Vô Thường
Chương 1234: Kế hoạch tiếp theo
Một tay kéo theo Chiến Vô Song, chạy suốt vài vòng xung quanh phủ đệ Chiến gia, phía sau là bảy tám cao thủ Linh giai thượng phẩm, chỉ cần không phải người mù đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng không ai dám tới viện trợ, Chiến Cuồng ở bên trên nhìn chằm chằm, phía Đường Phong còn có ba con tin bên trong, một khi chiến đấu nổ ra, an nguy của ba nữ tử kia nhất định không thể bảo toàn, còn không bằng để một mình một người Đường Phong gây ầm ĩ, Chiến Cuồng ném chuột sợ vỡ đồ, tự nhiên không dám làm gì ba nữ tử kia.
Sự thực đúng như vậy, cho dù Đường Phong gióng trống khua chiêng giết chết Chiến Vô Song, thế nhưng cũng không có lo lắng sinh mệnh.
Đợi đến khi bên trong yên tĩnh lại, lúc này mọi người mới thở dào một hơi.
- Đoạn lão gia chủ, hiện tại chúng ta làm cái gì bây giờ?
Cổ U Nguyệt không có chủ ý, chỉ đành chuyển ánh mắt về phía Đoạn Vô Ưu.
Sắc mặt Đoạn Vô Ưu hơi khó coi, cũng không biết phải làm như thế nào. Lúc này quấn quýt nhiều nhân mã qua đây như vậy, lại không hề nghĩ rằng bị Chiến Cuồng dùng một chiêu bức lui lại, tiến không được, mà lui càng không xong, tình cảnh xấu hổ cực kỳ, nếu như mọi người ở đây không có giao tình gì với Đường Phong thì hoàn toàn có thể đánh vào, lấy lực lượng nhân mã nhiều nhà hợp lại hiện tại, cho dù là Chiến gia cũng không chắc chống đỡ được.
Nhưng, mọi người ở đây, hầu như mỗi một phương nhân mã đều có một tia liên hệ không nhỏ đối với Đường Phong.
Người tại Linh mạch chi địa tự nhiên không cần phải nói, thân nhân bằng hữu của Đường Phong, Huyết Vụ Thành, Thiên Thánh Cung, bọn họ đều là bởi vì hỗ trợ Đường Phong mới đến đây, hiện tại Đường Phong rơi vào tay đối phương, sao bọn họ có thể chủ động tấn công?
Cổ gia Cổ U Nguyệt có giao tình với Đường Phong, không có khả năng không nhìn sinh tử của hắn.
Trảm Hồn Tông Liễu Như Yên cũng là như vậy.
Bản thân Đoạn Vô Ưu càng thêm không phải bàn cãi, nếu như không có Đường Phong tặng hắn một viên Duyên niên đan, hắn còn có thể đứng ở chỗ này sao? Ân cứu mạng, cho dù Đoạn Vô Ưu không báo đáp lại, nhưng sao có thể bỏ đá xuống giếng.
Chiến Cuồng ra chiêu rất đơn giản, nhưng lại cực kỳ hiệu quả, bắt lấy nhân vật then chốt nhất của trận chiến này! Trực tiếp khiến mấy nghìn nhân mã không tiến lên được.
Đoạn Vô Ưu trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu về phía Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô, nhỏ giọng hỏi:
- Đường Phong công tử trước khi đi có nói qua dự định của hắn hay không?
Trong suy nghĩ của Đoạn Vô Ưu, lấy cái đầu đầy ý nghĩ xấu của Đường Phong, không có khả năng không chút an bài nào đã đi rồi.
Nhưng không nghĩ tới Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô đều lắc đầu, ngược lại hỏi mấy nữ hài:
- Nó và các ngươi có nói gì không?
Các nữ hài đều lắc đầu không thôi.
- Vậy nguy rồi!
Đoạn Vô Ưu thở dài một tiếng:
- Hiện nay Đường Phong bị phong bế kinh mạch, bằng với người bình thường, ba nữ tử kia cũng như vậy, sợ rằng rất khó chạy trốn khỏi Chiến gia.
Nếu như Đường Phong không bị che lại kinh mạch, ngược lại còn có một đường hy vọng, thế nhưng hiện tại…. Không có biện pháp xoay chuyển trời đất a.
Chung Lộ đột nhiên nhẹ giọng mở miệng nói:
- Trên đời này hẳn là không có ai có thể che lại kinh mạch của công tử.
- Có ý tứ gì?
Đoạn Vô Ưu nghi hoặc không giải thích được, rất nhiều người kinh ngạc nhìn Chung Lộ.
Chung Lộ cũng không giải thích nhiều, chỉ mở miệng nói:
- Đoạn gia chủ, ngài thử phong bế kinh mạch của ta.
Đoạn Vô Ưu thật sâu nhìn nàng một cái, thầm nghĩ ra là một cao thủ cực đạo, muốn phong bế kinh mạch của một tiểu nữ hoa chỉ có tu vi Linh giai hạ phẩm như ngươi còn không dễ dàng sao?
Nghĩ là nghĩ như vậy, Đoạn Vô Ưu vẫn điểm một đạo chỉ kình, uy lực cũng tương đương với Chiến Cuồng.
Chỉ kình bắn trúng Chung Lộ, Chung Lộ cũng mỉm cười, trong cơ thể đột nhiên tản mát ra một cỗ ba động cương khí.
- Chuyện gì xảy ra?
Đoạn Vô Ưu không khỏi động dung, thực lực của hắn vượt xa Chung Lộ, vì sao không thể phong bế được kinh mạch của đối phương? Thế nhưng cương khí rõ ràng vẫn đang lưu chuyển trong cơ thể đối phương, như vậy chứng minh một chỉ của chính mình hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng.
Những người khác đều kinh ngạc nhìn Chung Lộ, hồn nhiên không biết nguyên nhân trong đó.
Chung Lôi mỉm cười nói:
- Ta cùng với công tử tại mấy năm trước từng được một vị tiền bối cao nhân truyền thừa y bát, tu luyện một loại công pháp đặc thù, loại công pháp này có thể giúp cương khí không chịu bất cứ ảnh hưởng nào bên ngoài, vì vậy trên đời này hẳn là không có ai có thể phong bế được kinh mạch của công tử.
- Trên đời này lại có loại công pháp như vậy?
Đoạn Vô Ưu kinh ngạc không thôi, nhíu mày suy nghĩ một chút, đột nhiên cười to nói:
- Xem ra, Đường Phong xác thực là có dự định, nếu không không có khả năng xâm nhập một mình, lão thất phu Chiến Cuồng kia chỉ sợ đã cho rằng chế trụ được Đường Phong rồi, vậy thì chúng ta hãy xem náo nhiệt.
Thực lực của Đường Phong như thế nào, Đoạn Vô Ưu tự nhiên rất rõ ràng, nếu như hắn có thể tại lúc không đề phòng hung hăng tặng chiến gia một kích, vậy thì Chiến gia khẳng định sẽ bị tổn thất cực lớn. Chiến Cuồng cho rằng chính mình vây khốn một con cừu, lại không nghĩ rằng đó căn bản là một con mãnh hổ, chỉ là tạm thời cất giấu răng nanh chờ đợi thời cơ hành động.
- Thế nhưng, cho dù Đường Phong giả bộ bị chế trụ, lấy năng lực một người của hắn, căn bản không có biện pháp dẫn theo ba nữ nhân cùng nhau ra ngoài, nhất là một người trong đó còn đang mang thai, càng cần phải đi lại cẩn thận!
Cổ U Nguyệt nói ra lo lắng của chính mình.
Hỏa Phượng vẫn lẳng lặng lắng nghe đột nhiên mỉm cười:
- Ta nghĩ, ta biết hắn có quyết định gì.
- Nguyện nghe giải thích!
Sắc mặt mọi người nghiêm túc.
Hỏa Phượng nhíu đôi mày thanh tú:
- Hắn có một bảo bối, có thể mang theo người sống, mà trong kiện bảo bối kia còn cất giấu một đồng tộc của ta!
Lại tỷ nghe xong, trước mắt sáng ngời:
- Phu nhân nói…
- Không sai!
Hỏa Phượng nhẹ nhàng gật đầu.
- Nguyên lai là như vậy!
Các nữ hài nhất thời yên tâm.
Nếu quả thực như vậy mà nói, vậy thì an nguy của ba người Tiêu Thiên Tuyết căn bản không cần phải lo lắng, Đường Phong tự nhiên sẽ cất giấu các nàng bên trong thứ đó, chỉ cần Đường Phong tìm được cơ hội, chắc chắn thoát khỏi vòng khống chế của Chiến gia.
Chỉ cần Đường Phong thoát khốn, nhân mã bên này liền không còn bất cứ lo lắng nào, tự nhiên sẽ giết vào phủ đệ Chiến gia trước, khiến Chiến gia gà chó không yên.
Chúng nữ liếc mắt nhìn nhau, hiểu ý cười.
Nhưng không ai dám tới viện trợ, Chiến Cuồng ở bên trên nhìn chằm chằm, phía Đường Phong còn có ba con tin bên trong, một khi chiến đấu nổ ra, an nguy của ba nữ tử kia nhất định không thể bảo toàn, còn không bằng để một mình một người Đường Phong gây ầm ĩ, Chiến Cuồng ném chuột sợ vỡ đồ, tự nhiên không dám làm gì ba nữ tử kia.
Sự thực đúng như vậy, cho dù Đường Phong gióng trống khua chiêng giết chết Chiến Vô Song, thế nhưng cũng không có lo lắng sinh mệnh.
Đợi đến khi bên trong yên tĩnh lại, lúc này mọi người mới thở dào một hơi.
- Đoạn lão gia chủ, hiện tại chúng ta làm cái gì bây giờ?
Cổ U Nguyệt không có chủ ý, chỉ đành chuyển ánh mắt về phía Đoạn Vô Ưu.
Sắc mặt Đoạn Vô Ưu hơi khó coi, cũng không biết phải làm như thế nào. Lúc này quấn quýt nhiều nhân mã qua đây như vậy, lại không hề nghĩ rằng bị Chiến Cuồng dùng một chiêu bức lui lại, tiến không được, mà lui càng không xong, tình cảnh xấu hổ cực kỳ, nếu như mọi người ở đây không có giao tình gì với Đường Phong thì hoàn toàn có thể đánh vào, lấy lực lượng nhân mã nhiều nhà hợp lại hiện tại, cho dù là Chiến gia cũng không chắc chống đỡ được.
Nhưng, mọi người ở đây, hầu như mỗi một phương nhân mã đều có một tia liên hệ không nhỏ đối với Đường Phong.
Người tại Linh mạch chi địa tự nhiên không cần phải nói, thân nhân bằng hữu của Đường Phong, Huyết Vụ Thành, Thiên Thánh Cung, bọn họ đều là bởi vì hỗ trợ Đường Phong mới đến đây, hiện tại Đường Phong rơi vào tay đối phương, sao bọn họ có thể chủ động tấn công?
Cổ gia Cổ U Nguyệt có giao tình với Đường Phong, không có khả năng không nhìn sinh tử của hắn.
Trảm Hồn Tông Liễu Như Yên cũng là như vậy.
Bản thân Đoạn Vô Ưu càng thêm không phải bàn cãi, nếu như không có Đường Phong tặng hắn một viên Duyên niên đan, hắn còn có thể đứng ở chỗ này sao? Ân cứu mạng, cho dù Đoạn Vô Ưu không báo đáp lại, nhưng sao có thể bỏ đá xuống giếng.
Chiến Cuồng ra chiêu rất đơn giản, nhưng lại cực kỳ hiệu quả, bắt lấy nhân vật then chốt nhất của trận chiến này! Trực tiếp khiến mấy nghìn nhân mã không tiến lên được.
Đoạn Vô Ưu trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu về phía Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô, nhỏ giọng hỏi:
- Đường Phong công tử trước khi đi có nói qua dự định của hắn hay không?
Trong suy nghĩ của Đoạn Vô Ưu, lấy cái đầu đầy ý nghĩ xấu của Đường Phong, không có khả năng không chút an bài nào đã đi rồi.
Nhưng không nghĩ tới Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô đều lắc đầu, ngược lại hỏi mấy nữ hài:
- Nó và các ngươi có nói gì không?
Các nữ hài đều lắc đầu không thôi.
- Vậy nguy rồi!
Đoạn Vô Ưu thở dài một tiếng:
- Hiện nay Đường Phong bị phong bế kinh mạch, bằng với người bình thường, ba nữ tử kia cũng như vậy, sợ rằng rất khó chạy trốn khỏi Chiến gia.
Nếu như Đường Phong không bị che lại kinh mạch, ngược lại còn có một đường hy vọng, thế nhưng hiện tại…. Không có biện pháp xoay chuyển trời đất a.
Chung Lộ đột nhiên nhẹ giọng mở miệng nói:
- Trên đời này hẳn là không có ai có thể che lại kinh mạch của công tử.
- Có ý tứ gì?
Đoạn Vô Ưu nghi hoặc không giải thích được, rất nhiều người kinh ngạc nhìn Chung Lộ.
Chung Lộ cũng không giải thích nhiều, chỉ mở miệng nói:
- Đoạn gia chủ, ngài thử phong bế kinh mạch của ta.
Đoạn Vô Ưu thật sâu nhìn nàng một cái, thầm nghĩ ra là một cao thủ cực đạo, muốn phong bế kinh mạch của một tiểu nữ hoa chỉ có tu vi Linh giai hạ phẩm như ngươi còn không dễ dàng sao?
Nghĩ là nghĩ như vậy, Đoạn Vô Ưu vẫn điểm một đạo chỉ kình, uy lực cũng tương đương với Chiến Cuồng.
Chỉ kình bắn trúng Chung Lộ, Chung Lộ cũng mỉm cười, trong cơ thể đột nhiên tản mát ra một cỗ ba động cương khí.
- Chuyện gì xảy ra?
Đoạn Vô Ưu không khỏi động dung, thực lực của hắn vượt xa Chung Lộ, vì sao không thể phong bế được kinh mạch của đối phương? Thế nhưng cương khí rõ ràng vẫn đang lưu chuyển trong cơ thể đối phương, như vậy chứng minh một chỉ của chính mình hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng.
Những người khác đều kinh ngạc nhìn Chung Lộ, hồn nhiên không biết nguyên nhân trong đó.
Chung Lôi mỉm cười nói:
- Ta cùng với công tử tại mấy năm trước từng được một vị tiền bối cao nhân truyền thừa y bát, tu luyện một loại công pháp đặc thù, loại công pháp này có thể giúp cương khí không chịu bất cứ ảnh hưởng nào bên ngoài, vì vậy trên đời này hẳn là không có ai có thể phong bế được kinh mạch của công tử.
- Trên đời này lại có loại công pháp như vậy?
Đoạn Vô Ưu kinh ngạc không thôi, nhíu mày suy nghĩ một chút, đột nhiên cười to nói:
- Xem ra, Đường Phong xác thực là có dự định, nếu không không có khả năng xâm nhập một mình, lão thất phu Chiến Cuồng kia chỉ sợ đã cho rằng chế trụ được Đường Phong rồi, vậy thì chúng ta hãy xem náo nhiệt.
Thực lực của Đường Phong như thế nào, Đoạn Vô Ưu tự nhiên rất rõ ràng, nếu như hắn có thể tại lúc không đề phòng hung hăng tặng chiến gia một kích, vậy thì Chiến gia khẳng định sẽ bị tổn thất cực lớn. Chiến Cuồng cho rằng chính mình vây khốn một con cừu, lại không nghĩ rằng đó căn bản là một con mãnh hổ, chỉ là tạm thời cất giấu răng nanh chờ đợi thời cơ hành động.
- Thế nhưng, cho dù Đường Phong giả bộ bị chế trụ, lấy năng lực một người của hắn, căn bản không có biện pháp dẫn theo ba nữ nhân cùng nhau ra ngoài, nhất là một người trong đó còn đang mang thai, càng cần phải đi lại cẩn thận!
Cổ U Nguyệt nói ra lo lắng của chính mình.
Hỏa Phượng vẫn lẳng lặng lắng nghe đột nhiên mỉm cười:
- Ta nghĩ, ta biết hắn có quyết định gì.
- Nguyện nghe giải thích!
Sắc mặt mọi người nghiêm túc.
Hỏa Phượng nhíu đôi mày thanh tú:
- Hắn có một bảo bối, có thể mang theo người sống, mà trong kiện bảo bối kia còn cất giấu một đồng tộc của ta!
Lại tỷ nghe xong, trước mắt sáng ngời:
- Phu nhân nói…
- Không sai!
Hỏa Phượng nhẹ nhàng gật đầu.
- Nguyên lai là như vậy!
Các nữ hài nhất thời yên tâm.
Nếu quả thực như vậy mà nói, vậy thì an nguy của ba người Tiêu Thiên Tuyết căn bản không cần phải lo lắng, Đường Phong tự nhiên sẽ cất giấu các nàng bên trong thứ đó, chỉ cần Đường Phong tìm được cơ hội, chắc chắn thoát khỏi vòng khống chế của Chiến gia.
Chỉ cần Đường Phong thoát khốn, nhân mã bên này liền không còn bất cứ lo lắng nào, tự nhiên sẽ giết vào phủ đệ Chiến gia trước, khiến Chiến gia gà chó không yên.
Chúng nữ liếc mắt nhìn nhau, hiểu ý cười.
Bình luận truyện