9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1056





Mạc Hân Hy xoa đầu bọn trẻ nói: “Ba đứa thật là có lòng, bố mẹ rất cảm động, mẹ nghĩ Nhị Bảo chắc chắn cũng rất cảm động, có phải không Nhị Bảo?”
Mạc Vũ Lý đứng ở phía sau cô, sau khi nhìn thấy cảnh tượng trong lòng, mắt đã đong đầy nước.

Cậu bé từng rất hâm mộ Lục Minh Húc vì có nhiều anh chị em như vậy, cho dù là ăn cơm, đi học hay là tắm rửa, đi ngủ đều có người ở bên cạnh, không khí vô cùng náo nhiệt.

Bảy năm vừa qua, rất nhiều lúc cậu bé phải ở cùng với bảo mẫu, những chuyện buồn vui đều không biết chia sẻ với ai.

Bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng cậu bé cũng đạt được ước mơ, tìm thấy bố mẹ ruột của mình.

Trong nhà bố mẹ ruột còn có nhiều anh chị em như vậy.

Ba anh em Lục Minh Húc nhìn thấy Nhị Bảo ngây người ra như vậy vội vàng đi tới kéo tay cậu bé.


Lục Minh Húc thân là anh cả, nghĩ tới những chuyện mình từng làm với em trai lại có chút áy náy.

“Chuyện đó, Nhị Bảo, hôm nay anh chính thức xin lỗi em.

Chuyện lúc trước đều là hiểu lầm thôi, lúc đó anh không biết em là em trai anh.”
Nói rồi, Lục Minh Húc làm ra vẻ người lớn, võ vỗ bả vai Mạc Vũ Lý: “Em yên tâm, sau này có anh ở đây, sẽ không có ai dám bắt nạt em”
Lục Tấn Khang ở bên cạnh thấy vậy cũng vội nói: “Anh hai, yên tâm đi, sau này anh em chúng ta đoàn kết, ở trường học không có ai dám bắt nạt chúng ta đâu, bởi vì chúng ta có chín người lận!”
Mạc Vũ Lý bị chọc cười, gật gật đầu, trong lòng vô cùng hạnh phúc.

nói: “Đúng, sau này ở trường sẽ không có ai dám bắt nạt chúng ta nữa, anh em chúng ta có tổng cộng chín người.”
Vũ Tuấn nhìn bọn họ, khuôn mặt nhỏ cũng lộ ra vẻ tươi cười: “Anh cả, trường chúng ta là để học, không phải để đánh nhau”
Lục Minh Húc liếc mắt nhìn Vũ Tuấn một cái: “Em thì hiểu cái gì, chúng ta đương nhiên sẽ không chủ động đánh nhau rồi, có điều nếu như có người bắt nạt chúng ta thì chúng ta không thể không đánh trả!”
“Em quên rồi sao lần trước ở trên sân thể dục, có một bạn bắt nạt Tư Nhã, cũng may mà chúng ta nhìn thấy”

Vũ Tuấn nhớ lại lần đó, em gái Tư Nhã bị bắt nạt, vì vậy cũng đồng tình với quan điểm của anh cả.

“Được, sau anh em chúng ta cùng nhau bảo vệ em gái”
Mấy đứa trẻ lúc mới gặp từng đánh nhau cãi nhau, lúc này biết được mình là anh chị em ruột, cứ như vậy mà trở nên thân thiết hơn ai hết.

Lục Minh Húc nhanh chóng xoay người, lấy một cái chiếc mặt nạ mặt khỉ đáng yêu từ trong ngăn kéo ra đưa cho Nhị Bảo: “Nhị Bảo, cái này cho em.

Sau này chúng ta đều là tề thiên đại thánh cùng nhau bảo vệ em gái”
Vũ Tuấn cũng lấy ra một cái mặt nạ giống y như đúc: “Cái này là lúc sáng bọn em cố tình mua ở cửa hàng đồ chơi đấy, chúng ta đều có, sau này chúng ta sẽ là tê thiên đại thánh Tôn Ngộ Không không ai dám làm gì”
Nói rồi, bốn đứa trẻ đồng loạt đeo lên những chiếc mặt nạ giống nhau như đúc.

Sau đó xếp thành một hàng đứng trước mặt Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ: “Bố, mẹ, bố mẹ có nhận ra được bọn con không?”
Mạc Hân Hi nhìn thoáng qua mấy đứa trẻ đều cao xêm xêm nhau, khẽ xoa đầu Lục Minh Húc nói: “Đại Bảo, con lại rủ các em nghịch ngợm rồi”
Lục Minh Húc chớp chớp mắt với các em sau đó mấy đứa nhỏ lại một lần nữa thay đổi vị trí.

“Bố, mẹ, bố mẹ đoán đi!”
Lần này đứa bé nói chuyện cố tình đè thấp giọng nói để Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ không nhận ra giọng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện