Võng Du Chi Ta Là Cây Nấm Độc

Chương 39: Phiên ngoại (1)



Phấn Mặc gần đây vô cùng vui vẻ, Sâu Xanh của cậu không ngừng ăn lá dâu nhả tơ, rốt cục cũng nhả đủ số tơ tằm cần dùng. Tơ này dao cắt không đứt, nước lửa không gây tổn hại, đặc tính cực kỳ tốt, thế là cậu chế thành ba chiếc áo, một cái mặc ở trên người, hai cái còn lại thì đưa cho Huyết Sát và Cô Phong Tàn Tuyết.

Gần đây Phấn Mặc và Huyết Sát hai người liên hợp thành một đôi “Hùng hùng đại đạo” chuyên môn đi trộm tiền tài bất nghĩa. Phấn Mặc khinh công tốt, còn có tuyệt học của Ngân Nguyệt giáo – Khinh Khinh Thủy Thượng Phiêu làm chỗ dựa, làm chuyện xấu chưa hề bị tóm.

Làm hiệp đạo ít lâu, Huyết Sát không biết từ đâu lấy được một quyển sách tướng số, hai người cùng nhau nghiên cứu, cùng nhau làm “Kẻ lừa đảo” đi khắp hang cùng ngõ hẻm, ngẫu nhiên còn kiêm luôn chức đại phu. Lúc trước Phấn Mặc từ Lưu Luyến các lấy được một cái đỉnh, không ngờ đây là Dược Vương Đỉnh của dược vương Tôn Tư Mạc từng sử dụng qua. Không chỉ như vậy trong tay cậu còn có bản lậu của “Bản Thảo Cương Mục”, luyện đan, chế thuốc trị bệnh cứu người là chuyện nhỏ.

Khi đóng vai thầy tướng số, có một cậu con trai khá anh tuấn đến xem, Phấn Mặc đánh giá người ta từ trên xuống dưới, sau đó giả vờ nói: “Vị công tử này, sắc mặt của ngài hồng nhuận, mặt mang hoa đào, xem ra vận đào hoa sắp đến. Ừm, theo như tôi tính toán thì ngài hãy đi về phía nam, tránh thủy lợi. Như vậy đi, ngài đi theo cửa nam ra ngoài, đến mảnh rừng phong ngoài thành, nơi đó sẽ gặp được lương duyên của mình, nhớ kỹ là phải thành tâm.” Hôm nay trong rừng phong ngoài thành có rất nhiều cô gái đang tụ hội ngắm lá phong, lừa cậu chàng này đến đó, nói không chừng có thể gặp được lương duyên thật.

Một cụ ông đến, Phấn Mặc khụ khụ hai tiếng, tiếp tục lừa dối. “Vị đại gia này, nhìn ngài mặt mày hớn hở, gần đây trong nhà có việc vui đi?”

“Ai ui, vị tiểu công tử này đoán thật chuẩn, hôm qua con trai tôi mới thành hôn, lão đây đến là muốn xem khi nào có thể ẵm cháu nội?”

“Không vội, xin ngài hãy kiên nhẫn, đợi đến ngày xuân về hoa nở sẽ có tin tức tốt.” Phấn Mặc sở dĩ dám nói chắc là vì biết rõ chuyện trong nhà ông cụ này. Cách đây mấy hôm khi cậu đi dạo trên đường thì tình cờ thấy được ông cụ và vợ mình đi mua đồ dùng kết hôn, bây giờ là mùa thu, ắt hẳn mùa xuân sang năm thế nào cũng sẽ có tin vui.

“Đại tiên, ngài coi chuẩn như vậy thì mau coi cho tôi với!” Huyết Sát thấy Phấn Mặc lừa cả người chơi lẫn NPC rất vui vẻ đến mức miệng không khép lại được, cũng nhào theo góp vui.

“Tránh ra, đừng có quấy rối tôi, không thấy tôi đang bận đếm tiền à? Không có tiền thì anh nuôi tôi nhé?” Phấn Mặc đạp Huyết Sát đang bám dính trên người mình ra, qua bao nhiêu ngày rèn luyện, lực chân của cậu tinh tiến không ít.

“Tôi nuôi cậu!” Huyết Sát vì cùng chơi với cây nấm nhỏ nhà mình mà bỏ đi nghiệp giết người, cẩn trọng canh giữ ở bên cạnh thầy tướng số rởm đang say mê đếm tiền, việc này cần biết bao nhiêu nghị lực chứ?

“Vậy thì anh nuôi đi, tôi muốn ăn chao ở quầy đối diện!”

“Tôi đi mua!” Huyết Sát vui vẻ đi mua chao thúi hoắc……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện