Vợ Yêu Xin Chào

Chương 69: Sứ lạnh Nice



Nha Hi không ở đây? Dư phu nhân ngạc nhiên, hoàn toàn không để tâm việc cua đuổi của lão Huỳnh, lập tức hỏi "Vậy con bé đi đâu?"

Đứa con dâu yêu quý của bà, nó còn đang mang thai cháu yêu của bà, nghe được tin tức đó bà Huỳnh đã lập tức đi đến đây. Ông sui bảo không ở đây là như thế nào được? Con bé còn có thể đi đâu chứ?

"Con gái tôi và con trai hai vị bây giờ đã chính thức đường ai nấy đi, Nha Hi muốn đi đâu, ở đâu chẳng liên quan gì đến nhà các người" Bà Huỳnh thờ ơ đáp "Mời hai vị về cho."

"Bà sui" Dư phu nhân đỏ hoe đôi mắt "Cho tôi biết Nha Hi ở đâu thôi cũng được, bà nể mặt tình nghĩ chúng ta được không?"

Nghe đến tình nghĩa, vẻ mặt bà Huỳnh lạnh tanh, sau đó buồn cười quá mà haha cười lớn "Bà sui? Ngày mai con trai bà lấy người khác, bà ở đây gọi tôi một tiếng bà sui có hợp lí không?"

"Dù sao chúng ta hết tình còn nghĩa" Ông Dư buồn bã đáp "Chúng tôi cũng rất yêu thương Nha Hi, chỉ là vì..."

Huỳnh lão vội vàng đứng dậy, đối với ba vị khách này đuổi đi thẳng tay "Nhà họ Dư không có coi trọng nhà chúng tôi, bây giờ ông nói tình nghĩa ư? Mời về."

Huỳnh lão dứt lời trừng trừng đôi mắt, ông bà Dư cũng không thể mặt dày hơn, buồn bã đứng dậy ra về.

....

Sân bay quốc tế Nice Côte d'zur ở Pháp.

Huỳnh Nha Hi cuối cùng cũng đã đến nơi, đặt chân đến một xứ sở hoa mỹ, đứng ở trước sân bay cùng chị hai đón xe taxi.

Nha Hi ngước mắt nhìn xung quanh, cũng là một bầu trời da xanh mây trắng, nhưng nơi đây lại hoàn toàn xa lạ. Nha Hi trước giờ chưa bao giờ rời khỏi Việt Nam, đến du lịch cũng không đi quá xa, cô chỉ lẩn quẩn ở vòng vòng miền tây Việt Nam.

Mùa đông ở Việt Nam nhất là ở thành phố Sài Gòn mà cô sinh sống, nhiệt độ cũng chẳng bao giờ có thể xuống thấp hơn 20 độ. Tuyệt nhiên, vừa bước sang pháp, mùa đông ở đây nó như muốn đóng băng cô. Khoác hai ba lớp áo dày, ủ hai ba chiếc túi ấm vẫn không có cảm giác, lỗ mũi như muốn đông cứng lại, không khí ở đây làm cho cô hít thở cũng thấy khó.

Lạnh đến mức Nha Hi cứ tưởng rằng cô sắp chết cóng mất, bởi vì quá gấp gáp rời đi, cô không kịp làm quen với nhiệt độ hạ thấp như này. Vừa ngồi vào taxi, Huỳnh Nhã Đình liền yêu cầu bác tài tăng cao nhiệt độ xe thêm một chút nữa, nhìn thấy Nha Hi đã lạnh đến phát run nhanh vội móc trong vali ra thêm một chiếc áo lông dày đắp lên cho em gái nhỏ.

Chỗ Nhã Đình sinh sống nằm ở thành phố Nice thuộc tỉnh Alpes-Maritimes, cách sân bay gần 6km, thời tiết đang là mùa đông lạnh giá, Nhã Đình ngồi bên cạnh lo lắng ôm Nha Hi vào lòng. Bao lâu nay con bé không hề rời Việt Nam, cũng chẳng bao giờ sống ở cái nhiệt độ khắc nghiệt như thế này, phải nhanh nhanh đến căn hộ để ủ ấm cho Nha Hi.

Nghĩ thế Nhã Đình liền yêu cầu bác tài nhanh nhanh một chút.

Taxi dừng lại ở chung cư, Nhã Đình vội vã nhờ bác tài mang giúp hành lí, còn cô dìu Nha Hi, đến lúc này Nha Hi đã không bước đi nổi nữa, cả người lạnh đến run lập cập, nước mắt cứ ứa ra nóng hổi.

Vội dìu Nha Hi đến được căn phòng của cô ở tầng năm, thanh toán phí xe xong, đóng lại tất cả cửa, dìu Nha Hi ngồi lên giường. Mở hết toàn bộ lò sưởi ở căn hộ của mình lên, sau đó vội vào bếp nấu một ấm nước nóng để pha trà ấm cho Nha Hi.

Bay sang đây cũng hơn 18giờ trên máy bay, lúc khởi hành của hai chị em là tầm ba giờ chiều ngày hôm qua.

Huỳnh Nha Hi ôm lấy túi nhiệt trong tay, khó khăn hít thở sâu trấn an lại tin thần, đôi mắt đỏ hoe lúc này trong rất đáng thương.

Bởi cô đang nghĩ một chuyện, giờ này ở Pháp... Ở Việt Nam có lẽ, anh đã hoàn thành xong việc kết hôn rồi.

"Đây đây đây" Huỳnh Nhã Đình mang đến ly nước trà nóng bóc khói hừng hực, đưa cho Nha Hi cầm lấy "Nóng lắm đấy, thổi uống từ từ thôi."

"Dạ" Nha Hi nhận lấy, như được cứu rỗi, nuốt hết nước mắt vào trong không suy nghĩ về chuyện đó nữa.

Lúc này mới đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng màu hồng của chị, đúng là chị hai của cô, tuy bề ngoài rất cứng rắn nha, nhưng rốt cuộc vẫn là một bánh bèo thích màu hồng.

Hồi nhỏ còn rất thích chơi búp bê bác sĩ, nhưng đời lại đưa đẩy chị vào con đường thạc sĩ luật nha.

Nha Hi húp một hơi trà nóng, cơ thể như được phục hồi sinh khí, miệng vẽ ra một nụ cười toe toét phún ra hai chiếc má "Chị hai, chị nhanh nhanh dọn còn dạy em một chút tiếng pháp nga."

Huỳnh Nhã Đình đen xì mặt, đơn nhiên Nha Hi vẫn chưa quen nên không thể giúp cô dọn dẹp một chút, còn dám ở đó trêu cô, lập tức trừng mắt "Cô ở đó mà ủ ấm đi, nhiều chuyện!"

Còn tiếp...

Đây là một góc nhỏ của mình, mấy bạn đọc truyện của mình đều cảm thấy rất kì lạ điểm tên đất nước. Mình không đặt giống như các tiểu thuyết khác là đất nước A, thành phố A gì đó mà lại viết thẳng về Việt Nam. Một số bạn đọc tiểu thuyết lâu cảm thấy nó rất cục hứng và hơi không quen, vì tên nhân vật của mình mang xu hướng tên Trung nữa, về Việt Nam thì có chút tụt cảm xúc của một số bạn.

Mình không lấy tên như nước A, thành phố S là vì mình nghĩ rằng tại sao phải giả tưởng một đất nước như vậy, trong khi đất nước mình cũng có rất nhiều cái đẹp và hay, nên mình mới bê hết vô. Còn tên nhân vật, họ Huỳnh, Trần, Dư, Trương vẫn có ở Việt Nam mà mình đặt theo Hán Việt cho hay một chút nên nghe nó Trung thật, mọi người thông cảm cho mình nha.

Với lại, là một người viết mạng mình có thể tự do sáng tạo mà đúng không? Người Việt nên mình viết có đất nước Việt Nam ở trong đó một chút, thay vì thành phố giả tưởng ấy, có thể nói là do sở thích của mình cho nên mong mọi người thông cảm.

Hi vọng mọi người vẫn sẽ thích và ủng hộ mình, à nhân tiện...

Mọi người đọc thấy hay cho mình xin ít hoa ít quà, ít vote, mình vui lắm ạ.

Cảm ơn các bạn đọc nhé (っ. ᴗ .)っ

_ThanhDii

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện