, cao thủ nhân loại tới đây không ra được, bọn hắn rời nhà thời gian dài ở lại đây chẳng khác gì dân bản xứ, mà nhân loại thì thiếu hụt, không biện pháp đành kết hôn với người Yêu tộc, thậm chí là kết hôn với yêu thú, sinh ra nhân yêu!

Nhiếp Vân giải thích.

- Người cùng yêu nhân kết hôn? Điều này sao có thể? Yêu nhân ghê tởm như vậy, sao lại kết hôn? Còn có yêu thú, người cùng thú kết hôn…

Nhiếp Đồng cảm thấy ý tưởng của mình hoàn toàn phá vỡ.

Yêu nhân một thân tanh hôi, yêu khí tràn ngập, bộ dáng giống như cương thi, cực kỳ ghê tởm, nhân loại bình thường đi tới gần cũng cảm thấy khó ngửi, làm sao lại kết hôn?

- Ha ha, đệ còn nhỏ tuổi, chờ khi đệ trưởng thành thì sẽ biết, đừng nói yêu nhân, thật bị nghẹn nóng nảy, có một đầu heo có thể nói chuyện cũng chắc chắn sẽ không để ý!

Nhiếp Vân lắc đầu.

Tuy kiếp trước hắn sống trong thù hận nên không nói chuyện tình yêu, nhưng nhìn kỹ viện san sát trên Phù Thiên đại lục là có thể biết chuyện gì đều có thể xảy ra.

Năm đó trên tay hắn cũng từng giết chết không ít hái hoa đạo tặc, chẳng những thái bổ nhân loại, có đôi khi còn thái bổ cả yêu thú cùng yêu nhân.

- Ha ha, không nghĩ tới còn là một đám gốc rạ cứng rắn, không sai, như vậy càng phù hợp khẩu vị của ta!

Người đánh lén thấy một chưởng không hiệu quả, lại cười to, ba người đi nhanh tới.

Đi phía trước là một nửa người nửa yêu, chính là nhân yêu, mà sau lưng hắn ở bên trái là một lão nhân râu tóc trắng xóa, mà người bên phải là một yêu nhân.

Thực lực cực mạnh dĩ nhiên là nhân yêu, đã đạt tới bí cảnh, mà thực lực lão nhân cùng yêu nhân cũng không yếu, chân khí hùng hậu đường hoàng, cũng không kém hơn Tề Đào bao nhiêu.

- Thật lâu không có thực vật tươi mới, nhân loại, các ngươi tới đúng lúc, ngoan ngoãn giao ra bảo bối trên người, ta có thể cho các ngươi nguyện trung thành, nếu không hiện tại phải chết!

Nhân yêu xuất hiện trước mắt mọi người, ánh mắt phát sáng.

Vụ Khí chiểu trạch không thể sản xuất thực vật, nhân loại hay yêu nhân sinh tồn bên trong chỉ có thể lấy yêu thú cùng nhân loại đi vào đầm lầy làm thực vật, lúc này chứng kiến đám người Nhiếp Vân chỉ cảm thấy vô cùng thèm thuồng.

- Vô Ngân chí tôn, Tâm Vô Ngân? Ngươi không phải độ kiếp thất bại đã chết rồi sao? Tại sao lại ở chỗ này?

Đột nhiên Tề Đào giống như nhận ra lão nhân nhân tộc, thét lên kinh hãi.

- Vô Ngân chí tôn, cùng lão tổ Hoang Trần là nhân vật cùng thời, từng một đao đánh chết tứ đại cường giả Thiên bảng, danh chấn thiên hạ. Đao khí kinh người, bảy mươi năm trước ở Phù Đồ sơn trùng kích bí cảnh thất bại biến mất, mọi người đều nghĩ ngươi đã chết. Không nghĩ qua ngươi lại tới nơi này, còn làm thuộc hạ của nhân yêu!

Hoang Lăng cũng nhớ lại cường giả nổi danh mà lão tổ từng nói qua, sắc mặt ngưng trọng.

Lão quái vật trùng kích bí cảnh bất tử bảy mươi năm trước, thực lực mạnh mẽ, chỉ sợ dù là Tề Đào cũng chưa thể so sánh!

Ngay cả người như vậy cũng cam nguyện làm thuộc hạ của đầu nhân yêu kia, như vậy nhân yêu cường đại thế nào có thể biết.

- Tề Đào, không nghĩ ra ngươi cũng tới, nếu ngươi đã vào, nhất định có Tử Hoa Ngọc Ấn, vậy lấy ra đưa cho chủ nhân ta đi!

Vô Ngân hừ lạnh một tiếng, không hề niệm tình cùng là nhân loại, đi tới:

- Chỉ cần lấy được ba ngọc ấn, chúng ta có thể mở ra ngoại điện, rời đi nơi này!

- Ta không có Tử Hoa Ngọc Ấn!

Tề Đào biến sắc.

- Đừng giả bộ, không có Tử Hoa Ngọc Ấn ai sẽ đi vào hiểm địa này? Mau đem đồ vật giao ra đây, ta có thể xin chủ nhân tha cho các ngươi không chết, cho các ngươi cũng như ta, tận lực nguyện trung thành với chủ nhân!

Trong mắt Vô Ngân lóe tinh quang.

Từ lời nói của hắn có thể nghe được hắn đã hoàn toàn nguyện trung thành đầu nhân yêu kia, vạn kiếp bất phục.

- Ngươi không phải cũng không có ngọc ấn nhưng vẫn tới đây đó sao?

Tề Đào sửng sốt.

Tử Hoa Ngọc Ấn tổng cộng chín khối, mà nhóm người mình đã tụ tập đầy đủ, đã nói những người vào đây không hề có ngọc ấn, bằng không nếu có làm sao lại rơi bên ngoài, mà nhóm người mình sao lại lấy được?

- Ha ha, ngay cả tin tức ngọc ấn tiến vào Vụ Khí chiểu trạch một thời gian sẽ biến mất cũng không biết, như vậy đã dám tới nơi này, xem ra các ngươi nhất định cũng giống như ta, vĩnh viễn bị vây ở đây!

Vô Ngân cười một tiếng, đột nhiên ra tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện