Chương 34: C34: Chap 34
Nhận được tiền thưởng nàng đi xuống hoà mình vào buổi tiệc bên dưới, lâu rồi mới có cảm giác vui vẻ như vậy. Đông Phương Triệt nhìn nàng vui đùa, làm những điệu nhảy kì hoặc, Tống Thiên Nhan sao dám làm hành động như vậy. Khúc Diệp Nghi thấy Đông Phương Triệt chăm chú, câm tức mím môi. " Triệt ca ca, như này..."
Hắn cúi đầu nhìn nữ nhân trong ngực, giọng trầm thấp nói "Không phải rất thú vị sao ? Nghi Nhi nếu thích thì cứ việc đi xuống chơi"
" Ta... " Khúc Diệp Nghi khó chịu, hỗn loạn như vậy mà hắn cũng có thể bỏ qua, Tống Thiên Nhan ngươi đừng hòng cướp Triệt ca ca của ta.
Một lúc sau Tống Thiên Nhan mệt mỏi đi đến tựa ở thành lang cang của thuyền, nơi đây tương đối khuất. Ở hiện đại sau khi quẩy xong nàng cũng hay tìm góc yên tĩnh để nghỉ ngơi.
Phía sau vang lên giọng nữ tử nhẹ nhàng " Tống Ám Vệ, ra ngươi ở đây "
Tống Thiên Nhan sởn gai ốc, quay lại nhìn nữ tử đang đi đến, thôi rồi tình tiết bắt đầu rồi, rắn độc nữ nhân ngươi tránh xa bổn đặc công ra. Bề ngoài nàng vẫn cung kính trả lời " Khúc Cô Nương không ở trong với Hoàng Thượng sao lại ra đây ?"
" Tống Ám Vệ không cần khách sáo, gọi ta một tiếng Nghi Nhi là được" Khúc Diệp Nghi hiền lành trả lời, người như vậy hỏi sao Đông Phương Triệt không muốn bảo vệ cho được, đáng tiếc Tống Thiên Nhan là ai ? Là độc giả, độc giả a. Tính tình rắn rết của ngươi ta hiểu rõ còn hơn mẫu thân ngươi nữa a.
Nàng cười khẽ đáp " Ta nào dám, Khúc cô nương cáo từ ta đi trước"
" Khoang đã. Tống Ám Vệ ta biết ngươi thích Triệt ca ca, cùng là nữ nhân ta biết ngươi không ưa ta, vì... nhưng mà ta thật sự không biết làm thế nào. Tống ám vệ cảm ơn ngươi thay ta thử độc, để đa tạ ta kính ngươi một ly rượu, coi như nể mặt ta, được không ?" Hai mắt ngập nước, nàng yếu đuối đưa ly rượu trên tay.
Tống Thiên Nhan âm thầm vỗ tay, hảo diễn, về hiện đại thì làm minh tinh điện ảnh hạng A. Nhưng bổn đặc công khi nào thì thích Đông Phương Triệt ? Nàng tránh hắn còn không hết nói gì đến thích. Còn có ly rượu đó cũng chẳng tốt lành gì, bỏ độc vô còn kính ta ?
"Ta nào dám để Khúc cô nương kính rượu. Tuy chưa phải giờ nhưng mọi người đều biết ngươi là Hoàng Hậu tương lai, ta không thể đắc tội" Nàng xua tay, Hoàng Hậu gì đó cho ngươi, để yên cho ta sống.
Khúc Diệp Nghi nghe Hoàng Hậu hơi đỏ mặt, nhưng vẫn đưa ly rượu trước mặt nàng " Nếu ngươi không uống ly này xem như ngươi còn giận ta"
" Khúc cô nương, ta sao dám giận ngươi, vậy đi ta đi trước" Tống Thiên Nhan nhấc chân lên đi, ở chung nữ tử rắn rết này không an toàn.
Nhìn thấy kế hoạch không thành Khúc Diệp Nghi vội vàng bước lên giữ tay nàng. Tống Thiên Nhan khó chịu hất ra, Khúc Diệp Nghi thuận thế la một tiếng ngã khỏi lang can còn kéo thêm cả nàng.
Hai tiếng nước vang lên, xung quanh náo nhiệt đột nhiên ngừng lại. Có người phát hiện vội la lớn " Khúc tiểu thư rơi xuống nước rồi"
Đông Phương Triệt nghe Khúc Diệp Nghi rơi xuống nước cả kinh chạy ra, vội vàng nhảy xuống.
"Hoàng Thượng không được" Lục Du kinh hãi la lên.
Tống Thiên Nhan biết bơi trồi lên trên mặt nước, mắt thấy Đông Phương Triệt nhảy xuống, ôm Khúc Diệp Nghi đang hôn mê vào lòng, hai mắt tràn ngập lo lắng. Nàng hiểu được nữ tử này là muốn cho nàng thấy trong ngàn cân treo sợi tóc Đông Phương Triệt sẽ cứu ai, để nàng đau lòng chết đây mà.
Đột nhiên bên eo bị siết chặt, nàng cũng rơi vào trong lòng ngực rắn chắc. Tống Thiên Nhan kinh ngạc ngẩng đầu nhìn góc mặt hoàn hảo " Ngươi xuống đây làm gì ?"
" Cứu nàng " Đông Phương Ảnh nhăn mày nhìn Khúc Diệp Nghi trong lòng Đông Phương Triệt, sau lại lo lắng nhìn nàng. Ba lần bảy lượt hãm hại nữ nhân của hắn, cho dù là ai Đông Phương Ảnh hắn cũng sẽ không để yên.
Tống Thiên Nhan cảm động trong lòng, miệng vẫn cứng rắn " Ta biết bơi"
" Nàng có thể bay được lên thuyền sao ?" Đông Phương Ảnh nhướng mày hỏi, tóc đen dính nước càng tăng phần quyến rũ.
Tống Thiên Nhan không tự nhiên nhìn xuống nước, đúng là nàng không thể tự bay lên thuyền cao như vậy nhưng mà leo thì cũng không tệ.
Bên trên lúc này Đông Phương Triệt đã cứu lên Khúc Diệp Nghi, nhìn hai thân ảnh còn dưới nước hắn đột nhiên thấy chướng mắt, trong lòng khó chịu đau lòng. Hắn không thể dối lòng rồi khi đấy hắn đã có ý định cứu Tống Thiên Nhan. Tại sao lại như vậy ? Người Đông Phương Triệt hắn yêu chỉ có một Khúc Diệp Nghi. Nhưng trong lòng luôn hiện lên bóng hình nữ nhân kia.
Không để ý trong góc lúc này Đông Phương Vũ đang ngồi xuống, đưa tay nếm vị rượu, đôi môi xinh đẹp nhếch lên, ngũ quan tuấn mỹ mị hoặc cười. Khúc Diệp Nghi không phải hiền thục như vẻ bề ngoài.
Lại nhìn xuống Đông Phương Ảnh cùng Tống Thiên Nhan phía dưới, hắn hừ lạnh, thật chói mắt.
Đông Phương Ảnh lúc này mới ôm nàng bay lên trên thuyền. Tống Thiên Nhan thấy hắn không thả xuống, vẫn bế nàng kiểu công chúa ho khan nói " Huynh đệ.. à không Vương Gia, thả ta xuống"
" Ướt như vậy còn ra thệ thống gì" Đông Phương Ảnh nhíu mi, mắt lạnh liếc nhìn nam tử đang chăm chú xem nàng.
Bộ đồ ám vệ thiết kế thật oái oăm, gặp nước càng thêm bó sát lộ ra ba vòng hoàn mỹ của nàng. Hắn tiếp tục nói "Hoàng Huynh, ta đưa nàng đi thay y phục. Chuyện té xuống nước ta muốn làm rõ"
Đông Phương Triệt nhìn Tống Thiên Nhan nằm trong lòng hắn, ngũ vị tạp trần. Thấp giọng nói " Hảo, Lục Chiêu điều tra cho trẫm"
" Rõ" Lục Chiêu lo lắng nhìn sang Tống Thiên Nhan, ôm quyền tuân lệnh.
Khúc Diệp Nghi lúc này đã tỉnh, mặt trắng bệch không sức sống, nếu điều tra với năng lực của Lục Chiêu có thể nàng sẽ bị lộ, không thể được. Yếu đuối cất lời "Triệt ca ca, Tống ám vệ không cố ý, là do Nghi Nhi không cẩn thận. Thật sự không có gì hết"
Nghe xong câu, Tống Thiên Nhan trong lòng Đông Phương Ảnh liền bật dậy "Này, Khúc tiểu thư ngươi lựa lời thật mà nói, không phải ngươi giả vờ té xong kéo theo ta đổ oan. Cũng may ám vệ ta đây biết bơi.."
" Đủ rồi" Đông Phương Ảnh đột nhiên lớn giọng.
Tống Thiên Nhan đưa mắt nhìn hắn " Ngươi không tin ta ? Vậy thả ta xuống"
" Ta nói không tin sao ?" Đông Phương Ảnh thầm nói vào tai nàng, sau đó lạnh lùng cất giọng " Mị, điều tra cho Bổn Vương một câu trả lời"
Nữ nhân của hắn không ai được đụng. Từ trong tối một hắn y nhân bay ra nhận lệnh. Trong mắt Đông Phương Triệt lộ vẻ kinh ngạc, Ảnh vì chuyện này đến ám vệ Mị của bản thân cũng sai đi. Tống Thiên Nhan trong lòng đệ ấy lớn như vậy.
Đông Phương Vũ cũng bất ngờ, Tống Thiên Nhan ?
Bình luận truyện