Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2020



Chương 2020

Trước hội đấu giá, có một tiệc cốc – tai nhỏ.

Cô ta tiến về phía Hy Nguyệt, chào hỏi cô.

“Mợ chủ Lục, nghe danh đã lâu, hôm nay mới gặp, quả là xinh đẹp như tiên.” Cô ta cười niềm nở.

Lần này, cô ta nhất định phải che giấu thật kĩ, tuyệt đối không thể để cô phát hiện được.

Hy Nguyệt khẽ mỉm cười: “Nghe nói cô Lâm vừa du học nước ngoài trở về, sau này sẽ tiến vào Lâm thị làm việc sao?”

“Tôi học kinh doanh, giúp bố và anh trai giải quyết công việc của tập đoàn là chuyện nên làm.” Mộ Dung Cẩm Lý cười nói xong, bổ sung thêm: “Lâm thị cũng chuẩn bị phát triển công nghệ trí tuệ nhân tạo, còn hy vọng sau này được tổng giám đốc Lục quan tâm.”

Hy Nguyệt mỉm cười, không nói gì, cô luôn không hỏi tới công việc của tập đoàn.

Có điều, đối với Lâm Tư Nhã, ở lần gặp mặt trước, cô nghe con trai nhắc tới.

Đối với bất kỳ người phụ nữ nào có ý đồ với bố, Hứa Kiến Quân cũng sẽ kịp thời báo lại cho mẹ, để cô điều tra đối phương. Cậu bé không muốn cố cưới một dì ghẻ nhiều mưu mô.

Sau khi Mộ Dung Cẩm Lý rời đi thì chuẩn bị đi gặp Tư Mã Ngọc Như.

Tư Mã Ngọc Như không muốn gặp mặt với Y Hạo Phong và Hy Nguyệt, cố gắng cách thật xa.

Thấy con gái đi vệ sinh trở về, cô ta kéo con lại: “Móng nhỏ, gặp mẹ mà không chào sao?”

Lục Sênh Hạ tức giận liếc cô ta: “Chúng ta đã cắt đứt quan hệ rồi, sau này mẹ đi đường mẹ, tôi đi đường tôi, không ai liên quan đến ai.”

“Trong cơ thể con chảy dòng máu của mẹ, không phải con nói cắt là cắt được.” Tư Mã Ngọc Như tức giận nói.

Lục Sênh Hạ cười bỡn cợt: “Gần đây bố lạnh nhạt mẹ phải không? Nên mẹ muốn ra tay từ chỗ tôi? Tôi chỉ là thứ vô dụng thôi, không giúp gì được cho sự nghiệp cao cả của mẹ cả.”

Tư Mã Ngọc như vô cùng tức giận: “Lục Sênh Hạ, mày đúng là đứa vô ơn.”

“Như nhau thôi.” Lục Sênh Hạ lè lưỡi, xoay người rời đi.

Mộ Dung Cẩm Lý luôn đứng ở cách đó không xa nhìn hai người, nhìn thấy Lục Sênh Hạ rời đi mới đi tới…

Hội đấu giá bắt đầu.

Lần này có một khối ngọc cổ ngàn năm khai thác từ dưới biển lên, Y Hạo Phong luôn yêu ngọc nhất định muốn có.

Khối ngọc cổ được vận chuyển ra sân, được một nhà cung cấp gốc Hoa cất giữ.

Giá khởi điểm là mười lăm tỷ.

Y Hạo Phong đưa ra giá hai mươi tư tỷ.

Tư Mã Ngọc Như biết được ham muốn của bà ấy, nhưng lại cố ý muốn tranh giành với bà ấy. Cô ta tuyệt đối sẽ không để Y Hạo Phong được như ý.

Cô ta giơ bảng lên, ra giá ba mươi tỷ.

Ánh mắt sắc bén của Y Hạo Phong liếc qua, bà ấy hiểu rõ, Tư Mã Ngọc Như không biết chút gì về ngọc cả, căn bản không có hứng thú với khối ngọc cổ này, nhưng lại cố ý khiêu khích, để bà ấy phải chịu ấm ức.

Bà ấy dứt khoát ra giá sáu mươi tỷ.

Tư Mã Ngọc Như xoay đầu lại, hung ác cười với bà ấy, trực tiếp ra giá một trăm năm mươi tỷ.

Y Hạo Phong không yếu thế chút nào, ra giá một trăm tám mươi tỷ.

Hai người đấu qua đấu lại mấy lần, giá đã nhảy lên tới sáu trăm tỷ.

Mọi người đều hít một hơi sâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện