Vũ Vương
Chương 110: Tinh Vân động (4)
Mộ Phi Tiên hiển nhiên cũng đã được nghe nói đến cái tên Mộ Hàn này. Ánh mắt đảo qua một vòng trên người hắn rồi liền gật đầu hỏi
- Vì sao ngươi lại vào Tinh Vân động?
- Bị phạt vào động đào quặng hai mươi mốt ngày!
Mộ Hàn trả lời, tựa hồ nếu như nguyên nhân phải đi vào động đào quặng không giống nhau thì đãi ngộ cũng sẽ có chỗ khác nhau.
- Bị phạt đào quặng. . .
Mộ Phi Tiên do dự nói
- Hai mươi mốt ngày này ngươi phải nộp lên một trăm bốn mươi miếng 'Tử Tinh Thạch'. Nếu như vượt qua một trăm bốn mươi miếng thì chỗ còn lại ngươi có thể tự mình cầm đi tu luyện.
- Vâng.
Mộ Hàn đáp, nhưng trong lòng liền hung hăng nhảy dựng lên một cái. Không nghĩ tới bên trong viện Duệ Phong của Mộ gia này lại có che giấu mỏ quặng mạch khoáng Tử Tinh Thạch. Cả Việt Quốc, cũng cũng chỉ có hoàng thất có được một mỏ quặng Tử Tinh Thạch nho nhỏ. Tin tức này nếu mà lan truyền đi, Mộ gia chắc chắn sẽ bị quấy nhiễu đến không còn có yên bình.
Nếu mà đào được lên một ít Tử Tinh Thạch thì tốc độ tu luyện của chính mình nhất định sẽ tăng lên nhiều.
Mộ Hàn tinh thần đại chấn, hai ba bước liền bước vào trong động.
Nhận thấy vẻ mặt của Mộ Hàn, Mộ Phi Tiên cũng không khỏi cười một tiếng. Đệ tử của viện Duệ Phong lần đầu tiên tiến vào Tinh Vân động đào quặng đa phần đều có một dáng điệu giống như cùng Mộ Hàn. Đều cho là có thể đào được lượng lớn Tử Tinh Thạch, kết quả bọn họ cơ hồ tất cả đều là cười đi vào, khóc chạy ra, Mộ Hàn phỏng đoán cũng không phải ngoại lệ.
. . .
Từ bên ngoài nhìn vào, Tinh Vân động này đen sì giống như không có chút xíu luồng sáng. Tuy nhiên khi đích thực đặt mình vào trong động, Mộ Hàn cũng liền lấy làm kinh hãi. Từ bốn phía vách tường hang động đúng là lóe ra vô số vầng ánh sáng lấp lánh màu tím , đông đảo đốm sáng giống như những vì sao trên trời vào ban đêm đã làm cho cả hang động đều được chiếu rọi tựa như ảo mộng.
Điều càng làm cho Mộ Hàn ngạc nhiên chính là, ở bên trong Tinh Vân động này lại cực kỳ nóng rực.
Lúc vừa mới đi vào một bước, liền giống như đưa thân vào trong hỏa lò. Nếu như dùng phương pháp đo của kiếp trước , nhất định là nhiệt độ ở cửa hang động này liền ít nhất vượt qua ba mươi lăm độ.
- Cái gì?
Đang muốn lại bước đi tiếp, Mộ Hàn liền kinh ngạc hô nhỏ một tiếng. "Tử Hư Thần Cung" kia lại có hơi rung động một cái. Loại động tĩnh này thì Mộ Hàn cũng không còn xa lạ, ngày đó tại đường Hắc Y khi gặp được khối Tử Tinh Thạch che giấu "Tử Dương Long Tinh" ở bên trong thì Tử Hư Thần Cung cũng từng có phản ứng như vậy.
Bên trong Tinh Vân động có rất nhiều quặng mạch khoáng Tử Tinh Thạch, nhất định ở đó có dấu "Tử Dương Long Tinh" .
Trong mắt Mộ Hàn toát ra tia sáng hưng phấn, hắn sải bước đi về phía trước. Tinh Vân động này lúc rộng lúc hẹp, uốn lượn quanh co khúc khuỷu, không biết sâu bao nhiêu nữa.Mộ Hàn chỉ đi mấy chục thước thì nhiệt độ bốn phía chung quanh đã liền mạnh hơn rất nhiều, quần áo toàn thân đều đã ướt đẫm mồ hôi.
Vẫn còn chưa tới chỗ sâu trong hang động mà đã là như thế, Mộ Hàn lúc này mới có hơi hơi hiểu được vì sao nhiều đệ tử của viện Duệ Phong lại sợ như sợ hổ đối với Tinh Vân động như vậy .
Theo ý niệm, Mộ Hàn không khỏi bắt đầu vận hành "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" .
Công pháp này một khi chợt sử dụng đến, hơi nóng bốn phía sẽ cùng với linh khí ở chung quanh cuồn cuộn không ngừng mà bị hút vào Tâm Cung, sau đó sẽ bị "Tử Hư Thần Cung" nuốt chửng. Mộ Hàn cũng hơi kinh ngạc, không nghĩ tới "Tử Hư Thần Cung" liền ngay cả vật này đều hấp thu, xem ra bầu không khí nóng rực tràn ngập không trung này cũng thuộc về một loại linh khí thiên địa nào đó .
Cái nóng áp sát vào lớp da thịt bị hấp thu nhanh nhất, quanh người Mộ Hàn lập tức thấy dìu dịu mát mẻ hơn, tốc độ bước chân tức thì nhanh hơn vài phần. Càng là đi phía trước, cái nóng bốn phía lại càng là mãnh liệt. Thế nhưng đối với Mộ Hàn cũng đã không có chút ảnh hưởng nào. Sau khi đi được vài trăm thước nữa, trước mắt Mộ Hàn lập tức thấy được dấu vết mở rộng không gian do sức người tạo ra.
Đó là một vùng không gian rộng áng chừng vài trăm thước, chiều cao cũng đến mấy chục thước.
Khắp nơi ở bốn phía đều là có thấy dấu vết mở rộng, trong vách đá ở chỗ này có những đốm nhỏ màu tím cũng trở nên càng thêm dày đặc, khiến cho không gian được thấy rõ giống như ban ngày. Có khả năng nhìn thấy rõ ràng ở trên vách đá có những con đường bậc thang nho nhỏ và vô số hố lớn hố nhỏ lồi lồi lõm lõm, những hang động hoặc nông hoặc sâu khoét vào vách đá.
Ở chính giữa không gian này thì chồng chất rất nhiều những hòn đá vứt đi, nhưng trông chúng lại cũng như những đám mây tím nhấp nháy.
Sau khi tiến vào nơi này , "Tử Hư Thần Cung" rung động đúng là kịch liệt hơn vài phần, trong lòng Mộ Hàn càng là rục rịch.Hắn tinh tế cảm ứng chỉ chốc lát, ánh mắt liền quay sang hướng bên phải phía trước.
- Sạt! Sạt!
Một hồi tiếng va đập mãnh liệt bắt đầu vang vọng, Mộ Hàn chăm chú nhìn lại. Quả nhiên ở phía dưới vách đá bên kia hắn thấy được có hai bóng người, trong đó một người khôi ngô cao lớn dị thường , đúng là Mộ Thiết Đường và Mộ Thanh Thành. Hai người đang mồ hôi như mưa, tay cầm chiếc thuổng sắt nhỏ đặc chế. Cứ một lần phóng xuống cắm vào vách đá, mảnh vỡ lại bay tán loạn.
Loại thuổng sắt này cũng là một món Đạo Khí thấp phẩm trải qua rèn luyện đặc biệt, còn các dụng cụ bằng sắt thông thường căn bản không đào khoét nổi vách đá ở nơi này.
Thế nhưng mặc dù có vũ khí lợi hại trong tay, vậy mà ở trong mỏ quặng rộng rãi như thế, cũng mới chỉ thấy được bóng dáng của hai người bọn họ. Nhiệt độ ở trong hang động này thật sự rất cao, người bình thường căn bản không thể ở lại lâu được. Tu sĩ võ đạo mặc dù là thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng khó lòng gắng sức quá lâu. Nếu như Mộ Hàn không có "Tử Hư Thần Cung" và "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết", chỉ sợ cũng lại sẽ giống hệt như Mộ Thiết Đường, Mộ Thanh Thành vào giờ phút này, mồ hôi đầm đìa tuôn như mưa, sắc mặt đỏ rực như lò lửa thiêu.
Nghe thấy có tiếng bước chân đi vào, hai người theo bản năng quay đầu lại nhìn ra.
- Cái gì?
Âm thanh kinh ngạc vang vọng trong mỏ quặng, hai người đều là vô cùng ngoài ý muốn.
Bọn họ đã bị phạt đào quặng ba ngày, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người thứ ba bên trong mỏ quặng. Và lại không nghĩ rằng người này còn chính là Mộ Hàn.
- Ra mắt hai vị sư huynh.
Mộ Hàn không ngừng bước chân đi tới, gương mặt tươi cười.
Ngày đó bị thua và làm nhục, khiến cho Mộ Thanh Thành hận thấu xương đối với Mộ Hàn . Lúc này nghe vậy hắn chỉ là hừ lạnh một tiếng, sắc mặt tối sầm. Mộ Thiết Đường trái lại gật đầu một cái, đưa tay lau mồ hôi trên trán mà hỏi có chút tò mò:
- Tinh Hàn sư đệ cũng đúng là có hứng thú đào quặng?
Mộ Hàn cười nói:
- Ta ba ngày không có đi luyện võ tràng tham gia tu luyện hằng ngày, cho nên bị phạt đào quặng hai mươi mốt ngày.
- Vì sao ngươi lại vào Tinh Vân động?
- Bị phạt vào động đào quặng hai mươi mốt ngày!
Mộ Hàn trả lời, tựa hồ nếu như nguyên nhân phải đi vào động đào quặng không giống nhau thì đãi ngộ cũng sẽ có chỗ khác nhau.
- Bị phạt đào quặng. . .
Mộ Phi Tiên do dự nói
- Hai mươi mốt ngày này ngươi phải nộp lên một trăm bốn mươi miếng 'Tử Tinh Thạch'. Nếu như vượt qua một trăm bốn mươi miếng thì chỗ còn lại ngươi có thể tự mình cầm đi tu luyện.
- Vâng.
Mộ Hàn đáp, nhưng trong lòng liền hung hăng nhảy dựng lên một cái. Không nghĩ tới bên trong viện Duệ Phong của Mộ gia này lại có che giấu mỏ quặng mạch khoáng Tử Tinh Thạch. Cả Việt Quốc, cũng cũng chỉ có hoàng thất có được một mỏ quặng Tử Tinh Thạch nho nhỏ. Tin tức này nếu mà lan truyền đi, Mộ gia chắc chắn sẽ bị quấy nhiễu đến không còn có yên bình.
Nếu mà đào được lên một ít Tử Tinh Thạch thì tốc độ tu luyện của chính mình nhất định sẽ tăng lên nhiều.
Mộ Hàn tinh thần đại chấn, hai ba bước liền bước vào trong động.
Nhận thấy vẻ mặt của Mộ Hàn, Mộ Phi Tiên cũng không khỏi cười một tiếng. Đệ tử của viện Duệ Phong lần đầu tiên tiến vào Tinh Vân động đào quặng đa phần đều có một dáng điệu giống như cùng Mộ Hàn. Đều cho là có thể đào được lượng lớn Tử Tinh Thạch, kết quả bọn họ cơ hồ tất cả đều là cười đi vào, khóc chạy ra, Mộ Hàn phỏng đoán cũng không phải ngoại lệ.
. . .
Từ bên ngoài nhìn vào, Tinh Vân động này đen sì giống như không có chút xíu luồng sáng. Tuy nhiên khi đích thực đặt mình vào trong động, Mộ Hàn cũng liền lấy làm kinh hãi. Từ bốn phía vách tường hang động đúng là lóe ra vô số vầng ánh sáng lấp lánh màu tím , đông đảo đốm sáng giống như những vì sao trên trời vào ban đêm đã làm cho cả hang động đều được chiếu rọi tựa như ảo mộng.
Điều càng làm cho Mộ Hàn ngạc nhiên chính là, ở bên trong Tinh Vân động này lại cực kỳ nóng rực.
Lúc vừa mới đi vào một bước, liền giống như đưa thân vào trong hỏa lò. Nếu như dùng phương pháp đo của kiếp trước , nhất định là nhiệt độ ở cửa hang động này liền ít nhất vượt qua ba mươi lăm độ.
- Cái gì?
Đang muốn lại bước đi tiếp, Mộ Hàn liền kinh ngạc hô nhỏ một tiếng. "Tử Hư Thần Cung" kia lại có hơi rung động một cái. Loại động tĩnh này thì Mộ Hàn cũng không còn xa lạ, ngày đó tại đường Hắc Y khi gặp được khối Tử Tinh Thạch che giấu "Tử Dương Long Tinh" ở bên trong thì Tử Hư Thần Cung cũng từng có phản ứng như vậy.
Bên trong Tinh Vân động có rất nhiều quặng mạch khoáng Tử Tinh Thạch, nhất định ở đó có dấu "Tử Dương Long Tinh" .
Trong mắt Mộ Hàn toát ra tia sáng hưng phấn, hắn sải bước đi về phía trước. Tinh Vân động này lúc rộng lúc hẹp, uốn lượn quanh co khúc khuỷu, không biết sâu bao nhiêu nữa.Mộ Hàn chỉ đi mấy chục thước thì nhiệt độ bốn phía chung quanh đã liền mạnh hơn rất nhiều, quần áo toàn thân đều đã ướt đẫm mồ hôi.
Vẫn còn chưa tới chỗ sâu trong hang động mà đã là như thế, Mộ Hàn lúc này mới có hơi hơi hiểu được vì sao nhiều đệ tử của viện Duệ Phong lại sợ như sợ hổ đối với Tinh Vân động như vậy .
Theo ý niệm, Mộ Hàn không khỏi bắt đầu vận hành "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" .
Công pháp này một khi chợt sử dụng đến, hơi nóng bốn phía sẽ cùng với linh khí ở chung quanh cuồn cuộn không ngừng mà bị hút vào Tâm Cung, sau đó sẽ bị "Tử Hư Thần Cung" nuốt chửng. Mộ Hàn cũng hơi kinh ngạc, không nghĩ tới "Tử Hư Thần Cung" liền ngay cả vật này đều hấp thu, xem ra bầu không khí nóng rực tràn ngập không trung này cũng thuộc về một loại linh khí thiên địa nào đó .
Cái nóng áp sát vào lớp da thịt bị hấp thu nhanh nhất, quanh người Mộ Hàn lập tức thấy dìu dịu mát mẻ hơn, tốc độ bước chân tức thì nhanh hơn vài phần. Càng là đi phía trước, cái nóng bốn phía lại càng là mãnh liệt. Thế nhưng đối với Mộ Hàn cũng đã không có chút ảnh hưởng nào. Sau khi đi được vài trăm thước nữa, trước mắt Mộ Hàn lập tức thấy được dấu vết mở rộng không gian do sức người tạo ra.
Đó là một vùng không gian rộng áng chừng vài trăm thước, chiều cao cũng đến mấy chục thước.
Khắp nơi ở bốn phía đều là có thấy dấu vết mở rộng, trong vách đá ở chỗ này có những đốm nhỏ màu tím cũng trở nên càng thêm dày đặc, khiến cho không gian được thấy rõ giống như ban ngày. Có khả năng nhìn thấy rõ ràng ở trên vách đá có những con đường bậc thang nho nhỏ và vô số hố lớn hố nhỏ lồi lồi lõm lõm, những hang động hoặc nông hoặc sâu khoét vào vách đá.
Ở chính giữa không gian này thì chồng chất rất nhiều những hòn đá vứt đi, nhưng trông chúng lại cũng như những đám mây tím nhấp nháy.
Sau khi tiến vào nơi này , "Tử Hư Thần Cung" rung động đúng là kịch liệt hơn vài phần, trong lòng Mộ Hàn càng là rục rịch.Hắn tinh tế cảm ứng chỉ chốc lát, ánh mắt liền quay sang hướng bên phải phía trước.
- Sạt! Sạt!
Một hồi tiếng va đập mãnh liệt bắt đầu vang vọng, Mộ Hàn chăm chú nhìn lại. Quả nhiên ở phía dưới vách đá bên kia hắn thấy được có hai bóng người, trong đó một người khôi ngô cao lớn dị thường , đúng là Mộ Thiết Đường và Mộ Thanh Thành. Hai người đang mồ hôi như mưa, tay cầm chiếc thuổng sắt nhỏ đặc chế. Cứ một lần phóng xuống cắm vào vách đá, mảnh vỡ lại bay tán loạn.
Loại thuổng sắt này cũng là một món Đạo Khí thấp phẩm trải qua rèn luyện đặc biệt, còn các dụng cụ bằng sắt thông thường căn bản không đào khoét nổi vách đá ở nơi này.
Thế nhưng mặc dù có vũ khí lợi hại trong tay, vậy mà ở trong mỏ quặng rộng rãi như thế, cũng mới chỉ thấy được bóng dáng của hai người bọn họ. Nhiệt độ ở trong hang động này thật sự rất cao, người bình thường căn bản không thể ở lại lâu được. Tu sĩ võ đạo mặc dù là thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng khó lòng gắng sức quá lâu. Nếu như Mộ Hàn không có "Tử Hư Thần Cung" và "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết", chỉ sợ cũng lại sẽ giống hệt như Mộ Thiết Đường, Mộ Thanh Thành vào giờ phút này, mồ hôi đầm đìa tuôn như mưa, sắc mặt đỏ rực như lò lửa thiêu.
Nghe thấy có tiếng bước chân đi vào, hai người theo bản năng quay đầu lại nhìn ra.
- Cái gì?
Âm thanh kinh ngạc vang vọng trong mỏ quặng, hai người đều là vô cùng ngoài ý muốn.
Bọn họ đã bị phạt đào quặng ba ngày, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người thứ ba bên trong mỏ quặng. Và lại không nghĩ rằng người này còn chính là Mộ Hàn.
- Ra mắt hai vị sư huynh.
Mộ Hàn không ngừng bước chân đi tới, gương mặt tươi cười.
Ngày đó bị thua và làm nhục, khiến cho Mộ Thanh Thành hận thấu xương đối với Mộ Hàn . Lúc này nghe vậy hắn chỉ là hừ lạnh một tiếng, sắc mặt tối sầm. Mộ Thiết Đường trái lại gật đầu một cái, đưa tay lau mồ hôi trên trán mà hỏi có chút tò mò:
- Tinh Hàn sư đệ cũng đúng là có hứng thú đào quặng?
Mộ Hàn cười nói:
- Ta ba ngày không có đi luyện võ tràng tham gia tu luyện hằng ngày, cho nên bị phạt đào quặng hai mươi mốt ngày.
Bình luận truyện