Chương 7: 7: Trốn Ra Ngoài
Tiểu thư...!Tiểu thư Hôm nay có thiệp mời từ phủ Đoan Vương _ Thanh Nhi chạy như sóc hổn hển chạy vào
Gì mà hấp tấp vậy.
Ta thấy từ khi ở với ta càng ngày lại không có quy củ.
Mà Đoan Vương là ai vậy?
Là vị Đoan Minh Triệt mà hôm trước người vừa chỉnh ý ạ.
Vương gia mời người đến dự sinh thần
Lại hắn ta, ta chả quan tâm.
Ngoài mỗi vẻ đẹp trai còn lại chỉ để làm cảnh.
E không biết hắn lạnh lùng ta mỗi lần ở cạnh như đang ở Bắc Cực vậy
Người toàn nói thứ lạ lùng Bắc Cực lac gì vậy
Là nơi lạnh nhất không có sự sống quanh năm chỉ có băng.
Hôm nay ta muốn đi chơi tiếp ở hoài trong phủ ta chán quá đi mất.
Nhưng Quốc sư ra lệnh không cho người ra ngoài rất nguy hiểm.
Người hay gây chuyện, người luyện võ xong chưa?
Ta nghĩ rồi ta đi chơi rồi về luyện.
Người đừng làm khổ e nữa e không đi cùng người đâu
Nếu e không đi ta tự đi một mình
Thôi được rồi e đi cùng người là được chứ gì.
Nhưng bên ngoài canh giữ nghiêm ngặt là sao trốn được.
Ta đã có cách.
Lúc ông ngoại đưa ta đi một lượt phủ ta đã thấy một cái lỗ.
Hình như la ở biệt viện của nha hoàn.
Ngưòi đúng là toàn để ý những thứ không đâu
E đừng lèo nhèo như mẹ trẻ nữa.
Đi nào.
Chỗ nha hoàn không được sạch sẽ là nơi làm việc người ở đây bẩn hết quần áo.
Hay người tìm cách khác đi ạ.
Tiểu thư người nghe e nói không
Giờ ta chui ra trước xong ta sẽ kéo e ra_ Nói xong nàng nhanh chóng chui ra ngoài
Thanh nhi đưa tay đây
Tiểu thư lỗ này bé quá người e không vừa
Người e nặng thật, từ ngày hôm nay phải bắt e giảm cân mới được
Hu Hu lần sau e không đi với người đâu.
Bẩn hết quần áo rồi, mặt lấm lem hết
được rồi.
Băng lấy khăn tay từ trong người lau cho Thanh nhi
Zô, đây không phải Thiên Băng tiểu thư sao, không ngờ lá ngọc cành vàng lại đi chui lỗ chó- Vệ Ảnh đi từ xa bước gần tới cùng với Đoan Minh Triệt
Vệ Ảnh nói thật đúng.
Tiểu thư tại sao của chính không đi mà phải chui lỗ chó thế này
Nàng vò chặt khăn tay ở đằng sau.
Như thể chỉ muốn cào nát khuôn mặt của hai người đó.
Nhưng biểu hiện mặt bên ngoài lại vẫn gượng cười trả lời :
Đã để vương gia chê cười.
Nếu không có gì tiểu nữ xin đi trước( Đúng là oan gia ngõ hẹp, chả lẽ ra khỏi cửa phảu đốt vía)
Ta không biết nếu việc này truyền đến tai Quốc sư thì sao nhỉ, Tiểu thư Thiên phủ lại chui lỗ chó để trốn ra ngoài đi chơi
Băng đứng khựng lại, khuôn mặt tức giận đến đỉnh điểm nhưng vẫn quay lại rạng rỡ:
Vậy Vương gia người như thế nào thì sẽ không nói chuyện gì ra.
Nếu trong khả năng của tiểu nữ sẽ giúp đỡ.
Ta không hiểu sao người có thể lơ chuyện này mà cứ kiếm chuyện hoài với ta vậy.
Hắn nhếch mép cười giảo hoạt:
Ta cũng không hiểu sao tiểu thư muốn giấu nó.
Điệu bộ người bị người ta uy hiếp.
Ta lại rất sảng khoái.
Chỉ cần người đến tham gia sinh thần ta.
Ta hứa sẽ không nói chuyện gì.
Vậy thì một lời đã định ta sẽ đến phủ của ngài.
Vậy giờ ta xin đi trước
...............
Nàng đi thật nhanh, như muốn càng tránh xa hắn càng xa càng tốt.
Thanh nhi em nói xem hôm nay ta vừa ra cửa gặp ngay sao chổi.
Chắc cả ngày hôm nay vận xui đấy ám ta cả ngày mất
Người đang nói ai vậy
Haizz e chả hiểu ta gì cả.
E không biết ta tức điên với hắn mất.
Người gì nhỏ mọn, gian xảo
Ngưòi nói Triệt Vương gia
Còn hắn ngoài ai nữa
E thấy vương gia mặc dù băng lãnh ít khi cười.
Nhưng từ khi người gặp tiểu thư lại cười rất nhiều.
Biết ba tiểu thư được mong làm vương phi mà vương gia chưa nhìn trúng.
E thấy vương gia có vẻ thích người rồi
E đừng làm ta sợ.
Hắn đừng thích ta là tốt nhất.
Ta mà lấy hắn về khổ chết mất.
Nếu ai thích hắn thì ta tặng lại luôn.
Mỗi lần nhìn thấy lại càng chán ghét.
Bình luận truyện