[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử
Chương 30
Một chiếc xe do hai con tuấn mã kéo xuất phát đi ra từ trong hoàng cung, người đánh xe là ảnh vệ Huyễn Ảnh, Huyễn Ảnh vẫn luôn đi theo bên người Quân Hành Tuyệt, mấy người Quân Hành Tuyệt nói chuyện hắn đều nghe đươc hết thảy, khiếp sợ tới mức làm lộ cả khí tức, thế nhưng những người khác cũng không còn tâm trí đi quản, dù sao chuyện của Quân Hành Tuyệt mới là đại sự. An Thịnh bị bắt ở lại trong cung.
Quân Thường Hằng kỵ mã đi theo, ông muốn thử gặp mặt Khiêm, có thể khiến cho Hoàng thượng luôn lãnh bạc, vui buồn không hiện bây giờ lại không để ý đến luân thường mà yêu, thậm chí trên mặt xuất hiện đau xót rõ ràng, ông thật sự muốn nhìn xem sao, cho dù đối với đứa nhỏ kia có áy náy, nhưng nếu Hoàng thượng gặp bất lợi, ông cũng sẽ không lưu tình giết ngay, bởi vì địa vị của Hoàng thượng quan trọng hơn so với đứa nhỏ kia.
Bên trong xe ngựa Quân Hành Tuyệt từ từ nhắm hai mắt, khiến cho người ta nhìn không rõ hắn đang nghĩ cái gì, thế nhưng thỉnh thoảng lại hiện ra ý cười ôn nhu cùng chua xót, khiến cho La Thái y ngồi bên cạnh phải thở dài, oan nghiệt a. La Thái y sở dĩ đi theo, một là bởi vì thân thể của Hoàng Đế, loại sự tình này tùy tiện tìm một Ngự y là được, nhưng chuyện này tốt nhất nên để ông đi theo, bên cạnh đó sát ý của Trấn vương ông cảm giác được, tính tình Quân Thường Hằng ông hiểu, ông không muốn Thượng Quan Khiêm có chuyện gì ngoài ý muốn, tốt nhất là vẫn cứ đi theo.
Ra roi thúc ngựa, tuấn mã tốc độ quả thật nhanh, trước chạng vạng đã đến được tòa trạch tử của Thượng Quan Khiêm.
Quân Thường Hằng ghìm cương, nhìn tòa trạch tử này, một gia đình rất đơn giản bình thường, trên môn biển viết hai chữ Thượng Quan, đây là chỗ ở của đứa nhỏ kia sao?
Quân Hành Tuyệt xuống xe, nhìn nơi này, trên mặt thực phức tạp, là thống khổ là tưởng niệm, sau đó là kiên quyết. Đi lên phía trước, gõ cửa. Quân Hành Tuyệt lẳng lặng chờ.
Cửa mở ra, người bước ra là Diêm La.
Quân Thường Hằng ánh mắt co rụt lại, ông căn bản không nghe thấy tiếng bước chân, ngay cả một chút cũng không cảm giác được, thậm chí lúc người này mở cửa ông cũng chưa cảm giác được có người tiếp cận, đây là không có khả năng, phải biết rằng ông chính là tông sư, cho dù là công pháp đặc biệt cũng không có thể giấu diếm được cảm giác của bọn họ, mà người trước mắt này ông lại không cảm giác được, thậm chí lúc xuất hiện trước mặt ông cũng không cảm giác được hơi thở. Ông cẩn thận đánh giá người mở cửa, khuôn mặt lãnh túc, ánh mắt không chút dao động, tuổi không vượt quá ba mươi.
“Diêm La, Khiêm có ở đây không?” Quân Hành Tuyệt mở miệng nói, thống khổ của bản thân đã thu lại
“Chủ nhân ở, Quân công tử mời vào.” Thanh âm lãnh ngạnh, không có nhiệt tình, đối với sắc mặt tiều tụy của Quân Hành Tuyệt cũng không quan tâm, cứng nhắc nói xong sự tình.
Tiến vào trạch tử, Quân Hành Tuyệt liền phát hiện nơi này thay đổi, nơi hắn ở nhờ trước kia đã bị hủy đi, xuất hiện ở trước mắt chính là một cái sân trồng mấy loại thực vật hình thù kìa quái.
La Thái y có chút tò mò với này nọ các thứ.
“Thỉnh đi theo ta, các dược liệu đó có chút độc.” Diêm La cứng nhắc công đạo, đó là dược liệu mà chủ nhân thấy thích hợp trồng ở địa phương này, không ít thứ có độc, không cẩn thận sẽ trúng độc.
Mấy người nghe thấy lời của Diêm La xong liền ngoan ngoãn đi phía sau hắn.
Xuyên qua một cánh cửa, lại một cái sân, Quân Hành Tuyệt biết nơi này là hậu viện.
“Chủ nhân.” Diêm La cung kính nói.
Quân Hành Tuyệt cước bộ không tiến thêm nữa, si ngốc nhìn nam tử đang đứng dưới mái hiên. Quân Thường Hằng cũng thấy được người nam tử vừa xuất hiện.
Một thân áo trắng, tóc dùng ngọc trâm quấn lên, phần tóc đen còn lại thì nhẹ nhàng buông xuống, phủ khắp người. Ngũ quan nhu hòa tuấn mỹ, nhạt ý ôn hòa, khí chất ôn nhuận như ngọc, hảo một người quân tử. Khó trách Hoàng thượng sẽ vì y mê muội, dung mạo như thế này ngay cả nữ tử cũng phải chịu thua a, lại càng không nói đến khi chất khiến cho người ta thấy thân cận kia, nhân trung long phượng, tuyệt thế vô song.
“Tuyệt.” Tiếng nói ôn hòa phát ra tên của Quân Hành Tuyệt.
“Khiêm.” Tất cả những quyết tâm trong lòng khi nhìn thấy người này đều hỏng mất rồi, trong mắt hay trong lòng đều cũng chỉ có một mình y, cái gì không nên, cái gì quyết định toàn bộ biến mất, chỉ có thể si ngốc đứng nhìn y, tâm vì y mà nhảy lên, sau khi hiểu rõ tình cảm của chính mình xong, Khiêm trong mắt hắn ngày càng mê nhân, thậm chí dụ nhân, thật muốn, thật sự muốn ôm y vào trong lòng.
“Hoàng thượng.” Nhìn thấy bộ dáng của Quân Hành Tuyệt, Quân Thường Hằng dùng truyền âm nhập mật đem Quân Hành Tuyệt đánh thức.
Quân Hành Tuyệt nghe được thanh âm của Quân Thường Hằng, sau đó nhớ tới mục đích của hắn, cười khổ.
“Khiêm, ta tới nơi này là có chuyện muốn hỏi ngươi.” Hít sâu một hơi, mở mắt ra, nhìn Thượng Quan Khiêm nói.
“Nga, là cái gì?” Thượng Quan Khiêm tươi cười không thay đổi, nhìn Quân Hành Tuyệt đang đứng nói đó, không có tò mò, không có quan tâm.
“Khiêm, ngươi đã nói ta là bằng hữu của ngươi đúng không?” Nhưng Khiêm à, từ trong mắt ngươi trẫm không nhìn ra nơi nào có bóng dáng của trẫm cả.
“Đúng.”
“Khiêm, bằng hữu đối với ngươi mà nói là cái gì?” Quân Hành Tuyệt không hiểu được, vì sao hắn là bẵng hữu nhưng Khiêm chưa bao giờ đặt ở trong mắt.
“Một cách xưng hô mà thôi.” Đây là đáp án của Thượng Quan Khiêm, một đáp án thật lạnh lùng tàn khốc.
Nghe được Thượng Quan Khiêm trả lời, Quân Hành Tuyệt đã bị đả kích, lui về phía sau vài bước, hai tháng mỏi mệt, tối hôm qua lại sốt một đêm, sáng nay lại chịu đả kích, sau đó cái gì cũng chưa ăn vội vàng chạy đến đây, thân thể suy yếu, dưới chân không ổn, thiếu chút nữa té ngã. Huyễn Ảnh vội vàng giúp đỡ, La Thái y vội vàng bắt mạch, Quân Thường Hằng cau mày.
Thượng Quan Khiêm cười nhìn hành động của mấy người này, đối với tình huống của Quân Hành Tuyệt lạnh lùng xem xét. La Thái y kiểm tra xong, nói không có việc gì. Sau đó không đồng ý nhìn Thượng Quan Khiêm đang đứng một bên động cũng chưa từng động. Huyễn Ảnh thì oán hận trừng mắt nhìn Thượng Quan Khiêm.
Quân Hành Tuyệt đẩy Huyễn Ảnh ra, nhìn Thượng Quan Khiêm, nguyên lai ngay từ đầu cái gì cũng không có, nguyên lai cho tới bây giờ đều là tự mình cố gắng, người kia căn bản chưa bao giờ xem hắn là bằng hữu. Không có phản bội, là bởi vì không cần phải… Phản bội, đối với y mà nói, hắn vốn không quan trọng, tại sao phải phản bội.
“Khiêm, nguyên danh của ngươi là Quân Hành Khiêm, đúng không?” Quân Hành Tuyệt thống khổ hỏi, khiêm, ngươi cũng không thể cho trẫm đáp án phủ định......
Thượng Quan Khiêm không để ý trong lời nói của Quân Hành Tuyệt mang theo thống khổ, nhìn La Thái y đang có chút chột dạ, chỉ biết đó là do La Thái y nói, tuy rằng không biết nguyên nhân, thế nhưng biết thì như thế nào chứ?
“Trả lời trẫm.” Quân Hành Tuyệt ngữ khí thật sự nghiêm túc, trong mắt biểu lộ thống khổ thâm trầm.
“Đúng vậy, ta từng tên là Quân Hành Khiêm, hiện tại ta là Thượng Quan Khiêm.” Đây là sự thật, y sẽ không phủ định, thản nhiên thừa nhận, thế nhưng y là Tu La Quân Tử Thượng Quan Khiêm của Vô Xá, sẽ chỉ là Thượng Quan Khiêm.”Ngươi nếu đã biết, vậy trò chơi bằng hữu kia đến đây chấm dứt.”
“Trò chơi?” Quân Hành Tuyệt lập lại một lần, mắt vẫn nhìn con người luôn cười hết sức ôn hòa kia
“Quân Hành Tuyệt, phương thức trở thành bằng hũu để mượn sức ta quả thật rất đặc biệt, thế nhưng, khi đã biết thân phận thật sự của ta, ngươi cũng không thể tiếp tục xem ta là bằng hữu, trò chơi này cũng chỉ đến chừng đó. Rất thú vị, chỉ tiếc đã xong. Diêm La, thu thập đồ vật rời khỏi nơi này, không cần phải tiếp tục nữa.” Thượng Quan Khiêm ôn hòa nói, quyết định trò chơi cùng Quân Hành Tuyệt dừng ở đây, không cần phải, Quân Hành Tuyệt đã biết thân phận của y, vậy không cần phải … tiếp tục dây dưa cùng Quân Hành Tuyệt. Là thời điểm ly khai, kế tiếp đi nơi nào đây, đi giang hồ dấy lên tinh phong huyết vũ cũng tốt.
“Trò chơi? Không thú vị?” Quân Hành Tuyệt có chút phẫn nộ tiến lên, hắn là thật sự nghiêm túc muốn cùng Khiêm trở thành bằng hữu, mà ở trong mắt Khiêm hết thảy đều là một trò chơi thú vị, hắn trả giá thiệt tình lại bị đối đãi lãnh khốc như thế, ngay từ đầu Khiêm đã cho rằng đây là thủ đoạn hắn dùng để mượn sức y, nhưng hắn nghiêm túc, thậm chí yêu y, “Đó không phải trò chơi, Khiêm, ta là nghiêm túc, ta cũng không có biện pháp cho rằng đó là một trò chơi, Khiêm, ta......” Vươn tay ra muốn giữ lấy người đang muốn rời đi kia, thốt ra những lời từ tâm tư của mình.
Diêm La lắc mình, ngăn cản bước chân của Quân Hành Tuyệt, Quân Hành Tuyệt thầm nghĩ muốn bắt lấy bóng dáng lãnh khốc xoay người của y, không có chú ý tới Diêm La năm ngón tay thành trảo, hướng hắn đánh úp lại. Quân Thường Hằng phát hiện Quân Hành Tuyệt hành động không khống chế được, muốn tiến lên ngăn cản, phát hiện hành động của Diêm La, nhanh chóng phản ứng, giữ chặt đai lưng của Quân Hành Tuyệt, ném ra phía sau, đáng tiếc vẫn là đã có chút muộn, Diêm La công kích đã đến, Quân Hành Tuyệt vẫn là bị trúng, nhưng chưa sao, Quân Thường Hằng hành động thực đúng lúc, Quân Hành Tuyệt chỉ bị cắt qua quần áo nơi ngực trái.
Quân Thường Hằng đối với Diêm La ra tay thực tức giận, tay kia thì công hướng Diêm La, muốn giáo huấn kẻ làm càn này, dám ở trước mặt tông sư động võ công. Diêm La không né không tránh, biến trảo thành chưởng, cùng Quân Thường Hằng đánh một chưởng.
Oanh, khí kình giao hội, phát ra tiếng vang thật lớn. Thượng Quan Khiêm xoay người nhìn thấy song phương đang giao chiến, trong mắt hiện lên khinh bỉ không ai nhìn thấy.
Kết quả, Quân Thường Hằng lui lại mấy bước, thối lui đến trước mặt Quân Hành Tuyệt. Diêm La không lùi không nhượng, không biểu tình nhìn Quân Thường Hằng.
“Chủ nhân nói đã xong, Quân công tử thỉnh không cần làm những hành động vô nghĩa, nếu tiếp tục mạo phạm chủ nhân, chết.” Diêm La lạnh lùng cảnh cáo. Một chưởng công hướng Quân Thường Hằng chưa phải dùng toàn lực, tuy rằng hắn rất muốn giết, thế nhưng không có mệnh lệnh của chủ nhân hắn sẽ không động thủ, cho nên mới bị đỡ. Lúc này đây bị ngăn trở, tiếp theo sẽ không thất thủ.
Quân Thường Hằng khiếp sợ nhìn Diêm La vừa bức lui ông, nam nhân này là tông sư. Nếu không phải tông sư sao lại có thể khiến cho ông lui về sau, từ khi nào thì trên đời này lại có thêm một vị tông sư?
La Thái y sau khi khiếp sợ trong giây lát xong, y đức chiếm thượng phong, lập tức xem xét tình huống Quân Hành Tuyệt, Huyễn Ảnh hộ ở trước người Quân Hành Tuyệt, đề phòng nhìn Diêm La.
La Thái y xé mở chỗ quần áo bị cắt của Quân Hành Tuyệt, lộ ra phần ngực, cẩn thận kiểm tra một chút, may mắn, không bị thương, chỉ có quần áo bị phá thôi. La Thái y nghĩ như vậy, đột nhiên, cả người cứng ngắc, tóc gáy dựng thẳng.
Một cỗ lãnh trầm uy áp xuất hiện, bao phủ ở trong viện. Không phải sát ý, thế nhưng càng đáng sợ hơn so với sát ý, hắc ám lạnh lẻo như thế, mang theo vô tận áp bách, khiến cho người ta không khỏi chân nhuyễn quỳ gối thần phục, đây là uy áp của thượng vị giả, tàn khốc quyết tuyệt, khí thế khủng bố khiến cho linh hồn phải run rẩy.
La Thái y sợ hãi quay đầu lại, thân thể Huyễn Ảnh nhịn không được run rẩy, Quân Thường Hằng cả người đề phòng, nguy hiểm, bản năng ở nói cho bọn họ biết nguy hiểm. Diêm La quay đầu lại nhìn người có thể phát ra loại khí thế này, chủ nhân của hắn – Tu La Quân Tử Thượng Quan Khiêm.
Chỉ thấy, Thượng Quan Khiêm ôn nhuận như ngọc trên mặt đã không còn tươi cười, mà là băng hàn không một tia cảm tình, lạnh lùng nhìn trước ngực Quân Hành Tuyệt.
Cái hồng ấn kia Thượng Quan Khiêm sao lại không biết, sau khi đối tinh của Cảnh xuất hiện, Đế cho phép đối tinh của Cảnh gia nhập bọn họ, lúc gặp mắt, bọn họ tò mò nhìn một chút cái hồng ấn kia, Đế còn đặc biệt đem tên của bọn họ dùng cái loại văn tự này viết cho, hiện tại văn tự xuất hiện ở trước ngực Quân Hành Tuyệt, y sẽ không nhận sai. Đó là Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt là đối tinh của y, đã thức tỉnh rồi. Thế nhưng y không cần cái thứ này.
Nâng tay lên, chỉ vào Quân Hành Tuyệt, lạnh lùng nói, “Tồn tại của ngươi, ta......” Phủ quyết
Quân Thường Hằng kỵ mã đi theo, ông muốn thử gặp mặt Khiêm, có thể khiến cho Hoàng thượng luôn lãnh bạc, vui buồn không hiện bây giờ lại không để ý đến luân thường mà yêu, thậm chí trên mặt xuất hiện đau xót rõ ràng, ông thật sự muốn nhìn xem sao, cho dù đối với đứa nhỏ kia có áy náy, nhưng nếu Hoàng thượng gặp bất lợi, ông cũng sẽ không lưu tình giết ngay, bởi vì địa vị của Hoàng thượng quan trọng hơn so với đứa nhỏ kia.
Bên trong xe ngựa Quân Hành Tuyệt từ từ nhắm hai mắt, khiến cho người ta nhìn không rõ hắn đang nghĩ cái gì, thế nhưng thỉnh thoảng lại hiện ra ý cười ôn nhu cùng chua xót, khiến cho La Thái y ngồi bên cạnh phải thở dài, oan nghiệt a. La Thái y sở dĩ đi theo, một là bởi vì thân thể của Hoàng Đế, loại sự tình này tùy tiện tìm một Ngự y là được, nhưng chuyện này tốt nhất nên để ông đi theo, bên cạnh đó sát ý của Trấn vương ông cảm giác được, tính tình Quân Thường Hằng ông hiểu, ông không muốn Thượng Quan Khiêm có chuyện gì ngoài ý muốn, tốt nhất là vẫn cứ đi theo.
Ra roi thúc ngựa, tuấn mã tốc độ quả thật nhanh, trước chạng vạng đã đến được tòa trạch tử của Thượng Quan Khiêm.
Quân Thường Hằng ghìm cương, nhìn tòa trạch tử này, một gia đình rất đơn giản bình thường, trên môn biển viết hai chữ Thượng Quan, đây là chỗ ở của đứa nhỏ kia sao?
Quân Hành Tuyệt xuống xe, nhìn nơi này, trên mặt thực phức tạp, là thống khổ là tưởng niệm, sau đó là kiên quyết. Đi lên phía trước, gõ cửa. Quân Hành Tuyệt lẳng lặng chờ.
Cửa mở ra, người bước ra là Diêm La.
Quân Thường Hằng ánh mắt co rụt lại, ông căn bản không nghe thấy tiếng bước chân, ngay cả một chút cũng không cảm giác được, thậm chí lúc người này mở cửa ông cũng chưa cảm giác được có người tiếp cận, đây là không có khả năng, phải biết rằng ông chính là tông sư, cho dù là công pháp đặc biệt cũng không có thể giấu diếm được cảm giác của bọn họ, mà người trước mắt này ông lại không cảm giác được, thậm chí lúc xuất hiện trước mặt ông cũng không cảm giác được hơi thở. Ông cẩn thận đánh giá người mở cửa, khuôn mặt lãnh túc, ánh mắt không chút dao động, tuổi không vượt quá ba mươi.
“Diêm La, Khiêm có ở đây không?” Quân Hành Tuyệt mở miệng nói, thống khổ của bản thân đã thu lại
“Chủ nhân ở, Quân công tử mời vào.” Thanh âm lãnh ngạnh, không có nhiệt tình, đối với sắc mặt tiều tụy của Quân Hành Tuyệt cũng không quan tâm, cứng nhắc nói xong sự tình.
Tiến vào trạch tử, Quân Hành Tuyệt liền phát hiện nơi này thay đổi, nơi hắn ở nhờ trước kia đã bị hủy đi, xuất hiện ở trước mắt chính là một cái sân trồng mấy loại thực vật hình thù kìa quái.
La Thái y có chút tò mò với này nọ các thứ.
“Thỉnh đi theo ta, các dược liệu đó có chút độc.” Diêm La cứng nhắc công đạo, đó là dược liệu mà chủ nhân thấy thích hợp trồng ở địa phương này, không ít thứ có độc, không cẩn thận sẽ trúng độc.
Mấy người nghe thấy lời của Diêm La xong liền ngoan ngoãn đi phía sau hắn.
Xuyên qua một cánh cửa, lại một cái sân, Quân Hành Tuyệt biết nơi này là hậu viện.
“Chủ nhân.” Diêm La cung kính nói.
Quân Hành Tuyệt cước bộ không tiến thêm nữa, si ngốc nhìn nam tử đang đứng dưới mái hiên. Quân Thường Hằng cũng thấy được người nam tử vừa xuất hiện.
Một thân áo trắng, tóc dùng ngọc trâm quấn lên, phần tóc đen còn lại thì nhẹ nhàng buông xuống, phủ khắp người. Ngũ quan nhu hòa tuấn mỹ, nhạt ý ôn hòa, khí chất ôn nhuận như ngọc, hảo một người quân tử. Khó trách Hoàng thượng sẽ vì y mê muội, dung mạo như thế này ngay cả nữ tử cũng phải chịu thua a, lại càng không nói đến khi chất khiến cho người ta thấy thân cận kia, nhân trung long phượng, tuyệt thế vô song.
“Tuyệt.” Tiếng nói ôn hòa phát ra tên của Quân Hành Tuyệt.
“Khiêm.” Tất cả những quyết tâm trong lòng khi nhìn thấy người này đều hỏng mất rồi, trong mắt hay trong lòng đều cũng chỉ có một mình y, cái gì không nên, cái gì quyết định toàn bộ biến mất, chỉ có thể si ngốc đứng nhìn y, tâm vì y mà nhảy lên, sau khi hiểu rõ tình cảm của chính mình xong, Khiêm trong mắt hắn ngày càng mê nhân, thậm chí dụ nhân, thật muốn, thật sự muốn ôm y vào trong lòng.
“Hoàng thượng.” Nhìn thấy bộ dáng của Quân Hành Tuyệt, Quân Thường Hằng dùng truyền âm nhập mật đem Quân Hành Tuyệt đánh thức.
Quân Hành Tuyệt nghe được thanh âm của Quân Thường Hằng, sau đó nhớ tới mục đích của hắn, cười khổ.
“Khiêm, ta tới nơi này là có chuyện muốn hỏi ngươi.” Hít sâu một hơi, mở mắt ra, nhìn Thượng Quan Khiêm nói.
“Nga, là cái gì?” Thượng Quan Khiêm tươi cười không thay đổi, nhìn Quân Hành Tuyệt đang đứng nói đó, không có tò mò, không có quan tâm.
“Khiêm, ngươi đã nói ta là bằng hữu của ngươi đúng không?” Nhưng Khiêm à, từ trong mắt ngươi trẫm không nhìn ra nơi nào có bóng dáng của trẫm cả.
“Đúng.”
“Khiêm, bằng hữu đối với ngươi mà nói là cái gì?” Quân Hành Tuyệt không hiểu được, vì sao hắn là bẵng hữu nhưng Khiêm chưa bao giờ đặt ở trong mắt.
“Một cách xưng hô mà thôi.” Đây là đáp án của Thượng Quan Khiêm, một đáp án thật lạnh lùng tàn khốc.
Nghe được Thượng Quan Khiêm trả lời, Quân Hành Tuyệt đã bị đả kích, lui về phía sau vài bước, hai tháng mỏi mệt, tối hôm qua lại sốt một đêm, sáng nay lại chịu đả kích, sau đó cái gì cũng chưa ăn vội vàng chạy đến đây, thân thể suy yếu, dưới chân không ổn, thiếu chút nữa té ngã. Huyễn Ảnh vội vàng giúp đỡ, La Thái y vội vàng bắt mạch, Quân Thường Hằng cau mày.
Thượng Quan Khiêm cười nhìn hành động của mấy người này, đối với tình huống của Quân Hành Tuyệt lạnh lùng xem xét. La Thái y kiểm tra xong, nói không có việc gì. Sau đó không đồng ý nhìn Thượng Quan Khiêm đang đứng một bên động cũng chưa từng động. Huyễn Ảnh thì oán hận trừng mắt nhìn Thượng Quan Khiêm.
Quân Hành Tuyệt đẩy Huyễn Ảnh ra, nhìn Thượng Quan Khiêm, nguyên lai ngay từ đầu cái gì cũng không có, nguyên lai cho tới bây giờ đều là tự mình cố gắng, người kia căn bản chưa bao giờ xem hắn là bằng hữu. Không có phản bội, là bởi vì không cần phải… Phản bội, đối với y mà nói, hắn vốn không quan trọng, tại sao phải phản bội.
“Khiêm, nguyên danh của ngươi là Quân Hành Khiêm, đúng không?” Quân Hành Tuyệt thống khổ hỏi, khiêm, ngươi cũng không thể cho trẫm đáp án phủ định......
Thượng Quan Khiêm không để ý trong lời nói của Quân Hành Tuyệt mang theo thống khổ, nhìn La Thái y đang có chút chột dạ, chỉ biết đó là do La Thái y nói, tuy rằng không biết nguyên nhân, thế nhưng biết thì như thế nào chứ?
“Trả lời trẫm.” Quân Hành Tuyệt ngữ khí thật sự nghiêm túc, trong mắt biểu lộ thống khổ thâm trầm.
“Đúng vậy, ta từng tên là Quân Hành Khiêm, hiện tại ta là Thượng Quan Khiêm.” Đây là sự thật, y sẽ không phủ định, thản nhiên thừa nhận, thế nhưng y là Tu La Quân Tử Thượng Quan Khiêm của Vô Xá, sẽ chỉ là Thượng Quan Khiêm.”Ngươi nếu đã biết, vậy trò chơi bằng hữu kia đến đây chấm dứt.”
“Trò chơi?” Quân Hành Tuyệt lập lại một lần, mắt vẫn nhìn con người luôn cười hết sức ôn hòa kia
“Quân Hành Tuyệt, phương thức trở thành bằng hũu để mượn sức ta quả thật rất đặc biệt, thế nhưng, khi đã biết thân phận thật sự của ta, ngươi cũng không thể tiếp tục xem ta là bằng hữu, trò chơi này cũng chỉ đến chừng đó. Rất thú vị, chỉ tiếc đã xong. Diêm La, thu thập đồ vật rời khỏi nơi này, không cần phải tiếp tục nữa.” Thượng Quan Khiêm ôn hòa nói, quyết định trò chơi cùng Quân Hành Tuyệt dừng ở đây, không cần phải, Quân Hành Tuyệt đã biết thân phận của y, vậy không cần phải … tiếp tục dây dưa cùng Quân Hành Tuyệt. Là thời điểm ly khai, kế tiếp đi nơi nào đây, đi giang hồ dấy lên tinh phong huyết vũ cũng tốt.
“Trò chơi? Không thú vị?” Quân Hành Tuyệt có chút phẫn nộ tiến lên, hắn là thật sự nghiêm túc muốn cùng Khiêm trở thành bằng hữu, mà ở trong mắt Khiêm hết thảy đều là một trò chơi thú vị, hắn trả giá thiệt tình lại bị đối đãi lãnh khốc như thế, ngay từ đầu Khiêm đã cho rằng đây là thủ đoạn hắn dùng để mượn sức y, nhưng hắn nghiêm túc, thậm chí yêu y, “Đó không phải trò chơi, Khiêm, ta là nghiêm túc, ta cũng không có biện pháp cho rằng đó là một trò chơi, Khiêm, ta......” Vươn tay ra muốn giữ lấy người đang muốn rời đi kia, thốt ra những lời từ tâm tư của mình.
Diêm La lắc mình, ngăn cản bước chân của Quân Hành Tuyệt, Quân Hành Tuyệt thầm nghĩ muốn bắt lấy bóng dáng lãnh khốc xoay người của y, không có chú ý tới Diêm La năm ngón tay thành trảo, hướng hắn đánh úp lại. Quân Thường Hằng phát hiện Quân Hành Tuyệt hành động không khống chế được, muốn tiến lên ngăn cản, phát hiện hành động của Diêm La, nhanh chóng phản ứng, giữ chặt đai lưng của Quân Hành Tuyệt, ném ra phía sau, đáng tiếc vẫn là đã có chút muộn, Diêm La công kích đã đến, Quân Hành Tuyệt vẫn là bị trúng, nhưng chưa sao, Quân Thường Hằng hành động thực đúng lúc, Quân Hành Tuyệt chỉ bị cắt qua quần áo nơi ngực trái.
Quân Thường Hằng đối với Diêm La ra tay thực tức giận, tay kia thì công hướng Diêm La, muốn giáo huấn kẻ làm càn này, dám ở trước mặt tông sư động võ công. Diêm La không né không tránh, biến trảo thành chưởng, cùng Quân Thường Hằng đánh một chưởng.
Oanh, khí kình giao hội, phát ra tiếng vang thật lớn. Thượng Quan Khiêm xoay người nhìn thấy song phương đang giao chiến, trong mắt hiện lên khinh bỉ không ai nhìn thấy.
Kết quả, Quân Thường Hằng lui lại mấy bước, thối lui đến trước mặt Quân Hành Tuyệt. Diêm La không lùi không nhượng, không biểu tình nhìn Quân Thường Hằng.
“Chủ nhân nói đã xong, Quân công tử thỉnh không cần làm những hành động vô nghĩa, nếu tiếp tục mạo phạm chủ nhân, chết.” Diêm La lạnh lùng cảnh cáo. Một chưởng công hướng Quân Thường Hằng chưa phải dùng toàn lực, tuy rằng hắn rất muốn giết, thế nhưng không có mệnh lệnh của chủ nhân hắn sẽ không động thủ, cho nên mới bị đỡ. Lúc này đây bị ngăn trở, tiếp theo sẽ không thất thủ.
Quân Thường Hằng khiếp sợ nhìn Diêm La vừa bức lui ông, nam nhân này là tông sư. Nếu không phải tông sư sao lại có thể khiến cho ông lui về sau, từ khi nào thì trên đời này lại có thêm một vị tông sư?
La Thái y sau khi khiếp sợ trong giây lát xong, y đức chiếm thượng phong, lập tức xem xét tình huống Quân Hành Tuyệt, Huyễn Ảnh hộ ở trước người Quân Hành Tuyệt, đề phòng nhìn Diêm La.
La Thái y xé mở chỗ quần áo bị cắt của Quân Hành Tuyệt, lộ ra phần ngực, cẩn thận kiểm tra một chút, may mắn, không bị thương, chỉ có quần áo bị phá thôi. La Thái y nghĩ như vậy, đột nhiên, cả người cứng ngắc, tóc gáy dựng thẳng.
Một cỗ lãnh trầm uy áp xuất hiện, bao phủ ở trong viện. Không phải sát ý, thế nhưng càng đáng sợ hơn so với sát ý, hắc ám lạnh lẻo như thế, mang theo vô tận áp bách, khiến cho người ta không khỏi chân nhuyễn quỳ gối thần phục, đây là uy áp của thượng vị giả, tàn khốc quyết tuyệt, khí thế khủng bố khiến cho linh hồn phải run rẩy.
La Thái y sợ hãi quay đầu lại, thân thể Huyễn Ảnh nhịn không được run rẩy, Quân Thường Hằng cả người đề phòng, nguy hiểm, bản năng ở nói cho bọn họ biết nguy hiểm. Diêm La quay đầu lại nhìn người có thể phát ra loại khí thế này, chủ nhân của hắn – Tu La Quân Tử Thượng Quan Khiêm.
Chỉ thấy, Thượng Quan Khiêm ôn nhuận như ngọc trên mặt đã không còn tươi cười, mà là băng hàn không một tia cảm tình, lạnh lùng nhìn trước ngực Quân Hành Tuyệt.
Cái hồng ấn kia Thượng Quan Khiêm sao lại không biết, sau khi đối tinh của Cảnh xuất hiện, Đế cho phép đối tinh của Cảnh gia nhập bọn họ, lúc gặp mắt, bọn họ tò mò nhìn một chút cái hồng ấn kia, Đế còn đặc biệt đem tên của bọn họ dùng cái loại văn tự này viết cho, hiện tại văn tự xuất hiện ở trước ngực Quân Hành Tuyệt, y sẽ không nhận sai. Đó là Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt là đối tinh của y, đã thức tỉnh rồi. Thế nhưng y không cần cái thứ này.
Nâng tay lên, chỉ vào Quân Hành Tuyệt, lạnh lùng nói, “Tồn tại của ngươi, ta......” Phủ quyết
Bình luận truyện