Âm Hôn: Ma Vương Đừng Chạm Vào Ta
Chương 53: Tặng quà cho ngươi
Cô bé thấy nó tiến lại gần mình, trên mặt lập tức đỏ một mảng, cô bé… cô bé rất thích nó.
“Là bạn sao, trùng hợp ghê.” Nó đi lên phía trước cười ha ha chào hỏi, thật ra nó căn bản không biết cô bé tên gì, phải biết là, nó đối với nữ sinh không có chút hảo cảm nào hết, theo phép tắc, nó mỉm cười với người phụ nữ xinh đẹp, “Chào dì.”
Người phụ nữ xinh đẹp hoảng hốt trong phút chốc, đứa bé này, cũng đẹp trai quá đi nha? Khí chất đẹp trai quả thật không biết làm diễn tả cho được, rốt cuộc là cha mẹ thế nào mới có thể sinh ra được một đứa bé tuấn tú đến như vậy đây? Chả trách con gái của cô ngày ngày nhắc tới.
Cô bé rõ ràng vô cùng kích động, chiếc váy công chúa trên người đều không ngừng run rẩy, hít sâu một cái, cô bé run rẩy chào hỏi, “Minh… Minh Diệm thật trùng hợp nha.” Thanh âm ngọt ngào kia giống như có thể hoà tan băng tuyết mùa đông.
Người phụ nữ xinh đẹp thấy vậy, lịch sự đi đến bên cạnh chồng, để lại không gian cho hai đứa trẻ nói chuyện, chà, nói sao đây, bọn trẻ bây giờ đều trưởng thành sớm, con gái đã thích, mà lại là một đứa bé thông minh lanh lợi còn đẹp trai nữa, nếu như thật sự có thế định được mối hôn sự này thì tốt quá chừng?
Minh Diệm ngó qua quầy nước hoa nhìn, Dior (*)? Cái đồ ngu ngốc kia không phải vẫn muốn mua một lọ nước hoa này sao? Đột nhiên, nó mỉm cười, nụ cười vô ý của nó lại làm cho tim cô bé sớm đã thầm mến nó bên cạnh đập thình thịch điên cuồng.
( (*) Dior: Nhãn hiệu Dior được thành lập ngày 16 tháng 12 năm 1946 do nhà thiết kế thời trang Christian Dior sinh tại Pháp. Dior thừa thắng tung ra thị trường những mùi nước hoa phù hợp với xu hướng thời trang, thành lập công ty nước hoa Parfums Dior và cho ra mắt dòng nước hoa đầu tiên của mình vào năm 1947 : Miss Dior theo tên người em gái của ông- Catherine. Bộ sưu tập 122 loại nước hoa của Dior có bề dày lịch sử lâu đời. Nước hoa Dior được bàn tay các nhà sản xuất nước hoa hàng đầu Edmond Roudnitska, Beatrice Piquet, Guy Robert, Paul Vacher, Pierre Bourdon, Maurice hợp tác tạo ra.)
“Bạn cùng mommy đi xem nước hoa sao?” Minh Diệm nhàn nhạt hỏi.
Cô bé vội gật đầu.
“Haizz…” Nó thở dài một tiếng.
“Minh Diệm bạn sao vậy?” Cô bé thấy nó than thở bất giác hỏi.
“Mình vẫn muốn mua một chai nước hoa Dior tặng dì mình, haizz, đáng tiếc điều kiện gia đình mình không tốt, bạn nhìn xem.” Ngón tay nó chỉ Tĩnh Nghi, sau đó lại nói: “Bạn nhìn xem, bọn mình chỉ có thể mua hàng giảm giá vào dịp cuối tuần.” Nói xong nó lại tiếp tục thở dài vài tiếng.
Cô bé thấy vậy vội nói: “Vậy mình mua tăng cho dì được không?” Mặt cô bé đầy vẻ chờ mong.
“Nhưng cái đó rất mắc…” Ánh mắt nó nhìn cô bé chằm chằm nói.
“Mình… nhà mình có tiền… chỉ cần chỉ cần Minh Diệm thích, muốn mua cái gì cũng được.” Cô bé e thẹn nói.
Ngoan ghê, bạn học của nó đều là nhà có tiền!
“Cái… cái này không tốt lắm, bỏ đi, mình chỉ tuỳ tiện nói mà thôi.” Nói xong Minh Diệm làm vẻ như muốn rời đi.
Cô bé thấy nó sắp sửa đi rồi nên quýnh quáng, nắm lấy cánh tay nó, “Có tiền, mình có tiền, nhà mình có tiền.” Cô bé kích động nói N lần có tiền.
“…?” Minh Diệm cười nhìn cô bé lại nhìn cánh tay đang bị ôm của nó, cô bé theo ánh mắt nhìn xuống, giây tiếp theo, cô lập tức buông tay ra, trên mặt cô bé lại đỏ như trái cà chua.
“Mommy, mommy” Cô bé ngọt ngào gọi người phụ nữ sang trọng.
Người phụ nữ xinh đẹp nghe thấy đi lại, cô bé liền nhao nhao đòi cô mua quà tặng cho dì của Minh Diệm, người phụ nữ xinh đẹp không nói thêm lời thứ hai liền mua chai nước hoa mắc nhất đưa cho Minh Diệm.
“Cám ơn hai ngươi” Sau khi cầm lấy đồ nó nói lời cám ơn, liền đến bên cạnh Tĩnh Nghi, “Đi, về nhà.”
Tĩnh Nghi không sao hiểu nổi nhìn nó, lại nhìn bọn họ, sau đó mỉm cười đuổi theo.
“Nè, mày với mấy người đó hồi nãy nói cái gì vậy?” Tĩnh Nghi mở cửa xe hỏi.
Minh Diệm vừa ngồi vào ghế phụ liền quăng món đồ cho cô.
“Đây là?” Tĩnh Nghi mở bao gói đồ ra xem, woa! Nước hoa Dior đó nha, mà còn, đây là loại mới nhất nữa chứ! “Mày… mày… mày sao khi không lại đi mua nước hoa vậy?” Nó không thể có nhiều tiền như vậy được?
“Ngươi từng nói qua muốn có, dù sao cũng không phải ta trả tiền” Nó nhàn nhạt trả lời.
Hả? Lần này đổi lại Tĩnh Nghi trợn tròn mắt, nó… nó cũng làm cao quá đi nha! Bất quá, món quà này cô rất thích, vui sướng tăng thêm, cô ôm lấy cánh tay nó rồi ở trên mặt nó ‘chụt’ một cái thật mạnh!
“Là bạn sao, trùng hợp ghê.” Nó đi lên phía trước cười ha ha chào hỏi, thật ra nó căn bản không biết cô bé tên gì, phải biết là, nó đối với nữ sinh không có chút hảo cảm nào hết, theo phép tắc, nó mỉm cười với người phụ nữ xinh đẹp, “Chào dì.”
Người phụ nữ xinh đẹp hoảng hốt trong phút chốc, đứa bé này, cũng đẹp trai quá đi nha? Khí chất đẹp trai quả thật không biết làm diễn tả cho được, rốt cuộc là cha mẹ thế nào mới có thể sinh ra được một đứa bé tuấn tú đến như vậy đây? Chả trách con gái của cô ngày ngày nhắc tới.
Cô bé rõ ràng vô cùng kích động, chiếc váy công chúa trên người đều không ngừng run rẩy, hít sâu một cái, cô bé run rẩy chào hỏi, “Minh… Minh Diệm thật trùng hợp nha.” Thanh âm ngọt ngào kia giống như có thể hoà tan băng tuyết mùa đông.
Người phụ nữ xinh đẹp thấy vậy, lịch sự đi đến bên cạnh chồng, để lại không gian cho hai đứa trẻ nói chuyện, chà, nói sao đây, bọn trẻ bây giờ đều trưởng thành sớm, con gái đã thích, mà lại là một đứa bé thông minh lanh lợi còn đẹp trai nữa, nếu như thật sự có thế định được mối hôn sự này thì tốt quá chừng?
Minh Diệm ngó qua quầy nước hoa nhìn, Dior (*)? Cái đồ ngu ngốc kia không phải vẫn muốn mua một lọ nước hoa này sao? Đột nhiên, nó mỉm cười, nụ cười vô ý của nó lại làm cho tim cô bé sớm đã thầm mến nó bên cạnh đập thình thịch điên cuồng.
( (*) Dior: Nhãn hiệu Dior được thành lập ngày 16 tháng 12 năm 1946 do nhà thiết kế thời trang Christian Dior sinh tại Pháp. Dior thừa thắng tung ra thị trường những mùi nước hoa phù hợp với xu hướng thời trang, thành lập công ty nước hoa Parfums Dior và cho ra mắt dòng nước hoa đầu tiên của mình vào năm 1947 : Miss Dior theo tên người em gái của ông- Catherine. Bộ sưu tập 122 loại nước hoa của Dior có bề dày lịch sử lâu đời. Nước hoa Dior được bàn tay các nhà sản xuất nước hoa hàng đầu Edmond Roudnitska, Beatrice Piquet, Guy Robert, Paul Vacher, Pierre Bourdon, Maurice hợp tác tạo ra.)
“Bạn cùng mommy đi xem nước hoa sao?” Minh Diệm nhàn nhạt hỏi.
Cô bé vội gật đầu.
“Haizz…” Nó thở dài một tiếng.
“Minh Diệm bạn sao vậy?” Cô bé thấy nó than thở bất giác hỏi.
“Mình vẫn muốn mua một chai nước hoa Dior tặng dì mình, haizz, đáng tiếc điều kiện gia đình mình không tốt, bạn nhìn xem.” Ngón tay nó chỉ Tĩnh Nghi, sau đó lại nói: “Bạn nhìn xem, bọn mình chỉ có thể mua hàng giảm giá vào dịp cuối tuần.” Nói xong nó lại tiếp tục thở dài vài tiếng.
Cô bé thấy vậy vội nói: “Vậy mình mua tăng cho dì được không?” Mặt cô bé đầy vẻ chờ mong.
“Nhưng cái đó rất mắc…” Ánh mắt nó nhìn cô bé chằm chằm nói.
“Mình… nhà mình có tiền… chỉ cần chỉ cần Minh Diệm thích, muốn mua cái gì cũng được.” Cô bé e thẹn nói.
Ngoan ghê, bạn học của nó đều là nhà có tiền!
“Cái… cái này không tốt lắm, bỏ đi, mình chỉ tuỳ tiện nói mà thôi.” Nói xong Minh Diệm làm vẻ như muốn rời đi.
Cô bé thấy nó sắp sửa đi rồi nên quýnh quáng, nắm lấy cánh tay nó, “Có tiền, mình có tiền, nhà mình có tiền.” Cô bé kích động nói N lần có tiền.
“…?” Minh Diệm cười nhìn cô bé lại nhìn cánh tay đang bị ôm của nó, cô bé theo ánh mắt nhìn xuống, giây tiếp theo, cô lập tức buông tay ra, trên mặt cô bé lại đỏ như trái cà chua.
“Mommy, mommy” Cô bé ngọt ngào gọi người phụ nữ sang trọng.
Người phụ nữ xinh đẹp nghe thấy đi lại, cô bé liền nhao nhao đòi cô mua quà tặng cho dì của Minh Diệm, người phụ nữ xinh đẹp không nói thêm lời thứ hai liền mua chai nước hoa mắc nhất đưa cho Minh Diệm.
“Cám ơn hai ngươi” Sau khi cầm lấy đồ nó nói lời cám ơn, liền đến bên cạnh Tĩnh Nghi, “Đi, về nhà.”
Tĩnh Nghi không sao hiểu nổi nhìn nó, lại nhìn bọn họ, sau đó mỉm cười đuổi theo.
“Nè, mày với mấy người đó hồi nãy nói cái gì vậy?” Tĩnh Nghi mở cửa xe hỏi.
Minh Diệm vừa ngồi vào ghế phụ liền quăng món đồ cho cô.
“Đây là?” Tĩnh Nghi mở bao gói đồ ra xem, woa! Nước hoa Dior đó nha, mà còn, đây là loại mới nhất nữa chứ! “Mày… mày… mày sao khi không lại đi mua nước hoa vậy?” Nó không thể có nhiều tiền như vậy được?
“Ngươi từng nói qua muốn có, dù sao cũng không phải ta trả tiền” Nó nhàn nhạt trả lời.
Hả? Lần này đổi lại Tĩnh Nghi trợn tròn mắt, nó… nó cũng làm cao quá đi nha! Bất quá, món quà này cô rất thích, vui sướng tăng thêm, cô ôm lấy cánh tay nó rồi ở trên mặt nó ‘chụt’ một cái thật mạnh!
Bình luận truyện