Xuyên Nhanh Nữ Phụ Ta Muốn Phá Cp Chính

Chương 29: Thiên kim hào môn (28)



Sau khi mọi người bước theo vệt sáng đi ra chỗ sân cỏ.

Cảnh tượng bên ngoài làm mọi người choáng ngợp.

Trang trí xung quanh thật lãng mãn.

2 dải hoa hồng Juliet màu cam đắt đỏ được xếp thành 1 lối đi.

Dưới nền cỏ là 1 hình trái tim bằng lá hoa hồng đỏ bên trong và vòng bên ngoài còn cho bóng bay trang trí.

Xung quanh còn có rất nhiều những đồ trang trí đáng giá khác.

Đặc biệt nhất vẫn là dòng chữ được gắn đèn led tạo thành.

" Lăng Tử Thiên, can you marry me ? "

Bước ra từ sau bảng chữ được lắp bằng đèn led là 1 cô gái mặc trêи người 1 bộ lễ phục màu trắng.

Mái tóc mượt dài đen óng được uốn đuôi.

Gương mặt xinh đẹp tinh xảo của cô như ẩn như hiện sau trong ánh đèn.

Cô xinh đẹp huyền ảo, tạo cho người ta cảm giác huyền bí muốn tìm tòi khám phá.

Dáng người vac gương mặt cô dần lộ rõ ra. Nhìn cô giống như 1 thiên thần chỉ đường dẫn lối cho nhân loại vậy.

Quanh thân cô là 1 cỗ khí chất cao quý, cao lãnh, bễ nghễ của 1 bậc đế vương.

Xung quanh người cô như được mạ thêm 1 vầng sáng trói mắt.

Làm mọi người vô thức bị cuốn hút và đứng hình.

Lăng Tử Thiên sau khi nhìn rõ gương mặt quen thuộc của người đứng trong hình trái tim kia.

Anh tự động bước đến nơi Hạ Minh Khuê đang đứng.

Trêи gương mặt xinh đẹp câu nhân của anh kéo lên 1 nụ cười như trăm hoa đua nở.

Lăng Tử Thiên bước vào hình trái tim được rải bên trong là những cách hoa hồng đỏ rực rỡ.

Lúc này từ phía trêи có rất nhiều cách hoa được thả xuống làm hiệu ứng bay bay ( tung hoa từ tầng trêи xuống ) càng thêm lãng mạn.

Hạ Minh Khuê cầm lẫy hộ nhẫn mở ra trước mặt Lăng Tử Thiên.

- Lăng Tử Thiên, anh có đồng ý gả cho em không?

Tiểu Bạch nghe xong câu nói đó ở trong lòng phun tào.

- Tiểu tỷ tỷ ah không phải là gả đâu mà!!!

Cô là con gái, con gái đó sao dùng từ gả để bắt con trai nhà người ta được?

... A phi không phải là cầu hôn không phải là bắt.

- Ta cầu hôn không hỏi gả thì hỏi cái gì?

- Là kết hôn, cưới... Rất nhiều từ khác mà!

- Ta cứ thích gả, rất ngầu!

- ...Thế thì cô cũng phải quỳ xuống cầu hôn chứ?

- Ta cầu hôn chứ có lạy người chết đâu mà quỳ?

-.... Là quỳ 1 chân, 1 chân ai bắt cô quỳ lạy người chết?

- Muốn ta quỳ? Nằm cũng đừng mơ.

Hình tượng soái khí thế này không được quỳ.

- Ta offline.

Ai hiểu thấu cho nỗi khổ của nó không? Nó cũng rất mệt mỏi.

Mấy cái vụ cầu hôn này tất cả đều là bó bày cho đấy.

Nhưng chung quy vẫn là do kí chủ nó quá hời hợt đi.

Lần này mà không tăng hảo cảm cũng không thể trách nó.

Hình ảnh chàng trai mặc vest mà đen bà cô gái mặc đầm màu trắng đứng trong 1 màn mưa hoa, đối lập mà lại hài hòa đến lạ.

Họ vốn lên là như thế này, sinh ra để dành cho nhau.

Chàng trai nhìn cô gái đối diện với ánh mắt nhiễm lên đầy ý cười.

- Em đây là lại tranh việc của anh rồi?

Cô vợ nhỏ nhà mình từ trước đến giờ vẫn luôn bá đạo như vậy.

Rốt cuộc là cô đang coi mình là cái gì để cưng chiều đây?

Còn ý thức mình là 1 cô gái hay không?

Anh cảm thấy cũng rất phiền lòng! Đáng lí là do mình cầu hôn cô mà.

Hạ Minh Khuê nhìn đến Lăng Tử Thiên với ánh mắt cực kì mất kiên nhẫn.

Tay cô nắm lấy bàn tay trái của anh nhanh chóng đeo nhẫn lên tay.

Giọng nói thanh lãnh của thiếu nữ vang lên.

- Nói bậy! Đây vốn dĩ là việc của em.

Ai đi tranh việc của anh?

Đừng có vu oan lung tung.

Việc cầu hôn này từ bao giờ là việc của anh?

Anh nhìn khuôn mặt nhỏ đang có biểu cảm mất kiên nhẫn kia.

Thật đáng yêu.

Cô đây giống đi cầu hôn ở điểm nào chứ?

Cô giống như là đạo tặc đi cướp sắc thì đúng hơn.

- Được là việc của em!

Thiếu niên nở ra nụ cười ngọt ngào cúi xuống hôn vào đôi môi phấn nộn của thiếu nữ.

Pháo hoa được bắn đầy trời.

[ Ting! Độ hảo cảm của mục tiêu nhân vật +3% hiện là 100%. ]

Xong xuôi màn cưỡng ép trai nhà lành...

Nhầm màn cầu hôn hoành tráng của Hạ Minh Khuê.

Thì MC vội cầm mic giới thiệu.

- Một mục đích nữa của buổi tiệc này là chủ tịch của tập đoàn chúng tôi muốn cầu hôn với người yêu của cô ấy. Bây giờ mời mọi người quay trở lại trong đại sảnh bữa tiệc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện