Ẩn Sát

Chương 109: Năm 1997, tuyết rơi



Bên ngoài cửa sổ là màn đêm đen kịt, trên màn hình máy vi tính những số liệu đang không ngừng nhảy loạn, bên trong căn phòng đơn giản, Phương Quốc Lâm ngồi trước máy vi tính suy tư. Trong chốc lát, cô lấy ra một chiếc máy tính xách tay ghi lại những kết quả quan sát gần đây.

Mục tiêu số 1 Cố Gia Minh: ngoại hình quái gở, lãnh đạm có thể là do những việc từng gặp lúc nhỏ nhưng những phương diện khác thì có tố chất rất cao, năng lực vận động mạnh, có thể tự học mà thành trên phương diện máy tính. Phân tích bài thi trước đây và những quan sát trong thời gian gần đây cho ra kết quả người này có tâm lý trường thành sớm, cao ngạo, ghét những người thân trong Hoàng gia, bởi vậy mặc dù có năng lực nhưng lại cố ý thi lấy điểm thấp, hành vi có xu hướng cực đoan. Hiện nay đang cùng hai thiếu nữ Diệp Linh Tĩnh và Liễu Hoài Sa ở chung, quan hệ hòa thuận, đang đi khắp nơi tìm kiếm việc làm, có khát vọng độc lập.

Nhưng mà, tuy rằng có rất nhiều hành vi nhìn như trưởng thành thế nhưng khi kích động thì lại lộ ra tất cả, trong lòng vẫn còn mang một chút ấu trĩ và cho rằng mình là trung tâm mà cao ngạo, đứng thứ nhất trong giải bóng rổ, ở công ty Internet Địch Tạp ngăn chặn sự xâm lăng của hacker nhưng thất bại nên đứng thứ hai.

... Cắn cán bút cô trừng mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhớ lại việc tên Cố Gia Minh này cùng với hai thiếu nữ ở chung làm cho cô không khỏi nhún vai một cái, trong lòng cô có chút mê hoặc lại có chút buồn cười.

Xét đến cùng thì cô cũng chỉ là một thiếu nữ mười bảy tuổi, tuy rằng khi gia nhập vào Viêm Hoàng Giác Tỉnh cô đã thấy không ít trường hợp một chồng nhiều vợ, thế nhưng bình thường đều là người nam quá mức ưu tú, không thì là nhà có quyền hoặc có tiền nên người nữ mới cùng hắn ở chung một chỗ, rất ít khi thật sự là yêu nhau, nhưng mà tình huống của ba người Cố Gia Minh đã vượt qua sự hiểu biết của cô.

Thiếu niên tên là Cố Gia Minh không hề đẹp trai, không có quyền lại không có tiền, hai cô bé bên cạnh hắn lại vô cùng xuắt sắc, cho dù là ba người vì đoạn tình nghĩa lúc còn nhỏ nên ở chung, thế nhưng khi xảy ra quan hệ thể xác mà có thể hòa hợp sống chung với nhau thì đúng là làm cho người khác cảm thấy kinh ngạc, đặc biệt là sự quan tâm lẫn nhau mà ba người biểu hiện ra, loại tình cảm đơn thuần như vậy là cho cô khi nghĩ đến cũng không khỏi ước ao, trong lòng lại có chút bận tâm, khi mà ba người tiếp xúc với xã hội thì sẽ như thế nào?

Xét đến cùng, Viêm Hoàng Giác Tỉnh cũng không phải là tổ chức xét xử đạo đức nên khi biết việc của ba người cũng không nhúng tay can thiệp, tự hỏi trong chốc lát, cô thêm một câu trong phân tích về Cố Gia Minh: khả năng có quan hệ với Hoa Tulip: không có.

Mở ra trang kế tiếp, đối tượng được ghi lại: Phó Nghiêm Kiệt kỹ thuật hacker cao siêu, thủ lĩnh của tổ chức tội phạm hacker "Siêu Nhân Giảm Béo" ở Giang Hải...

Từng lần từng lần xem xét kỹ lại những thứ này, cố gắng tìm ra một chút khả nghi từ trong đó, ngay lúc này chiếc điện thoại bàn bên cạnh đột nhiên vang lên, cô cầm điện thoại lên nói:

"Alo, a là Quốc Hoa ca ca, tạm thời chưa có kết quả gì..."

"Yên tâm đi, thầy vẫn tốt, ân, gần đây còn định đến Thánh Tâm học viện dạy học trò nữa đây... Ha ha, đương nhiên không phải là đào tạo đặc công, lần này thầy chỉ dạy võ thuật mà thôi, hơn nữa, em còn muốn thầy ở lại đây dạy em nhiều hơn..."

"A, thật ư? Nhanh như vậy đã quyết định... Tốt, ngày mai em sẽ chạy tới... Thật khó mới có thể chờ tới lúc ra tay với Bùi La Gia. Quốc Hoa ca ca, các anh phải chờ em..."

Khi hắn lái xe máy trở về cửa hàng bán hoa thì hai cô bé đã đứng đó chờ sốt cả ruột, hai người rất sợ hắn xảy ra chuyện gì đó. Bà chủ cửa hàng bán hoa cũng không để ý tới việc hắn lười biếng bỏ bê công việc nhưng khi nghe hắn kể việc mình gặp bọn xã hội đen, thì bà chủ cũng lo lắng cho Gia Minh mà liên tục nói trở về là tốt rồi.

Gia Minh lúc gặp bọn xã hội đen mặc trang phục của cửa hàng bán hoa nên có chút lo lắng bọn chúng sẽ tìm tới Hân Hân gây phiền phức, nhưng mà nghĩ đến việc có Đông Phương gia nhúng tay vào nên chắc Vĩnh Thịnh bang cũng không dám làm gì.

Ban đêm, Đông Phương Uyển gọi một quản gia lên, sau đó tập trung người lại đi cùng với Hứa Nghị Đình tới tổng bộ của Vĩnh Thịnh bang, quá trình này hắn cũng không biết rõ lắm nên hắn đành tạm quên chuyện này đi.

Lúc về tới nhà, Gia Minh nói với hai cô gái mình là anh hùng đã dùng sát khí dọa lui hai con chó lớn, kết quả là bị hai người hỏi sát khí là gì làm cho Gia Minh trừng mắt nửa ngày nhưng vẫn tìm không được cảm giác, Linh Tĩnh và Sa Sa thì cười cười đi trở lại giường, Gia Minh trực tiếp nhào tới dùng hành động của mình để biểu tình cho tới khi hai cô bé Linh Tĩnh và Sa Sa cầu xin tha thứ mới thôi. Bạn đang đọc truyện tại truyenbathu.vn - https://truyenbathu.net

Khi đến trường học, Đông Phương Uyển dường như hết hi vọng với nhân phẩm của hắn nên cũng không dây dưa nữa, mấy ngày sau, mấy tên trong CLB bóng rổ tới để chiêu mộ thành viên, Hoàng Hạo Binh tất nhiên là được mời, người còn lại trong danh sách mời chính là Cố Gia Minh.

CLB bóng rổ trong Thánh Tâm học viện rất nổi danh, người có hứng thú với bóng rổ mà được CLB chọn trúng chính là một vinh dự, nhưng mà, Gia Minh dùng lý do thời gian quý giá để từ chối, mấy tên thành viên trong CLB khuyên nhủ nhiều lần đều không có tác dụng, khi bọn họ nhờ Đông Phương Uyển thuyết phục Gia Minh thì Đông Phương Uyển tức giận từ chối.

"Hừ, hắn là đại minh tinh, tôi nói thì hắn nào thèm để ý!"

Sáng sớm vài ngày sau, Gia Minh vừa ngồi xuống thì Đông Phương Uyển đi tới, cô để một văn kiện xuống bàn của hắn.

"Tôi chỉ thay chị họ của tôi chuyển lời, hừ, chính là người đứng đầu của công ty Internet mà cậu bảo là vô dụng đó, chị ấy nói trình độ vi tính của cậu rất cao nên muốn mời cậu làm nhân viên trong công ty, có gì thì có thể cùng mọi người bàn bạc, mỗi ngày đến giúp một giờ, có thể không cần đến công ty, khi công ty xảy ra sự cố, nếu như cậu không có bài vở và bài tập, thì cậu có nghĩa vụ đi qua giúp đỡ. Bởi vì là làm thêm cho nên tiền lương không cao, một tháng một nghìn sáu trăm đồng, nếu không có máy tính thì có thể tới công ty để mượn tạm, đương nhiên cậu phải có trách nhiệm giữ gìn bảo quản, nếu như bị hư hao gì thì cậu phải bồi thường theo giá thị trường. Hừ, tôi chỉ tới để truyền lời, cậu không cần nói gì với tôi..."

"Ừ, cảm ơn."

Đối với Đông Phương Uyển, Gia Minh mặc dù không có nhiều thiện cảm, thế nhưng nếu tính kỹ thì cũng không có thành kiến quá lớn, vì không muốn người bên ngoài quá mức thân thiết với mình nên hắn mới dùng thái độ như với ngưới xa lạ để nói với cô.

Khi nghe được tiếng cảm ơn của Gia Minh, Đông Phương Uyển hơi sững sờ, sau đó nói:

"Tôi không có giúp gì cậu!"

Nàng không quay đầu lại mà trực tiếp đi khỏi, đối với câu trả lời này, Gia Minh mỉm cười lắc đầu sau đó cầm bản hợp đồng lên nhìn.

Vài ngày sau, Gia Minh trở thành một thành viên của công ty Internet sau đó hắn lấy một cái máy tính không tệ cho lắm đem về, khi có thời gian rảnh rỗi thì hắn thường đến chỉ dẫn mấy người không tính là quá mức tệ hại một chút kiến thức.

Trong lúc nhất thời, mọi người trong công ty đều đã nhìn hắn với con mắt khác, Gia Minh do đã cầm tiền lương nên cũng làm hết nghĩa vụ của mình, thỉnh thoảng hắn ở trong công ty giới thiệu cho những nhân viên một số trang web để bọn họ khi rảnh có thể lên tìm hiểu tin tức, hoặc là dùng giọng điệu khinh bỉ tấn công đám người ngu ngốc, ấu trĩ với máy tính trong mắt hắn.

ID của Gia Minh là Bạch Tuyết Công Trư, đây là ý tưởng của Linh Tĩnh va Sa Sa sau một phen thương lượng, trong thời gian ngắn, Bạch Tuyết Công Trư liền trở thành một tồn tại cường đại và thần bí trong giới tin học, tiêu chuẩn tin học của Gia Minh đã vượt trước thời đại mười năm nên sau một thời gian ngắn dạo chơi hắn đã không còn hứng thú nữa.

Sa Sa và Linh Tĩnh cũng bắt đầu học đánh máy máy tính, Linh Tĩnh hiếu học có đôi khi ở trên diễn đàn tin học tìm được vấn đề mà mình cảm thấy hứng thú liền quay qua hỏi Gia Minh, tiếp theo là tiếng giải đáp vấn đề của Gia Minh vang lên, cửu hai người cứ ngươi hỏi ta trả lời như vậy một thời gian, trên Internet dần dần truyền ra lời đồn Bạch Tuyết Công Trư là một người nữ, thế nhưng đây là việc sau này bây giờ tạm thời không cần nhắc tới.

Đầu tháng mười một, Viêm Hoàng Giác Tỉnh bắt đầu đem Bùi La gia trở thành kẻ địch, mặc dù không có chính thức tuyên chiến nhưng những người mà Bùi La Gia bố trí ở Trung Quốc đã bị mạnh mẽ thanh lý, tin tức U Ám Thiên Cầm và Viêm Hoàng Giác Tỉnh liên thủ mơ hồ được truyền ra, tuy rằng còn chưa được xác nhận.

Thế nhưng thế giới ngầm đã bắt đầu khẩn trương lên, tổng bộ của Bùi La Gia ở Nhật Bản đang phải chịu một sức ép mơ hồ, tuy rằng có chút động tĩnh, nhưng chung quy thì không có ai có can đảm khơi mào trận chiến đại quy mô trong thế giới ngầm này.

Lúc Trần Cô Hạ bình yên trở về liền chính thức trở thành huấn luyện viên võ thuật của Thánh Tâm học viện, hắn cũng đã từng nhờ Nhã Hàm đến mời Gia Minh tham gia CLB võ thuật.

Nhưng mà có việc của Lư Kiến Xuyên và Hàn Cương Thành làm cho Linh Tĩnh và Sa Sa không có bao nhiêu thiện cảm với CLB võ thuật vì vậy không cho Gia Minh đi, Gia Minh tất nhiên là không tham gia, về phần Nguyệt Trì Huân, cô tất nhiên là đi theo Gia Minh.

Thỉnh thoảng, lúc đêm khuya Gia Minh sẽ gọi cô dậy dạy cho cô một số kỹ thuật giết người, sau đó để cho cô tập luyện liên tục vài ngày cho tới khi thành thục mới thôi.

Mỗi buổi sáng trên thao trường của CLB võ thuật, bốn người bọn Gia Minh thường đến đây để luyện tập, Đường Thủ, Vịnh Xuân, Thái Cực, Bát Quái, thỉnh thoảng cũng có người của CLB võ thuật tới khiêu chiến, thế nhưng từ người đầu tiên bị Linh Tĩnh nhìn có chút yếu đuối đá bay sau đó lại bị Trần Cô Hạ xóa tên khỏi danh sách thì sự khiêu chiến hầu như đã không còn, chỉ là oán khí của đám người này càng lúc càng dày.

Đương nhiên, họ không phải có oán khí với mấy cô gái, tất cả oán khí của bọn họ đều tập trung lên người Gia Minh, nếu như ánh mắt có thể giết người, thì Gia Minh đã sớm thành một đống thịt rồi, nguồn gốc của luồng oán khí này chính là do bản thân Gia Minh, hắn đánh quyền cũng tính là đúng chuẩn thế nhưng nhìn hắn đánh quyền thì làm sao bằng nhìn người đẹp đánh tới đánh lui chứ.

Trần Cô Hạ thỉnh thoảng cũng thừa dịp bọn họ tới đây để đến nói với bóng Gia Minh mấy câu đồng thời khen ngợi động tác của Gia Minh rất có thần vận, bên này hắn cũng không quên khích lệ mấy câu lấy lệ.

Thừa dịp có cơ hội luyện võ, Gia Minh liền đem những chiêu phòng thân chí mạng dạy cho Sa Sa và Linh Tĩnh thế nhưng khi hắn dạy thì cũng không nghiêm túc như hai người, hắn biết khi họ gập phải cao thủ thật sự thì những chiêu này không thể làm được gì, chỉ là có thì vẫn hơn là không.

Trên lớp học, Nguyệt Trì Huân vẫn có thói quen đánh mất sách vở và văn phòng phẩm, mỗi khi như thế, Gia Minh liền bất đắc dĩ đưa cặp sách của mình tới, Linh Tĩnh đã trở thành lớp trưởng của lớp mình, cô thường xuyên tổ chức một số hoạt động nhỏ như là thiết kế các loại bảng báo, hội sinh viên của Đông Phương Uyển cũng thường xuyên tới đây mượn người, Linh Tĩnh là người nhiệt tình nên việc này cô sẽ không từ chối, mặc dù không có gia nhập hội sinh viên thế nhưng trên thực tế thì cô không khác gì những người đã gia nhập, vô ý thức cô và Đông Phương Uyển đã đi chung trên một con đường.

Mỗi ngày Linh Tĩnh tới Bắc Âu Huyễn Tường đàn Dương cầm hai giờ sau đó do Gia Minh đón cô trở về nhà, công việc này đối với cô mà nói vừa là công việc vừa là hứng thú, Trương Cạnh Phong vẫn bảo trì lễ phép và sự quan tâm, không hề có bất cứ hành vi vượt mức nào.

Sa Sa thì vẫn bảo trì thái độ sống vô tư như lúc trước, ở lớp học cô là chị cả của tất cả học sinh, thỉnh thoảng cô còn mang theo bọn họ đi đánh bóng chuyền, về phần Gia Minh, sau khi tan học hắn liền đi đến tiệm bán hoa phụ việc, cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua.

Trong phòng đã có thêm một số dụng cụ mới, bức tường cũng đã được trang trí nhưng vẫn chưa giống căn phòng mơ ước mà hai người đẹp của chúng ta mong ước, cách mạng chưa thành công nên ba người vẫn còn phải nỗ lực.

CLB cứu vớt thế giới tạm thời không có thu hoạch gì, bời vì phòng của cô thường xuyên bị quấy rầy nên Nhã Hàm thường tới nơi mà trường giao cho nhóm năm người tụ hội ngồi một chút, khi trời bắt đầu chuyển lạnh thì cô thường xuyên đến đây ngồi đan áo len.

Hứa Nghị Đinh vẫn trầm mặc như trước, cô vẫn bảo trì lễ phép với bốn người trong CLB như trước, do việc lần trước được Đông Phương Uyển giúp đỡ nên cô cũng đã trờ nên thân cận hơn với Đông Phương Uyển, thỉnh thoảng khi gặp nhau ở trường học thì hai người đều ngồi trò chuyện một lúc lâu, quan hệ với người anh họ Gia Minh ngược lại lại trở thành không hòa hợp.

Sa Sa thỉnh thoảng lại đoán rằng:

"Có phải cô ta là gian tế của Đông Phương Uyên phái tới không."

Thời gian dần dần chuyển qua năm chín bảy, trong một buổi sáng của tháng mười hai, Gia Minh từ trong chiếc chăn ấm áp mở mắt ra, bên ngoài cửa sổ đã trở thành một vùng tuyết trắng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện