Vô Tận Đan Điền
Chương 579: Bãi Vĩ Cốc (1)
- Vân Đồng? Không phải Công Tôn Trường Phong? Thật sự là không đi ra không biết thế giới to lớn, không nghĩ tới trong thiếu niên tài tuấn vậy mà lại nhiều ra cao thủ như Vân huynh, đã như vầy, ta lại mời ngươi một ly!
Thấy Nhiếp Vân nói hắn không phải Công Tôn Trường Phong, vẻ mặt của Diệp Kiếm Tinh ngạc nhiên, lần nữa giơ chén rượu lên.
Trẻ tuổi như vậy lại có loại thực lực này, có lẽ khinh thường nói dối, đã nói không phải Công Tôn Trường Phong, cái kia dĩ nhiên là không phải!
- Ha ha, ta cũng mời ngươi một ly!
Nhiếp Vân nở nụ cười.
Ngươi tới ta đi, hai người lần nữa nâng ly.
- Vân huynh, hiện tại ta muốn đi Bãi Vĩ Cốc, không biết ngươi có hứng thú đồng hành hay không?
Uống một hồi, Diệp Kiếm Tinh thấy sắc trời không còn sớm, đứng dậy, trường kiếm trên người bắn ra, kiếm âm gào thét.
- Tốt!
Nhiếp Vân nhẹ gật đầu, nhìn về phía bọn người Dịch Thanh.
- Các ngươi trước tìm một chỗ ở lại, đến lúc đó ta trở về tiếp các ngươi!
- Hào khí!
Nghe Nhiếp Vân nói, bọn người Dịch Thanh còn chưa kịp trả lời, Diệp Kiếm Tinh liền không khỏi tán thưởng.
- Đi giết Yêu nhân Thiên Kiều Cảnh, chẳng những không có bất kỳ sợ hãi, còn nói trở về tiếp bọn hắn, quả thật là thế hệ thẳng thắng! Vân Đồng, ngươi cái huynh đệ này ta kết giao định rồi!
Nghe được hắn tán dương, Nhiếp Vân một hồi im lặng.
Tưởng đi Bãi Vĩ Cốc là tụ hội, nguyên lai là đi giết Độc sư Yêu nhân a... Mình còn không biết chuyện gì xảy ra, đã bị cài lên hào khí, thực có chút ít dở khóc dở cười.
- Vân Đồng, ta cùng với ngươi chung một chỗ, mỗi lần có việc đều không mang theo ta, lần này thực lực của ta tăng cường rồi, nhất định phải tham gia!
Biết rõ Nhiếp Vân cố ý giấu diếm thân phận, Dịch Thanh cũng gọi hắn là Vân Đồng, không chấp nhận ý kiến của hắn, vẻ mặt kiên định.
Đối với Dịch Thanh mà nói, muốn đạt được nam nhân trước mắt này tán thành, đầu tiên phải có năng lực, nếu như mỗi lần gặp được sự tình đều trốn ở sau lưng, làm sao có thể đạt được tán thành, thành công cùng hắn ở chung một chỗ?
Nếu như Dịch Thanh so với Lạc Khuynh Thành, có thể rõ ràng phát hiện, nàng so với Lạc Khuynh Thành chủ động hơn rất nhiều.
Tuy Lạc Khuynh Thành cũng ưa thích Nhiếp Vân, nhưng một mực âm thầm yêu thương, rất ít chủ động yêu cầu cái gì, mà Dịch Thanh bất đồng, hảo cường, hiếu thắng, hạnh phúc của mình mình tranh thủ, quyết không lùi bước.
- Ân, vậy được rồi, Tiểu Phong, mấy người các ngươi trước tiến nhập Linh Binh phi hành của ta a!
Nhiếp Vân trảo một cái, Tiểu Hổ Tiểu Phong… liền biến mất tại nguyên chỗ.
Sự tình Tử Hoa Động Phủ không thể để cho người khác biết, cho nên hắn cố ý nói Linh Binh phi hành, trên thực tế là thu đám người Tiểu Phong vào Tử Hoa Động Phủ.
Tuy Linh Binh phi hành rất ít, nhưng ở Phù Thiên Đại Lục vẫn có, cho dù nói ra, cũng tuyệt không có rung động bằng động phủ.
- Diệp huynh, chúng ta đi thôi!
Xử lý xong hết thảy, Nhiếp Vân cười cười.
- Đi!
Diệp Kiếm Tinh gật đầu, ném mấy viên linh thạch trả tiền rượu, sau đó bay đi.
Nhiếp Vân cười cười, cùng Dịch Thanh theo đuôi.
Vừa mới bắt đầu Diệp Kiếm Tinh bay không nhanh, nhưng ra khỏi thành lập tức hóa thành một đạo kiếm quang, phá vỡ tầng tầng khí lãng, thẳng tắp về phía trước.
Lúc trước Mộc Thắng Tuyết cũng thi triển kiếm quang đi về phía trước, nhưng so sánh với Diệp Kiếm Tinh, quả thực là hài nhi cầm kiếm, con kiến múa côn, hoàn toàn không ở một cấp bậc.
Kiếm khí của Diệp Kiếm Tinh, ngưng tụ mà không tán, sắc bén mà không trương dương, người kiếm tương thông, kiếm cùng ý tương liên, kiếm là người, người là kiếm, chỉ từ kiếm khí có thể phân biệt ra được hắn rất sớm đã đến được tình trạng Nhân Kiếm Hợp Nhất!
- Ha ha!
Nhiếp Vân biết rõ Diệp Kiếm Tinh tăng thêm tốc độ, có ý khảo nghiệm mình, lập tức cười nhạt một tiếng, khẽ vươn tay giữ chặt Dịch Thanh đi nhanh, từng bước một tiến về phía trước.
Hắn bước thoạt nhìn không nhanh, nhưng phiêu dật tiêu sái, như lăng không đứng vững, trường hồng quán nhật, một chút năng lượng chấn động cũng không lộ ra, tốc độ lại cực nhanh!
Các loại bộ pháp, trước kia Nhiếp Vân không chuyên môn tu luyện, lần trước bị đuổi giết khó có thể đào tẩu, lúc này mới khiến lòng hắn chấn động, bộ pháp này, là kiếp trước tu luyện, gọi Lăng Thiên Bộ, vừa sải bước ra là mấy ngàn thước, như Súc Địa Thành Thốn.
Trước kia chưa bao giờ dùng qua, hiện tại thi triển, tuy không đạt được hiệu quả như kiếp trước, nhưng vẫn có loại cảm giác tiêu sái phiêu dật.
- Nhiếp Vân...
Bị thiếu niên trảo một cái, Dịch Thanh đỏ mặt, tuy biết rõ là bởi vì tốc độ của mình quá chậm, đối phương sợ mình theo không kịp, Nhưng cảm thụ nhiệt lượng trong lòng bàn tay thiếu niên, nàng vẫn cảm thấy trong lòng nhảy loạn.
- Thật là lợi hại!
Diệp Kiếm Tinh phi hành ở phía trước, thấy thiếu niên lôi kéo một người ở phía sau mình như trước không nhanh không chậm, giống như không có thi triển toàn lực, biết rõ thực lực của thiếu niên chỉ sợ còn cao hơn mình, nhịn không được thấp giọng hô, tán dương một tiếng.
Hắn luôn xưng là tuyệt thế thiên tài, rất nhiều người của tông môn cũng xem thường, lại không nghĩ rằng thiếu niên mới quen, chẳng những tính tình hợp khẩu vị, thực lực thiên phú cũng kinh người đáng sợ, quả thực không kém gì mình!
- Nữ hài này cũng không đơn giản...
Nhìn lướt qua, ánh mắt của Diệp Kiếm Tinh cũng chú ý tới Dịch Thanh.
Tuy thoạt nhìn Dịch Thanh bất hiện sơn bất lộ thủy, nhưng cũng phải nhìn so với ai, lấy nàng so với Vân Đồng, đương nhiên là cái gì cũng không tính, nhưng so với một ít đệ tử tông môn, tuyệt đối có thể được xưng tụng tuyệt thế thiên tài rồi!
Mười sáu, mười bảy tuổi thì đến được Nguyên Thánh Cảnh đỉnh phong, hơn nữa lực lượng củng cố, khí tức dồi dào, nhất cử nhất động trên người đều tản mát ra một cổ khí tức nguy hiểm, có thể tưởng tượng, nữ hài này chính thức chiến đấu, tuyệt đối có thể vượt cấp, chỉ sợ Bất Hủ cảnh sơ kỳ bình thường cũng chưa hẳn là đối thủ!
Tại sao có thể có hai quái thai như vậy? Tám đại tông môn tựa hồ chưa nghe nói qua nhân vật như Vân Đồng, Dịch Thanh a?
- Tốt rồi, đã đến!
Trong nội tâm suy tư, nghĩ không ra, Diệp Kiếm Tinh liền không suy nghĩ nữa, thét dài một tiếng, từ không trung rơi xuống.
Đã đến Bãi Vĩ Cốc!
Nhiếp Vân và Dịch Thanh cũng rơi trên mặt đất.
Bãi Vĩ Cốc quả nhiên như trong truyền thuyết, giống như lúc cá vẫy đuôi tạo thành, gò núi không ngớt, hình thành một hố sâu hình dáng đuôi cá, lúc này trong hố sâu hỏa quang lập lòe, xem xét liền biết rõ đã tới không ít người.
- Là Diệp Kiếm Tinh!
- Tuyệt đại Song Kiêu của tám đại tông môn? Ha ha, cái thanh danh này thật lớn, thực lực đến cùng thế nào, người khác cũng không biết a!
Thấy Nhiếp Vân nói hắn không phải Công Tôn Trường Phong, vẻ mặt của Diệp Kiếm Tinh ngạc nhiên, lần nữa giơ chén rượu lên.
Trẻ tuổi như vậy lại có loại thực lực này, có lẽ khinh thường nói dối, đã nói không phải Công Tôn Trường Phong, cái kia dĩ nhiên là không phải!
- Ha ha, ta cũng mời ngươi một ly!
Nhiếp Vân nở nụ cười.
Ngươi tới ta đi, hai người lần nữa nâng ly.
- Vân huynh, hiện tại ta muốn đi Bãi Vĩ Cốc, không biết ngươi có hứng thú đồng hành hay không?
Uống một hồi, Diệp Kiếm Tinh thấy sắc trời không còn sớm, đứng dậy, trường kiếm trên người bắn ra, kiếm âm gào thét.
- Tốt!
Nhiếp Vân nhẹ gật đầu, nhìn về phía bọn người Dịch Thanh.
- Các ngươi trước tìm một chỗ ở lại, đến lúc đó ta trở về tiếp các ngươi!
- Hào khí!
Nghe Nhiếp Vân nói, bọn người Dịch Thanh còn chưa kịp trả lời, Diệp Kiếm Tinh liền không khỏi tán thưởng.
- Đi giết Yêu nhân Thiên Kiều Cảnh, chẳng những không có bất kỳ sợ hãi, còn nói trở về tiếp bọn hắn, quả thật là thế hệ thẳng thắng! Vân Đồng, ngươi cái huynh đệ này ta kết giao định rồi!
Nghe được hắn tán dương, Nhiếp Vân một hồi im lặng.
Tưởng đi Bãi Vĩ Cốc là tụ hội, nguyên lai là đi giết Độc sư Yêu nhân a... Mình còn không biết chuyện gì xảy ra, đã bị cài lên hào khí, thực có chút ít dở khóc dở cười.
- Vân Đồng, ta cùng với ngươi chung một chỗ, mỗi lần có việc đều không mang theo ta, lần này thực lực của ta tăng cường rồi, nhất định phải tham gia!
Biết rõ Nhiếp Vân cố ý giấu diếm thân phận, Dịch Thanh cũng gọi hắn là Vân Đồng, không chấp nhận ý kiến của hắn, vẻ mặt kiên định.
Đối với Dịch Thanh mà nói, muốn đạt được nam nhân trước mắt này tán thành, đầu tiên phải có năng lực, nếu như mỗi lần gặp được sự tình đều trốn ở sau lưng, làm sao có thể đạt được tán thành, thành công cùng hắn ở chung một chỗ?
Nếu như Dịch Thanh so với Lạc Khuynh Thành, có thể rõ ràng phát hiện, nàng so với Lạc Khuynh Thành chủ động hơn rất nhiều.
Tuy Lạc Khuynh Thành cũng ưa thích Nhiếp Vân, nhưng một mực âm thầm yêu thương, rất ít chủ động yêu cầu cái gì, mà Dịch Thanh bất đồng, hảo cường, hiếu thắng, hạnh phúc của mình mình tranh thủ, quyết không lùi bước.
- Ân, vậy được rồi, Tiểu Phong, mấy người các ngươi trước tiến nhập Linh Binh phi hành của ta a!
Nhiếp Vân trảo một cái, Tiểu Hổ Tiểu Phong… liền biến mất tại nguyên chỗ.
Sự tình Tử Hoa Động Phủ không thể để cho người khác biết, cho nên hắn cố ý nói Linh Binh phi hành, trên thực tế là thu đám người Tiểu Phong vào Tử Hoa Động Phủ.
Tuy Linh Binh phi hành rất ít, nhưng ở Phù Thiên Đại Lục vẫn có, cho dù nói ra, cũng tuyệt không có rung động bằng động phủ.
- Diệp huynh, chúng ta đi thôi!
Xử lý xong hết thảy, Nhiếp Vân cười cười.
- Đi!
Diệp Kiếm Tinh gật đầu, ném mấy viên linh thạch trả tiền rượu, sau đó bay đi.
Nhiếp Vân cười cười, cùng Dịch Thanh theo đuôi.
Vừa mới bắt đầu Diệp Kiếm Tinh bay không nhanh, nhưng ra khỏi thành lập tức hóa thành một đạo kiếm quang, phá vỡ tầng tầng khí lãng, thẳng tắp về phía trước.
Lúc trước Mộc Thắng Tuyết cũng thi triển kiếm quang đi về phía trước, nhưng so sánh với Diệp Kiếm Tinh, quả thực là hài nhi cầm kiếm, con kiến múa côn, hoàn toàn không ở một cấp bậc.
Kiếm khí của Diệp Kiếm Tinh, ngưng tụ mà không tán, sắc bén mà không trương dương, người kiếm tương thông, kiếm cùng ý tương liên, kiếm là người, người là kiếm, chỉ từ kiếm khí có thể phân biệt ra được hắn rất sớm đã đến được tình trạng Nhân Kiếm Hợp Nhất!
- Ha ha!
Nhiếp Vân biết rõ Diệp Kiếm Tinh tăng thêm tốc độ, có ý khảo nghiệm mình, lập tức cười nhạt một tiếng, khẽ vươn tay giữ chặt Dịch Thanh đi nhanh, từng bước một tiến về phía trước.
Hắn bước thoạt nhìn không nhanh, nhưng phiêu dật tiêu sái, như lăng không đứng vững, trường hồng quán nhật, một chút năng lượng chấn động cũng không lộ ra, tốc độ lại cực nhanh!
Các loại bộ pháp, trước kia Nhiếp Vân không chuyên môn tu luyện, lần trước bị đuổi giết khó có thể đào tẩu, lúc này mới khiến lòng hắn chấn động, bộ pháp này, là kiếp trước tu luyện, gọi Lăng Thiên Bộ, vừa sải bước ra là mấy ngàn thước, như Súc Địa Thành Thốn.
Trước kia chưa bao giờ dùng qua, hiện tại thi triển, tuy không đạt được hiệu quả như kiếp trước, nhưng vẫn có loại cảm giác tiêu sái phiêu dật.
- Nhiếp Vân...
Bị thiếu niên trảo một cái, Dịch Thanh đỏ mặt, tuy biết rõ là bởi vì tốc độ của mình quá chậm, đối phương sợ mình theo không kịp, Nhưng cảm thụ nhiệt lượng trong lòng bàn tay thiếu niên, nàng vẫn cảm thấy trong lòng nhảy loạn.
- Thật là lợi hại!
Diệp Kiếm Tinh phi hành ở phía trước, thấy thiếu niên lôi kéo một người ở phía sau mình như trước không nhanh không chậm, giống như không có thi triển toàn lực, biết rõ thực lực của thiếu niên chỉ sợ còn cao hơn mình, nhịn không được thấp giọng hô, tán dương một tiếng.
Hắn luôn xưng là tuyệt thế thiên tài, rất nhiều người của tông môn cũng xem thường, lại không nghĩ rằng thiếu niên mới quen, chẳng những tính tình hợp khẩu vị, thực lực thiên phú cũng kinh người đáng sợ, quả thực không kém gì mình!
- Nữ hài này cũng không đơn giản...
Nhìn lướt qua, ánh mắt của Diệp Kiếm Tinh cũng chú ý tới Dịch Thanh.
Tuy thoạt nhìn Dịch Thanh bất hiện sơn bất lộ thủy, nhưng cũng phải nhìn so với ai, lấy nàng so với Vân Đồng, đương nhiên là cái gì cũng không tính, nhưng so với một ít đệ tử tông môn, tuyệt đối có thể được xưng tụng tuyệt thế thiên tài rồi!
Mười sáu, mười bảy tuổi thì đến được Nguyên Thánh Cảnh đỉnh phong, hơn nữa lực lượng củng cố, khí tức dồi dào, nhất cử nhất động trên người đều tản mát ra một cổ khí tức nguy hiểm, có thể tưởng tượng, nữ hài này chính thức chiến đấu, tuyệt đối có thể vượt cấp, chỉ sợ Bất Hủ cảnh sơ kỳ bình thường cũng chưa hẳn là đối thủ!
Tại sao có thể có hai quái thai như vậy? Tám đại tông môn tựa hồ chưa nghe nói qua nhân vật như Vân Đồng, Dịch Thanh a?
- Tốt rồi, đã đến!
Trong nội tâm suy tư, nghĩ không ra, Diệp Kiếm Tinh liền không suy nghĩ nữa, thét dài một tiếng, từ không trung rơi xuống.
Đã đến Bãi Vĩ Cốc!
Nhiếp Vân và Dịch Thanh cũng rơi trên mặt đất.
Bãi Vĩ Cốc quả nhiên như trong truyền thuyết, giống như lúc cá vẫy đuôi tạo thành, gò núi không ngớt, hình thành một hố sâu hình dáng đuôi cá, lúc này trong hố sâu hỏa quang lập lòe, xem xét liền biết rõ đã tới không ít người.
- Là Diệp Kiếm Tinh!
- Tuyệt đại Song Kiêu của tám đại tông môn? Ha ha, cái thanh danh này thật lớn, thực lực đến cùng thế nào, người khác cũng không biết a!
Bình luận truyện