Vô Tận Đan Điền
Chương 413: Kiền Khánh Tông
- Nguyên lai là Nhiếp Vân đại nhân, mời vào!
Lâm Tàn nhìn thấy Nhiếp Vân, biết thực lực của đối phương cao siêu, không dám đắc tội, vội vàng tiếp đón.
- Lâm Tàn huynh!
Nhiếp Vân cũng khách khí một câu, đi theo phía sau hắn bay đi.
Kiền Khánh Tông không hổ là tông môn lớn nhất toàn bộ Khí Hải Đại Lục, linh khí tung hoành, muôn hình vạn trạng, trên núi non khắp nơi đều là linh khí, mọc đầy các loại dược liệu quý trọng.
- Cường giả Chí Tôn, cường giả Địa Bảng, cường giả Thiên bảng, cường giả Bí Cảnh tiềm lực bảng... Quả nhiên là đại tông môn, nội tình hùng hậu!
Một đường đi tới, Nhiếp Vân chỉ chốc lát liền nhìn đến hơn mười cường giả Chí Tôn, cường giả Địa Bảng, Thiên bảng, Bí Cảnh tiềm lực bảng cũng không ít. Cộng lại chừng vài chục, rốt cuộc là đại tông môn, nội tình cường đại.
- Đây là đại sảnh tông chủ tiếp khách, Chính Ngọ đại điện, chẳng qua hôm nay tông chủ không có mặt. Phó tông chủ muốn ta mời ngươi lại đây, có chuyện gì cùng hắn nói cũng giống nhau, hắn hoàn toàn có thể làm chủ!
Đi vào trên đỉnh núi, Lâm Tàn cười nói.
Kiền Khánh Tông bố cục là dùng phương hướng sắp xếp, từng điện phủ dựa theo một ngày mười hai canh giờ, hiện tại vừa vặn chính ngọ, ánh mặt trời bắn thẳng đến Chính Ngọ đại điện.
Lúc này Chính Ngọ đại điện cũng là tồn tại trận pháp nồng nặc nhất, phòng ngự mạnh nhất của cả tông môn.
Thập Nhị Canh Khí đại trận là một vị cường giả siêu cấp ở Phù Thiên Đại Lục sáng chế, có thể căn cứ thiên địa canh khí biến hóa vận chuyển, âm dương tương sinh, sinh sôi không ngừng, làm cho người lâm vào trong đó khó lòng phòng bị.
- Phó tông chủ? Phó tông chủ là ai?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Bách Hoa Tu rời Kiền Khánh Tông thời gian quá lâu, rất nhiều chuyện tình trong môn đã không rõ ràng lắm.
- Nga, phó tông chủ là tông chủ ở bên ngoài nhận thức, cũng là sư thúc của chúng ta, cường giả Bí Cảnh!
Lâm Tàn cười ha hả, trong giọng nói mang theo kiêu ngạo.
- Cường giả Bí Cảnh?
Nhiếp Vân nhíu mày.
Khi nào Khí Hải Đại Lục nhiều ra một vị cường giả Bí Cảnh? Cường giả Bí Cảnh dễ đạt tới như vậy sao?
Bí Cảnh, đoạt thiên địa tạo hóa, Chí Tôn bình thường, một trăm người có thể có một thăng cấp thành công cũng không tệ. Nhất là loại địa phương như Khí Hải Đại Lục này, Tạo Hóa khí loãng, muốn đột phá, căn bản là không có khả năng!
Tử Quỳnh Hoàng cùng Hoang Trần đều là được Hoa đại nhân kia ban cho lực lượng mới may mắn đột phá, tuy không biết Kiền Khánh Tông tông chủ làm sao tiến vào Bí Cảnh, nhưng hẳn là chiếm được kỳ ngộ, làm sao có thể lại toát ra một cái?
- Yên tâm đi, phó tông chủ rất dễ nói chuyện, theo ta vào đi!
Lâm Tàn không biết trong lòng Nhiếp Vân mê hoặc, còn tưởng rằng hắn có chút khẩn trương nên nói.
Theo ở phía sau tiến vào đại điện, Nhiếp Vân lập tức nhìn đến một người tuổi còn trẻ ngồi ở chủ vị.
Đương nhiên, dung mạo là thanh niên, tuổi cụ thể lại không biết.
- Vị này hẳn chính là Nhiếp Vân bệ hạ gần đây danh chấn thiên hạ!
Người thanh niên này nhìn thấy Nhiếp Vân cũng không có cái giá của cường giả Bí Cảnh, ngược lại cười cười, đứng dậy.
- Khách khí!
Nhiếp Vân cũng ôm quyền, cẩn thận quan sát phó tông chủ này một chút.
Người này dung mạo tạm thời không luận, linh hồn mượt mà, cũng là nửa bước linh hồn Linh cấp, khí tức nội liễm, thực lực Bí Cảnh đệ nhất trọng trung kỳ đỉnh phong, giống như Hoang Trần, Tử Quỳnh Hoàng.
- Không biết Nhiếp Vân bệ hạ lần này lại đây, là có mục đích gì?
Phó tông chủ biết thiếu niên đang quan sát tu vi của hắn, lúc này cũng không chống cự cười hỏi.
- Ta có một vị chí thân qua đời, nghe nói Kiền Khánh Tông có Thủy Linh Châu có thể bảo trì thân thể, cho nên, đặc biệt đến mượn dùng một chút!
Nhiếp Vân cũng không vô nghĩa, trực tiếp nóithang83.
- Mượn Thủy Linh Châu?
Phó tông chủ tựa hồ cũng hoảng sợ.
- Thứ này dị thường trân quý, chỉ sợ khó có thể tòng mệnh!
- Ta biết thứ này trân quý, sẽ không để cho các ngươi chịu thiệt, nếu phó tông chủ không thể làm chủ mà nói, mong rằng ngươi gọi tông chủ chới, ta cùng với hắn trao đổi!
Nhiếp Vân biết thứ này đối phương chắc chắn sẽ không dễ dàng lấy ra như vậy, nên thản nhiên nói.
- Cùng tông chủ nói? Hiện tại tông chủ không ở sơn môn, như vậy đi, ngươi chờ một lát, hiện tại ta phát tín hiệu cho tông chủ, để hắn quyết định!
Phó tông chủ nở nụ cười một tiếng, lấy ra một ngọc bài, chuyển vận tin tức vào bên trong.
Ông!
Một lát sau, ngọc bài chợt lóe, phó tông chủ nhìn thoáng qua, cười nhìn về phía Nhiếp Vân.
- Tông chủ nói, Thủy Linh Châu là bảo vật trấn tông của chúng ta, không thể cho mượn, còn mong rộng lòng tha thứ!
- Ta chỉ mượn một thời gian ngắn, một khi tìm được Triệu Hoán Sư, liền chủ động hoàn trả, thứ này xem như tiền thuê!
Nhiếp Vân khoát tay chặn lại, một viên châu âm hàn xuất hiện ở trước mặt phó tông chủ.
- Cửu Minh Hàn Châu?
Nhìn thấy viên châu này, trên mặt phó tông chủ chấn động.
Nhiếp Vân lấy ra đúng là Cửu Minh Hàn Châu!
- Đúng vậy, tuy Cửu Minh Hàn Châu này không bằng Thủy Linh Châu, nhưng cũng giá trị xa xỉ, chỉ cần tông chủ nguyện ý cho ta mượn dùng một chút, ta nguyện ý đưa thứ này cho tông chủ, cộng thêm năm nghìn linh thạch hạ phẩm!
Nhiếp Vân cao giọng nói.
Vì đệ đệ, mặc kệ bảo vật gì đối với mình mà nói cũng có thể bỏ qua!
- Ngươi chờ một chút, ta không làm chủ được, vẫn phải xin chỉ thị của tông chủ một chút!
Phó tông chủ lại đưa tin.
Trên thực tế Cửu Minh Hàn Châu cùng Thủy Linh Châu là bảo bối thuộc về cùng một cấp bậc, đối phương chỉ mượn Thủy Linh Châu lại bỏ ra bảo bối như thế, xem ra đối với Thủy Linh Châu là tình thế bắt buộc.
Đương nhiên, Nhiếp Vân khách khí như thế là bởi vì Bách Hoa Tu, nếu không, bằng vào thực lực của hắn, cho dù cứng rắn đoạt, chỉ sợ vị phó tông chủ này cũng ngăn không được.
Lần này giao lưu hao tốn không ít thời gian, gần một canh giờ sau, phó tông chủ mới đứng dậy.
- Nhiếp Vân bệ hạ, tông chủ của chúng ta đã đáp ứng, bất quá ngươi cần chỉ là bảo trì thi thể bất hủ mà thôi, kỳ thật không cần lấy Thủy Linh Châu đi, chỉ cần phong ấn bảy bảy bốn mươi chín đạo khí tức thủy linh vào trong thi thể, thi thể có thể cam đoan trăm năm không hủ, trăm năm thời gian, cũng đủ ngươi làm hết thảy sự tình!
Phó tông chủ nói.
- Nga? Còn có loại năng lực này, vậy làm phiền rồi!
Nhiếp Vân không nghĩ tới chỉ phong ấn khí tức thủy linh có thể bảo trụ xác của đệ đệ, vội vàng đứng dậy.
Lâm Tàn nhìn thấy Nhiếp Vân, biết thực lực của đối phương cao siêu, không dám đắc tội, vội vàng tiếp đón.
- Lâm Tàn huynh!
Nhiếp Vân cũng khách khí một câu, đi theo phía sau hắn bay đi.
Kiền Khánh Tông không hổ là tông môn lớn nhất toàn bộ Khí Hải Đại Lục, linh khí tung hoành, muôn hình vạn trạng, trên núi non khắp nơi đều là linh khí, mọc đầy các loại dược liệu quý trọng.
- Cường giả Chí Tôn, cường giả Địa Bảng, cường giả Thiên bảng, cường giả Bí Cảnh tiềm lực bảng... Quả nhiên là đại tông môn, nội tình hùng hậu!
Một đường đi tới, Nhiếp Vân chỉ chốc lát liền nhìn đến hơn mười cường giả Chí Tôn, cường giả Địa Bảng, Thiên bảng, Bí Cảnh tiềm lực bảng cũng không ít. Cộng lại chừng vài chục, rốt cuộc là đại tông môn, nội tình cường đại.
- Đây là đại sảnh tông chủ tiếp khách, Chính Ngọ đại điện, chẳng qua hôm nay tông chủ không có mặt. Phó tông chủ muốn ta mời ngươi lại đây, có chuyện gì cùng hắn nói cũng giống nhau, hắn hoàn toàn có thể làm chủ!
Đi vào trên đỉnh núi, Lâm Tàn cười nói.
Kiền Khánh Tông bố cục là dùng phương hướng sắp xếp, từng điện phủ dựa theo một ngày mười hai canh giờ, hiện tại vừa vặn chính ngọ, ánh mặt trời bắn thẳng đến Chính Ngọ đại điện.
Lúc này Chính Ngọ đại điện cũng là tồn tại trận pháp nồng nặc nhất, phòng ngự mạnh nhất của cả tông môn.
Thập Nhị Canh Khí đại trận là một vị cường giả siêu cấp ở Phù Thiên Đại Lục sáng chế, có thể căn cứ thiên địa canh khí biến hóa vận chuyển, âm dương tương sinh, sinh sôi không ngừng, làm cho người lâm vào trong đó khó lòng phòng bị.
- Phó tông chủ? Phó tông chủ là ai?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Bách Hoa Tu rời Kiền Khánh Tông thời gian quá lâu, rất nhiều chuyện tình trong môn đã không rõ ràng lắm.
- Nga, phó tông chủ là tông chủ ở bên ngoài nhận thức, cũng là sư thúc của chúng ta, cường giả Bí Cảnh!
Lâm Tàn cười ha hả, trong giọng nói mang theo kiêu ngạo.
- Cường giả Bí Cảnh?
Nhiếp Vân nhíu mày.
Khi nào Khí Hải Đại Lục nhiều ra một vị cường giả Bí Cảnh? Cường giả Bí Cảnh dễ đạt tới như vậy sao?
Bí Cảnh, đoạt thiên địa tạo hóa, Chí Tôn bình thường, một trăm người có thể có một thăng cấp thành công cũng không tệ. Nhất là loại địa phương như Khí Hải Đại Lục này, Tạo Hóa khí loãng, muốn đột phá, căn bản là không có khả năng!
Tử Quỳnh Hoàng cùng Hoang Trần đều là được Hoa đại nhân kia ban cho lực lượng mới may mắn đột phá, tuy không biết Kiền Khánh Tông tông chủ làm sao tiến vào Bí Cảnh, nhưng hẳn là chiếm được kỳ ngộ, làm sao có thể lại toát ra một cái?
- Yên tâm đi, phó tông chủ rất dễ nói chuyện, theo ta vào đi!
Lâm Tàn không biết trong lòng Nhiếp Vân mê hoặc, còn tưởng rằng hắn có chút khẩn trương nên nói.
Theo ở phía sau tiến vào đại điện, Nhiếp Vân lập tức nhìn đến một người tuổi còn trẻ ngồi ở chủ vị.
Đương nhiên, dung mạo là thanh niên, tuổi cụ thể lại không biết.
- Vị này hẳn chính là Nhiếp Vân bệ hạ gần đây danh chấn thiên hạ!
Người thanh niên này nhìn thấy Nhiếp Vân cũng không có cái giá của cường giả Bí Cảnh, ngược lại cười cười, đứng dậy.
- Khách khí!
Nhiếp Vân cũng ôm quyền, cẩn thận quan sát phó tông chủ này một chút.
Người này dung mạo tạm thời không luận, linh hồn mượt mà, cũng là nửa bước linh hồn Linh cấp, khí tức nội liễm, thực lực Bí Cảnh đệ nhất trọng trung kỳ đỉnh phong, giống như Hoang Trần, Tử Quỳnh Hoàng.
- Không biết Nhiếp Vân bệ hạ lần này lại đây, là có mục đích gì?
Phó tông chủ biết thiếu niên đang quan sát tu vi của hắn, lúc này cũng không chống cự cười hỏi.
- Ta có một vị chí thân qua đời, nghe nói Kiền Khánh Tông có Thủy Linh Châu có thể bảo trì thân thể, cho nên, đặc biệt đến mượn dùng một chút!
Nhiếp Vân cũng không vô nghĩa, trực tiếp nóithang83.
- Mượn Thủy Linh Châu?
Phó tông chủ tựa hồ cũng hoảng sợ.
- Thứ này dị thường trân quý, chỉ sợ khó có thể tòng mệnh!
- Ta biết thứ này trân quý, sẽ không để cho các ngươi chịu thiệt, nếu phó tông chủ không thể làm chủ mà nói, mong rằng ngươi gọi tông chủ chới, ta cùng với hắn trao đổi!
Nhiếp Vân biết thứ này đối phương chắc chắn sẽ không dễ dàng lấy ra như vậy, nên thản nhiên nói.
- Cùng tông chủ nói? Hiện tại tông chủ không ở sơn môn, như vậy đi, ngươi chờ một lát, hiện tại ta phát tín hiệu cho tông chủ, để hắn quyết định!
Phó tông chủ nở nụ cười một tiếng, lấy ra một ngọc bài, chuyển vận tin tức vào bên trong.
Ông!
Một lát sau, ngọc bài chợt lóe, phó tông chủ nhìn thoáng qua, cười nhìn về phía Nhiếp Vân.
- Tông chủ nói, Thủy Linh Châu là bảo vật trấn tông của chúng ta, không thể cho mượn, còn mong rộng lòng tha thứ!
- Ta chỉ mượn một thời gian ngắn, một khi tìm được Triệu Hoán Sư, liền chủ động hoàn trả, thứ này xem như tiền thuê!
Nhiếp Vân khoát tay chặn lại, một viên châu âm hàn xuất hiện ở trước mặt phó tông chủ.
- Cửu Minh Hàn Châu?
Nhìn thấy viên châu này, trên mặt phó tông chủ chấn động.
Nhiếp Vân lấy ra đúng là Cửu Minh Hàn Châu!
- Đúng vậy, tuy Cửu Minh Hàn Châu này không bằng Thủy Linh Châu, nhưng cũng giá trị xa xỉ, chỉ cần tông chủ nguyện ý cho ta mượn dùng một chút, ta nguyện ý đưa thứ này cho tông chủ, cộng thêm năm nghìn linh thạch hạ phẩm!
Nhiếp Vân cao giọng nói.
Vì đệ đệ, mặc kệ bảo vật gì đối với mình mà nói cũng có thể bỏ qua!
- Ngươi chờ một chút, ta không làm chủ được, vẫn phải xin chỉ thị của tông chủ một chút!
Phó tông chủ lại đưa tin.
Trên thực tế Cửu Minh Hàn Châu cùng Thủy Linh Châu là bảo bối thuộc về cùng một cấp bậc, đối phương chỉ mượn Thủy Linh Châu lại bỏ ra bảo bối như thế, xem ra đối với Thủy Linh Châu là tình thế bắt buộc.
Đương nhiên, Nhiếp Vân khách khí như thế là bởi vì Bách Hoa Tu, nếu không, bằng vào thực lực của hắn, cho dù cứng rắn đoạt, chỉ sợ vị phó tông chủ này cũng ngăn không được.
Lần này giao lưu hao tốn không ít thời gian, gần một canh giờ sau, phó tông chủ mới đứng dậy.
- Nhiếp Vân bệ hạ, tông chủ của chúng ta đã đáp ứng, bất quá ngươi cần chỉ là bảo trì thi thể bất hủ mà thôi, kỳ thật không cần lấy Thủy Linh Châu đi, chỉ cần phong ấn bảy bảy bốn mươi chín đạo khí tức thủy linh vào trong thi thể, thi thể có thể cam đoan trăm năm không hủ, trăm năm thời gian, cũng đủ ngươi làm hết thảy sự tình!
Phó tông chủ nói.
- Nga? Còn có loại năng lực này, vậy làm phiền rồi!
Nhiếp Vân không nghĩ tới chỉ phong ấn khí tức thủy linh có thể bảo trụ xác của đệ đệ, vội vàng đứng dậy.
Bình luận truyện