Ám Dạ Trầm Luân
Chương 16
Trong tiếng thở dốc nhiệt tình bỗng nhiên chen vào tiếng giày da thanh thúy,
hai người đồng thời ngẩn ra, xoay người, trong thanh âm trầm đục của
Lãnh Tử Diễm mang vẻ kinh ngạc bị kiềm chế.
" Phụ thân?"
" Cần ta gia nhập không?"
Đợi ở bên ngoài, nôn nóng dữ dội bình lặng lại, nhưng mở cửa, phẫn nộ vừa mới gắt gao áp chế lại ngóc đầu trở dậy!
Cái phòng y cấp cho nhi tử là muốn nó dùng để ngủ, không phải để đâu đâu cũng lưu lại tinh dịch đáng xấu hổ của nam nhân.
Thân thể dâm loạn gắt gao dây dưa cùng một chỗ, xác thịt phát ra tiếng rên rỉ hỏa nhiệt, tư thế vặn vẹo bất thường, đều làm cái dây trong đầu Lãnh Thừa Phong đứt phăng một cái.
" Cần ta gia nhập không?"
Lãnh Thừa Phong lại lặp lại, tiếng nói trầm thấp lộ ra khí tức nguy hiểm.
Lãnh Tử Diễm hoàn toàn ngây ra như phỗng, không biết phản ứng ra sao, Dã Kê nhảy dựng lên, vội vàng dùng chăn bọc lấy Lãnh Tử Diễm, không chịu yếu thế nhìn lại Lãnh Thừa Phong, lông mày nhấc cao, như thú bị xâm phạm lãnh thổ.
" Cút mẹ ngươi đồ biến thái, con trai ngươi ngươi cũng dám động, trở về soi gương đi, cũng không nhìn xem ngươi lớn bao nhiêu, hơn chúng ta gấp đôi, biến mẹ ngươi đi..."
" Câm miệng!"
Lãnh Tử Diễm một cước đạp Dã Kê xuống giường, con gà rừng chết tiệt này, phụ thân hắn là người y có thể tùy tiện mắng hay sao?
" Bảo bối..."
Dã Kê xoa xoa mông, dưới ánh mắt hận không thể giết chết y của Lãnh Thừa Phong, lại lết lên giường, nịnh hót bọc lấy Lãnh Tử Diễm.
" Bảo bối, chúng ta ra riêng đi, phụ thân ngươi thật đáng sợ!"
Lãnh Tử Diễm hừ lạnh một tiếng, hướng phụ thân nhún vai, vẻ mặt tuyệt đối không gọi là vui vẻ.
" Được, ngươi thắng, ngươi định xử lý ta thế nào?"
" Ngươi có biết bây giờ mình giống thứ gì hay không?"
" Không có gương, sao ta biết."
" Như một con điếm vô liêm sỉ!"Lời Lãnh Thừa Phong cơ hồ là từ kẽ răng lách ra. "Không!"
Y lắc lắc đầu, dưới khuôn mặt lạnh lùng là nham thạch nóng chảy hỏng mất, phá hủy hoàn toàn chút lý trí đã ít đến đáng thương của y.
" Cho dù là con điếm cũng biết xấu hổ, cho dù là con điếm cũng sẽ không cùng nam nhân trình diễn trò này tái đi tái lại trước mặt phụ thân mình!"
Sắc mặt Lãnh Tử Diễm nháy mắt trở nên xanh mét, hắn run môi nói không ra lời, hắn biết mình trong lòng phụ thân vẫn chính là hình tượng này.
Dâm tiện, sa đọa...
Đói khát, cầu tìm nam nhân...
Phụ thân cũng không phải mới biết ngày đầu, bây giờ lại chỉ trích hắn trước mặt người ngoài là có ý gì...
Cố ý làm hắn khó chịu sao? Xin lỗi, hắn trời sinh dâm loạn, bản tính khó sửa!
Trong phòng tĩnh đến khiến người ta ngạt thở, ngay cả Dã Kê cũng không dám nói nhiều, chỉ lấy một cặp mắt phẫn hận gắt gao chằm chằm nhìn Lãnh Thừa Phong.
Lãnh Tử Diễm xoay người đứng lên, nhanh chóng tìm quần áo mặc vào, lướt qua bên mình phụ thân, đi ra ngoài không quay đầu lại
" Phụ thân?"
" Cần ta gia nhập không?"
Đợi ở bên ngoài, nôn nóng dữ dội bình lặng lại, nhưng mở cửa, phẫn nộ vừa mới gắt gao áp chế lại ngóc đầu trở dậy!
Cái phòng y cấp cho nhi tử là muốn nó dùng để ngủ, không phải để đâu đâu cũng lưu lại tinh dịch đáng xấu hổ của nam nhân.
Thân thể dâm loạn gắt gao dây dưa cùng một chỗ, xác thịt phát ra tiếng rên rỉ hỏa nhiệt, tư thế vặn vẹo bất thường, đều làm cái dây trong đầu Lãnh Thừa Phong đứt phăng một cái.
" Cần ta gia nhập không?"
Lãnh Thừa Phong lại lặp lại, tiếng nói trầm thấp lộ ra khí tức nguy hiểm.
Lãnh Tử Diễm hoàn toàn ngây ra như phỗng, không biết phản ứng ra sao, Dã Kê nhảy dựng lên, vội vàng dùng chăn bọc lấy Lãnh Tử Diễm, không chịu yếu thế nhìn lại Lãnh Thừa Phong, lông mày nhấc cao, như thú bị xâm phạm lãnh thổ.
" Cút mẹ ngươi đồ biến thái, con trai ngươi ngươi cũng dám động, trở về soi gương đi, cũng không nhìn xem ngươi lớn bao nhiêu, hơn chúng ta gấp đôi, biến mẹ ngươi đi..."
" Câm miệng!"
Lãnh Tử Diễm một cước đạp Dã Kê xuống giường, con gà rừng chết tiệt này, phụ thân hắn là người y có thể tùy tiện mắng hay sao?
" Bảo bối..."
Dã Kê xoa xoa mông, dưới ánh mắt hận không thể giết chết y của Lãnh Thừa Phong, lại lết lên giường, nịnh hót bọc lấy Lãnh Tử Diễm.
" Bảo bối, chúng ta ra riêng đi, phụ thân ngươi thật đáng sợ!"
Lãnh Tử Diễm hừ lạnh một tiếng, hướng phụ thân nhún vai, vẻ mặt tuyệt đối không gọi là vui vẻ.
" Được, ngươi thắng, ngươi định xử lý ta thế nào?"
" Ngươi có biết bây giờ mình giống thứ gì hay không?"
" Không có gương, sao ta biết."
" Như một con điếm vô liêm sỉ!"Lời Lãnh Thừa Phong cơ hồ là từ kẽ răng lách ra. "Không!"
Y lắc lắc đầu, dưới khuôn mặt lạnh lùng là nham thạch nóng chảy hỏng mất, phá hủy hoàn toàn chút lý trí đã ít đến đáng thương của y.
" Cho dù là con điếm cũng biết xấu hổ, cho dù là con điếm cũng sẽ không cùng nam nhân trình diễn trò này tái đi tái lại trước mặt phụ thân mình!"
Sắc mặt Lãnh Tử Diễm nháy mắt trở nên xanh mét, hắn run môi nói không ra lời, hắn biết mình trong lòng phụ thân vẫn chính là hình tượng này.
Dâm tiện, sa đọa...
Đói khát, cầu tìm nam nhân...
Phụ thân cũng không phải mới biết ngày đầu, bây giờ lại chỉ trích hắn trước mặt người ngoài là có ý gì...
Cố ý làm hắn khó chịu sao? Xin lỗi, hắn trời sinh dâm loạn, bản tính khó sửa!
Trong phòng tĩnh đến khiến người ta ngạt thở, ngay cả Dã Kê cũng không dám nói nhiều, chỉ lấy một cặp mắt phẫn hận gắt gao chằm chằm nhìn Lãnh Thừa Phong.
Lãnh Tử Diễm xoay người đứng lên, nhanh chóng tìm quần áo mặc vào, lướt qua bên mình phụ thân, đi ra ngoài không quay đầu lại
Bình luận truyện