Chương 25: Xuyên...Rồi?? Chúng Ta Xuyên Không Thật Rồi!😎
" Kít!! Kít!! "
- Nhân Mã, Bảo Bình nhanh lên nào!! Cô giáo đến đón chúng ta rồi, đang đậu xe bên ngoài đấy! - Xử Nữ từ tầng hai nhìn xuống sân trước của Ký Túc Xá Zodiac, nơi có hai chiếc xe đen và trắng đang đợi ở đó.
- Các cậu ấy làm gì mà lâu dữ vậy!! - Thiên Bình cùng các sao còn lại ( Trừ Mã Bảo nhé ) bước đến chỗ Xử Nữ
- Các cậu chuẩn bị xong rồi đó à!! - Song Ngư hỏi
- Ukm, mà Kim Ngưu mang cái gì mà cái túi nó bự kinh khủng vậy!! - Song Tử nhìn về phía Kim Ngưu đang đứng xử nốt cái bánh
- Còn gì ngoài đồ ăn nữa chứ!! - Cự Giải
- Chỉ cần mang ít đồ thôi!! - Sư Tử
- Làm gì mà bây giờ mới ra vậy hả, biết tụi này chờ lâu lắm không?? - Bạch Dương khó chịu nhìn về căn phòng của anh, nơi Bảo Bình bước ra, có vẻ như anh vẫn giận cô về vụ sáng nay
- Tôi phải mang theo các thí nghiệm yêu quý của tôi với mấy thứ linh tinh nữa!! - Bảo Bình nói
- Cả Nhân Mã nữa, sao hai người giống nhau vậy, mang cái túi to hơn cả của Kim Ngưu!! - Ma Kết nhìn cái ba lô trên tay Ngựa
- Cũng ít thôi!! Súng, Cung Tên, Vài thí nghiệm, Côn, Dao,... - Nhân Mã vẫn thản nhiên đứng liệt kê các thứ trong túi cô mà cô cho là ít, nhìn cái túi to gần bằng cái người cô luôn rồi
- Cứ như đi giết người không bằng, cần gì mang nhiều vũ khí như thế chứ!! - Sứ giả hòa Bình nói
- Anh làm gì vậy?? - Mã
- Để tôi cầm cho!! - Thiên Yết
- Này!! - Cô đưa cho Yết Ca - Bây giờ tôi mới thấy được anh cũng tốt bụng phết ấy chứ!!
Lũ con trai hơi bị ngạc nhiên, bây giờ chúng nó mới biết thằng này cũng biết quan tâm giúp đỡ con nhà người ta cơ đấy. Rồi cả bọn bắt đầu xuất phát.
~~~ Tại Căn Phòng Thí Nghiệm Của Khu Căn Cứ Nước Horolips ~~~
- Oh!! Các cháu đến rồi sao?? - Ông Poppy nói
- ...
Cả lũ vẫn cứ nói linh ta linh tinh không thèm để ý lời chào đó và nhân tiện cho ông Poppy ăn bơ. Cô giáo thì đã quá quen với tính cách của chúng nó rồi.
" Tại sao 12 đứa này giải cứu đất nước được vậy trời!! " - Ông Poppy cùng cô Trần Hằng nghĩ
- Cùng đi qua cánh cổng Time Gate nào mọi người!! - Bảo Bình háo hức
- Không biết đi qua đâyd cảm giác như nào ta!! - Song Ngư bắt đầu lên cơn mơ mộng
- Nào các em, bước đêna đúng vị trí mà hôm qua cô bảo nào, xuyên qua có chuyện gì không thì coi không biết nhưng mà cứ bám lấy nhau thật chặt cho chắc nhé!!
Cô Trần Hằng nói rồi các sao đứng trước cái cánh cổng cao to kinh khủng kia. Đứa nào đứa nấy hồi hộp rồi bám tạm vào đứa nào đấy.
Ông Poppy lại bắt đầu đi khởi động cái cổng. Lại thực hiện các thao tác, ấn đủ loại nút, đủ loại khẩu lệnh, rồi lại mấy cái thứ ánh sáng gì đó hiện lên, rồi lại những tiếng kêu gì đó. Nhưng lần này nó không kêu " Tít! Tít! Tít! " mà nó kêu ảo dịu hơn. Nó kêu như nào thì khó tả lắm nên tự mà tưởng nha cả nhà!! ^^
- Ta đã khởi động xong rồi, các cháu bước vào đi!! - Ông Poppy nói
- Các em đi cẩn thận nhé. Sau 1 thời gian làm quen ở nơi đó và biết các việc mà các em cần phải làm để giải cứu thế giới là gì rồi quay về báo cáo lại nhé!! - Cô giáo nói
- Nhưng mà về kiểu gì vậy cô?? - Sư Tử hỏi
- Các em không cần lo, ở đó cũng có một cáng cổng để các em trở về đây!! - Ông Poppy vuốt râu nói
- Kinh nha, chắc ở đó công nghệ cũng tốt nhỉ mới làm được cái cánh cổng to bự chảng như vây!! - Thiên Bình
- Chúng ta đi thôi nào!! Có cái gì tò mò thì cô đến nơi đó rồi sẽ biết!! - Xử Nữ
- Vậy thì đi thôi! Chúng em chào cô và ông Poppy ạ!!
Cả lũ chào rồi cùng nắm tay nhau, nói thật nhé tình bạn của chúng nó chưa đến cái mức đây đâu, nắm áo nhau đã là tình củm lắm rồi, đòi chúng nó nắm tay á, có mà nằm mơ đi, tát hay đấm luôn cho một cái vào mặt ấy, nắm với chả năm.
Mà nhìn cái mặt bọn nó cứ như sắp đi chiến tranh thế giới mãi mãi không bao giờ trở ấy, mặt bi thương bỏ cha đi được. Lúc đang bước vào, Kim Ngưu hỏi một câu
- Chúng ta như đang ra đi tìm đường cứu nước ấy, mà hình như cũng có người cũng ra đi tìm đường cứu nước giống chúng ta ấy nhỉ, quên mất tiêu rồi!!
- Là vị Chủ Tịch Hồ Chí Minh đáng kính đấy bà!! - Bạch Dương
- Ông ấy là người nước nào nhỉ?? - Song Tử
- Nước Việt Nam đấy mày!! Nhưng tao xem cái bản đồ thế giới tao chả thấy cái nước ấy đâu?? - Thiên Bình
- Nghe nói nước ấy là một đất nước rất to. Có hình thù ảo diệu nhất thêa giới đấy!! - Cự giải
- Hình gì vậy?? - Song Ngư
- Thì là hình chữ S ấy!! Nghe thằng bạn tao nói đấy là biểu tượng của S*X đấy!! - Sư Tử ra vẻ tri thức
- Oa!! Quả là một đất nước diệu kỳ!! - Bảo Bình trầm trồ
Nhìn thấy cảnh tượng ấy chị Xử và anh Kết cho mỗi đứa một cái đá đau điếng:
- Sao mấy người có cái trí tưởng tượng phong phú thế hả?? Thật là một sự sỉ nhục của một ngành giáo dục!! - Xử Nữ tức giận
- Một đất nước văn minh đàng hoàng của người ta mà lại nói như vậy!! Không nói xàm nữa, có đi nhanh lên không hả?? - Ma Kết cũng tức giận éo kém
Rồi cả bọn bước qua cánh cổng Time Gate để lại hai con người trong căn phòng thí nghiệm ấy. Lúc này hiện trước mặt các sao là một màu trắng xoá. Không nhìn thấy một cái gì đặc biệt cả.
Nhưng đặc biệt ở chỗ là, các sao nhà ta không còn đi bộ nữa. Mà thay vào đó là đang bay đấy cả nhà. Nói vậy thì hơi quá lố, chính xác 100 % hơn là đang rơi xuống mới phải.
Cứ như là đang rơi cào một cái hố sâu không đáy vậy. Cứ rơi cứ rơi xuống mà xung quanh vẫn chẳng có gì thay đổi, vẫn chỉ là một màu trắng xoá. Thử hỏi kho nào chúng nó mới chạm đất an toàn đây.
Chạm đất?? Đúng là chạm đất!! Mà khác nào chúng nó rơi với tốc độ cực kì " chậm " như thế này chắc sẽ chạm đất một cách rất ư là " nhẹ nhàng " nhỉ?? Nhưng mà chưa lo đến chuyện đấy được, còn một cái đáng để ý hơn cơ.
Nói thật, nếu không nhờ quyết định sáng suốt của Nhân Mã là mặc quần thì chắc các sao nữ sẽ mặc váy như liểu là đang đi du lịch vậy á. Mà nếu mặc váy thật thì xác định là là lộ hàng và sẽ có sáu người nào đó sẽ được đăng lên báo bởi chết vì mất quá nhiều máu ở mũi mất!! ^^
Và theo như chị Xử Nữ ra hiệu cho mọi người thì hiện nay các sao đang nhắm chặt mắt lại ( đa số là con gái và chủ yếu là những đứa sợ độ cao ) . Và chỉ có bốn thanh niên nghiêm túc là vẫn mở trố lố cái mắt ra. Nhưng đặc biệt còn có sự góp mặt của Bảo Bình. Cô hoàn toàn không sợ độ cao đâu nghen.
Làm trong giới Mafia bao nhiêu lâu nay, thực hiện bao nhiêu vụ án giết người rồi đào tẩu, còn như người nhện mặc đồ đen bay từ tầng thứ 67 của một toà nhà cao ốc vào nửa đêm. Mà nói thật, chỉ là có người đàn ông làm đêm đi qua đó thấy cái cảnh chị Bảo Bình có một pha nhảy ngoạn ngục từ trên cao như vậy nên ảo tưởng cộng thêm còn là buổi đêm nên khi nói trên ti vi bảo là giống Người Nhện đang bay làm chị Bình và Mã đang ăn cũng phải sặc mà phun hết ra vì nó quá là nực cười.
Thế nên người ta mới nói thế giới càng ngày càng hiện đại, các công nghệ càng ngày càng vip bởi vì sức tưởng tưởng của con người hiện nay càng ngày càng PRO!! Nói đúng hơn là độ cuồng dâm sinh hoang tưởng!! Không nói nhảm nữa vào truyện tiếp thôi nào!! Let'go!!
Một lúc sau, mọi người mở hết mắt ra và ngạc nhiên, biết tại vì sao không cả nhà?? Bởi vì đột nhiên, sau một lúc rơi thì các sao nhà ta đã cảm nhận một ánh hào quang vô cùng sáng chói, với nhiều loại màu sắc khác nhau. Càng ngày các sao càng đến gần thứ đó.
- Chỉ cần chúng ta qua đó thôi là đến nơi nhỉ?? - Cự Giải hỏi
- Ukm!!
Câu trả lời của sư tử vừa dứt thì cũng chính là lúc các sao xuyên qua lớp ánh sáng đó và
" Xoẹt "
Và tình hình hiên nay là các sao đã chạm đất an toàn. Mỗi người nằm 1 góc. Đầu đứa nào cũng cảm thấy choáng váng. Sau khi khá ổn định, chúng nó bắt đầu quan sát mọi thư xung quanh.
- WTF!! Chúng ta đang ở đâu thế này?? - Song Tử
- Hình như là cái thư viện thì phải á!! - Bảo Bình
Căn phòng rất rộng, xung quanh bốn bề đều là sách và thận chí
- Ôi má ơi!! Không có cửa thì ra kiểu éo nào!! - Kim Ngưu
- Chúng ta bị nhốt rồi!! - Su Tử
- Mà kia là cái cánh cổng Time Gate ở thế giới này đúng không?? Còn kia là phòng điều khiển!! - Bạch Dương chỉ vào cánh cổng to đùng trước mặt và căn phòng đằng sau nó. Cái tên này mà không nói chắc chả đứa nào để ý đâu nhỉ
- Nếu có cánh cổng ở đây thì không sai vào đâu được, đây là thế giới chúng ta cần đến!! - Ma Kết
Cả lũ đang lao nha lao nhao lên thì có một thứ thu hút sự chú ý của bọn chúng. Đột nhiên một bức tường có một cái gía sách đấy dịch chuyển lên bên trên về phía trần nhà. Căn phòng chứa được cái cánh cổng thì tất nhiên là trần nhà phải cao rồi.
Một tiếng bước chân vang lên, một bóng người bước đến. Là một người đàn ông với khuôn mặt không rõ nữa. Vì trong phòng tối nên chả nhìn thấy cái mẹ gì. Người đàn ông nở nụ cười rồi cất tiếng nói:
- Ta đã chờ các cháu lâu lắm rồi!!!
Các cháu, vậy thì cái người này đáng tuổi ông các sao rồi!! Và người này thực ra là ai?? Xen chap sau để biết thêm thông tin và chi tiết nhé!!
Chap này au làm dài hơn 2000 từ vì để tạ lỗi cho sự ra chap chậm chễ này. Các bạn nhớ CMT và VOTE cho au nhé. Chánh đọc chùa đấy nha cả nhà!!^^
Bình luận truyện