12 Nữ Thần
Chương 23: Đơm Hoa
Không còn những cuộc truy tìm, không còn những trận chiến đấu, linh thú cũng không còn kéo đến bao vây, trên màn hình chỉ còn một khung cảnh bình yên vui vẻ.
"Không biết Dương có bị thương không..." My lo lắng thở dài, màn hình chỉ hiển thị dựa theo vị trí đội trưởng của 4 đội nên trừ các vị trọng tài giám sát cuộc thi, không ai biết tình hình của Dương và Băng.
"Nhưng tại sao chị đó lại xông ra đỡ đòn thay Dương nhỉ?" Nhật thắc mắc.
"Chắc bả cắn rứt khi thấy một thằng nhỏ đừng ra lãnh đòn..." Chung đoán bừa.
"Mà không biết rớt xuống đó thằng Dương có xơ múi được gì không..." Thằng Trần đầu óc đen tối thì thầm.
"Thôi tao về ngủ đây..." Sinh vừa ngáy ngủ vừa nói.
Trong hang ngầm dưới đáy giếng, Dương ngồi xếp bằng chuyên tâm tu luyện, cơ thể đã bớt đau nhức và chân hắn đã lấy lại cảm giác. Trong một khoảng thời gian trước, Dương không hiểu vì sao công pháp Thôn Thiên Địa của hắn lại tiến bộ ngày một nhanh, qua mỗi ngày, tốc độ và phạm vi hấp thu lại tăng lên, nhưng suốt hơn một tháng nay, công pháp không còn tiến triển.
"Ư..."
Một tiếng rên khẽ truyền vào tai Dương, hắn vội quay lại thì thấy Băng đang quấn chặt mền, người nàng run rẫy vì lạnh.
"Chị sao vậy?" Dương lo lắng hỏi, nhưng Băng không trả lời, hắn thử sờ tay lên trán nàng, một cảm giác lạnh lẽo, Dương vội lấy thêm quần áo của mình đắp lên cho Băng nhưng dường như vô dụng.
Tương tự nhiều loài lưỡng cư, ếch mặt quỷ cũng có nọc độc, tuy không mạnh nhưng cũng có thể tạo ra cơn thoát nhiệt cho người đang trong tình trạng yếu ớt như Chúc Băng.
Chúc Băng vai gầy run rẫy, dần lâm vào cơn mê.
"Làm sao đây?" Dương bối rối, hắn không mang thứ gì theo để sưởi ấm, càng không dám đốt lửa vì đang ở trong một cái hang rất nhỏ. Nghĩ một hồi, Dương chợt nhớ lại một cách sưởi ấm rất "đã" mà hắn từng thấy vài lần trong phim.
Dương nói với giọng đầy bất đắc dĩ nhưng gương mặt thì cười dâm dê: "Xin lỗi chị, nhưng để cứu chị thì em buộc phải làm vậy thôi..."
Nói xong, Dương nhìn chừng xem Băng có nghe hắn nói không, nhưng nàng đã lâm vào mê man, người cứ khẽ run rẫy
Dương cởi quần áo mình ra, nằm xuống luồn tay qua cổ Băng ôm nàng vào lòng rồi kéo chăn đắp lên, lấy nhiệt từ chính cơ thể sưởi ấm cho nàng.
Ở một đoạn hang cách đó khoảng vài trăm mét có hai người bịt mặt vận quần áo đen, một người ngồi xếp bằng vận công, một người nằm ngủ.
Lát sau, người đang ngủ uể oải thức dậy vươn vai hỏi: "Tình hình hai đứa nhóc sao rồi?"
Người đang ngồi xếp bằng nói: "Linh lực cả hai vẫn đang ở cạnh nhau, linh lực một đứa đang dần khôi phục, một đứa khác thì linh lực hơi yếu, có lẽ là đứa bị trúng đòn của con ếch."
"Ừ ngươi nghỉ ngơi đi, để ta canh chừng chúng nó."
Long Chúc Băng lâm vào mê man, trong cơn sốt, đầu nàng hiện lên những đoạn ký ức...
"Mẹ ơi, có phải con còn một người chị gái tên là Diễm không?" Cô bé Băng 6 tuổi mắt tròn xoe níu váy mẹ và hỏi, khi Diễm bỏ đi, Băng chỉ là đứa bé còn nằm trên nôi.
"Đúng vậy!"
"Chị ấy đi đâu rồi mẹ?"
"Nó đã phản bội giống loài, yêu và kết hôn với con người..."
"Yêu thì có gì là sai hả mẹ?"
Một đoạn ký ức khác, khi Băng đã 16 tuổi, Diễm bị bắt giam ở Long cung, Băng thường xuyên đến thăm và tâm sự với nàng...
"Chị, không phải người ta nói phụ nữ của Long tộc có nhu cầu rất cao, chỉ có đàn ông của Long tộc mới đáp ứng nổi sao?" Băng tò mò hỏi.
"Cơ bản thì đúng là vậy..." Diễm đáp.
"Vậy sao chị lại cưới loài người?"
Diễm đỏ mặt: "Bởi vì chàng ta có sự hấp dẫn lạ kỳ... Về chuyện ấy thì dù là Long tộc chắc cũng không ai sánh bằng chàng."
"Hấp dẫn thế nào?"
"Khó nói lắm, nếu em gặp được một người như chàng thì em sẽ hiểu."
"Làm sao em tìm được?"
"Chị cũng không biết nữa... À! Có một người!"
"Là ai?"
"Con trai chị, Võ Phi Dương!"
Chúc Băng nghĩ gì đó, rồi chợt hiểu ra, liền thẹn thùng cúi mặt: "Nhưng nó là cháu ruột của em!"
Diễm cười khúc khích: "Cháu thì đã sao? Em chê con trai chị, sau này nó cưới chị, không thèm ngó đến em thì đừng hối hận đấy!"
"Chị này! Không thèm nói với chị nữa!"
Một cảnh khác, lúc này là vài ngày trước khi đoàn học viên Long tộc đến Sài thành dự thi.
Chúc Băng ngồi ngắm gương mặt mình trước gương, để cho người mẹ xinh đẹp giúp mình chải mái tóc mềm mượt.
"Con gái, đã 16 tuổi rồi sao vẫn chưa chịu tìm cho mình một chàng trai đi?"
"Con không thích... toàn những kẻ không phải nịnh nọt thì là thô kệch, không phải thô kệch thì là ngụy quân tử."
"Con gái ngốc, phụ nữ Long tộc chúng ta có nhu cầu rất cao, con lại là công chúa thì càng không nên chịu đựng, cứ tìm thử một gã, nếu không vừa ý thì lại đi tìm kẻ khác, có gì mà phải đắn đo?"
"Không! Con muốn cả đời chỉ có một bạn tình thôi!"
Không biết đã thiếp đi bao lâu, Băng đã dần hồi phục, nàng nữa mê nữa tỉnh, một cảm giác ấm áp dễ dịu lan khắp toàn thân...
Băng hé đôi mi cong vút, nhận ra mình đang nằm nép vào ngực Dương, cháu ruột nàng. Hắn đang ngủ say, Băng có thể cảm nhận được hơi thở trầm đều phả vào mái tóc.
Băng lại phát hiện ra ngực nàng nép vào người hắn, trần trụi...
Tay hắn ôm vai và eo nàng...
Một khối thịt nhỏ mềm đang áp vào bụng nàng...
Băng muốn hét lên, nhưng không còn sức để hét...
Hoặc có lẽ...
Tò mò...
Băng ngước mặt lên, nhìn vào đứa cháu trai đang say ngủ, kẻ mà chị nàng nói là đặc biệt...
Băng nhớ lại cảm giác khi tinh dịch của hắn chạm vào môi nàng, hương lan vào mũi...
"Hấp dẫn lạ kỳ..."
Lúc đó Băng đã phải đấu tranh để ngăn lưỡi mình đón nhận thứ đó, như cai một thứ gây nghiện...
Hắn ngủ rất bình yên...
Gương mặt kia, sao mà anh tuấn quá...
Hơi thở kia, sao mà dịu dàng quá...
Đôi môi kia, sao mà...
Môi Băng tê dại đi, như đang thôi thúc nàng tìm đến đôi môi ấy...
Băng ngước gương mặt xinh đẹp của mình lên...
Hôn...
Nụ hôn đầu đời...
Âm thầm và ngắn ngủi...
Nhưng say mê...
Làm Băng tò mò thử lại...
Từ từ chạm nhẹ...
Lâu hơn, say mê hơn...
Rồi vụt tắt...
Tim Băng đập thình thịch, như cô bé ăn vụng sợ mẹ mình bắt gặp...
Gò má xinh ửng hồng...
"Thử một lần nữa thôi..."
Môi hồng xinh xắn khẽ đưa lên...
Chạm...
Và bùng nổ...
Môi bắt lầy môi, trao nhau hương vị...
"A! Bị phát hiện rồi..."
Vùng vẫy ư? Nàng làm gì còn sức...
Thứ đang ép vào bụng nàng dần cứng lên, hai nụ hồng trên ngực nàng cũng vậy...
Hoàng tử đã thức tỉnh sau nụ hôn...
Và bắt đầu trả ơn công chúa...
"Uhm! Úhm!"
Nàng cố tránh môi đi, tay đẩy ngực hắn ra, vô lực...
Chân nàng giơ lên tìm cách đạp hắn, vô ích...
Tay hắn đã luồn dưới cổ, tay hắn đã vòng qua eo, kéo nàng sát lại...
Nép vào nhau...
Thân hình mảnh mai giãy giụa, chỉ càng làm tăng sự tiếp xúc...
Đôi môi hồng cố mím lại, chỉ làm tăng tính tò mò...
"Thả ta ra..." Giọng nàng yếu ớt...
"Là nàng chủ động hôn ta mà..." Hắn cười khổ...
"Ta... Uhm!"
Môi lại chặn lấy môi, lưỡi tiến vào...
Đôi hàm răng ngọc cắn chặt, nhưng chiếc lưỡi có linh lực dễ dàng xông qua, tìm bắt lấy lưỡi...
"Tên bại hoại đáng chết! Nhưng sao mà... dễ chịu quá..." Người đẹp nghĩ thầm, cảm giác mơn trớn nơi bờ môi, cảm giác quấn quýt nơi đầu lưỡi, cảm giác êm ấm khắp toàn thân và cảm giác kích thích nơi hai nụ hồng...
"Không được...
nhưng ta muốn...
hay cứ thử một lần...
thoải mái quá..."
Không chịu ảnh hưởng của chế độ phong kiến cổ hủ, nữ giới của Long tộc rất thoải mái trong vấn đề tình dục, nhưng với Băng, đây là lần đầu nàng tiếp xúc với nam giới, không tránh khỏi đấu tranh giữa tò mò và lo sợ.
Cảm giác thoải mái lan khắp toàn thân Băng, khi hai bàn tay của Dương bắt đầu vuốt ve tấm vai trần và làn eo thon của nàng, môi lưỡi hắn vẫn không ngừng chinh phục môi lưỡi nàng.
"Uhm..."
Băng rên lên vì thoải mái, môi nàng vô thức mấp máy hòa vào môi Dương, làn da mềm mại của nàng như run lên khi đôi bàn tay của đứa cháu ruột lướt đến.
Hơi thở phả vào nhau...
Hương nam tính hòa vào hương dịu dàng...
Tiếng thở, tiếng rên, tiếng nút môi hòa vào tiếng suối chảy...
"Yêu...
Ta muốn yêu...
Đứa cháu ruột trở mình nằm đè lên người ta...
Ta muốn... nhưng ta sợ..."
Môi Dương rời môi Băng, hôn lên gò má xinh xắn của nàng rồi lướt xuống liếm cái cổ thon. Một tay Dương ôm lấy quả đào bồng của dì, tuy còn non nớt nhưng rất vừa tay, tay còn lại hắn vuốt từ eo xuống đùi nàng, hưởng thụ làn da đùi mềm mịn tuyệt vời.
"Đừng... không được đâu..." Băng run run nói, ngực nàng ưỡn lên, chân co lại hứng chịu cảm giác sảng khoái khó tả.
Nếu lời nói có thể giải quyết vấn đề thì đâu có thằng nào đi tù vì tội hiếp dâm? Dương, thằng nhóc 13 tuổi mân mê quả đào của người dì 16 tuổi, hai ngón tay hắn tóm lấy nụ hồng trên đỉnh quả đào của nàng để nghịch phá so se, bàn tay đang xoa đùi nàng cũng dần tiến lên cao...
"Dừng lại!" Băng khép chặt hai đùi mình, ngăn bàn tay Dương chui vào giữa.
Tay Dương vừa vận linh lực tách đùi Băng ra, chạm vào vùng âm vật còn hơi non nớt của nàng...
"Không được! Ư..."
Cảm giác ngón tay Dương vuốt nhẹ vào khe âm vật làm Băng lạnh cả sống lưng, lúc này nàng mới phát hiện âm đ*o mình đã dần trở nên ướt át.
Dương cũng rùng mình trước cảm giác ẩm ướt, mềm mại và ấm áp lan vào đầu ngón tay, hắn bò lui xuống, hai tay tóm lấy hai cổ chân Băng dang rộng ra.
"Ngươi làm gì đấy! Buông ra!" Băng phản đối yếu ớt, người nàng hoàn toàn không có sức kháng cự.
Dương phớt lờ, tâm trí hắn hoàn toàn tập trung vào âm vật của dì ruột, một cái khe hẹp xinh xắn màu hồng tươi không một vết thâm giữa cặp đùi trắng thon như ngà ngọc.
"Của nàng đẹp quá..." Dương si mê, hắn cúi xuống gần hơn, nhắm mắt hít một hơi thật sâu, dâm hương thoang thoảng.
"Không được nhìn!" Băng đạp chân, tay với xuống đẩy đầu Dương ra, nhưng vô ích, đầu Dương cúi xuống...
Hôn lên...
"Aa..."
Dâm hương phả vào mũi, dâm vị tan vào môi, dâm âm hòa vào tai...
"Dừng lại..." Băng van lơn, khoảng khắc đôi môi của thằng cháu hôn vào âm vật mình khiến nàng run rẫy trong cơn kích thích.
Nhưng chưa đủ, Băng bắt đầu cảm thấy một thứ mềm mại và ẩm ướt liếm quanh rồi luồn lách vào âm đ*o nàng...
"A... Ta giết ngươi..." Băng quằng quại trong cảm giác kỳ diệu mà lần đầu nàng trải nghiệm, đôi chân nàng không ngừng giãy đạp làm làn da đùi mềm mịn cọ vào mặt Dương, thơm ngát...
Đây là trinh trắng đó! Đây là tươi nguyên đó!
Lưỡi Dương tham lam xâm chiếm từng ngỏ ngách nơi nó có thể với tới, gọi ra d*m thủy tan vào đầu lưỡi...
"Ư... Ưhm..." Cơn sướng khoái dần xâm chiếm Băng, nàng thôi vẫy vùng, mắt nhắm hờ đắm chìm trong cảm giác kích thích khi chiếc lưỡi nghịch ngợm của đứa cháu ruột 13 tuổi xâm chiếm âm đ*o mình.
Thêm một lúc nữa, khi miệng Dương dính đầy d*m thủy của Băng, nhễu hẳn xuống cằm, bản thân nàng đã không còn ý chống cự, thay vào đó là gương mặt xinh đẹp, đôi má ửng hồng dường như đang cười thư sướng, một nụ cười mê hồn. Băng cũng bắt đầu hẫy mông lên, thúc đẩy Dương nghịch lưỡi mạnh hơn trong âm đ*o nàng.
Cảm thấy Băng đã nhập cuộc, Dương rời môi khỏi âm vật nàng, hôn liếm vùng đùi non thơm mịn một lúc rồi bò lên dùng cái miệng dính đầy d*m thủy hôn lên môi nàng, lần này Băng không những không chống cự mà còn đáp trả mãnh liệt.
Dương vừa hôn dì ruột vừa cầm dương v*t đã cương cứng ngắt đặt trước cửa mình Băng, hắn khẽ hỏi: "Ta đút vào nhé?"
"Không được..." Băng lắc đầu.
"Sao không? Ta thấy nàng thích lắm mà?"
"Ta không có thích! A..."
Băng đang nói, Dương bất ngờ cầm dương v*t hắn cọ nhẹ đầu khấc vào âm đ*o nàng, cảm giác lần đầu âm vật mình tiếp xúc với bộ phận sinh dục của nam giới khiến nàng ngượng chín cả mặt.
"Ta bảo đừng mà..." Băng ưỡn người quằng quại, nàng nói giọng khó chịu khi Dương liên tục đem đầu khấc nóng hổi của hắn cọ lên cọ xuống âm đ*o nàng, cảm giác sao mà kích thích quá...
"Đừng làm vậy nữa..." Băng lắc đầu liên hồi.
"Vậy chứ làm sao?" Dương cười cười, hắn biết Băng đã kềm chế không nổi, bản thân hắn cũng đã rất muốn đút vào nhưng cố ý nhấn nhá trêu chọc nàng, ngoài ra còn là để dương v*t hắn được d*m thủy của nàng bôi trơn, thuận lợi cho việc tiến vào, nếu còn trinh thì cũng giúp nàng đỡ đau hơn.
"Đồ hư đốn bại hoại!" Băng yếu ớt đem hai tay đánh mấy cái lên ngực Dương rồi thẹn thùng quay mặt đi, khẽ nói: "Đút vào trong thiếp đi..."
"Được!" Dương cười khoái chí, tay cầm dương v*t to lớn khác thường của mình nhẹ nhàng nhấn sâu vào âm đ*o còn trinh nguyên của dì ruột...
"Ư... Nhẹ thôi... Đây là lần đầu của... thiếp..." Băng thẹn thùng thú nhận.
"Vậy à..." Dương thích thú cười, cảm giác dương v*t mình được ôm ấp bởi âm đ*o nhỏ nhắn khép kín của dì ruột 16 tuổi khiến Dương vô cùng sướng khoái.
Băng cũng bắt đầu cảm nhận được sự sướng khoái khi âm đ*o mình bị dương v*t của đứa cháu ruột 13 tuổi dần xâm chiếm.
Phụ nữ Long tộc có khả năng sinh dục mạnh hơn phụ nữ loài người, âm đ*o ít cảm giác đau hơn và tạo khoái cảm tốt hơn, ngay cả khi màng trinh bị phá cũng không gây đau đớn lâu và còn tạo ra cảm giác sướng khoái như khi đạt cực khoái, nhưng có ưu thì có nhược, phụ nữ Long tộc cũng có nhu cầu tình dục cao hơn hẳn loài người và khó đạt cực khoái hơn.
Khi phần đầu khấc của Dương đã tiến vào, hắn cảm giác thấy dương v*t mình bị màng trinh của dì chặn lại...
"Ta phá nhé..."
Băng không đáp, nàng lo lắng khẽ gật đầu, Dương liền dứt khoát đẩy mạnh dương v*t vào.
"Ái!" Băng hét lên trong đau đớn và sướng khoái tột độ, chỉ một cú đẩy, dương v*t của thằng cháu ruột đã phá rách màng trinh nàng.
Dương dừng lại, nhìn dì ruột hắn nằm thở mạnh vì đau và sướng.
"Nàng cảm thấy sao rồi?" Dương lo lắng hỏi.
Băng không đáp, hai tay nàng giơ lên ôm lấy đầu Dương, kéo đến gần mặt và trao cho hắn một nụ hôn cháy bỏng.
Dương thấp hơn Băng nên phải ngước đầu tới trước hết cỡ mới giữ được môi dì, đồng thời dương v*t hắn cũng bị tuột ra khỏi âm đ*o nàng, giải phóng cho dòng màu đào đỏ thắm. Tay hắn lại tìm đến đôi quả đào bồng xinh tươi của nàng để mà nghịch phá, tận hưởng cảm giác mềm mịn, đàn hồi và ấm áp...
Dâng hiến làn môi cho Dương, đến khi âm đ*o không còn cảm giác đau thốn, Băng mới nhả môi hắn ra, thẹn thùng quay mặt đi...
Nhìn vẻ mặt thẹn thùng của dì ruột, Dương không khỏi yêu thương hôn một cái lên má nàng, sau đó mới bò lui xuống đem dương v*t đặt nơi cửa mình nàng lần nữa...
"Uhm..." Không còn cảm giác đau đớn khi bị cháu ruột phá màng trinh, Băng thư sướng rên khẽ, chờ đợi được nhận lấy dương v*t của đứa cháu trai tiến vào cơ thể mình.
Rất nóng, rất nồng và rất tình...
dương v*t của Dương lần nữa được d*m thủy và máu đào bôi trơn, lách qua khe hẹp của dì ruột để mà tiến vào thực hiện quá trình xâm chiếm.
"Uhm... A..." Băng rên khẽ, cảm giác sao mà si mê quá... từng tế bào nơi âm đ*o nàng như vui mừng chào đón dương v*t của đứa cháu trai, d*m thủy như suối ngầm...
Ấm áp, ẩm ướt và mềm mại, Dương như muốn mãi mãi giữ dương v*t mình trong âm đ*o dì, để hàng ngày hàng giờ được đem tinh dịch tưới vào nơi tử cung nàng...
Đưa vào... rút ra...
"Ư... A... Thoải mái quá..." Băng rên khe khẽ, đôi mắt đẹp nhắm hờ hưởng thụ từng đợt đẩy đưa.
Gương mặt Dương cũng đầy hưởng thụ, kiếp trước hắn chỉ có mơ mới dám động đến gái 16, bước qua kiếp này không ngờ lại được phá trinh một nàng, lại còn là dì ruột của hắn.
"Nàng đẹp quá..." Dương vô thức nói khẽ, hắn nhìn gương mặt Băng với sự si mê trìu mến.
"A... Ư... A... Chàng là... tên bại hoại..." Băng vừa mắng vừa hẫy mông hòa theo nhịp tình của Dương.
"Bại hoại thế này nàng có thích không?" Dương nhấn dương v*t mạnh hơn, đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp của dì.
"Thiếp... thích..." Băng lại quay mặt đi, thẹn thùng nói khẽ.
Dương cười cười, vòng tay ôm eo Băng kéo nàng ngồi dậy, vừa hôn vừa yêu nàng trong tư thế ngồi đối diện nhau. Tư thế này giúp Dương vừa làm tình vừa có thể hôn Băng và hai tay tự do vuốt ve khắp thân thể nàng.
"Uhm... Uhm... Úhm..." Vứt bỏ ngại ngùng và lễ nghĩa, Băng hai tay ôm cổ Dương, đáp trả hắn bằng nụ hôn ngọt ngào dai dẳng. Hai chiếc lưỡi như hòa tan vào nhau, nước bọt của Băng chảy từ môi nàng xuống miệng Dương rồi chảy xuống cổ hắn, hơi thở hai người không ngừng phả vào nhau, đôi tim cùng chung nhịp đập.
Hai tay dương vuốt ve khắp tấm lưng Băng, xoa xuống đôi mông căng tròn mơn mỡn của nàng, xuýt xoa cặp đùi mịn màng, mơn trớn làn eo thon thả rồi lại nâng niu cặp ngực xinh xắn đang đàn hồi theo nhịp dục.
d*m thủy thành dòng chảy dọc xuống dương v*t của Dương.
"Uhm... Úhm... A... Á... Ái... Thoải mái quá..." Băng dần chết mê chết mệt cái cảm giác dương v*t nóng hổi của cháu trai không ngừng đâm vào rút ra khỏi âm đ*o nàng.
Hai tay Dương lại tìm xuống mông Băng, vịn lấy và ra sức tấn công mạnh hơn vào âm đ*o nàng.
"A... Á... Ai... Ái... Thoải mái chết mất..."
Dương tấn công trong nhiều phút, đến Băng ép chặt âm đ*o nàng vào dương v*t hắn và khẽ run mới chịu dừng.
Dương bắt Băng quay lưng lại, quỳ gối chống tay bò ra đất cho hắn đẩy dương v*t xâm nhập từ sau mông.
"Ái!" Băng hét lên khi Dương đem dương v*t hắn cắm phặp vào âm đ*o nàng, eo thon nàng cong xuống cho mông ưỡn cao.
Tiếng thịt và vào mông lạch bạch vang lên hòa vào tiếng suối...
"A! Á! A! Ái! Chết thiếp! A!" Băng rên như hét, người nàng bị những cú đẩy cuồng bạo của Dương đưa về phía trước, âm đ*o không ngừng co bóp nuốt rồi nhả dương v*t của thằng cháu ruột, d*m thủy tung tóe phún ra, hai bầu vú tròn đong đưa đàn hồi.
Dương càng lúc càng hăng, càng lúc càng bạo, hai tay hắn ôm eo dì ruột, liên tục rút hẳn dương v*t ra khỏi cửa mình nàng rồi lại cắm mạnh vào.
"Á! Ái! Ái! Sướng chết mất! Đừng mà! Ái!" Tiếng hét sung sướng của băng vang vọng trong vòm hang nhỏ hẹp, át cả tiếng Dương va vào mông nàng.
Dương đẩy dương v*t trong tư thế này suốt mười mấy phút, khiến Băng sướng phát điên, cả người nàng co giật trong cơn sướng khoái. Dương rút dương v*t ra làm d*m thủy nhễu dài từ âm vật xuống làn da đùi trắng mịn như nhung của Băng.
Dương đỡ Băng nằm ngửa trở lại trên tấm chăn, tóm hai chân nàng đem vắt lên hai bên vai hắn rồi kê dương v*t vào, ngọt ngào hỏi: "Ta với nàng hợp tác nhé?"
Băng tròn mắt hỏi: "Làm gì?"
"Sản xuất em bé!" Dương bật cười cắm dương v*t vào dì ruột lần nữa, như một cái máy điên cuồng đẩy đưa dương v*t ra vào âm đ*o nàng.
"A! Á! Bại hoại! Ái! Ái! Chết thiếp mất!"
"Ta cũng sướng... chết mất!" Dương vừa nói vừa thả hai chân băng ra khỏi vai, khom người xuống vừa ngắm gương mặt tuyệt sắc của Băng vừa ra sức đẩy những đợt tình cuối cùng vào âm đ*o nàng.
"Á! A! Ai! Thiếp hận chàng! Thiếp yêu chàng! Á! Ái! AAAA..."
"Ta cũng yêu nàng!"
Dương đẩy thật mạnh cú cuối, gồng mình đem tinh dịch xối xả tưới thẳng vào trong âm đ*o của người dì 16 tuổi...
Băng nằm nhắm mắt, nàng cảm nhận được dương v*t của đứa cháu trai phồng to rồi đem thứ chất dịch nhầy nhụa của hắn tưới vào âm đ*o nàng, thực hiện bước cuối của quá trình loạn luân...
Băng lại nghĩ đến cảm giác hấp dẫn kì lạ khi tinh dịch của Dương tưới lên môi nàng...
Tay khẽ nắm tay...
Băng kéo Dương lên, e thẹn kéo hắn đưa dương v*t đến trước mặt mình, môi hồng chủ động hé ra nhận lấy thứ kia vào miệng...
"Hấp dẫn lạ kỳ..."
"Không biết Dương có bị thương không..." My lo lắng thở dài, màn hình chỉ hiển thị dựa theo vị trí đội trưởng của 4 đội nên trừ các vị trọng tài giám sát cuộc thi, không ai biết tình hình của Dương và Băng.
"Nhưng tại sao chị đó lại xông ra đỡ đòn thay Dương nhỉ?" Nhật thắc mắc.
"Chắc bả cắn rứt khi thấy một thằng nhỏ đừng ra lãnh đòn..." Chung đoán bừa.
"Mà không biết rớt xuống đó thằng Dương có xơ múi được gì không..." Thằng Trần đầu óc đen tối thì thầm.
"Thôi tao về ngủ đây..." Sinh vừa ngáy ngủ vừa nói.
Trong hang ngầm dưới đáy giếng, Dương ngồi xếp bằng chuyên tâm tu luyện, cơ thể đã bớt đau nhức và chân hắn đã lấy lại cảm giác. Trong một khoảng thời gian trước, Dương không hiểu vì sao công pháp Thôn Thiên Địa của hắn lại tiến bộ ngày một nhanh, qua mỗi ngày, tốc độ và phạm vi hấp thu lại tăng lên, nhưng suốt hơn một tháng nay, công pháp không còn tiến triển.
"Ư..."
Một tiếng rên khẽ truyền vào tai Dương, hắn vội quay lại thì thấy Băng đang quấn chặt mền, người nàng run rẫy vì lạnh.
"Chị sao vậy?" Dương lo lắng hỏi, nhưng Băng không trả lời, hắn thử sờ tay lên trán nàng, một cảm giác lạnh lẽo, Dương vội lấy thêm quần áo của mình đắp lên cho Băng nhưng dường như vô dụng.
Tương tự nhiều loài lưỡng cư, ếch mặt quỷ cũng có nọc độc, tuy không mạnh nhưng cũng có thể tạo ra cơn thoát nhiệt cho người đang trong tình trạng yếu ớt như Chúc Băng.
Chúc Băng vai gầy run rẫy, dần lâm vào cơn mê.
"Làm sao đây?" Dương bối rối, hắn không mang thứ gì theo để sưởi ấm, càng không dám đốt lửa vì đang ở trong một cái hang rất nhỏ. Nghĩ một hồi, Dương chợt nhớ lại một cách sưởi ấm rất "đã" mà hắn từng thấy vài lần trong phim.
Dương nói với giọng đầy bất đắc dĩ nhưng gương mặt thì cười dâm dê: "Xin lỗi chị, nhưng để cứu chị thì em buộc phải làm vậy thôi..."
Nói xong, Dương nhìn chừng xem Băng có nghe hắn nói không, nhưng nàng đã lâm vào mê man, người cứ khẽ run rẫy
Dương cởi quần áo mình ra, nằm xuống luồn tay qua cổ Băng ôm nàng vào lòng rồi kéo chăn đắp lên, lấy nhiệt từ chính cơ thể sưởi ấm cho nàng.
Ở một đoạn hang cách đó khoảng vài trăm mét có hai người bịt mặt vận quần áo đen, một người ngồi xếp bằng vận công, một người nằm ngủ.
Lát sau, người đang ngủ uể oải thức dậy vươn vai hỏi: "Tình hình hai đứa nhóc sao rồi?"
Người đang ngồi xếp bằng nói: "Linh lực cả hai vẫn đang ở cạnh nhau, linh lực một đứa đang dần khôi phục, một đứa khác thì linh lực hơi yếu, có lẽ là đứa bị trúng đòn của con ếch."
"Ừ ngươi nghỉ ngơi đi, để ta canh chừng chúng nó."
Long Chúc Băng lâm vào mê man, trong cơn sốt, đầu nàng hiện lên những đoạn ký ức...
"Mẹ ơi, có phải con còn một người chị gái tên là Diễm không?" Cô bé Băng 6 tuổi mắt tròn xoe níu váy mẹ và hỏi, khi Diễm bỏ đi, Băng chỉ là đứa bé còn nằm trên nôi.
"Đúng vậy!"
"Chị ấy đi đâu rồi mẹ?"
"Nó đã phản bội giống loài, yêu và kết hôn với con người..."
"Yêu thì có gì là sai hả mẹ?"
Một đoạn ký ức khác, khi Băng đã 16 tuổi, Diễm bị bắt giam ở Long cung, Băng thường xuyên đến thăm và tâm sự với nàng...
"Chị, không phải người ta nói phụ nữ của Long tộc có nhu cầu rất cao, chỉ có đàn ông của Long tộc mới đáp ứng nổi sao?" Băng tò mò hỏi.
"Cơ bản thì đúng là vậy..." Diễm đáp.
"Vậy sao chị lại cưới loài người?"
Diễm đỏ mặt: "Bởi vì chàng ta có sự hấp dẫn lạ kỳ... Về chuyện ấy thì dù là Long tộc chắc cũng không ai sánh bằng chàng."
"Hấp dẫn thế nào?"
"Khó nói lắm, nếu em gặp được một người như chàng thì em sẽ hiểu."
"Làm sao em tìm được?"
"Chị cũng không biết nữa... À! Có một người!"
"Là ai?"
"Con trai chị, Võ Phi Dương!"
Chúc Băng nghĩ gì đó, rồi chợt hiểu ra, liền thẹn thùng cúi mặt: "Nhưng nó là cháu ruột của em!"
Diễm cười khúc khích: "Cháu thì đã sao? Em chê con trai chị, sau này nó cưới chị, không thèm ngó đến em thì đừng hối hận đấy!"
"Chị này! Không thèm nói với chị nữa!"
Một cảnh khác, lúc này là vài ngày trước khi đoàn học viên Long tộc đến Sài thành dự thi.
Chúc Băng ngồi ngắm gương mặt mình trước gương, để cho người mẹ xinh đẹp giúp mình chải mái tóc mềm mượt.
"Con gái, đã 16 tuổi rồi sao vẫn chưa chịu tìm cho mình một chàng trai đi?"
"Con không thích... toàn những kẻ không phải nịnh nọt thì là thô kệch, không phải thô kệch thì là ngụy quân tử."
"Con gái ngốc, phụ nữ Long tộc chúng ta có nhu cầu rất cao, con lại là công chúa thì càng không nên chịu đựng, cứ tìm thử một gã, nếu không vừa ý thì lại đi tìm kẻ khác, có gì mà phải đắn đo?"
"Không! Con muốn cả đời chỉ có một bạn tình thôi!"
Không biết đã thiếp đi bao lâu, Băng đã dần hồi phục, nàng nữa mê nữa tỉnh, một cảm giác ấm áp dễ dịu lan khắp toàn thân...
Băng hé đôi mi cong vút, nhận ra mình đang nằm nép vào ngực Dương, cháu ruột nàng. Hắn đang ngủ say, Băng có thể cảm nhận được hơi thở trầm đều phả vào mái tóc.
Băng lại phát hiện ra ngực nàng nép vào người hắn, trần trụi...
Tay hắn ôm vai và eo nàng...
Một khối thịt nhỏ mềm đang áp vào bụng nàng...
Băng muốn hét lên, nhưng không còn sức để hét...
Hoặc có lẽ...
Tò mò...
Băng ngước mặt lên, nhìn vào đứa cháu trai đang say ngủ, kẻ mà chị nàng nói là đặc biệt...
Băng nhớ lại cảm giác khi tinh dịch của hắn chạm vào môi nàng, hương lan vào mũi...
"Hấp dẫn lạ kỳ..."
Lúc đó Băng đã phải đấu tranh để ngăn lưỡi mình đón nhận thứ đó, như cai một thứ gây nghiện...
Hắn ngủ rất bình yên...
Gương mặt kia, sao mà anh tuấn quá...
Hơi thở kia, sao mà dịu dàng quá...
Đôi môi kia, sao mà...
Môi Băng tê dại đi, như đang thôi thúc nàng tìm đến đôi môi ấy...
Băng ngước gương mặt xinh đẹp của mình lên...
Hôn...
Nụ hôn đầu đời...
Âm thầm và ngắn ngủi...
Nhưng say mê...
Làm Băng tò mò thử lại...
Từ từ chạm nhẹ...
Lâu hơn, say mê hơn...
Rồi vụt tắt...
Tim Băng đập thình thịch, như cô bé ăn vụng sợ mẹ mình bắt gặp...
Gò má xinh ửng hồng...
"Thử một lần nữa thôi..."
Môi hồng xinh xắn khẽ đưa lên...
Chạm...
Và bùng nổ...
Môi bắt lầy môi, trao nhau hương vị...
"A! Bị phát hiện rồi..."
Vùng vẫy ư? Nàng làm gì còn sức...
Thứ đang ép vào bụng nàng dần cứng lên, hai nụ hồng trên ngực nàng cũng vậy...
Hoàng tử đã thức tỉnh sau nụ hôn...
Và bắt đầu trả ơn công chúa...
"Uhm! Úhm!"
Nàng cố tránh môi đi, tay đẩy ngực hắn ra, vô lực...
Chân nàng giơ lên tìm cách đạp hắn, vô ích...
Tay hắn đã luồn dưới cổ, tay hắn đã vòng qua eo, kéo nàng sát lại...
Nép vào nhau...
Thân hình mảnh mai giãy giụa, chỉ càng làm tăng sự tiếp xúc...
Đôi môi hồng cố mím lại, chỉ làm tăng tính tò mò...
"Thả ta ra..." Giọng nàng yếu ớt...
"Là nàng chủ động hôn ta mà..." Hắn cười khổ...
"Ta... Uhm!"
Môi lại chặn lấy môi, lưỡi tiến vào...
Đôi hàm răng ngọc cắn chặt, nhưng chiếc lưỡi có linh lực dễ dàng xông qua, tìm bắt lấy lưỡi...
"Tên bại hoại đáng chết! Nhưng sao mà... dễ chịu quá..." Người đẹp nghĩ thầm, cảm giác mơn trớn nơi bờ môi, cảm giác quấn quýt nơi đầu lưỡi, cảm giác êm ấm khắp toàn thân và cảm giác kích thích nơi hai nụ hồng...
"Không được...
nhưng ta muốn...
hay cứ thử một lần...
thoải mái quá..."
Không chịu ảnh hưởng của chế độ phong kiến cổ hủ, nữ giới của Long tộc rất thoải mái trong vấn đề tình dục, nhưng với Băng, đây là lần đầu nàng tiếp xúc với nam giới, không tránh khỏi đấu tranh giữa tò mò và lo sợ.
Cảm giác thoải mái lan khắp toàn thân Băng, khi hai bàn tay của Dương bắt đầu vuốt ve tấm vai trần và làn eo thon của nàng, môi lưỡi hắn vẫn không ngừng chinh phục môi lưỡi nàng.
"Uhm..."
Băng rên lên vì thoải mái, môi nàng vô thức mấp máy hòa vào môi Dương, làn da mềm mại của nàng như run lên khi đôi bàn tay của đứa cháu ruột lướt đến.
Hơi thở phả vào nhau...
Hương nam tính hòa vào hương dịu dàng...
Tiếng thở, tiếng rên, tiếng nút môi hòa vào tiếng suối chảy...
"Yêu...
Ta muốn yêu...
Đứa cháu ruột trở mình nằm đè lên người ta...
Ta muốn... nhưng ta sợ..."
Môi Dương rời môi Băng, hôn lên gò má xinh xắn của nàng rồi lướt xuống liếm cái cổ thon. Một tay Dương ôm lấy quả đào bồng của dì, tuy còn non nớt nhưng rất vừa tay, tay còn lại hắn vuốt từ eo xuống đùi nàng, hưởng thụ làn da đùi mềm mịn tuyệt vời.
"Đừng... không được đâu..." Băng run run nói, ngực nàng ưỡn lên, chân co lại hứng chịu cảm giác sảng khoái khó tả.
Nếu lời nói có thể giải quyết vấn đề thì đâu có thằng nào đi tù vì tội hiếp dâm? Dương, thằng nhóc 13 tuổi mân mê quả đào của người dì 16 tuổi, hai ngón tay hắn tóm lấy nụ hồng trên đỉnh quả đào của nàng để nghịch phá so se, bàn tay đang xoa đùi nàng cũng dần tiến lên cao...
"Dừng lại!" Băng khép chặt hai đùi mình, ngăn bàn tay Dương chui vào giữa.
Tay Dương vừa vận linh lực tách đùi Băng ra, chạm vào vùng âm vật còn hơi non nớt của nàng...
"Không được! Ư..."
Cảm giác ngón tay Dương vuốt nhẹ vào khe âm vật làm Băng lạnh cả sống lưng, lúc này nàng mới phát hiện âm đ*o mình đã dần trở nên ướt át.
Dương cũng rùng mình trước cảm giác ẩm ướt, mềm mại và ấm áp lan vào đầu ngón tay, hắn bò lui xuống, hai tay tóm lấy hai cổ chân Băng dang rộng ra.
"Ngươi làm gì đấy! Buông ra!" Băng phản đối yếu ớt, người nàng hoàn toàn không có sức kháng cự.
Dương phớt lờ, tâm trí hắn hoàn toàn tập trung vào âm vật của dì ruột, một cái khe hẹp xinh xắn màu hồng tươi không một vết thâm giữa cặp đùi trắng thon như ngà ngọc.
"Của nàng đẹp quá..." Dương si mê, hắn cúi xuống gần hơn, nhắm mắt hít một hơi thật sâu, dâm hương thoang thoảng.
"Không được nhìn!" Băng đạp chân, tay với xuống đẩy đầu Dương ra, nhưng vô ích, đầu Dương cúi xuống...
Hôn lên...
"Aa..."
Dâm hương phả vào mũi, dâm vị tan vào môi, dâm âm hòa vào tai...
"Dừng lại..." Băng van lơn, khoảng khắc đôi môi của thằng cháu hôn vào âm vật mình khiến nàng run rẫy trong cơn kích thích.
Nhưng chưa đủ, Băng bắt đầu cảm thấy một thứ mềm mại và ẩm ướt liếm quanh rồi luồn lách vào âm đ*o nàng...
"A... Ta giết ngươi..." Băng quằng quại trong cảm giác kỳ diệu mà lần đầu nàng trải nghiệm, đôi chân nàng không ngừng giãy đạp làm làn da đùi mềm mịn cọ vào mặt Dương, thơm ngát...
Đây là trinh trắng đó! Đây là tươi nguyên đó!
Lưỡi Dương tham lam xâm chiếm từng ngỏ ngách nơi nó có thể với tới, gọi ra d*m thủy tan vào đầu lưỡi...
"Ư... Ưhm..." Cơn sướng khoái dần xâm chiếm Băng, nàng thôi vẫy vùng, mắt nhắm hờ đắm chìm trong cảm giác kích thích khi chiếc lưỡi nghịch ngợm của đứa cháu ruột 13 tuổi xâm chiếm âm đ*o mình.
Thêm một lúc nữa, khi miệng Dương dính đầy d*m thủy của Băng, nhễu hẳn xuống cằm, bản thân nàng đã không còn ý chống cự, thay vào đó là gương mặt xinh đẹp, đôi má ửng hồng dường như đang cười thư sướng, một nụ cười mê hồn. Băng cũng bắt đầu hẫy mông lên, thúc đẩy Dương nghịch lưỡi mạnh hơn trong âm đ*o nàng.
Cảm thấy Băng đã nhập cuộc, Dương rời môi khỏi âm vật nàng, hôn liếm vùng đùi non thơm mịn một lúc rồi bò lên dùng cái miệng dính đầy d*m thủy hôn lên môi nàng, lần này Băng không những không chống cự mà còn đáp trả mãnh liệt.
Dương vừa hôn dì ruột vừa cầm dương v*t đã cương cứng ngắt đặt trước cửa mình Băng, hắn khẽ hỏi: "Ta đút vào nhé?"
"Không được..." Băng lắc đầu.
"Sao không? Ta thấy nàng thích lắm mà?"
"Ta không có thích! A..."
Băng đang nói, Dương bất ngờ cầm dương v*t hắn cọ nhẹ đầu khấc vào âm đ*o nàng, cảm giác lần đầu âm vật mình tiếp xúc với bộ phận sinh dục của nam giới khiến nàng ngượng chín cả mặt.
"Ta bảo đừng mà..." Băng ưỡn người quằng quại, nàng nói giọng khó chịu khi Dương liên tục đem đầu khấc nóng hổi của hắn cọ lên cọ xuống âm đ*o nàng, cảm giác sao mà kích thích quá...
"Đừng làm vậy nữa..." Băng lắc đầu liên hồi.
"Vậy chứ làm sao?" Dương cười cười, hắn biết Băng đã kềm chế không nổi, bản thân hắn cũng đã rất muốn đút vào nhưng cố ý nhấn nhá trêu chọc nàng, ngoài ra còn là để dương v*t hắn được d*m thủy của nàng bôi trơn, thuận lợi cho việc tiến vào, nếu còn trinh thì cũng giúp nàng đỡ đau hơn.
"Đồ hư đốn bại hoại!" Băng yếu ớt đem hai tay đánh mấy cái lên ngực Dương rồi thẹn thùng quay mặt đi, khẽ nói: "Đút vào trong thiếp đi..."
"Được!" Dương cười khoái chí, tay cầm dương v*t to lớn khác thường của mình nhẹ nhàng nhấn sâu vào âm đ*o còn trinh nguyên của dì ruột...
"Ư... Nhẹ thôi... Đây là lần đầu của... thiếp..." Băng thẹn thùng thú nhận.
"Vậy à..." Dương thích thú cười, cảm giác dương v*t mình được ôm ấp bởi âm đ*o nhỏ nhắn khép kín của dì ruột 16 tuổi khiến Dương vô cùng sướng khoái.
Băng cũng bắt đầu cảm nhận được sự sướng khoái khi âm đ*o mình bị dương v*t của đứa cháu ruột 13 tuổi dần xâm chiếm.
Phụ nữ Long tộc có khả năng sinh dục mạnh hơn phụ nữ loài người, âm đ*o ít cảm giác đau hơn và tạo khoái cảm tốt hơn, ngay cả khi màng trinh bị phá cũng không gây đau đớn lâu và còn tạo ra cảm giác sướng khoái như khi đạt cực khoái, nhưng có ưu thì có nhược, phụ nữ Long tộc cũng có nhu cầu tình dục cao hơn hẳn loài người và khó đạt cực khoái hơn.
Khi phần đầu khấc của Dương đã tiến vào, hắn cảm giác thấy dương v*t mình bị màng trinh của dì chặn lại...
"Ta phá nhé..."
Băng không đáp, nàng lo lắng khẽ gật đầu, Dương liền dứt khoát đẩy mạnh dương v*t vào.
"Ái!" Băng hét lên trong đau đớn và sướng khoái tột độ, chỉ một cú đẩy, dương v*t của thằng cháu ruột đã phá rách màng trinh nàng.
Dương dừng lại, nhìn dì ruột hắn nằm thở mạnh vì đau và sướng.
"Nàng cảm thấy sao rồi?" Dương lo lắng hỏi.
Băng không đáp, hai tay nàng giơ lên ôm lấy đầu Dương, kéo đến gần mặt và trao cho hắn một nụ hôn cháy bỏng.
Dương thấp hơn Băng nên phải ngước đầu tới trước hết cỡ mới giữ được môi dì, đồng thời dương v*t hắn cũng bị tuột ra khỏi âm đ*o nàng, giải phóng cho dòng màu đào đỏ thắm. Tay hắn lại tìm đến đôi quả đào bồng xinh tươi của nàng để mà nghịch phá, tận hưởng cảm giác mềm mịn, đàn hồi và ấm áp...
Dâng hiến làn môi cho Dương, đến khi âm đ*o không còn cảm giác đau thốn, Băng mới nhả môi hắn ra, thẹn thùng quay mặt đi...
Nhìn vẻ mặt thẹn thùng của dì ruột, Dương không khỏi yêu thương hôn một cái lên má nàng, sau đó mới bò lui xuống đem dương v*t đặt nơi cửa mình nàng lần nữa...
"Uhm..." Không còn cảm giác đau đớn khi bị cháu ruột phá màng trinh, Băng thư sướng rên khẽ, chờ đợi được nhận lấy dương v*t của đứa cháu trai tiến vào cơ thể mình.
Rất nóng, rất nồng và rất tình...
dương v*t của Dương lần nữa được d*m thủy và máu đào bôi trơn, lách qua khe hẹp của dì ruột để mà tiến vào thực hiện quá trình xâm chiếm.
"Uhm... A..." Băng rên khẽ, cảm giác sao mà si mê quá... từng tế bào nơi âm đ*o nàng như vui mừng chào đón dương v*t của đứa cháu trai, d*m thủy như suối ngầm...
Ấm áp, ẩm ướt và mềm mại, Dương như muốn mãi mãi giữ dương v*t mình trong âm đ*o dì, để hàng ngày hàng giờ được đem tinh dịch tưới vào nơi tử cung nàng...
Đưa vào... rút ra...
"Ư... A... Thoải mái quá..." Băng rên khe khẽ, đôi mắt đẹp nhắm hờ hưởng thụ từng đợt đẩy đưa.
Gương mặt Dương cũng đầy hưởng thụ, kiếp trước hắn chỉ có mơ mới dám động đến gái 16, bước qua kiếp này không ngờ lại được phá trinh một nàng, lại còn là dì ruột của hắn.
"Nàng đẹp quá..." Dương vô thức nói khẽ, hắn nhìn gương mặt Băng với sự si mê trìu mến.
"A... Ư... A... Chàng là... tên bại hoại..." Băng vừa mắng vừa hẫy mông hòa theo nhịp tình của Dương.
"Bại hoại thế này nàng có thích không?" Dương nhấn dương v*t mạnh hơn, đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp của dì.
"Thiếp... thích..." Băng lại quay mặt đi, thẹn thùng nói khẽ.
Dương cười cười, vòng tay ôm eo Băng kéo nàng ngồi dậy, vừa hôn vừa yêu nàng trong tư thế ngồi đối diện nhau. Tư thế này giúp Dương vừa làm tình vừa có thể hôn Băng và hai tay tự do vuốt ve khắp thân thể nàng.
"Uhm... Uhm... Úhm..." Vứt bỏ ngại ngùng và lễ nghĩa, Băng hai tay ôm cổ Dương, đáp trả hắn bằng nụ hôn ngọt ngào dai dẳng. Hai chiếc lưỡi như hòa tan vào nhau, nước bọt của Băng chảy từ môi nàng xuống miệng Dương rồi chảy xuống cổ hắn, hơi thở hai người không ngừng phả vào nhau, đôi tim cùng chung nhịp đập.
Hai tay dương vuốt ve khắp tấm lưng Băng, xoa xuống đôi mông căng tròn mơn mỡn của nàng, xuýt xoa cặp đùi mịn màng, mơn trớn làn eo thon thả rồi lại nâng niu cặp ngực xinh xắn đang đàn hồi theo nhịp dục.
d*m thủy thành dòng chảy dọc xuống dương v*t của Dương.
"Uhm... Úhm... A... Á... Ái... Thoải mái quá..." Băng dần chết mê chết mệt cái cảm giác dương v*t nóng hổi của cháu trai không ngừng đâm vào rút ra khỏi âm đ*o nàng.
Hai tay Dương lại tìm xuống mông Băng, vịn lấy và ra sức tấn công mạnh hơn vào âm đ*o nàng.
"A... Á... Ai... Ái... Thoải mái chết mất..."
Dương tấn công trong nhiều phút, đến Băng ép chặt âm đ*o nàng vào dương v*t hắn và khẽ run mới chịu dừng.
Dương bắt Băng quay lưng lại, quỳ gối chống tay bò ra đất cho hắn đẩy dương v*t xâm nhập từ sau mông.
"Ái!" Băng hét lên khi Dương đem dương v*t hắn cắm phặp vào âm đ*o nàng, eo thon nàng cong xuống cho mông ưỡn cao.
Tiếng thịt và vào mông lạch bạch vang lên hòa vào tiếng suối...
"A! Á! A! Ái! Chết thiếp! A!" Băng rên như hét, người nàng bị những cú đẩy cuồng bạo của Dương đưa về phía trước, âm đ*o không ngừng co bóp nuốt rồi nhả dương v*t của thằng cháu ruột, d*m thủy tung tóe phún ra, hai bầu vú tròn đong đưa đàn hồi.
Dương càng lúc càng hăng, càng lúc càng bạo, hai tay hắn ôm eo dì ruột, liên tục rút hẳn dương v*t ra khỏi cửa mình nàng rồi lại cắm mạnh vào.
"Á! Ái! Ái! Sướng chết mất! Đừng mà! Ái!" Tiếng hét sung sướng của băng vang vọng trong vòm hang nhỏ hẹp, át cả tiếng Dương va vào mông nàng.
Dương đẩy dương v*t trong tư thế này suốt mười mấy phút, khiến Băng sướng phát điên, cả người nàng co giật trong cơn sướng khoái. Dương rút dương v*t ra làm d*m thủy nhễu dài từ âm vật xuống làn da đùi trắng mịn như nhung của Băng.
Dương đỡ Băng nằm ngửa trở lại trên tấm chăn, tóm hai chân nàng đem vắt lên hai bên vai hắn rồi kê dương v*t vào, ngọt ngào hỏi: "Ta với nàng hợp tác nhé?"
Băng tròn mắt hỏi: "Làm gì?"
"Sản xuất em bé!" Dương bật cười cắm dương v*t vào dì ruột lần nữa, như một cái máy điên cuồng đẩy đưa dương v*t ra vào âm đ*o nàng.
"A! Á! Bại hoại! Ái! Ái! Chết thiếp mất!"
"Ta cũng sướng... chết mất!" Dương vừa nói vừa thả hai chân băng ra khỏi vai, khom người xuống vừa ngắm gương mặt tuyệt sắc của Băng vừa ra sức đẩy những đợt tình cuối cùng vào âm đ*o nàng.
"Á! A! Ai! Thiếp hận chàng! Thiếp yêu chàng! Á! Ái! AAAA..."
"Ta cũng yêu nàng!"
Dương đẩy thật mạnh cú cuối, gồng mình đem tinh dịch xối xả tưới thẳng vào trong âm đ*o của người dì 16 tuổi...
Băng nằm nhắm mắt, nàng cảm nhận được dương v*t của đứa cháu trai phồng to rồi đem thứ chất dịch nhầy nhụa của hắn tưới vào âm đ*o nàng, thực hiện bước cuối của quá trình loạn luân...
Băng lại nghĩ đến cảm giác hấp dẫn kì lạ khi tinh dịch của Dương tưới lên môi nàng...
Tay khẽ nắm tay...
Băng kéo Dương lên, e thẹn kéo hắn đưa dương v*t đến trước mặt mình, môi hồng chủ động hé ra nhận lấy thứ kia vào miệng...
"Hấp dẫn lạ kỳ..."
Bình luận truyện