Vương Bài Triệu Hoán Sư: Nghịch Thiên Cuồng Nữ

Chương 181: Mượn đao giết người (1)



Vùng ngoại ô Tần Thiên đế quốc, hai đạo bóng dáng một lam một đen theo tuấn mã ở trên đường rộng lớn nhanh chóng chạy băng băng.

“Thánh Khinh Hồng, trạm thứ nhất chúng ta đi nơi nào?” Mộc Khuynh Cuồng hưng phấn hỏi,rốt cuộc cũng có thể đi ra ngao du.

Thánh Khinh Hồng liếc nhìn nàng một cái, nhíu mày, cười nói: “Ngươi không phải thích luyện đan sao, nghe nói Viêm Cơ thành một hồi sẽ có trận luyện đan rất long trọng, không bằng chúng ta đi tham gia náo nhiệt.”

“Thật sự, thật tốt quá!” Hai mắt Mộc Khuynh Cuồng sáng ngời, đi vào vương phủ nàng hầu như không có cơ hội luyện đan, nàng còn đang suy nghĩ gì thời điểm có thể có được nghịch Thiên cấp đan dược, đây chính là nàng đã đáp ứng Sửu Sửu và Phì Phì.

Dọc theo đường đi, gặp được nơi ma thú chiếm đa số, Mộc Khuynh Cuồng liền muốn đi xuống chém giết một phen, tăng cường khí lực của mình, mấy ngày gần đây nàng liên tục tu tập Phần Thiên bí quyết, nhưng không biết vì sao tổng là không đạt được yêu cầu, xem ra là thể chất của nàng còn quá yếu.

Tìm hơn nửa tháng, rốt cuộc Thánh Khinh Hồng và Mộc Khuynh Cuồng đi vào Viêm Cơ thành có đan dược chi hương nổi tiếng.

Viêm cơ thành ở biên cương Tần Thiên đế quốc, kể ra là nhị thành lớn, vừa đi vào cửa đô thành, Mộc Khuynh Cuồng ngửi thấy được trong không khí có một mùi thuốc nhàn nhạt, không hổ là địa phương danh xưng có đan dược, ngay cả trong không khí đều là vị thuốc.

“Nơi này là không phải có rất nhiều luyện dược sư?” Mộc Khuynh Cuồng hỏi Thánh Khinh Hồng bên cạnh, nàng vẫn là trang phục nam tử, vẫn dùng là giọng nam.

“Ừ, nơi này là vùng luyện đan nổi danh nhất Tạp Duy Tư đại lục.” Thánh Khinh Hồng cười nhạt nói, mang nàng tới nơi này, hắn là muốn nhìn một chút có không ai có thể giải độc trên người Mộc Khuynh Cuồng.

Hắc Hổ bên kia liên tục tra không được tin tức, hắn chỉ có tự mình dẫn nàng đi ra, hy vọng hành trình đi ra ngoài lần này, có thể giúp nàng giải quyết trong kỳ độc cơ thể.

Nhìn Mộc Khuynh Cuồng bên cạnh vui vẻ hoạt bát, trong lòng Thánh Khinh Hồng tất cả đều là thỏa mãn, về phần hoàng thất bên kia, bọn họ thích nháo thế nào liền nháo như thế ấy, lần này thái độ của hắn đã rất rõ ràng, hắn không muốn cưới Phượng Lâm tam công chúa, nếu như những người kia còn dám đuổi theo, đó chính là tự tìm đường chết.

“Rất nhiều tiệm bán đan dược, Thánh Khinh Hồng, chúng ta đi xem một chút đi!” Mộc Khuynh Cuồng kéo ống tay áo của hắn, không có biện pháp, thân thể của hắn lại khôi phục hàn thể.

Thánh Khinh Hồng nhìn nàng lôi kéo ống tay áo của hắn, trong lòng có chút cười khổ, nếu ở ở Viêm Cơ thành không giúp nàng giải được độc, hắn liền mang nàng đi gặp sư phụ.

Mộc Khuynh Cuồng tiến vào cửa hàng đi hỏi có hay không đan dược cấp nghịch thiên, nhưng kết quả nhận được toàn bộ là không có, nàng hỏi vài tiệm đều là như thế.

“Vì sao đều không có bán đan dược cấp nghịch Thiên?” Mộc Khuynh Cuồng rất thất bại nhìn chằm chằm Thánh Khinh Hồng, nơi này không phải là đan dược chi hương sao, tại sao không có?

Thánh Khinh Hồng lắc đầu cười, nàng nghĩ đến quá ngây thơ rồi.

“Đan dược cấp nghịch thiên là đan dược trân quý nhất, chỉ sợ ngươi lật tất cả cửa tiệm ở Viêm Cơ thành đều rất khó tìm được một viên.” Thánh Khinh Hồng vẻ mặt ngưng trọng nói, ngay cả hắn cũng luyện không ra đan dược cấp nghịch thiên, đan dược cấp nghịch thiên cũng không phải là ai cũng có thể luyện ra.

Mộc Khuynh Cuồng kinh hãi há to mồm, đan dược cấp nghịch thiên ít ỏi như vậy sao, lần trước nàng còn muốn ngày nào đó nếu nàng có thể luyện ra đan dược cấp nghịch thiên thật tốt, bây giờ nhìn lại khả năng rất gian nan.

“Vậy ngươi làm sao không sớm chút gọi ta lại, hại ta uổng phí sức lực cùng nước miếng.” Mộc Khuynh Cuồng chu môi mắt trợn trắng trừng hắn, cái người yêu nghiệt đáng chết này!!!

Thánh Khinh Hồng sờ sờ mũi, vẻ mặt ủy khuất nháy mắt nói: “Là ngươi chính mình mỗi lần chạy nhanh như vậy, ta nghĩ gọi ngươi lại một lúc, ngươi đã sớm tiến vào, ta thấy ngươi thích chạy, liền dứt khoát không gọi ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện