Yêu Mà
Chương 15
Buổi chiều hôm ấy mấy tiết học thì chả có gì thú vị.
Mà với mình thì trừ thể dục ra chả môn nào thú vị cả, hồi sáng thằng Cảnh nó bảo ngu si tứ chi phát triển nhiều khi cũng không sai.
Có chăng là tứ chi mình hơi ko phải triển tỉ lệ nghịch với độ thông minh thôi.
Tiết cuối cũng của ngày thứ hai là tiết toán, mới ngày đầu mà ông thầy đã nhồi cho cả đống chả vô được chữ nào (chứ mà vô được giờ đã có chuyện hay hơn kể cho anh chị em nghe dồi).
Hết tiết ra về, bé Kiều có nhét cho mình mảnh giấy, lem nhem nét phượng: “Sáng mai bác tài qua chở Kiều bé bỏng đi học nhen!”, kèm một nụ cười quyết thắng, thân ái và cử chỉ van nài rồi...đi mất.Đằng nào tí anh cũng chở cưng về, muốn nhờ thì nhờ đại còn bày đặt viết giấy, mình nghĩ thầm như vậy.
Nào ngờ dắt xe ra tới cổng thì đã thấy mẫu thân đại nhân tới đón, hóa ra có người đưa về, hèn chi cho anh tài xế dễ thương ra rìa.
Thôi mình ta, ta cứ về.Bữa tối nay mình lại ăn thịt kho nước dừa với trứng cút, đổi món rau qua bắp cải luộc thôi.
Thực đơn của mình không có nhiều món lắm tại không có thời gian, thường mình làm mấy món đơn giản mà để được lâu.
Cơm nước tắm rửa thì cũng hơn 6h tối, ráng lấy bài hồi sáng ra học lại mà chả vô được chữ nào, mình thì không có đi học thêm.
Một phần vì lười, phần còn lại vì có học cũng không vô bao nhiêu, vả lại nhà bao việc.
Phụ huynh lâu lâu cũng khuyến khích con em học cái chữ mà cũng không ép, bảo là “...học được nhiêu thì học, miễn giỏi hơn bố mày là được rồi, con hơn cha nhà mới có phúc...”.
Cơ bản là thế.Đợt rồi ổng bả về cũng có sắm cho con PC lắp internet đàng hoàng, đang buồn không có gì làm nên vào Yahoo chat.
Thời đó mấy room chat cứ gọi là tràn ngập boyvip, girlxinhhot các kiểu, vô tán chuyện cũng vui lắm.
Nghe mấy thằng cùng xóm bảo cứ lên đó cua gái là dính, toàn các em xinh tươi.
Số mình thì chắc số con rệp, xinh tươi đâu chả thấy mà toàn gặp cú có gai hoặc đồng bóng, pê đê các kiểu.
Nói ra để mọi người hiểu không phải mình kì thị đồng tính luyến ái, đơn giản là đó không phải hệ của mình và thời đó thì các cụm tự chỉ người đồng tính vẫn được dùng để...ghẹo nhau.Chat chán chê thì bật TV lên coi, hồi đó cũng có nhiều gameshow vui lắm, sau 8h tối thì có phim nhiều tập.
Mình thích nhất phim “The Lost World”, nhất là mấy cảnh...mát mẻ, hê hê.
Coi trợn mắt đến 9h thì mốc mỏ rồi, đánh răng xong tắt đèn đi ngủ, ước gì đêm nay anh mơ thấy nàng.*snore snore*Sáng sớm thức giấc, đêm qua nàng thì không mơ thấy, chỉ mơ thấy bị chó rượt sút quần.
Mình cũng méo hiểu sao bị rượt, tự nhiên bị rượt xong dậy.
Được một cái thanh niên gương mẫu, tối 9h ngủ sáng 6h là dậy, vệ sinh cá nhân, làm lẹ miếng cơm nguội rồi chuồn.
Qua nhà bé Kiều thì đã thấy em nó đợi sẵn rồi.- Đợi lâu chưa?- Lâu lắm ùi, chờ từ lúc 5 giờ dưỡi cơ.
- bữa nay chơi cái giọng uốn éo xôi xéo, dễ cưng quá đi mà.- Chi mà sớm dữ vậy?- Tại đêm nhớ bác tài không ngủ được.- Có không đó?- Có, thiệt luôn đó.- Rồi biết rồi, lên xe đi không trễ bây giờ.
- mình dửng dưng- Bữa nay không tưởng bở nữa hả?- Từ từ cũng phải khôn ra chứ sao u tối hoài được.- Nhưng mà hôm nay...Kiều nói thiệt đó...!- bé Kiều ngập ngừng e thẹn.- Thiệt hả? - nghe đến đây là thấy có mùi thơm rồi anh em ạ, giọng mình ham muốn hẳn lên.- Tát nhiên...không rồi, blêu blêu.
- bé Kiều vừa cười bỉ vừa đập thùm thụp vào lưng mình- Tôi thế tôi hứa từ nay không nghe lời đàn bà nữa.- Vậy nghe lời Kiều nghen.- Vừa bảo không nghe....- Kiều là con gái, hihihi.Đi với gái vui vẻ hạnh phúc gì không biết chỉ biết có cứng...họng là lãnh đủ.
Đi được một đoạn nữa mình hỏi:- Giáng Kiều ăn sáng chưa?- Chưa, đói lắm luôn nè, hốc hác hết luôn nè, bác tài biết chỗ nào ăn ngon thì tới luôn nhoa.- Rồi để đó bác tính luôn.Ra thẳng quán bún thịt nướng, để bé Kiều trên xe, mình vô làm một phần mang đi, may sao gặp thanh niên Cảnh.- Đậu móa thằng này, mới có một ngày mà giờ mày hốt bé Kiều của tao luôn rồi à?- Nói linh tinh gì vậy?- Em nó ngồi xe mày, mày mua một phần bún, hai đứa ăn chung, đệch, chúng bay méo phải quen nhau thì tao làm cờ hó.- Mày sủa đi con, người ta đi nhờ thôi làm thấy ghê, phần này của nó thôi.- Á à, ra thế, ra thế.
- mặt thanh niên Cảnh lúc này nhìn gian vãi nồi.Mình bơ nó rồi ra xe đi tiếp, bé Kiều ngồi quay lưng với quán nên cũng không để ý đoạn hội thoại vừa rồi.- Nè, bún thịt nướng chỗ này ngon lắm đó, Duy có ăn ở đây mấy lần.- Vậy hả, cỡ Duy mà khen thì chắc hẳn ngon lắm, hết bao nhiêu vậ?- Hết...bao nhiêu đâu, trả quả ly nước cam hôm qua đó.- Ly đó uống dở rồi, còn cái này hộp nguyên mà.
- bé Kiều phân trần.- Hả, uống dở hả, vậy...vậy là...- Vậy là gì? Bác tài nghĩ bậy bạ gì đó?Em nó chắc có vài dấu guốc trong bụng mình chứ chả chơi, đang nghỉ tới cái nụ hôn gián tiếp huyển thoại ấy.
Không biết chỗ mình kê mỏ hôm qua có phải chỗ bé Kiều nhắp môi không.- Nghĩ...nghĩ gì đâu, uống chúng vậy...!lây si-đa chết.- Có chết thì chết chung nhoa, hihihi.Vậy là người con gái nguyện sống nguyện chết cùng mình đã xuất hiện như vậy đấy các bạn ạ..
Mà với mình thì trừ thể dục ra chả môn nào thú vị cả, hồi sáng thằng Cảnh nó bảo ngu si tứ chi phát triển nhiều khi cũng không sai.
Có chăng là tứ chi mình hơi ko phải triển tỉ lệ nghịch với độ thông minh thôi.
Tiết cuối cũng của ngày thứ hai là tiết toán, mới ngày đầu mà ông thầy đã nhồi cho cả đống chả vô được chữ nào (chứ mà vô được giờ đã có chuyện hay hơn kể cho anh chị em nghe dồi).
Hết tiết ra về, bé Kiều có nhét cho mình mảnh giấy, lem nhem nét phượng: “Sáng mai bác tài qua chở Kiều bé bỏng đi học nhen!”, kèm một nụ cười quyết thắng, thân ái và cử chỉ van nài rồi...đi mất.Đằng nào tí anh cũng chở cưng về, muốn nhờ thì nhờ đại còn bày đặt viết giấy, mình nghĩ thầm như vậy.
Nào ngờ dắt xe ra tới cổng thì đã thấy mẫu thân đại nhân tới đón, hóa ra có người đưa về, hèn chi cho anh tài xế dễ thương ra rìa.
Thôi mình ta, ta cứ về.Bữa tối nay mình lại ăn thịt kho nước dừa với trứng cút, đổi món rau qua bắp cải luộc thôi.
Thực đơn của mình không có nhiều món lắm tại không có thời gian, thường mình làm mấy món đơn giản mà để được lâu.
Cơm nước tắm rửa thì cũng hơn 6h tối, ráng lấy bài hồi sáng ra học lại mà chả vô được chữ nào, mình thì không có đi học thêm.
Một phần vì lười, phần còn lại vì có học cũng không vô bao nhiêu, vả lại nhà bao việc.
Phụ huynh lâu lâu cũng khuyến khích con em học cái chữ mà cũng không ép, bảo là “...học được nhiêu thì học, miễn giỏi hơn bố mày là được rồi, con hơn cha nhà mới có phúc...”.
Cơ bản là thế.Đợt rồi ổng bả về cũng có sắm cho con PC lắp internet đàng hoàng, đang buồn không có gì làm nên vào Yahoo chat.
Thời đó mấy room chat cứ gọi là tràn ngập boyvip, girlxinhhot các kiểu, vô tán chuyện cũng vui lắm.
Nghe mấy thằng cùng xóm bảo cứ lên đó cua gái là dính, toàn các em xinh tươi.
Số mình thì chắc số con rệp, xinh tươi đâu chả thấy mà toàn gặp cú có gai hoặc đồng bóng, pê đê các kiểu.
Nói ra để mọi người hiểu không phải mình kì thị đồng tính luyến ái, đơn giản là đó không phải hệ của mình và thời đó thì các cụm tự chỉ người đồng tính vẫn được dùng để...ghẹo nhau.Chat chán chê thì bật TV lên coi, hồi đó cũng có nhiều gameshow vui lắm, sau 8h tối thì có phim nhiều tập.
Mình thích nhất phim “The Lost World”, nhất là mấy cảnh...mát mẻ, hê hê.
Coi trợn mắt đến 9h thì mốc mỏ rồi, đánh răng xong tắt đèn đi ngủ, ước gì đêm nay anh mơ thấy nàng.*snore snore*Sáng sớm thức giấc, đêm qua nàng thì không mơ thấy, chỉ mơ thấy bị chó rượt sút quần.
Mình cũng méo hiểu sao bị rượt, tự nhiên bị rượt xong dậy.
Được một cái thanh niên gương mẫu, tối 9h ngủ sáng 6h là dậy, vệ sinh cá nhân, làm lẹ miếng cơm nguội rồi chuồn.
Qua nhà bé Kiều thì đã thấy em nó đợi sẵn rồi.- Đợi lâu chưa?- Lâu lắm ùi, chờ từ lúc 5 giờ dưỡi cơ.
- bữa nay chơi cái giọng uốn éo xôi xéo, dễ cưng quá đi mà.- Chi mà sớm dữ vậy?- Tại đêm nhớ bác tài không ngủ được.- Có không đó?- Có, thiệt luôn đó.- Rồi biết rồi, lên xe đi không trễ bây giờ.
- mình dửng dưng- Bữa nay không tưởng bở nữa hả?- Từ từ cũng phải khôn ra chứ sao u tối hoài được.- Nhưng mà hôm nay...Kiều nói thiệt đó...!- bé Kiều ngập ngừng e thẹn.- Thiệt hả? - nghe đến đây là thấy có mùi thơm rồi anh em ạ, giọng mình ham muốn hẳn lên.- Tát nhiên...không rồi, blêu blêu.
- bé Kiều vừa cười bỉ vừa đập thùm thụp vào lưng mình- Tôi thế tôi hứa từ nay không nghe lời đàn bà nữa.- Vậy nghe lời Kiều nghen.- Vừa bảo không nghe....- Kiều là con gái, hihihi.Đi với gái vui vẻ hạnh phúc gì không biết chỉ biết có cứng...họng là lãnh đủ.
Đi được một đoạn nữa mình hỏi:- Giáng Kiều ăn sáng chưa?- Chưa, đói lắm luôn nè, hốc hác hết luôn nè, bác tài biết chỗ nào ăn ngon thì tới luôn nhoa.- Rồi để đó bác tính luôn.Ra thẳng quán bún thịt nướng, để bé Kiều trên xe, mình vô làm một phần mang đi, may sao gặp thanh niên Cảnh.- Đậu móa thằng này, mới có một ngày mà giờ mày hốt bé Kiều của tao luôn rồi à?- Nói linh tinh gì vậy?- Em nó ngồi xe mày, mày mua một phần bún, hai đứa ăn chung, đệch, chúng bay méo phải quen nhau thì tao làm cờ hó.- Mày sủa đi con, người ta đi nhờ thôi làm thấy ghê, phần này của nó thôi.- Á à, ra thế, ra thế.
- mặt thanh niên Cảnh lúc này nhìn gian vãi nồi.Mình bơ nó rồi ra xe đi tiếp, bé Kiều ngồi quay lưng với quán nên cũng không để ý đoạn hội thoại vừa rồi.- Nè, bún thịt nướng chỗ này ngon lắm đó, Duy có ăn ở đây mấy lần.- Vậy hả, cỡ Duy mà khen thì chắc hẳn ngon lắm, hết bao nhiêu vậ?- Hết...bao nhiêu đâu, trả quả ly nước cam hôm qua đó.- Ly đó uống dở rồi, còn cái này hộp nguyên mà.
- bé Kiều phân trần.- Hả, uống dở hả, vậy...vậy là...- Vậy là gì? Bác tài nghĩ bậy bạ gì đó?Em nó chắc có vài dấu guốc trong bụng mình chứ chả chơi, đang nghỉ tới cái nụ hôn gián tiếp huyển thoại ấy.
Không biết chỗ mình kê mỏ hôm qua có phải chỗ bé Kiều nhắp môi không.- Nghĩ...nghĩ gì đâu, uống chúng vậy...!lây si-đa chết.- Có chết thì chết chung nhoa, hihihi.Vậy là người con gái nguyện sống nguyện chết cùng mình đã xuất hiện như vậy đấy các bạn ạ..
Bình luận truyện