Chương 24-2: ngoại truyện : Song Tử
Ngày đầu tiên tôi gặp cô ấy, cô bé váy trắng thanh thoát nhìn tôi mỉm cười ngọt ngào. Cô ấy tên Song Ngư, một cái tên thật đẹp. Lúc đó tôi mới chỉ là thằng bé có suy nghĩ đơn thuần, tôi và cô bé đó chơi với nhau, thậm chí rất thân.
Ở bên cạnh cô ấy, tôi có cảm giác thân thuộc. Từ nhỏ tôi sinh ra trong một gia tộc lớn, ba mẹ ngày ngày đi công tác xa, ông bà họ hàng cũng chẳng ai quan tâm. Bạn bè? Chẳng ai thật lòng với tôi, họ chị chơi với tôi vì tôi là người thừa kế cơ mà.
Chúng tôi cùng nhau đi qua nhiều khoảnh khắc, xung quanh cô ấy cũng có rất nhiều bạn bè. Họ cũng thật quá đạc biệt đi, đều là các tiểu thư đài các mạnh mẽ, họ luôn bên cạnh Song Ngư dỗ dành, chăm sóc cô. Tôi cảm thấy mình chẳng có tư cách gì ở bên cô ấy, nhưng tôi vẫn cô bảo vệ và che chở Song Ngư.
Chúng tôi đã từng rất yêu nhau, rất thương nhau...
Nhưng tất cả chỉ còn lại hai chữ " đã từng ''
Một ngày, Thiên Bình một người bạn của cô ấy giới thiệu với chúng tôi một cô bé thật nhát, tên Mộc Linh. Lúc đầu, tôi cảm thấy cũng chẳng có gì đặc biệt do cô ta tính cách khá giống so với Song Ngư. Về sau, vị trí của cô ta trong lòng tôi một dâng lên thậm chí đã khiến tôi lú lẫn đến mức ... quên mất rằng một người vẫn luôn đứng sau lưng tôi, Song Ngư.
Tôi đã dần cảm thấy Song Ngư tồn tại trong cuộc sống của tôi là một sai lầm, trong đầu tôi đã từng có í nghĩ sẽ loại bỏ cô ấy. Lúc đấy tôi điên đến mức nào chứ!!?. Mỗi khi Mộc Linh bị thương i như rằng cô ấy cũng có mặt ở đó, tôi đã vô cùng ghê tởm cô ấy. Tôi đã nghĩ là do cô ấy làm, cùng với nhưng giọt nước mắt và lời biện minh của Mộc Linh tôi đã hoàn toàn tin tưởng. Tôi còn mù quáng đến mức chấm nhận chia sẻ cô ta với năm người bạn còn lại, nghe thật điên rồ phải không?
Đó chính là Song Ngư
Tôi chẳng thể cầu xin em tha thứ cho những lỗi lầm mà mình gây ra, tôi chỉ có thể im lặng nhìn và giúp đỡ em. Từ đó tôi đã thấy em trưởng thành hơn rất nhiều, học cách từ bỏ tôi đã khiến em trở nên nhẹ nhõm hơn. Em đã mạnh mẽ hơn rất nhiều...
Bình luận truyện