[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!
Chương 181: Kéo xuống
“Gin này, em đẹp quá!” Joyce vừa khen, vừa nhẹ khéo chiếc áo sơ mi craptop của cô xuống, bật từng nút áo. “Anh này...không được, em sắp thi rồi” Gin khẽ thì thầm vào tai Joyce. “Chỉ một chút thôi mà” Giọng nói êm dịu mà trầm của anh khiến cô dường khi không thể kiềm được bản thân mình. Cô thích cảm giác này, cái cảm giác được chạm vào từng đường nét trên cơ thể.
Gin bị đè xuống giường, gương mặt đỏ ửng khi bị lộ hơn 50% bộ ngực của mình. Gin cũng không ngần ngại cởi chiếc áo sơ mi trắng mà Joyce đang mặc. Cơ thể rắn chắc đầy nam tính của anh hiện ra. Thật khó để ngăn bản thân không khỏi sờ vào những múi bụng ấy. Không phải là những múi bụng to và săn cứng như những anh chàng tập tạ, nhưng nhìn vào, chị em ta đều phải thốt lên trầm trồ mà khen.
Họ quấn quít lấy nhau, hơn nữa, từ từ. Chiếc quần giả váy của Gin cũng dần được kéo xuống. Cô mặc bộ đồ lót trông thật quyến rũ làm sao. Lướt trên cái đùi thon dài nõn nà của Gin, Joyce bắt đầu hôn lên nó. Anh có thể thấy được, Gin hoàn toàn đang bị anh làm cho mềm nhũng cả ra.
Trong lúc Gin còn đang mơn man với bàn tay rắn rỏi của Joyce, anh chợt lên tiếng “Gin này” “Vâng...?” Cô nàng đáp. “Em có nhớ lần anh kể, anh có một người em gái sống ở đây không?” “Em nhớ chứ” “Em ấy học cùng trường với em đó, và em ấy cũng biết em đó.” Joyce bắt đầu xoáy vào câu chuyện.
Gin bị đè xuống giường, gương mặt đỏ ửng khi bị lộ hơn 50% bộ ngực của mình. Gin cũng không ngần ngại cởi chiếc áo sơ mi trắng mà Joyce đang mặc. Cơ thể rắn chắc đầy nam tính của anh hiện ra. Thật khó để ngăn bản thân không khỏi sờ vào những múi bụng ấy. Không phải là những múi bụng to và săn cứng như những anh chàng tập tạ, nhưng nhìn vào, chị em ta đều phải thốt lên trầm trồ mà khen.
Họ quấn quít lấy nhau, hơn nữa, từ từ. Chiếc quần giả váy của Gin cũng dần được kéo xuống. Cô mặc bộ đồ lót trông thật quyến rũ làm sao. Lướt trên cái đùi thon dài nõn nà của Gin, Joyce bắt đầu hôn lên nó. Anh có thể thấy được, Gin hoàn toàn đang bị anh làm cho mềm nhũng cả ra.
Trong lúc Gin còn đang mơn man với bàn tay rắn rỏi của Joyce, anh chợt lên tiếng “Gin này” “Vâng...?” Cô nàng đáp. “Em có nhớ lần anh kể, anh có một người em gái sống ở đây không?” “Em nhớ chứ” “Em ấy học cùng trường với em đó, và em ấy cũng biết em đó.” Joyce bắt đầu xoáy vào câu chuyện.
Bình luận truyện