Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 93



Chương 93

Bá vương long đong đưa trái phải cái đầu cực đại, tựa hồ đang tự hỏi nên làm như thế nào để đem những con mồi này nuốt hết vào bụng, mắt to màu đỏ gắt gao nhìn thẳng đội ngũ dị năng võ giả bờ hồ bên kia.

“Đội trưởng, tôi thấy hiện tại biện pháp tốt nhất chính là chạy.” Một người võ giả thấp giọng nói rằng, “Vừa rồi chiến đấu trên đỉnh núi, tất cả mọi người tiêu hao không ít tinh thần lực, xem hình thể của nó, tốc độ hẳn là không nhanh, tẩu vi thượng sách.”

Bùi Ân gật gật đầu, “Không sai, tốt nhất là nên tận lực tránh chiến đấu, chúng ta hướng chạy về hướng cửa hang, chú ý không nên quấy nhiễu nó!”

Vừa lúc đó, thân thể cao lớn của bá vương long bắt đầu di động, khiến mọi người kinh ngạc chính là, nó cư nhiên lựa chọn biện pháp ngồi chặn trước của này! Hiển nhiên nhóm võ giả đều đánh giá thấp chỉ số thông minh của nó.

Chỗ nhóm dị năng võ giả, là một sơn cốc, hình tròn, lung dựa vào vách đá mà bọn họ nhảy xuống, trung gian có một hồ nước, mà bờ hồ bên kia lại là rừng rậm xuất hiện bá vương long, khả năng đào thoát duy nhất, chính là dọc theo đường nhỏ cạnh vách đá đi qua hồ nước, vô luận là rời khỏi, hay là muốn đến bờ bên kia, nơi này đều là nơi phải đi qua.

Mà bá vương long lúc này đang ở trong ánh mắt kinh ngạc của nhóm võ giả, nện bước, chạy băng băng đến cửa hang, cũng thò đầu canh giữ ở nơi đó, “Trời, nó cư nhiên thông minh như vậy! Tôi vẫn luôn cho rằng chỉ số thông minh của dị thú phát triển tỉ lệ nghịch với hình thể!” Một người võ giả sợ hãi than nói.

“Hiện tại không phải là thời điểm khen nó, các anh đều thấy được chứ? Dị thú này chạy rất nhanh!”

“Đúng vậy, tôi lần đầu tiên nhìn thấy dị thú hai chân lại chạy nhanh như vậy, đây là muốn nghịch thiên sao?!”

Mặc Vân Hi nhích lại gần bên người Lăng Phong, đây chính là khủng long thời tiền sử, đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn quả nhiên là khủng long ăn thịt tàn bạo, cũng là loại khủng long Mặc Vân Hi đã từng siêu cấp sùng bái cùng yêu thích, bất quá khi đó chính là bé trai yêu thích phim khoa học viễn tưởng, khi mà thứ này thật sự xuất hiện trước mắt cậu, mà còn đem cậu trở thành điểm tâm, cậu thật sự là một chút cũng yêu không nổi.

“Không có biện pháp, chỉ có chiến đấu, nếu không chờ nó lại đây, cũng chỉ còn một con đường chết!” Lôi Mông mang lên quyền bộ chuẩn bị nghênh chiến, vị trí địa hình hiện tại của bọn họ đối với chiến đấu thập phần bất lợi, chật hẹp mà không có đường lui, nếu muốn thoát hiểm chỉ có thể lao ra, đến nơi rộng hơn.

“Được, mọi người chuẩn bị chiến đấu, tổ một cùng Liệt Lang tiểu tổ đi theo tôi đánh nghi binh, những người khác thừa dịp loạn bảo hộ đưa Mặc Vân Hi lao ra.” Bùi Ân an bài chiến thuật, “Mục đích của chúng ta không phải là liệp sát, chỉ cần vây khốn nó, chờ mọi người lao ra, liền lui lại!”

“Vâng, đội trưởng.” Dị năng võ giả của tổ một cùng Liệt Lang dong binh đoàn đều rút ra vũ khí, lắc mình hướng về phía bá vương long ngồi ở của hang vọt lên.

Thân hình nhóm dị năng võ giả cùng chiều cao trên dưới 15 mét của bá vương long, từ xa nhìn lại, giống như là mấy con khỉ đối kháng voi, nhất thời các loại dị năng ngoại phóng, hiệu quả ánh sáng uy lực kinh người.

Nhưng bá vương long da dày thịt béo, cư nhiên nước lửa bất xâm, nhóm dị năng võ giả rất nhanh phát hiện công kích của bọn họ tạo thành thương tổn thập phần hữu hạn, bá vương long đong đưa đầu cực đại, giương mồm to truy đuổi đám con mồi dám can đảm khiêu khích nó, hai cái chân trước ngắn nhỏ linh hoạt ngoài ý muốn, thế nhưng lăng không nắm chắc một võ giả ý đồ đánh lén bụng nó, một trảo đi xuống máu tươi văng khắp nơi, trường hợp cực kỳ tàn bạo.

Mặc Vân Hi không đành lòng mà nhắm hai mắt lại, Lăng Phong tuy rằng sắc mặt cũng có động dung một chút, nhưng vẫn không chút do dự đem Mặc Vân Hi khiêng trên vai, “Nhanh, thừa dịp hiện tại tiến lên!” Nói xong, dưới sự hộ tống của Mặc Vân Thiên cùng vài võ giả khác, hướng cửa hang phóng đi.

Bá vương long phát hiện có mấy con mồi thế nhưng có ý đồ chạy trốn, dùng sức vứt bỏ con mồi đáng ghét bám trên người mình, cái đuôi thật lớn quét ngang mà đến, “Rống ——” đồng thời phát ra tiếng gầm rú uy hiếp, ý đồ kinh sợ con mồi đang chạy trốn.

Mặc Vân Thiên trở lại thả ra hai chi băng nhận thật dài, thẳng tắp hướng mắt to màu đỏ của bá vương long bay đi, “Rống!” Bá vương long quay đầu tránh khỏi một chi, nhưng một khác chi thế nhưng đột nhiên cải biến phương hướng, sắc bén mà đâm vào mắt trái nó, chảy xuống một dòng máu đỏ sẫm.

Bá vương long nhất thời cuồng bạo mà vẫy đầu đuôi, mở hai cái chân sau đứng thẳng đuổi sát con mồi đang chạy trốn, nó ở phiến khu này là vương giả cao nhất, còn chưa có người dám khiêu chiến quyền uy của nó, không nghĩ tới thế nhưng bị con mồi nhỏ yếu như thế gây thương tích, tuyệt không thể buông tha bất luận con mồi nào!

Mặc Vân Hạo một bên phi thân lui về phía sau, một bên ném mấy viên hạt giống, dị năng ngoại phóng, hạt giống nhanh chóng nảy mầm, dây leo tráng kiện duỗi thân mở ra, quấn chặt lấy bá vương long kéo lui về phía sau, bá vương long đang chạy nhanh oanh một cái trượt chân trên mặt đất, phát ra tiếng vang rung trời, kinh động rất nhiều dị cầm bốn phía chung quanh chạy trốn.

“Nhanh, lui lại!” Bùi Ân từ trên người bá vương long nhảy xuống, đối mặt con quái vật lớn bì giáp cứng rắn này, các hệ dị năng của nhóm dị năng võ giả đều có vẻ lực bất tòng tâm, hiện tại duy nhất có thể làm chính là thừa dịp thời gian Mặc Vân Hạo quấn chân nó nhanh chóng rút lui khỏi đây.

Lăng Phong khiêng Mặc Vân Hi cũng không quay đầu lại mà chạy như điên trên đường núi gập ghềnh, tuy rằng dạ dày thập phần khó chịu, nhưng Mặc Vân Hi vẫn ôm chặt Lăng Phong không hé răng, cậu biết, tất cả võ giả đều vì bảo vệ cậu mà liều mạng, chính mình không có bất luận quyền lợi gì để yêu cầu, chỉ có tận lực không kéo chân sau bọn họ.

Tuy rằng đã kéo dãn ra một khoảng cách tương đối lớn, nhưng tiếng bước chân thật lớn phía sau vẫn không biến mất, âm thanh đập vào trong lòng nhóm võ giả, làm cho thần kinh bọn họ khẩn trương cao độ, này chứng minh con quái vật chết tiệt kia còn chưa buông tha truy kích bọn họ!

“Chạy mau! Không thể ngừng lại, càng ngày càng gần, đáng chết!” Một người võ giả phong hệ hô, dị năng của hắn giúp cho thính lực sắc bén hơn so với người bình thường, có thể chuẩn xác phán đoán địch tình chung quanh.

Nhóm dị năng võ giả một đường chạy như điên, phanh gấp một cái, Mặc Vân Hi đột nhiên cảm giác tất cả mọi người đều dừng lại, hơn nữa không có bất luận kẻ nào phát ra âm thanh, tò mò mà mở mắt, “Đừng động Vân Hi, chúng ta tựa hồ gặp phải phiền toái.” Lăng Phong nhẹ giọng nói, cũng không tính toán buông Mặc Vân Hi xuống.

Mặc Vân Hi ngẩng đầu nhìn lại, bóng ma thật lớn giống như một ngọn núi bao trùm đỉnh đầu mọi người, “Má ơi, con này so với con vừa rồi còn to hơn!” Một võ giả mắng.

Cự thú trước người bọn họ dài chừng hai mươi ba hai mươi bốn mét, hình thể so với bá vương long còn muốn lớn hơn rất nhiều, bốn cái chân tráng kiện giống như đại thụ trăm năm mấy người ôm không hết, cái cổ cao như tòa nhà hai tầng lâu, trên làn da thô ráp màu nâu đất có một chút đốm màu xanh biếc, lúc này đang an tĩnh mà đứng ở trước mặt mọi người, nghiêng đầu ngưng mắt nhìn bọn họ.

“Đội trưởng, làm như thế nào, phía sau cũng sắp đuổi tới!” Phong hệ võ giả hô, xa xa nổi lên một trận bụi mù, cùng với tiếng bước chân thật lớn, thường thường có đại thụ ngã xuống, chứng minh con dị thú kia đã ở không xa.

Mặc Vân Hi đảo hít vào một hơi, cố gắng bình phục tâm tình của mình, lãnh tĩnh lãnh tĩnh! Loại khủng long này cậu giống như cũng có ấn tượng, là cái gì… Đúng rồi! Là lôi long, là một loại khủng long ăn cỏ hình thể khổng lồ! Không sai, con này ăn chay!

Mặc Vân Hi ở trên vai Lăng Phong hơi thẳng người lên, “Mọi người, hãy nghe tôi nói, con này tôi biết, nó ăn cỏ, không phải loài ăn thịt! Chỉ cần chúng ta đừng kinh động nó, đi qua hẳn là không vấn đề gì!”

Nghe vậy, nhóm dị năng võ giả trên mặt đang tuyệt vọng, giật mình, “Chuyện cậu nói là sự thật? Cậu không nhận sai?!” Không phải bọn họ không tin Mặc Vân Hi, chỉ là dị thú nơi này ngay cả lính đánh thuê hàng năm sống ở dã ngoại cũng chưa thấy qua, hơn nữa nếu nghĩ sai, phỏng chừng tánh mạng liền bỏ tại đây.

“Không sai, tôi thật sự biết, là, thấy qua trong sách ảnh tư liệu sinh vật trên cổ địa cầu, là ăn cỏ không sai!” Mặc Vân Hi kiên định mà nói, loại khủng long này cũng có chỗ cậu quen thuộc, hẳn là sẽ không sai, bất quá lúc này trong lòng cậu cũng có chút thấp thỏm.

“Tôi tin Vân Hi, em ấy đối với đồ vật trên cổ địa cầu có nghiên cứu qua!” Lăng Phong lên tiếng vì Mặc Vân Hi cổ động.

Một bên Mặc Vân Thiên mày nhẹ cau lại, cảm thấy kỳ quái, hắn cũng không nhớ rõ Mặc Vân Hi có cảm thấy hứng thú đối với đồ vật gì đó trên cổ địa cầu không, bất quá… con ngươi màu băng lam đảo qua ánh mắt kiên định của Mặc Vân Hi, vẫn là không có vạch trần cậu.

“Được, nếu Vân Hi nói đã thấy qua, chúng ta liền đánh cuộc một lần, cũng không thể ở chỗ này chờ chết.” Bùi Ân cắn răng một cái, đưa ra phán đoán cuối cùng, “Toàn thể đi qua, không cần kinh động dị thú phía trước!”

Nhóm dị năng võ giả tất cả đều ngừng hô hấp, nhanh chóng mà không phát ra tiếng động mà đi qua quái vật lớn như ngọn núi nhỏ trước mặt, mà con lôi long này cũng chỉ là duỗi cổ, liếc mắt nhìn bọn họ một cái, nhưng hiển nhiên nhóm võ giả không có khiến gì làm cho nó hứng thú, chậm rì rì mà bắt đầu gặm lá non trên ngọn cây.

“Hô, thật sự là ăn chay, làm tôi sợ muốn chết!” Đi qua lôi long khổng lồ, nhóm võ giả rốt cục nhẹ nhàng thở ra, xem ra Mặc Vân Hi nói một chút cũng cũng sai, cuối cùng có thể tìm ra lối thoát.

“Rống ——” tại thời điểm nhóm võ giả vừa mới rời khỏi chỗ lôi long mấy trăm mét, bá vương long hung tàn liền truy kích tới, tựa hồ rất bất mãn với lôi long ngăn trở đường đi của mình, phát ra tiếng gầm rung trời.

Lôi long đang gặm lá cây đã triển khai tư thế công kích với vị khách không mời mà đến này, cái cổ dài vươn ra cái đuôi, thô to dùng sức mà đạp xuống mặt đất, biểu hiện ra mình không vui cùng giá trị vũ lực.

Theo âm thanh rầm rầm cái đuôi phát ra, mặt đất đều bắt đầu rung động, “Không tốt, chúng nó muốn đánh nhau, mau bỏ chạy!” Bùi Ân chỉ huy nhóm võ giả rất nhanh rút về phía sau, hai dị thú hình thể khổng lồ này, một khi đánh nhau phạm vi phá hoại khẳng định kinh người.

“Vân Hạo, cuốn lấy nó!” Mặc Vân Thiên nói xong ngưng tụ rồng nước thật lớn bay qua lôi long, thẳng đánh về phía bá vương long đang giương miệng rộng, con dị thú này tâm trả thù rất nặng, hắn phải ra tay giúp lôi long diệt trừ nó, bằng không rất khó đảm bảo nó sẽ không đuổi theo.

Rồng nước rào rào một tiếng va vào thân thể cao lớn của bá vương long, nhưng cũng không tạo cho nó thương tổn quá lớn, Mặc Vân Hạo nhanh chóng thúc giục dây leo, quấn trụ hai cái chân sau cùng cái đuôi thật lớn của bá vương long, Mặc Vân Thiên liên tục phóng ra bốn năm rồng nước, thẳng đến khi dội ướt toàn thân bá vương long.

Bá vương long nổi giận, cái đầu thật lớn duỗi ra, muốn cắn cái cổ dài của lôi long, nước trên người bắt đầu từ từ ngưng kết thành băng, mặc dù không thể hoàn toàn đem đông lạnh nó, nhưng cũng đủ trì hoãn động tác của nó.

Lôi long chân trước nâng lên, dùng sức giẫm lên bụng bá vương long, bá vương long lúc này bị băng cùng dây leo cuốn lấy, vô pháp tránh né, bị chân trước tráng kiện của lôi long đạp ngã trên mặt đất, phát ra tiếng rống giận thê lương, làm cho nhóm võ giả vẫn luôn chạy như điên ở phía trước đều run lên, lôi long dựa thế dùng chân trước mạnh mẽ hữu lực không ngừng giẫm đạp bá vương long, thật lâu trước kia nó đã không quen nhìn cái đồ chết tiệt luôn nhìn chằm chằm nó này!

Tiếng rống giận dữ từ từ yếu bớt, biểu thị sinh mệnh bá vương long sắp đi đến cuối, Mặc Vân Thiên cũng mang theo Mặc Vân Hạo nhanh chóng bắt kịp đại bộ đội, lần này không thể không nói bọn họ xem như vận khí tương đương tốt, nếu không tuyệt đối sẽ không có khả năng nhẹ nhàng thoát hiểm như vậy.

Bốn ngày sau…

“Hô, nóng quá, cẩn thận dưới chân!” Jack lau mồ hôi sắp chảy vào trong mắt, là người đầu tiên bò lên đỉnh núi.

Đây là một ngọn núi lửa, dưới chân nhóm võ giả là bụi núi lửa thật dày, chung quanh tùy ý có thể thấy được dòng suối nham thạch nóng chảy loại nhỏ, Lăng Phong đem Mặc Vân Hi từ trên vai buông xuống, chung quanh nhiệt độ cực cao, không khí tựa hồ đều lâm vào vặn vẹo, nóng đến người không thở nổi.

Một tay máy giả đặt lên đỉnh núi, bụi núi lửa cực kỳ tơi, không đợi võ giả dùng lực đã chảy xuống, “Cẩn thận!” Lăng Phong tay mắt lanh lẹ mà nào lên trước, nắm chắc cánh tay máy lạnh như băng kia, mấy viên đá núi lửa đổ rào rào xuống, võ giả ngửa đầu nhìn về phía người đang nắm cánh tay của mình, kính bảo hộ quang học che mặt không thấy rõ biểu tình.

Chính là giật mình một lát, võ giả liền mượn lực nhẹ nhàng mà nhảy lên đỉnh núi, đưa lưng về phía Lăng Phong, “Cám ơn cậu đã cứu tôi!”

“Không có việc gì, còn muốn cám ơn anh lần trước đã cứu Vân Hi!” Lăng Phong nhìn chằm chằm bóng dáng nam nhân trầm giọng nói.

“Ai? Anh không sao chứ, có phải tinh thần lực hao tổn quá lớn hay không, đến cái này cho anh.” Mặc Vân Hi chạy lên trước, đem một chai thuốc khôi phục tinh thần lực đưa tới trước mặt võ giả, “Bổ sung tinh thần lực, sẽ thoải mái chút!”

Cậu đối với võ giả lần trước vào thời khắc mấu chốt cứu mình rất cảm kích, dọc theo đường đi, người này tuy rằng chưa từng cùng bọn họ giao lưu, nhưng từ hành động đến xem, đối với việc bảo vệ mình phi thường để bụng, thường xuyên chủ động vì Lăng Phong cùng mình mở đường, bài trừ nguy hiểm, Mặc Vân Hi nghĩ người này nhất định là trong nóng ngoài lạnh.

“Cám ơn.” Võ giả tiếp nhận thuốc, liền xoay người đi.

Mặc Vân Hi hướng về phía Lăng Phong nhún nhún vai, “Thật là một người kỳ quái.”

“Đội trưởng! Mau tới! Mau nhìn bên kia!” Jacob hưng phấn mà kêu to, “Mau nhìn a! Kia có phải thánh đường hay không?”

“Cái gì? Thánh đường?!” Nhóm võ giả tất cả đều chạy tới, “A! Rốt cục đến! Là thánh đường! Nhất định là thánh đường!”

“Trời ạ, chúng ta rốt cục tìm được thánh đường!” Một người võ giả vui quá mà khóc.

Từ khi bắt đầu tiến vào đảo thử luyện, đến hiện tại ước chừng thời gian chỉ có sáu ngày, trong sáu ngày này, bọn họ đã trải qua vô số lần chiến đấu, mấy lần cùng tử thần gặp thoáng qua, đến hiện tại, đứng ở chỗ này chỉ còn lại có mười một đội viên, những võ giả khác đều là ở trên đường tao ngộ rồi bất hạnh, chết trong bụng dị thú, thi cốt vô tồn.

Mà mười một người sống đến giờ cũng đã mỏi mệt bất kham, không xong nhất chính là hai ngày gần đây, tinh thần nhóm võ giả đã từ từ tuyệt vọng, theo báo cáo nói, thử luyện lần đầu tiên, nhóm võ giả cường hóa chỉ dùng ba ngày liền tới thánh đường, mà bọn họ đã đi ước chừng sáu ngày rồi, còn chưa nhìn thấy bóng dáng thánh đường, đội viên lại một đám mà rời đi, điều này khiến tinh thần bọn họ cảm thấy áp lực.

Thánh đường cách đó không xa ở trên một bình nguyên hình tròn phía, kiến trúc màu trắng không nhiễm một hạt bụi, chung quanh là mặt cỏ xanh biếc cùng vườn hoa nở rộ, toàn bộ bình nguyên cùng thánh đường đều bị bao phủ trong một tầng phòng hộ, tại cái nơi hung hiểm như đảo thử luyện, quả thực chính là một chỗ niết bàn.

Ánh mặt trời chiếu vào trong lồng phòng hộ, làm cho chủ thể thánh đường màu trắng được bao bọc trong một tầng sáng kim sắc thần thánh, nhóm võ giả thậm chí có thể nhìn thấy, màu con bướm nhanh nhẹn khởi vũ giữa bụi hoa, chim tước ngũ sắc từ nhảy từ cành cây này đến cành cây khác, khiến nhóm võ giả thân tâm mỏi mệt lập tức trầm tĩnh lại, bên tai giống như có thể nghe được thần nhạc quanh quẩn, gọi bọn họ đi về trước.

“Rốt cục đến, thánh đường, cho dù để tôi chết ở nơi đó tôi cũng cam nguyện…”

“Đẹp quá, tôi nghe thấy tiếng thần gọi về…”

Mặc Vân Hi nhíu mày nhìn nhóm võ giả chung quanh, đều một đám vẻ mặt khác lạ hướng thánh đường dưới chân núi đi tới, ở đây trong cái loại hoàn cảnh ác lược này, chỗ này tốt đẹp không sai, nhưng không đến mức khiến người ta mê muội như vậy a?

“Phong, Phong? Anh làm sao vậy?” Mặc Vân Hi lắc lắc Lăng Phong bên cạnh, thấy Lăng Phong mặt vẫn như cũ không đổi sắc, nhất thời phát giác không đúng, không ngừng dùng tay vỗ hai má Lăng Phong, “Phong, tỉnh tỉnh! Tỉnh tỉnh!”

Lăng Phong mãnh liệt bừng tỉnh, kéo lại thần trí, hơi có chút mờ mịt nhìn về phía Mặc Vân Hi, “Anh vừa rồi làm sao vậy?”

Mặc Vân Hi có chút lo lắng mà chỉa chỉa nhóm võ giả vẻ mặt hạnh phúc chung quanh, “Giống như bọn họ a, các anh làm sao vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện