Vũ Vương
Chương 134: Hắc Yểm Sâm Lâm
- Nàng chính là Tố Ảnh cô nương từ Vô Cực Thiên Tông.
Mộ Thiết Đường cực kì hưng phấn.
- A? Thì ra nàng chính là Tiêu Tố Ảnh.
Mộ Hàn bừng tỉnh, lại vừa nhìn dáng vẻ giờ phút này bcủa Mộ Thiết Đường. Hắn cũng không khỏi có hơi cứng họng. Vị võ giả khôi ngô này dường như cực kỳ giống Truy Tinh Tộc ( fan hâm mộ) mà hắn đã chứng kiến trong kiếp trước.
Không chỉ có Mộ Thiết Đường như vậy, các đệ tử Mộ gia khác ở chung quanh cùng với nam nữ trẻ tuổi của gia tộc khác, đồng dạng đều là mặt mày kính nể và ngưỡng mộ. Bởi vì Tiêu Tố Ảnh xuất hiện, ở trong các đội ngũ trang nghiêm kín đáo này rốt cục có được một chút âm thanh, bầu không khí cũng vì vậy mà sinh động lên không ít.
Xem ra Truy Tinh Tộc ở bất kì chỗ nào cũng đều tồn tại.
Chỉ có điều là kiếp trước họ theo đuổi chính là các loại minh tinh.Còn ở Thái Huyền Thiên Vực này, mọi người truy theo lại là các thiên tài võ đạo như Tiêu Tố Ảnh .
Đối với Tiêu Tố Ảnh, Mộ Hàn cũng cực kỳ tò mò. Sau khi đêm qua từ trong miệng Mộ Thanh Sơn mà biết được sự tồn tại của nàng, hắn liền được Mộ Thiết Đường phổ biến cho một hồi. Hắn biết nàng là con gái của Tông chủ Vô Cực Thiên Tông , mười hai tuổi đã Hóa Võ Nhập Đạo, được ca tụng là thiên tài võ đạo xuất sắc nhất từ trước tới nay ở Thái Huyền Thiên Vực .
Nhưng mà Mộ Hàn vẻn vẹn là tò mò mà thôi, không có khả năng sùng bái nàng ta giống như đám người Mộ Thiết Đường vậy .
Điều khiến cho Mộ Hàn có chút đáng tiếc chính là, cự ly quá mức xa xôi nên hắn chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của Tiêu Tố Ảnh , không thể nhìn thấy gương mặt thật của thiếu nữ danh chấn Thái Huyền.
- Vèo!
Đúng lúc này, Mộ Thanh Sơn đi ở phía đầu đội ngũ đột nhiên bay lên trời, lao như bay lên trước theo hướng đến chỗ Tiêu Tố Ảnh đang ở trong không trung trên Hắc Yểm Sâm Lâm. Cơ hồ cùng thời khắc đó, lại lần lượt có năm đạo thân ảnh bay thẳng lên trời cao. Từ trong đội ngũ hoàng thất đi ở tận trên đầu cùng thậm chí một lần còn hiện ra hai người.
Sau khi đám sáu người Mộ Thanh Sơn hợp nhất cùng Tiêu Tố Ảnh, liền bay về hướng chỗ sâu trong rừng rậm.
Từng đạo khí tức khủng bố như cuồng phong từ trên cao thổi quét lan ra. Hắc Yểm Sâm Lâm vốn yên tĩnh lập tức bắt đầu sôi sùng sục, vô số mãnh thú đâm quàng đâm xiên ở giữa rừng cây rậm rạp, tiếng gầm rống kinh hoảng liên tiếp vang tận mây xanh. Ngay cả ở ngoài rừng thì lỗ tai mọi người đều hơi bị kêu o o.
Cường giả Đạo Cảnh đã hành động, mười chi đội ngũ chỉ hơi chút dừng lại trong chốc lát rồi lại xuất phát lần nữa.
Hắc Yểm Sâm Lâm này so với Hắc Ma Cốc càng u ám tối tăm hơn.
Vừa mới bước vào trong rừng, Mộ Hàn liền cảm thấy có luồng khí tức lạnh buốt từ bốn phương tám hướng đua nhau ập đến. Nhưng mà trên có cường giả Đạo Cảnh áp trận, dưới có Vũ Hóa Cảnh, cao thủ Không Cốc Cảnh tọa trấn. Hơn nữa phía trước đã có sáu chi đội ngũ, tốc độ của đám người Mộ Hàn ở trong rừng rậm vẫn nhanh phi thường.
Lúc này, cơ hồ không có mãnh thú có gan trực tiếp phát động công kích, mặc dù là ngẫu nhiên có mấy con mãnh thú đã bị hoảng sợ như vậy chạy lại đây, nhưng chúng cũng lập tức liền bị tiêu diệt sạch sẽ.
Lại là mấy phần mười canh giờ trôi qua, ở trong đội ngũ vang lên một tràng tiếng hô mừng vui bất ngờ , cũng là phía trước đột nhiên xuất hiện ánh sáng. Dưới ánh sáng thấp thoáng, có một cái điện cổ như ẩn như hiện nằm giữa khu rừng âm u tối tăm này.
Bước nhanh ở trong rừng thêm được hai ba trăm mét, một ngôi điện cổ khổng lồ rốt cục hiện ra rõ ràng trong tầm mắt của mọi người. Đó chính là Hắc Ma Điện nằm ở chỗ sâu trong Hắc Yểm Sâm Lâm này.
Những bức tường của điện cổ này, thậm chí là những cái cây trong khu rừng đen sì này đều được đặt trên muôn vàn hạt bảo thạch to bằng nắm đấm. Chúng phát ra những ánh sáng lóng lánh đã xóa tan sự hắc ám ở chung quanh, khiến cho cả một vùng rộng mấy chục thước bên ngoài điện được chiếu rọi hoàn toàn sáng sủa. Những viên bảo thạch này hiển nhiên đều là vừa mới được rải ra ở đây.
Tầm nhìn được rõ ràng khiến cho mọi người lập tức có loại cảm giác từ đêm tối tiến vào ban ngày , lập tức tinh thần phấn chấn hẳn lên.
Trong lúc mọi người đang quan sát cảnh vật chung quanh, Mộ Hàn đã rất nhanh đánh giá tòa điện cổ này. So sánh với ngôi đền ở trong Hắc Ma Cốc kia, Hắc Ma Điện nơi này lớn gần gấp đôi, nó giống như một cái bát lớn đảo ngược đang gắt gao bám chặt vào trên mặt đất, tường điện cũng bám đầy những dây leo rêu xanh, hoàn toàn loang lổ.
Ngẩng đầu nhìn lên, có thể thấy được sáu bóng dáng đang lẳng lặng trôi nổi bên sườn phía đông của điện phủ. Bọn họ đúng là đám người Mộ Thanh Sơn , mà Tiêu Tố Ảnh cũng đã không thấy bóng dáng đâu nữa, không biết đã tiến vào trong điện cổ hay chưa.
- Bên kia hẳn là chính là lối vào Hắc Ma Điện.
Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, nếu là gia cố phong ấn thì Vực Ngoại Hắc Ma sẽ triệu hoán mãnh thú Hắc Yểm Sâm Lâm lại đây. Những mãnh thú Đạo Cảnh cường đại nhất khẳng định tất nhiên ngay từ đầu sẽ đánh sâu vào lối vào của điện cổ. Ở khu vực đó thì những mãnh thú cao hơn Ngọc Xu Cảnh khẳng định cũng là nhiều nhất, có lẽ hoàng thất đã chiếm cứ nơi đó.
Những gia tộc trong kì thi võ Minh Hội lần trước mà xếp hạng phía trên, liền có thể tìm tới những vị trí tốt để giết chết mãnh thú. Còn như khu vực của Mộ gia đã là ở chếch phía sau Hắc Ma Điện. Mãnh thú mà xuất hiện ở vị trí này hẳn là sẽ không quá mức cao cấp, đệ tử Mộ gia mà muốn lấy được thành tích tốt trong thi võ thì cũng có chút khó khăn.
Mấy vị trưởng lão hiển nhiên cũng ý thức được vấn đề này, giữa trán đều hiện lên một tia lo âu.
Dựa theo quy củ mười Đại gia tộc thương lượng, lần thi võ này, bọn họ giết chết mãnh thú lấy được Âm Linh Tinh đều được loại bỏ ra ngoài. Từng gia tộc đều sẽ có các trưởng lão gia tộc khác giám thị. Giống như sau khi Mộ gia đến nơi này, Tam trưởng lão Mộ Thanh Hải liền đi đến chỗ Hùng gia ở Vũ Dương bên kia. Đồng dạng cũng có một vị trưởng lão Kim gia ở Liên Thành chạy tới đây. Nếu ăn gian mà bị phát hiện, đều sẽ trực tiếp hủy bỏ tư cách thi võ.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Đúng lúc này, một tràng tiếng gầm thét điên cuồng trời long đất lở đột nhiên kích động ra từ trong cổ điện cổ. Phảng phất hung ma ngủ say ngàn năm đột nhiên thức tỉnh lại. Khí tức thịnh nộ điên cuồng bá đạo mạnh mẽ trực tiếp xuyên thấu qua bức tường điện rồi điên cuồng lan truyền về hướng bốn phía, trong khoảnh khắc đã bao phủ cả một vùng mấy ngàn thước thiên địa.
. . .
- Đó là Vực Ngoại Hắc Ma bị phong ấn trấn áp trong cổ điện !
- Tiêu Tố Ảnh đã bắt đầu hành động!
Mọi người đều có dáng vẻ sợ hãi cả kinh, nhìn điện tường run rẩy gạch vụn và bụi rơi ộp bộp, sắc mặt đều trở nên chăm chú dị thường.
Mộ Thiết Đường cực kì hưng phấn.
- A? Thì ra nàng chính là Tiêu Tố Ảnh.
Mộ Hàn bừng tỉnh, lại vừa nhìn dáng vẻ giờ phút này bcủa Mộ Thiết Đường. Hắn cũng không khỏi có hơi cứng họng. Vị võ giả khôi ngô này dường như cực kỳ giống Truy Tinh Tộc ( fan hâm mộ) mà hắn đã chứng kiến trong kiếp trước.
Không chỉ có Mộ Thiết Đường như vậy, các đệ tử Mộ gia khác ở chung quanh cùng với nam nữ trẻ tuổi của gia tộc khác, đồng dạng đều là mặt mày kính nể và ngưỡng mộ. Bởi vì Tiêu Tố Ảnh xuất hiện, ở trong các đội ngũ trang nghiêm kín đáo này rốt cục có được một chút âm thanh, bầu không khí cũng vì vậy mà sinh động lên không ít.
Xem ra Truy Tinh Tộc ở bất kì chỗ nào cũng đều tồn tại.
Chỉ có điều là kiếp trước họ theo đuổi chính là các loại minh tinh.Còn ở Thái Huyền Thiên Vực này, mọi người truy theo lại là các thiên tài võ đạo như Tiêu Tố Ảnh .
Đối với Tiêu Tố Ảnh, Mộ Hàn cũng cực kỳ tò mò. Sau khi đêm qua từ trong miệng Mộ Thanh Sơn mà biết được sự tồn tại của nàng, hắn liền được Mộ Thiết Đường phổ biến cho một hồi. Hắn biết nàng là con gái của Tông chủ Vô Cực Thiên Tông , mười hai tuổi đã Hóa Võ Nhập Đạo, được ca tụng là thiên tài võ đạo xuất sắc nhất từ trước tới nay ở Thái Huyền Thiên Vực .
Nhưng mà Mộ Hàn vẻn vẹn là tò mò mà thôi, không có khả năng sùng bái nàng ta giống như đám người Mộ Thiết Đường vậy .
Điều khiến cho Mộ Hàn có chút đáng tiếc chính là, cự ly quá mức xa xôi nên hắn chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của Tiêu Tố Ảnh , không thể nhìn thấy gương mặt thật của thiếu nữ danh chấn Thái Huyền.
- Vèo!
Đúng lúc này, Mộ Thanh Sơn đi ở phía đầu đội ngũ đột nhiên bay lên trời, lao như bay lên trước theo hướng đến chỗ Tiêu Tố Ảnh đang ở trong không trung trên Hắc Yểm Sâm Lâm. Cơ hồ cùng thời khắc đó, lại lần lượt có năm đạo thân ảnh bay thẳng lên trời cao. Từ trong đội ngũ hoàng thất đi ở tận trên đầu cùng thậm chí một lần còn hiện ra hai người.
Sau khi đám sáu người Mộ Thanh Sơn hợp nhất cùng Tiêu Tố Ảnh, liền bay về hướng chỗ sâu trong rừng rậm.
Từng đạo khí tức khủng bố như cuồng phong từ trên cao thổi quét lan ra. Hắc Yểm Sâm Lâm vốn yên tĩnh lập tức bắt đầu sôi sùng sục, vô số mãnh thú đâm quàng đâm xiên ở giữa rừng cây rậm rạp, tiếng gầm rống kinh hoảng liên tiếp vang tận mây xanh. Ngay cả ở ngoài rừng thì lỗ tai mọi người đều hơi bị kêu o o.
Cường giả Đạo Cảnh đã hành động, mười chi đội ngũ chỉ hơi chút dừng lại trong chốc lát rồi lại xuất phát lần nữa.
Hắc Yểm Sâm Lâm này so với Hắc Ma Cốc càng u ám tối tăm hơn.
Vừa mới bước vào trong rừng, Mộ Hàn liền cảm thấy có luồng khí tức lạnh buốt từ bốn phương tám hướng đua nhau ập đến. Nhưng mà trên có cường giả Đạo Cảnh áp trận, dưới có Vũ Hóa Cảnh, cao thủ Không Cốc Cảnh tọa trấn. Hơn nữa phía trước đã có sáu chi đội ngũ, tốc độ của đám người Mộ Hàn ở trong rừng rậm vẫn nhanh phi thường.
Lúc này, cơ hồ không có mãnh thú có gan trực tiếp phát động công kích, mặc dù là ngẫu nhiên có mấy con mãnh thú đã bị hoảng sợ như vậy chạy lại đây, nhưng chúng cũng lập tức liền bị tiêu diệt sạch sẽ.
Lại là mấy phần mười canh giờ trôi qua, ở trong đội ngũ vang lên một tràng tiếng hô mừng vui bất ngờ , cũng là phía trước đột nhiên xuất hiện ánh sáng. Dưới ánh sáng thấp thoáng, có một cái điện cổ như ẩn như hiện nằm giữa khu rừng âm u tối tăm này.
Bước nhanh ở trong rừng thêm được hai ba trăm mét, một ngôi điện cổ khổng lồ rốt cục hiện ra rõ ràng trong tầm mắt của mọi người. Đó chính là Hắc Ma Điện nằm ở chỗ sâu trong Hắc Yểm Sâm Lâm này.
Những bức tường của điện cổ này, thậm chí là những cái cây trong khu rừng đen sì này đều được đặt trên muôn vàn hạt bảo thạch to bằng nắm đấm. Chúng phát ra những ánh sáng lóng lánh đã xóa tan sự hắc ám ở chung quanh, khiến cho cả một vùng rộng mấy chục thước bên ngoài điện được chiếu rọi hoàn toàn sáng sủa. Những viên bảo thạch này hiển nhiên đều là vừa mới được rải ra ở đây.
Tầm nhìn được rõ ràng khiến cho mọi người lập tức có loại cảm giác từ đêm tối tiến vào ban ngày , lập tức tinh thần phấn chấn hẳn lên.
Trong lúc mọi người đang quan sát cảnh vật chung quanh, Mộ Hàn đã rất nhanh đánh giá tòa điện cổ này. So sánh với ngôi đền ở trong Hắc Ma Cốc kia, Hắc Ma Điện nơi này lớn gần gấp đôi, nó giống như một cái bát lớn đảo ngược đang gắt gao bám chặt vào trên mặt đất, tường điện cũng bám đầy những dây leo rêu xanh, hoàn toàn loang lổ.
Ngẩng đầu nhìn lên, có thể thấy được sáu bóng dáng đang lẳng lặng trôi nổi bên sườn phía đông của điện phủ. Bọn họ đúng là đám người Mộ Thanh Sơn , mà Tiêu Tố Ảnh cũng đã không thấy bóng dáng đâu nữa, không biết đã tiến vào trong điện cổ hay chưa.
- Bên kia hẳn là chính là lối vào Hắc Ma Điện.
Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, nếu là gia cố phong ấn thì Vực Ngoại Hắc Ma sẽ triệu hoán mãnh thú Hắc Yểm Sâm Lâm lại đây. Những mãnh thú Đạo Cảnh cường đại nhất khẳng định tất nhiên ngay từ đầu sẽ đánh sâu vào lối vào của điện cổ. Ở khu vực đó thì những mãnh thú cao hơn Ngọc Xu Cảnh khẳng định cũng là nhiều nhất, có lẽ hoàng thất đã chiếm cứ nơi đó.
Những gia tộc trong kì thi võ Minh Hội lần trước mà xếp hạng phía trên, liền có thể tìm tới những vị trí tốt để giết chết mãnh thú. Còn như khu vực của Mộ gia đã là ở chếch phía sau Hắc Ma Điện. Mãnh thú mà xuất hiện ở vị trí này hẳn là sẽ không quá mức cao cấp, đệ tử Mộ gia mà muốn lấy được thành tích tốt trong thi võ thì cũng có chút khó khăn.
Mấy vị trưởng lão hiển nhiên cũng ý thức được vấn đề này, giữa trán đều hiện lên một tia lo âu.
Dựa theo quy củ mười Đại gia tộc thương lượng, lần thi võ này, bọn họ giết chết mãnh thú lấy được Âm Linh Tinh đều được loại bỏ ra ngoài. Từng gia tộc đều sẽ có các trưởng lão gia tộc khác giám thị. Giống như sau khi Mộ gia đến nơi này, Tam trưởng lão Mộ Thanh Hải liền đi đến chỗ Hùng gia ở Vũ Dương bên kia. Đồng dạng cũng có một vị trưởng lão Kim gia ở Liên Thành chạy tới đây. Nếu ăn gian mà bị phát hiện, đều sẽ trực tiếp hủy bỏ tư cách thi võ.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Đúng lúc này, một tràng tiếng gầm thét điên cuồng trời long đất lở đột nhiên kích động ra từ trong cổ điện cổ. Phảng phất hung ma ngủ say ngàn năm đột nhiên thức tỉnh lại. Khí tức thịnh nộ điên cuồng bá đạo mạnh mẽ trực tiếp xuyên thấu qua bức tường điện rồi điên cuồng lan truyền về hướng bốn phía, trong khoảnh khắc đã bao phủ cả một vùng mấy ngàn thước thiên địa.
. . .
- Đó là Vực Ngoại Hắc Ma bị phong ấn trấn áp trong cổ điện !
- Tiêu Tố Ảnh đã bắt đầu hành động!
Mọi người đều có dáng vẻ sợ hãi cả kinh, nhìn điện tường run rẩy gạch vụn và bụi rơi ộp bộp, sắc mặt đều trở nên chăm chú dị thường.
Bình luận truyện