Chương 82: Ch.83: thỉnh tự trọng. (2)
\- Ta làm việc của ta... Ah! Đâu có mượn ngươi nhìn, ngươi mới là người không có tự trọng còn tự ý nhìn người khác tự an ủi sao?
Tô Thủy Nguyệt không biết lấy đâu ra lá gan lớn như vậy mà đối chất Âu Dương Quế Chi, người này chỉ làm hắn thấy chán ghét chứ không muốn thỏa hiệp. Mà Âu Dương Quế Chi lại chỉ hừ lạnh một tiếng rồi không nói gì thêm nữa chắp tay trước ngực mà đọc kinh. Tô Thủy Nguyệt thì lại tiếp tục việc cần làm, vật trong tay căng cứng bắt đầu chảy ra dịch màu trắng đục bất cứ lúc nào cũng có thể xuất ra nhưng hắn lại không thể xuất được. Bao nhiêu cũng không đủ, nơi ẩn giấu phía sau cũng đã sớm được chen vào bốn ngón tay vẫn cảm thấy ngứa ngáy không chịu nổi, ngay lúc này chỉ mong muốn được một cây đại côn thật lớn điên cuồng thao làm.
\- A.. Aa ha.. Không đủ! Thật khó chịu aaa!
Tô Thủy Nguyệt thở dốc từng tiếng đứt quãng, dịch r.u.ộ.t non bao bọc trên ngón tay hắn làm phát ra tiếng lép nhép vô cùng kích thích.
\- A!
Đột nhiên hắn nghe lưng lạnh ngắt, cơn lạnh chạy dọc sống lưng từ cổ xuống đến rãnh mông thì dừng lại, là...Âu Dương Quế Chi! Tay y vẽ một đường thẳng tắp lên tấm lưng đã ửng đỏ của hắn, chạm vào thật nhẹ giống như chỉ lướt qua rồi thôi.
\- Ngươi làm gì vậy?
Tô Thủy Nguyệt vừa dứt lời thì ngón tay Âu Dương Quế Chi cũng rụt trở lại, hắn quay mặt lại nhìn liền thấy được khuôn mặt thanh tú không nhiễm bụi trần của người kia đã lộ ra một vài ráng hồng phá hủy phong độ. Âu Dương Quế Chi lại giống như không nói được lời nào, hai mắt mở to, sau khi bị phát giác hành động không đúng đắn vừa rồi thì bắt đầu lúng túng mà chắp tay trước ngực không ngừng đọc kinh. Từng chữ "A di đà phật" đi vào tai Tô Thủy Nguyệt làm hắn vô cùng khó chịu, rõ ràng là đã động tình còn muốn giả bộ thanh cao cái gì đây?
\- Ngươi cứng rồi!
Tô Thủy Nguyệt vươn tay sờ trên đũng quần Âu Dương Quế Chi, cách một lớp áo cà sa đã sớm \*\*\*\*\* \*\*\*\* đến dọa người.
\- Vô... vô liêm sỉ!
Âu Dương Quế Chi hất tay Tô Thủy Nguyệt ra sau đấy lại tiếp tục niệm "A di đà phật", càng niệm lại càng gấp gáp còn đọc sai lời. Tô Thủy Nguyệt nhìn bộ dạng của y lúc này giống như gặp phải quỷ không nhịn được mà cười thành tiếng, cái tên này cũng có điểm làm người ta thích thú muốn chọc ghẹo.
\- Âu Dương đệ đệ cần gì phải dối lòng như vậy nha, một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, ngươi như vậy là đang phí phạm thời gian có biết không?
\- Ngươi mới là đệ đệ! Hơn nữa ta cũng không có muốn xuân... cái gì... tiêu với ngươi!
Nhìn Âu Dương Quế Chi nói lắp Tô Thủy Nguyệt lại càng thêm thích thú mà quên mất chính mình đang ở trong thể xác của Lang Nha, Lang Nha lúc này chỉ mới có mười bảy tuổi.
\- Vậy Âu Dương ca ca có muốn biết như thế nào gọi là cực lạc của nhân gian hay không? Để ta giúp ngươi trải nghiệm một lần có được hay là không đây?
Tô Thủy Nguyệt không biết lấy đâu ra dũng khí mà trêu ghẹo Âu Dương Quế Chi như vậy, da mặt hắn lúc này còn muốn dày hơn những nam nhân trước đây từng buông lời dụ dỗ trêu ghẹo hắn. Công pháp hắn tu luyện không giống với những tu chân giả ở đây, tốc độ của hắn so với tu sĩ cao giai đều nhanh hơn, trong chớp mắt đã giật phăng áo cà sa của Âu Dương Quế Chi xuống, còn kéo luôn cả quần của y làm bật ra đại điểu thô to dữ tợn.
\- Chẳng phải ngươi là người xuất gia sao, thứ này có thể "đâm" chết người ta đó nha!
\- Vô liêm sỉ!
Âu Dương Quế Chi thi triển linh lực đánh lui Tô Thủy Nguyệt vào góc giường, trên trán y lúc này đã ướt một tầng mồ hôi. Tô Thủy Nguyệt sau khi bị đánh cũng không tỏ ra bất mãn mà còn nằm nghiêng lại bày ra bộ dạng vô cùng khiêu gợi, một tay chống lên giường mời gọi.
\- Người xuất gia đúng là người xuất gia ngay cả mắng người lúc nào cũng chỉ có ba chữ, thật làm người ta thấy sợ quá đi!
Tô Thủy Nguyệt không biết tại sao bản thân lại trở nên da mặt dày như vậy, trêu ghẹo Âu Dương Quế Chi một cách trơn tru giống như lẽ dĩ nhiên. Nhưng cũng là do y quá khó thu phục, cho dù đã chín ngày trôi qua vẫn là cái bộ dạng thanh cao đó làm hắn tức muốn chết.
\- Thôi được, nếu ngươi đã không muốn cùng ta thì ta không ép nữa. Nhưng đừng có như vừa rồi quấy rầy ta tự an ủi!
Tô Thủy Nguyệt dứt lời liền đem tay lần mò xuống dưới hai chân chính mình giống như lúc nãy mà tách mở động nhỏ, tay hắn có chút ngắn cho nên hoạt động cũng không mấy thuận lợi. Hắn vờ như vô cùng tập trung nhưng ánh mắt như có như không liếc nhìn Âu Dương Quế Chi đang nhìn chằm chằm chính mình không rời mắt, đại điểu \*\*\*\*\* \*\*\*\* co giật thấy rõ, đỉnh đầu còn chảy ra dịch nhầy biểu hiện sự kích thích đã đạt đến giới hạn.
Bình luận truyện