Võng Phối Đại Thần VS Võng Du Đại Thần

Chương 57: Tuyến giác thất bại



Hai kẻ dở hơi giằng co cả đêm, sáng hôm sau ra khỏi phòng, Hiên Phi Phong Tranh vác lên hai vành mắt đen ngáp mấy ngày liền, Thiên Nguyên Sát Na thì thần thanh khí sảng bước ra ngoài, chạm mặt Phong Tranh theo bản năng xoay người chạy trốn. Phong Tranh phi thân chụp lấy y: “Thiểm Thiểm đâu?”

“Thắt lưng hắn đau, dậy không nổi.”

Sưu một tiếng, một cái gối bay lên đầu Thiên Nguyên Sát Na, Kim Hạ mặt không chút thay đổi đi ra phòng ngủ, theo mùi thơm mò tới phòng bếp. Bạn trai Hiên Phi nấu xong bữa sáng, Loạn Thế Lưu Tinh vừa mới ăn hết, thấy Phong Tranh đến, hừ một tiếng đứng dậy, còn cố ý tỏ rõ mình đang tức giận khi đi ngang qua hắn. Phong Tranh không để ý tới y, lười biếng dựa vào trên ghế, Hiên Phi nói với hắn: “Em đi dỗ Lưu Tinh một chút đi, đừng luôn khi dễ y.”

“Đừng để ý đến y, anh ta một hồi liền hết giận.” Phong Tranh cầm cái nĩa đâm chọc, “Thiên Nguyên, anh ăn nhanh lên, ăn xong ghi âm.”

Thiên Nguyên Sát Na nghe xong động tác bắt đầu chậm, Phong Tranh nghiêng mắt nhìn qua, cười đến quyến rũ động lòng người: “Có muốn em đút anh hay không? Cưng a.”

Thiên Nguyên Sát Na thiếu chút nữa cười sặc sụa, kêu thảm rồi đem cơm còn lại ăn hết, một đầu đâm vào phòng thu âm. Phong Tranh chậm rãi ăn xong, cũng vào phòng thu âm. Kim Hạ sau khi ăn xong cùng với Loạn Thế Lưu Tinh đi dạo bờ biển, đúng như lời Phong Tranh nói, Loạn Thế Lưu Tinh vừa đi ra ngoài tức giận liền tiêu hơn phân nửa, biển rộng lớn mênh mông có thể đi vào tâm linh con người, Loạn Thế Lưu Tinh một đầu đâm vào nước biển, Kim Hạ ngồi ở bờ biển nghịch di động.

Cả quốc khánh ba người phối âm hai người dạo chơi đã qua, hai ngày cuối cùng Kim Hạ vẫn bị bắt lấy đi ghi âm, khi đó Thiên Nguyên Sát Na đã trả hết nợ, chính là y mới vừa nhận kịch CP với Phong Tranh.

Hai người trở về thì Thiên Nguyên Sát Na nói: “Sau này không bao giờ … cùng Phong Tranh đi chơi nữa, này chính là nhân cơ hội đến thúc âm.”

“Anh cho là hắn vì sao có phong hào thập bát đoạt mệnh thúc giục phương?” Kim Hạ pha trà cho y, “Giọng của anh gần như muốn câm, bất quá vẫn còn rất gợi cảm.”

“Vẫn còn rất?”

“Ách, là rất gợi cảm.”

Thiên Nguyên Sát Na hài lòng. Mấy ngày nay đúng là y dùng thanh âm quá độ, trong một tháng tiếp theo cũng không muốn chơi phối âm..

Một tháng sau, kịch mà Thiên Nguyên Sát Na Phong Tranh chủ dịch trực tiếp ra kỳ 1, hai đại bài hợp tác nhường cho kịch này nháy mắt vinh quang tột đỉnh.

《 Thù Đồ Đồng Quy 》 là kịch hiện đại, hai người này, Thiên Nguyên Sát Na kịch cổ phong xuất sắc, Phong Tranh kịch hiện đại xuất sắc, trước am hiểu cách diễn dịch ôn nhu hoặc nho nhã hoặc phong lưu phóng khoáng công tử ca, thanh âm y hoa lệ, nồng đậm cảm giác cổ phong, nhưng kịch này, y diễn một nhân vật cao lớn rắn rỏi công, thanh âm mà nói hơi không khỏe. Trong kịch thiếp không ít phê bình thanh âm y không khỏe, không hợp, cực đoan hơn là hủy văn hủy nhân vật. Mà từng kịch thiếp cũng không khuyết thiếu phê bình y phối không có tình cảm, cả trạng thái như bơi bên ngoài nhân vật. Đương nhiên, cũng có khen, hơn phân nửa là fan NC của bản nhân CV, fan nguyên tác chỉ trích y thanh âm không hợp. So sánh ra, Phong Tranh như cũ được đại đa số ca ngợi, hắn diễn kỹ rộng, có thể đảm nhiệm rất nhiều loại hình, thân lại am hiểu kịch hiện đại, tự nhiên diễn kỹ càng huênh hoang so với Thiên Nguyên Sát Na.

trăm sông đổ về một biển

Kim Hạ thực nghiêm túc xem bài post, cũng đem phê bình nói cho Thiên Nguyên Sát Na nghe, đại thần rất không nể tình không cho nửa điểm phản ứng.

“Đã có người mắng tổ kịch chỉ cần CV nổi tiếng không cần CV thích hợp.”

Thiên Nguyên Sát Na gục ở trên bàn: “Phong Tranh tiểu tử đó hiện tại nhất định thực thích, đều mắng anh khen hắn.”

Lúc trước nhận kịch này Thiên Nguyên Sát Na không kịp xem nguyên tác đã bị bắt đi ra ngoài cày cuốc, chờ y giao hết kỳ 1 rồi sau đó đi bổ sung nguyên tác thì Thiên Nguyên Sát Na trầm mặc. Tiểu công là người bất cẩn qua loa, thanh âm của y thuộc hình loại hoa lệ tinh xảo, thanh âm của tiểu công rõ ràng thích hợp với giọng thô ráp hơn.

Cảm giác đây chính là cái hố Phong Tranh đào, chờ y nhảy vào, để nhìn y bị mọi người dùng ngòi bút làm vũ khí.

Y đem suy nghĩ của mình nói cho Kim Hạ nghe, Kim Hạ nói: “Phong Tranh đối với kịch rất để ý, sẽ không vì chỉnh anh liền hủy một nhân vật.”

“Nhưng thanh âm của anh thật sự không thích hợp.”

“Một khi nhận rồi thì…”

“Fan nguyên tác sẽ không chấp nhận.”

“Phối kịch là vì mình vui vẻ, anh quản cách nhìn của những người đó làm cái gì.”

“Em phối kịch cũng không muốn được người khác chấp nhận?”

“Fan NC của anh chấp nhận anh.”

“…”

“Mặc kệ anh phối nát vụn thế nào các nàng đều ủng hộ anh, ca ngợi anh.”

“Anh sẽ cố gắng phối tốt, thanh tuyến có thể biến đổi.”

“Lúc sau thanh âm anh hơi khàn khàn, mọi người nói thanh tuyến kia của anh rất thích hợp.”

“Lần sau không bao giờ … nhận bậy kịch nữa.”

“Anh đã treo biển hành nghề không tiếp kịch mới rồi.”

Thiên Nguyên đại thần hoàn toàn tuyên bố tạm thời không nhận chủ dịch kịch, y bán lui ở ẩn. Mà bản sao của Thiên Nguyên đại thần Ninh Kiến vừa phát ra âm thanh liền khiến cho mọi người chú ý, dù diễn kỹ hắn chưa tốt lắm nhưng chịu khó giao âm, không kéo âm không đùa giỡn đại bài, rất nhiều Kế Hoạch cầu không được Thiên Nguyên đại thần liền lui ra mời hắn chủ dịch, hắn vào võng bất quá chỉ mấy tháng, mà chủ dịch liền vượt qua ba mươi bộ, số lượng làm cho người ta kinh hãi.

Mà Kim Hạ, ở một ngày cuối năm nào đó thành công bị xã đoàn đá ra, Thiên Nguyên Sát Na khắc sâu đồng tình hắn, bản thân của hắn thật ra không sao cả, dù thế nào đi nữa hắn vào xã đoàn chủ yếu là vì tiếp cận người đó.

là xã đoàn anime trước kia TN tham gia, e Hạ đi theo đó:3

Cuối năm là thời gian công ty bận rộn nhất, Phong Tranh không biết điều lại ngay lúc này ra kịch bản kỳ 2《 Thù Đồ Đồng Quy》, lệnh Thiên Nguyên Sát Na trong một tháng giao âm. Thiên Nguyên Sát Na coi thường mệnh lệnh, ở trong hiện thực bận tối mày tối mặt.

Gần đến cuối năm, Kim Hạ phải về nhà ăn tết, hỏi Thiên Nguyên Sát kia: “Anh có về nhà không?”

“Về.”

“Nha.”

Hắn gọi điện thoại cho Kim Lăng: “Chị, năm nay về nhà có tính toán gì?”

“Cùng ba mẹ ngả bài, chị muốn kết hôn.”

“Chúc phúc chị. Thay em chào anh rể.”

Cúp điện thoại, Kim Hạ cùng Thiên Nguyên Sát Na nói về chuyện của Kim Lăng, nàng yêu một diễn viên ***g tiếng so với nàng lớn hơn 16 tuổi, thân kiêm diễn viên kịch sân khấu, và là MC. Kim Lăng từ nhỏ nghe hắn ***g tiếng tác phẩm lớn lên, sau lại để ý hắn, cùng hắn quen biết nhau, làm việc ở đài truyền hình phát triển ra tình cảm, hiện tại đã đến thời gian bàn việc cưới gả.

” Lão nam nhân kia diện mạo khí chất cũng không tệ, còn nhớ lên TV lúc xưa, cũng không nổi tiếng lắm. Của cải cũng không cách nào cùng minh tinh so sánh, nhưng ở thành S cũng có một căn nhà cùng sản nghiệp của chính mình.”

“Trừ bỏ có tuổi cùng có con rồi điều kiện cũng không tệ a.”

“Nhưng ba mẹ em kỳ vọng là chị gả cho người có tiền, tốt nhất là cao phú suất như anh.”

“Uy, hạnh phúc của con gái mới quan trọng nhất đi?”

” Cho dù không phải là cao phú suất, tiểu tử độ tuổi vừa phải có tiền đồ cũng có thể, nhưng anh rể tuổi quá lớn.”

“Bọn họ yêu nhau bao lâu, hiện tại muốn bàn cưới hỏi có quá sớm không?”

“Yêu nhau mới hơn một năm, nhưng quen biết đã nhiều năm, chị của em thương hắn muốn chết, người đang yêu chỉ số thông minh thấp, nàng lại muốn sớm một chút kết hôn sinh con.”

“Em nói anh rể em có con rồi?”

“Ân, 12 tuổi.”

“…”

“Mẹ của em nhặt được tôn tử, nhưng em nghĩ nàng sẽ không vui vẻ gì. Chị em lần này trở về ngả bài chắc chắn sẽ ầm ĩ một trận, đến lúc đó em sẽ come out, giúp nàng đốt lửa hút sự chú ý.”

Thiên Nguyên Sát Na rất muốn phun tào, lại không biết nên nói cái gì, đây là việc nhà bọn họ, y một ngoại nhân không tiện nhúng tay.

“Đến lúc đó anh cứ tới đây đi, con gái bà không gả được cho cao phú suất, tốt xấu đứa con sau cũng câu được, nói không chừng có thể trấn an lão nhân gia?”

Thiên Nguyên Sát Na bật cười: “Chờ mùng một anh sẽ đến nhà em, cho ba mẹ em mừng lễ năm mới trước. Ba của anh đỡ phải bức anh đi xem mắt.”

“Anh thật tốt, không cần come out.” Kim Hạ châm chọc, Thiên Nguyên Sát Na yêu hắn một người nam nhân, chia tay lại có thể cùng nữ nhân yêu nhau kết hôn, mà hắn, đời này chỉ có thể cùng nam nhân.

“Thiểm Thiểm, em lại tới nữa.”

“Được rồi, em ngủ.”

“Chúng ta đi làm đi.”

“Không tâm tình.”

“Lần này làm xong lần sau phải đợi đến sang năm.”

“…”

“Thiểm Thiểm.” Thiên Nguyên Sát Na đã muốn ôm hông của hắn, nửa người dưới cứng như thiết côn ma xát hắn: “Eo của em thực nhỏ, ôm lên giống như không có xương. Chờ em về nhà, nhớ rõ mỗi ngày gọi điện thoại cho anh, không cần chơi trò chơi khiến cho đem anh quên luôn.”

“Anh thực hiểu em.” Kim Hạ xoay người cùng y đối mặt, “Lần này nghỉ đông nhà game có cập nhật kỹ năng mới, chiến pháp sư cũng bị suy yếu.”

Fantasy’s World nghỉ đông cập nhật mới, vì duy trì chức nghiệp cân bằng đem kỹ năng số liệu sửa đổi. Chiến pháp sư là chức nghiệp tương đối mạnh, lần này cập nhật bị rớt trị số, mà một số yếu nhược như Triệu Hoán Sư lại được tăng lên.

“Dù sao cũng không ảnh hưởng đến anh.”

“…”

Bởi vì trang bị tốt, Thiên Nguyên Sát Na kỹ năng dù bị sửa thế nào đều không sao, bởi vậy Kim Hạ liền cung cấp một tin tức khác: “Kỹ năng sau khi sửa thì mở cấp bậc 55, theo thứ tự 60, 65, thẳng đến cấp 70.”

Thiên Nguyên Sát Na dừng lại động tác: ” A?”

“Thần hào, anh là tính đem trang bị hiện tại dùng đến cấp 70, hay là mỗi lần thăng cấp liền đổi trang bị một lần?”

” Ý của Thiểm Thiểm là?”

“Mỗi thăng một lần đổi một lần trang bị, em muốn dùng PK, xoát phụ bản thì không cần.”

“Anh cùng Thiểm Thiểm giống nhau, chẳng qua vũ khí phải cường hóa đến 10.”

“Thiên Nguyên, em nghĩ…” Còn chưa nói xong, Thiên Nguyên Sát Na chợt đâm mạnh vào thân thể hắn, Kim Hạ đau đến kêu rên, nuốt vào lời muốn nói, Thiên Nguyên Sát Na cũng không có tâm tư để ý lời của hắn, chuyên chú tiến công chiếm đóng Thiểm Thiểm.

Lễ mừng năm mới về nhà, mẹ lại lải nhải hôn sự của hắn và Kim Lăng, sắp xếp cho hắn các cô nương từ 18, 20 đến 23 tuổi, từ học sinh cho đến thành phần tri thức, từ trạch nữ cho đến người làm công, lấy điều kiện Kim Hạ muốn tìm người có điều kiên hơn đương nhiên không khó, nhưng mẹ lại thích tìm người biết điều hiểu chuyện, không có văn hóa không sao cả, quan trọng nhất là biết nghe lời có thể giúp chồng dạy con.

Mấy lão gia ở thành trấn thôn quê, tư tưởng người chỗ này đều truyền thống bảo thủ. Chuyện cưới hai lần đều sẽ bị người sau lưng nói huyên thuyên, giống như Kim Lăng xinh đẹp như vậy lại gả cho lão nam nhân bốn mươi tuổi, tuyệt đối sẽ trở thành đề tài cho các bà chủ nội trợ các gia đình. Cái gì mà việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, với sự nhiệt tình yêu thương Bát Quái, chuyện như vậy sao có thể không tồn tại.

Kim Lăng về nhà nói ra mắt bạn trai, mấy ngày sau người sẽ tới. Ngày hôm sau hàng xóm láng giềng liền đều biết hết, nàng kết giao bạn trai là diễn viên. Mẹ nàng lấy tư thế khoe Bát Quái, nếu biết cái gọi là diễn viên bất quá là diễn viên ***g tiếng kịch sân khấu, còn là một lão nam nhân bốn mươi…

“Chị, em đồng tình chị.”

Kim Lăng muốn khóc: “Mẹ gào to người cả thôn cũng biết.”

“Chị nên cùng mẹ nói rõ ràng.”

“Chị nghĩ cho nàng chuẩn bị tâm lý trước.”

“Em đây cũng nên cho nàng chuẩn bị tâm lý?”

Vì thế, hôm 29, cả nhà ngồi cùng một chỗ xem 《 Lam Vũ 》.

Lam Vũ: một bộ phim Hồng Kông năm 2001 về đề tài đồng tính đạo diễn bởi Quan Cẩm Bằng (Stanley Kwan). Bộ phim dựa trên tác phẩm văn học mạng nổi tiếng “Câu chuyện Bắc Kinh” (Wiki)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện