Vô Tận Đan Điền
Chương 426: Mộ Kiệt (1)
Theo bọn hắn nghĩ, thiếu niên trước mắt này tuyệt đối là điên rồi, một Chí Tôn nho nhỏ lại nói làm cho cường giả Pháp Lực Cảnh đỉnh phong quỳ xuống, không phải điên là cái gì?
- Ha ha, tiểu tử, ngươi thật là cuồng, đây là chuyện cười lớn nhất ta nghe được, ngươi đã muốn chết, ta liền không khách khí! Tiểu tử, hiện tại ta giết ngươi, để cho ngươi biết, cường giả Bí Cảnh là không thể dễ dàng đắc tội!
Mộ Kiều Tiên cũng sửng sờ, lập tức bật cười, bàn tay đánh về phía Nhiếp Vân!
- Lực lượng rất mạnh! Bất quá... quỳ xuống đi!
Thấy bàn tay hắn đánh tới muôn hình vạn trạng, pháp lực giống như bọt biển cấp tốc lớn mạnh, Nhiếp Vân cười cười, ngón tay điểm qua.
Lạch cạch!
Pháp lực nổ mạnh, Mộ Kiều Tiên còn không có kịp phản ứng đã cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ đè xuống, đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất!
Một tháng trước, Nhiếp Vân có thể đánh chết Bí Cảnh đệ nhị trọng Kiền Thánh Tông chủ, trải qua một tháng tôi luyện, tuy lực lượng không tăng trưởng nhiều, như trước là 9999 Tượng, nhưng vận dụng linh hồn lực càng thêm tự nhiên, phối hợp với lực lượng, thiên y vô phùng, mặc dù Mộ Kiều Tiên là cường giả Pháp Lực Cảnh đỉnh phong, nhưng ở trong tay hắn ngay cả một chiêu cũng không cần dùng, liền trực tiếp quỳ xuống!
Đây là chỗ tốt của linh hồn cường đại!
Nếu linh hồn của Mộ Kiều Tiên đạt tới Linh cấp, cho dù Nhiếp Vân mạnh hơn hắn, muốn hắn một chiêu đánh bại, thì còn có chút khó khăn, mà hiện tại, linh hồn của hắn bất quá Khí Hải Đại Viên Mãn, đừng nói quỳ xuống, trực tiếp giết chết cũng sẽ không có người nhìn ra cái gì.
- Này... Này...
- Hắn thật làm cho Mộ Kiều Tiên quỳ xuống?
Nhìn thấy một màn trước mắt, tất cả mọi người hoàn toàn hỏng mất, hành động của thiếu niên hoàn toàn đảo điên nhận thức của bọn họ!
Dựa theo cái nhìn của bọn hắn, Chí Tôn cường thịnh trở lại ở trước mặt Bí Cảnh cũng bất quá là con kiến lớn hơn một chút mà thôi, một chiêu đả bại Bí Cảnh, quả thực nói nhảm, nhưng hiện tại, loại chuyện tình khó hiểu nhất này xuất hiện ở trước mắt, làm cho bọn họ đều cảm thấy đầu óc xoay không kịp, miệng mở lớn.
- Mộ Vân ngươi...
Ngay cả Mộ Nham cũng cả người run run, dùng ánh mắt dại ra nhìn thiếu niên trước mắt.
- Có lẽ đầu gối hắn nhuyễn, thích quỳ, chúng ta đi thôi!
Nhiếp Vân cười cười.
- Thích quỳ...
Mộ Nham không biết nói gì, đồng thời hưng phấn nhảy dựng lên.
- Đi, chúng ta nhanh trở về, nếu trang chủ biết trong hàng đệ tử có một cường giả như vậy, tuyệt đối sẽ cao hứng đến điên!
- Đi thôi!
Khi nói chuyện, người của Điệp Dực Sơn Trang liền phá không bay lên, chỉ chốc lát liền biến mất tại nguyên chỗ.
Từ khi Nhiếp Vân vừa tiến vào Cổ Thành liền định tốt, nếu nơi này coi trọng thực lực, mình sẽ không ngại triển lộ ra!
Nếu như không có thực lực sẽ không có địa vị, muốn đi vào cao tầng, tiếp xúc Linh Tê Tuyền Thủy, còn không biết phí bao nhiêu thời gian, cùng với chậm rãi nhịn, còn không bằng bỗng nhiên nổi tiếng!
Dù sao coi như thực lực của mình bây giờ đánh không lại thành chủ gì kia, cũng có thể an toàn thoát thân, không cần phải kiêng kị cái gì.
- Lần trước khi ta tới, chỉ là báo danh cũng đã bị đuổi đi rồi, ngay cả ở Cổ Thành một ngày cũng không được, lần này lại đây thậm chí có cường giả Bí Cảnh nghênh đón, thật sự là...
Mộ Hà nhìn thấy mấy cao thủ phi hành ở phía trước, trong lòng nhịn không được cảm khái.
Lần trước nàng tới, vừa mới thăng cấp Chí Tôn, tìm được Điệp Dực Sơn Trang, người ta căn bản không để ý tới, nhưng bây giờ là cường giả Bí Cảnh nghênh đón, khác biệt to lớn, trên trời dưới đất a.
Rất nhanh, Nhiếp Vân liền nhìn thấy một Sơn Trang rộng lớn xuất hiện ở trước mắt.
- Đây chính là Điệp Dực Sơn Trang của chúng ta, Sơn Trang quy củ rất nghiêm, các ngươi cứ đợi ở chỗ này không cần đi loạn, hiện tại ta liền đi vào bẩm báo trang chủ!
Tiến vào Sơn Trang, Mộ Nham an bài hai người Nhiếp Vân ở trong hoa viên, giải thích một câu, liền bước nhanh ra ngoài.
- Đây là Điệp Dực Sơn Trang? Nơi này linh khí thật quái dị, có chút không đúng...
Nhiếp Vân nhìn quanh một vòng, hít một hơi, lập tức cảm thấy được bất đồng.
Linh khí nơi này cùng linh khí hội tụ ở Kiền Khánh Tông hoàn toàn bất đồng, linh khí người sau có thể làm cho chân khí của người rục rịch, nhịn không được muốn tu luyện, mà linh khí ở trong này, lại làm cho cơ thể người không ngừng nhảy lên, giống như ăn thuốc kích thích, kích động không thôi.
Cơ thể nhảy lên, hoạt tính gia tăng, tốc độ tu luyện ở trong này, tuyệt đối nhanh hơn ở Kiền Khánh Tông!
Chẳng qua dục tốc thì bất đạt, tu luyện quá nhanh cũng chưa hẳn là chuyện tốt.
- Hai vị hẳn là đệ tử ngoại môn tới tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái đi! Thoạt nhìn coi như không tệ, ta gọi Mộ Kiệt, về sau hai người các ngươi hãy theo ta, trận đấu đến ta có thể chiếu cố các ngươi, không cho các ngươi bị giết!
Ngay lúc Nhiếp Vân cảm khái, một thanh âm thản nhiên vang lên, ngay sau đó hai người Nhiếp Vân liền nhìn thấy một thiếu niên ở dưới mọi người vây quanh đi tới.
Thiếu niên này cùng Mộ Thương lúc trước không sai biệt lắm, cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, một thân tinh khí nội liễm, đã muốn đạt tới Bí Cảnh đệ nhất trọng Pháp Lực Cảnh sơ kỳ!
Mười bảy mười tám tuổi Pháp Lực Cảnh sơ kỳ, đáng sợ!
Thiên phú so với Mộ Thương còn muốn yêu nghiệt!
- Nguyên lai là Mộ Kiệt công tử!
Mặc dù không biết thiếu niên này đến cùng thân phận gì, nhưng nhìn hắn chúng tinh ủng nguyệt, cũng biết địa vị khẳng định không thấp, Nhiếp Vân thuận miệng lên tiếng.
- Ân, cực kỳ thức thời!
Thấy Nhiếp Vân gọi hắn công tử, Mộ Kiệt cực kỳ cao hứng, gật gật đầu.
- Mộ Kiệt công tử là đệ tử nội môn thực lực cực mạnh của Điệp Dực Sơn Trang chúng ta, đã là cường giả Bí Cảnh, một khi tiến vào Thánh Linh đệ tử khảo hạch, có hắn bảo hộ, tỷ lệ sinh tồn của các ngươi sẽ lớn hơn rất nhiều! Còn không cống hiến bảo bối trên người bọn ngươi ra? Lấy tỏ vẻ cảm tạ!
Phía sau Mộ Kiệt một thiếu niên hét lớn.
- Nghe nói thế giới bên ngoài thứ tốt đặc biệt nhiều, nếu các ngươi từ bên ngoài tới, bảo vật nhất định không ít, đều lấy ra đi, đến lúc đó chúng ta nhất định sẽ chiếu cố các ngươi!
Lại một thiếu niên hừ lạnh nói.
Trong mắt bọn hắn, đệ tử ngoại môn trời sinh liền thấp hơn bọn hắn một cấp, nhóm người mình hỏi bọn hắn đồ vật, là phúc phí bọn hắn tu luyện có được.
- Ha hả, ngượng ngùng, chúng ta ở bên ngoài tu vi quá thấp, trên người thật sự không có bảo bối gì, nếu các vị là đệ tử nội môn, thực lực siêu quần, hẳn là giàu có hơn chúng ta, hỏi chúng ta... Có phải quá thấp kém hay không?
- Ha ha, tiểu tử, ngươi thật là cuồng, đây là chuyện cười lớn nhất ta nghe được, ngươi đã muốn chết, ta liền không khách khí! Tiểu tử, hiện tại ta giết ngươi, để cho ngươi biết, cường giả Bí Cảnh là không thể dễ dàng đắc tội!
Mộ Kiều Tiên cũng sửng sờ, lập tức bật cười, bàn tay đánh về phía Nhiếp Vân!
- Lực lượng rất mạnh! Bất quá... quỳ xuống đi!
Thấy bàn tay hắn đánh tới muôn hình vạn trạng, pháp lực giống như bọt biển cấp tốc lớn mạnh, Nhiếp Vân cười cười, ngón tay điểm qua.
Lạch cạch!
Pháp lực nổ mạnh, Mộ Kiều Tiên còn không có kịp phản ứng đã cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ đè xuống, đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất!
Một tháng trước, Nhiếp Vân có thể đánh chết Bí Cảnh đệ nhị trọng Kiền Thánh Tông chủ, trải qua một tháng tôi luyện, tuy lực lượng không tăng trưởng nhiều, như trước là 9999 Tượng, nhưng vận dụng linh hồn lực càng thêm tự nhiên, phối hợp với lực lượng, thiên y vô phùng, mặc dù Mộ Kiều Tiên là cường giả Pháp Lực Cảnh đỉnh phong, nhưng ở trong tay hắn ngay cả một chiêu cũng không cần dùng, liền trực tiếp quỳ xuống!
Đây là chỗ tốt của linh hồn cường đại!
Nếu linh hồn của Mộ Kiều Tiên đạt tới Linh cấp, cho dù Nhiếp Vân mạnh hơn hắn, muốn hắn một chiêu đánh bại, thì còn có chút khó khăn, mà hiện tại, linh hồn của hắn bất quá Khí Hải Đại Viên Mãn, đừng nói quỳ xuống, trực tiếp giết chết cũng sẽ không có người nhìn ra cái gì.
- Này... Này...
- Hắn thật làm cho Mộ Kiều Tiên quỳ xuống?
Nhìn thấy một màn trước mắt, tất cả mọi người hoàn toàn hỏng mất, hành động của thiếu niên hoàn toàn đảo điên nhận thức của bọn họ!
Dựa theo cái nhìn của bọn hắn, Chí Tôn cường thịnh trở lại ở trước mặt Bí Cảnh cũng bất quá là con kiến lớn hơn một chút mà thôi, một chiêu đả bại Bí Cảnh, quả thực nói nhảm, nhưng hiện tại, loại chuyện tình khó hiểu nhất này xuất hiện ở trước mắt, làm cho bọn họ đều cảm thấy đầu óc xoay không kịp, miệng mở lớn.
- Mộ Vân ngươi...
Ngay cả Mộ Nham cũng cả người run run, dùng ánh mắt dại ra nhìn thiếu niên trước mắt.
- Có lẽ đầu gối hắn nhuyễn, thích quỳ, chúng ta đi thôi!
Nhiếp Vân cười cười.
- Thích quỳ...
Mộ Nham không biết nói gì, đồng thời hưng phấn nhảy dựng lên.
- Đi, chúng ta nhanh trở về, nếu trang chủ biết trong hàng đệ tử có một cường giả như vậy, tuyệt đối sẽ cao hứng đến điên!
- Đi thôi!
Khi nói chuyện, người của Điệp Dực Sơn Trang liền phá không bay lên, chỉ chốc lát liền biến mất tại nguyên chỗ.
Từ khi Nhiếp Vân vừa tiến vào Cổ Thành liền định tốt, nếu nơi này coi trọng thực lực, mình sẽ không ngại triển lộ ra!
Nếu như không có thực lực sẽ không có địa vị, muốn đi vào cao tầng, tiếp xúc Linh Tê Tuyền Thủy, còn không biết phí bao nhiêu thời gian, cùng với chậm rãi nhịn, còn không bằng bỗng nhiên nổi tiếng!
Dù sao coi như thực lực của mình bây giờ đánh không lại thành chủ gì kia, cũng có thể an toàn thoát thân, không cần phải kiêng kị cái gì.
- Lần trước khi ta tới, chỉ là báo danh cũng đã bị đuổi đi rồi, ngay cả ở Cổ Thành một ngày cũng không được, lần này lại đây thậm chí có cường giả Bí Cảnh nghênh đón, thật sự là...
Mộ Hà nhìn thấy mấy cao thủ phi hành ở phía trước, trong lòng nhịn không được cảm khái.
Lần trước nàng tới, vừa mới thăng cấp Chí Tôn, tìm được Điệp Dực Sơn Trang, người ta căn bản không để ý tới, nhưng bây giờ là cường giả Bí Cảnh nghênh đón, khác biệt to lớn, trên trời dưới đất a.
Rất nhanh, Nhiếp Vân liền nhìn thấy một Sơn Trang rộng lớn xuất hiện ở trước mắt.
- Đây chính là Điệp Dực Sơn Trang của chúng ta, Sơn Trang quy củ rất nghiêm, các ngươi cứ đợi ở chỗ này không cần đi loạn, hiện tại ta liền đi vào bẩm báo trang chủ!
Tiến vào Sơn Trang, Mộ Nham an bài hai người Nhiếp Vân ở trong hoa viên, giải thích một câu, liền bước nhanh ra ngoài.
- Đây là Điệp Dực Sơn Trang? Nơi này linh khí thật quái dị, có chút không đúng...
Nhiếp Vân nhìn quanh một vòng, hít một hơi, lập tức cảm thấy được bất đồng.
Linh khí nơi này cùng linh khí hội tụ ở Kiền Khánh Tông hoàn toàn bất đồng, linh khí người sau có thể làm cho chân khí của người rục rịch, nhịn không được muốn tu luyện, mà linh khí ở trong này, lại làm cho cơ thể người không ngừng nhảy lên, giống như ăn thuốc kích thích, kích động không thôi.
Cơ thể nhảy lên, hoạt tính gia tăng, tốc độ tu luyện ở trong này, tuyệt đối nhanh hơn ở Kiền Khánh Tông!
Chẳng qua dục tốc thì bất đạt, tu luyện quá nhanh cũng chưa hẳn là chuyện tốt.
- Hai vị hẳn là đệ tử ngoại môn tới tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái đi! Thoạt nhìn coi như không tệ, ta gọi Mộ Kiệt, về sau hai người các ngươi hãy theo ta, trận đấu đến ta có thể chiếu cố các ngươi, không cho các ngươi bị giết!
Ngay lúc Nhiếp Vân cảm khái, một thanh âm thản nhiên vang lên, ngay sau đó hai người Nhiếp Vân liền nhìn thấy một thiếu niên ở dưới mọi người vây quanh đi tới.
Thiếu niên này cùng Mộ Thương lúc trước không sai biệt lắm, cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, một thân tinh khí nội liễm, đã muốn đạt tới Bí Cảnh đệ nhất trọng Pháp Lực Cảnh sơ kỳ!
Mười bảy mười tám tuổi Pháp Lực Cảnh sơ kỳ, đáng sợ!
Thiên phú so với Mộ Thương còn muốn yêu nghiệt!
- Nguyên lai là Mộ Kiệt công tử!
Mặc dù không biết thiếu niên này đến cùng thân phận gì, nhưng nhìn hắn chúng tinh ủng nguyệt, cũng biết địa vị khẳng định không thấp, Nhiếp Vân thuận miệng lên tiếng.
- Ân, cực kỳ thức thời!
Thấy Nhiếp Vân gọi hắn công tử, Mộ Kiệt cực kỳ cao hứng, gật gật đầu.
- Mộ Kiệt công tử là đệ tử nội môn thực lực cực mạnh của Điệp Dực Sơn Trang chúng ta, đã là cường giả Bí Cảnh, một khi tiến vào Thánh Linh đệ tử khảo hạch, có hắn bảo hộ, tỷ lệ sinh tồn của các ngươi sẽ lớn hơn rất nhiều! Còn không cống hiến bảo bối trên người bọn ngươi ra? Lấy tỏ vẻ cảm tạ!
Phía sau Mộ Kiệt một thiếu niên hét lớn.
- Nghe nói thế giới bên ngoài thứ tốt đặc biệt nhiều, nếu các ngươi từ bên ngoài tới, bảo vật nhất định không ít, đều lấy ra đi, đến lúc đó chúng ta nhất định sẽ chiếu cố các ngươi!
Lại một thiếu niên hừ lạnh nói.
Trong mắt bọn hắn, đệ tử ngoại môn trời sinh liền thấp hơn bọn hắn một cấp, nhóm người mình hỏi bọn hắn đồ vật, là phúc phí bọn hắn tu luyện có được.
- Ha hả, ngượng ngùng, chúng ta ở bên ngoài tu vi quá thấp, trên người thật sự không có bảo bối gì, nếu các vị là đệ tử nội môn, thực lực siêu quần, hẳn là giàu có hơn chúng ta, hỏi chúng ta... Có phải quá thấp kém hay không?
Bình luận truyện