Anh Có Quyền Tiếp Tục Yêu Thầm
Chương 9
Cũng may Cố Tuyết Hàm quả thật không có ý nói chủ đề Cố Diễn mãi, quay lại chủ đề rất nhanh, chị ấy chỉ nhận xét biểu hiện của Tề Khê từ khi nhận việc tới nay, cũng chỉ ra mấy việc nhỏ cần chú ý, cổ vũ Tề Khê tiếp tục cố gắng.
Tuy chỉ nói chuyện nửa giờ ngắn ngủi, nhưng Tề Khê bước ra khỏi văn phòng Cố Tuyết Hàm lại cảm thấy mình như một tù nhân hết hạn tù được thả ra. Bây giờ đã cải tạo thành công, từ nay về sau trời quang mây tạnh, còn lại là phải cố gắng làm người.
Cố Tuyết Hàm cũng chẳng quan tâm chuyện buổi lễ tốt nghiệp mãi, tình hình bị bao vây tứ phía giảm bớt rất nhiều. Bây giờ chỉ cần gấp rút hữu hảo và nghiêm túc nhanh nhẹn gây dựng tình đồng chí xã hội chủ nghĩa tốt đẹp với Cố Diễn. Đối phó xong Cố Diễn, chỉ cần Cố Diễn không vạch trần mình, không đi tố cáo, mình ở trong mắt Cố Tuyết Hàm là một thanh niên tốt tiến bộ ngay thẳng.
Tâm trạng Tề Khê tốt lên tức thì, nghỉ trưa hôm nay cô đang chuẩn bị nghiên cứu kỹ giải thích của chuyên gia trong "Từ điển luật dân sự", kết quả ba cô gọi điện đến.
Tề Khê chiến tranh lạnh với Tề Thụy Minh từ sau khi ông từ chối thanh toán sinh hoạt phí cho Tề Khê sang Mỹ học tập. Cô cũng kìm nén tình cảm, dọn ra khỏi nhà đồng thời tới làm công việc tại công ty Cạnh Hợp. Bây giờ ba gọi điện đến, trong lòng nói không vui là giả, dẫu sao cũng là cha con, không thể thù hận mãi, chắc hẳn cuối cùng ba mình cũng có thể nghĩ thông suốt, tôn trọng nghề nghiệp mình lựa chọn.
"Khê Khê, sau khi tới công ty luật có bận rộn lắm không? Tối nay rảnh không con?"
Thấy ba quan tâm mình, thái độ Tề Khê cũng mềm mỏng: "Tối nay con rảnh ạ, nói chung cũng tạm, vừa mới vào làm nên rất nhiều việc còn chưa bắt đầu làm, thật ra rất rảnh, phần lớn thời gian dùng để con tự học tập ạ."
Làm luật sư tập sự, vừa mới từ sinh viên chuyển sang làm luật sư, thật ra Tề Khê rất muốn chia sẻ với Tề Thụy Minh, nhưng mà xem ra Tề Thụy Minh rất bận: "Ba còn có hội nghị sắp mở bây giờ, tối nay cùng ăn cơm đi, chờ lát nữa ba gửi địa chỉ và thời gian cho con."
Tuy có chút mất mát nhưng Tề Khê vẫn có phần nào mong đợi, tuy ba mình chỉ mở một công ty luật nhỏ nhưng dẫu sao cũng là Cộng sự của công ty, người chắc chắn là bận rộn. Nhưng cho dù như vậy còn có thể dành ra thời gian buổi tối trò chuyện trực tiếp, có thể thấy ba vẫn coi trọng cô.
Rất nhanh, Tề Thụy Minh gửi địa chỉ và thời gian bữa tối tới, là một nhà hàng hai sao Michelin rất nổi tiếng. Chút khó chịu trong lòng Tề Khê tan hết thành mây khói, đẳng cấp này, có thể thấy ba mình vẫn để tâm. Bây giờ Tề Khê cũng làm luật sư rồi, cảm thấy mình và ba có thêm đề tài chung, buổi tối nhất định có thể trò chuyện rất cởi mở xua tan hiềm khích lúc trước.
**
Trước kia mỗi lần gia đình liên hoan, Tề Thụy Minh luôn có bộ dạng vội vã vì tới muộn, nhưng mà Tề Khê không ngờ là, chờ sau khi cô tan làm tới phòng ăn thì Tề Thụy Minh lại tới trước rồi.
Đáng tiếc Tề Khê còn chưa kịp cảm động thì phát hiện ra Tề Thụy Minh còn dẫn theo một người đàn ông trung niên tuổi tác tương đương ông và một người con trai tuổi tác xấp xỉ Tề Khê.
"Khê Khê, mau tới gặp bác Lý của con, còn có con của bác ấy, Lý Trần Tân. Tuổi các con gần bằng nhau, ba nghĩ vừa hay công việc của con cũng không bận rộn lắm, kết bạn thêm với bạn cùng tuổi rồi hẹn nhau đi ăn một bữa cơm."
Tề Thụy Minh cười rất thoải mái: "Bác Lý là khách hàng lớn của ba, chúng ta bình thường rất thân quen. Lần này người nhà hai bên làm quen một chút, lần sau thì con và Trần Tân hẹn riêng là được rồi. Dù sao thế hệ trước chúng ta khác với người trẻ tuổi các con, hứng thú với sở thích cũng không theo kịp bọn trẻ các con, chúng ta chỉ biết trò chuyện về công việc. Ha ha ha, chủ đề chung của các con mới nhiều. Trần Tân trở về từ Úc, tuấn tú lịch sự, con biết gì thì có thể thường xuyên chỉ bảo cậu ấy."
Tâm trạng của Tề Thụy Minh trông rất tốt, nhưng tâm trạng của Tề Khê thì hoàn toàn ngược lại.
Cho dù có ngốc đi chăng nữa thì cô cũng đã nhìn ra tối nay vốn không phải ba cô tìm cô tâm sự công việc và học tập. Tề Thụy Minh cũng chẳng có kiên nhẫn lắng nghe thấu hiểu sinh hoạt và công việc của Tề Khê.
Nói cho cùng, ba cô vẫn giữ tư tưởng phong kiến hủ bại: Con gái không cần theo đuổi sự nghiệp, sớm tìm một nhà khá giả kết hôn sinh con mới là chính đáng.
Bản thân vừa mới tốt nghiệp, ba cô cũng đã bắt đầu sắp xếp cho cô xem mắt rồi!
Quả nhiên, chưa trò chuyện được hai câu, Tề Thụy Minh và người gọi là bác Lý tìm cớ bận việc rời đi sớm, trong phòng riêng chỉ còn lại Tề Khê và Lý Trần Tân.
Thẳng thắn mà nói, Lý Trần Tân không coi là xấu, thậm chí cũng rất thân thiện, rất dễ nói chuyện, cũng không nhàm chán, nhưng mà...
"Em từng ra nước ngoài chưa? Chưa từng à? À, vậy có chút pity. Hàng năm anh đều sẽ travel abroad, tháng trước vừa đi Alaska, mấy ngày trước vừa mới từ LA về. Tiếc là không quen biết em sớm, không thì anh mang gift bên kia về cho em rồi, túi Chanel hoặc mấy thứ khác, em có yêu thích brand nào không?"
"Gần đây anh đang nghiên cứu xe, mấy ngày trước lái thử Ferrari của bạn, cảm thấy tiếng động cơ quá ồn nên tạm thời chưa mua."
...
Chủ đề người đàn ông này thích Tề Khê chẳng có chút hứng thú nào. Cô gượng cười giữ lịch sự, thỉnh thoảng ừ à đối phó một chút, kết quả đối phương thao thao bất tuyệt, hoàn toàn không cho Tề Khê cơ hội nói chuyện. Đồng thời xem ra rất hài lòng với Tề Khê, trong lời nói rất nhanh tự cho mình là bạn trai Tề Khê.
Không dễ dàng gì mới cắt ngang được, ham muốn sống của Tề Khê rất mạnh: "Ngại quá, tôi đi vệ sinh một chút."
Gần như là vừa rời khỏi phòng bao là Tề Khê trốn vào nhà vệ sinh gọi điện cho Triệu Y Nhiên xin giúp đỡ: "Năm phút sau cậu gọi điện cho mình nhé!"
Triệu Y Nhiên đồng ý, Tề Khê sửa sang lại bộ dạng rồi trở về phòng riêng. Năm phút sau, điện thoại reo lên đúng giờ.
Tề Khê tỏ vẻ tình cảm, diễn kịch độc thoại với điện thoại: "Hả? Anh sắp tới đón em à? Được, vậy em chờ anh nhé."
Cô cúp máy, có lỗi nhìn Lý Trần Tân: "Ngại quá, bạn trai tôi sắp tới đón tôi rồi, có chút việc, tôi đi trước nhé."
Người bình thường nói tới mức này, phía bên kia sẽ nhận ngay được tín hiệu từ chối lịch sự, cũng không tiếp tục cưỡng cầu, kết thúc buổi xem mắt vô bổ lần này một cách khá an toàn lịch sự.
Tiếc là Tề Khê không ngờ rằng Lý Trần Tân này không phải người bình thường. Tề Khê cúp máy, anh ta cũng không để Tề Khê rời đi. Người đàn ông này chặn cửa phòng, lắc chìa khóa siêu xe của mình, vẻ mặt vô cùng tự tin và hiểu rõ: "Vừa rồi em ra ngoài là tìm bạn gọi cho em giả vờ giả vịt à? Anh biết chênh lệch giữa hai gia đình chúng ta có hơi lớn, không chung một tầng lớp nhưng không cần thăm dò anh bằng cách này, cũng không cần bởi vì vậy mà không có cảm giác an toàn. Em yên tâm, anh rất tốt với bạn gái, sẽ không để ý em trèo cao hay không đâu. Cho nên không cần giả vờ có bạn trai để kích động anh. Trước giờ trong tình cảm anh là người nắm giữ quyền chủ động, anh ghét người khác lập ra quy tắc hoặc là tiến độ cho anh."
"..."
Đã từng thấy người cho rằng bản thân tốt đẹp, nhưng chưa từng gặp ai tự luyến đến mức độ như thế.
Tề Khê hết cách, chỉ có thể lén gửi lại tin nhắn cho Triệu Y Nhiên xin giúp đỡ: "Cậu có quen bạn nam nào không? Có thể tìm một người tới giả làm bạn trai đón mình không? Để cho người đàn ông này hoàn toàn hết hy vọng! Mình sắp không chịu nổi rồi!"
Đáng tiếc Triệu Y Nhiên lực bất tòng tâm: "Con trai mình quen cậu cũng biết, là em mình, năm nay mười ba tuổi, cho dù là tình yêu chị em thì với cậu chênh lệch từng ấy tuổi cũng làm người ta quá sợ hãi..."
Tề Khê chưa hết hy vọng, lại hỏi mấy bạn nam có quan hệ tạm được, tiếc là không phải đi công tác nước ngoài thì cũng có chuyện khác không đi được.
Cô lục danh sách bạn bè, ngay vào lúc sắp tuyệt vọng thì bỗng nhiên khôn ra, nhớ đến một người.
Không phải có Cố Diễn sao?!
Nếu như cô nhớ không nhầm, tối nay Cố Diễn có một hợp đồng cần phải tăng ca sửa lại, chỉ sợ lúc này còn ở công ty, cách nhà hàng này cũng không xa!
Tuy không ôm hy vọng quá lớn nhưng ôm tâm lý tìm đường sống từ trong ngõ chết, Tề Khê lại nói muốn đi vệ sinh, chạy ra khỏi phòng riêng, sau đó gọi điện cho Cố Diễn...
"Cố Diễn..."
Kết quả Tề Khê còn chưa nói xong, bên kia Cố Diễn lại từ chối trước: "Tối nay không ăn sầu riêng đâu." Tên này giống như sợ Tề Khê tốn kém, gần như bổ sung cực nhanh: "Tôi đã ăn rồi."
Người này yêu sầu riêng quá mức rồi! Sao chuyện gì cũng nghĩ tới sầu riêng vậy!
Bản thân cô mới không muốn nói chuyện sầu riêng với anh đó!
Tề Khê hắng giọng một cái: "Được được được, tối nay không ăn sầu riêng, ngày mai ăn sau. Tối nay tôi có chuyện muốn nhờ cậu giúp."
Tiếng Cố Diễn tỉnh táo lại: "Chuyện gì?"
Tuy rất xấu hổ nhưng Tề Khê vẫn nói ngắn gọn tình cảnh túng quẫn của mình, sau đó xin giúp đỡ: "Cậu có thể tới đóng giả bạn trai, cứu tôi không?"
Có lẽ lời thỉnh cầu này thực sự quá mức hiếm thấy, Cố Diễn ở đầu bên kia nghe vậy quả nhiên mất hứng: "Cho nên cậu đang xem mắt?"
"Nếu không tiện thì thôi..."
"Tiện."
Cũng may ngay vào lúc Tề Khê cảm thấy vô vọng cầu cứu thì Cố Diễn đồng ý với lời thỉnh cầu của cô, cậu chàng này làm việc rất nhanh nhẹn: "Gửi địa chỉ cho tôi."
Tuy nói công ty Cạnh Hợp không xa chỗ Tề Khê dùng cơm nhưng trên đường đi khá nhiều đèn xanh đèn đỏ, giờ này lại là giờ cao điểm tắc đường. Theo dự đoán thì nhanh nhất cũng phải mất khoảng hai mươi phút nữa Cố Diễn mới có thể đến, nhưng mà mười phút sau Tề Khê đã nhận được cuộc gọi của Cố Diễn.
"Đến rồi, ra đi."
Tề Khê gần như vô cùng biết ơn, cô quay đầu nhìn Lý Trần Tân còn đang khoác lác về mình: "Ngại quá, bạn trai tôi tới đón tôi rồi, chúng tôi có hẹn xem phim cùng nhau, không trò chuyện với anh được nữa, lần này rất vui được quen biết anh."
Trực tiếp nhấn mạnh mình có bạn trai với đối phương lần nữa rõ ràng không thích hợp, dẫu sao Lý Trần Tân đã tỏ vẻ không tin lý do của Tề Khê. Nếu Tề Khê nói gì nữa thì không chừng đối phương không chỉ cảm thấy nói khoác, còn cảm thấy Tề Khê ra vẻ quá đáng. Bây giờ như vậy thuận theo tự nhiên nhắc nhở mình không độc thân, thật sự có bạn trai tới đón, cũng không làm đối phương bẽ mặt quá mức, chú ý cảm xúc đối phương, cũng thực sự có thể làm đối phương tin tưởng, lại cực kỳ thỏa đáng.
Nghe nói Tề Khê có bạn trai tới đón, Lý Trần Tân quả nhiên ngẩn người, anh ta có chút bất ngờ nhưng rốt cuộc cũng là người thông minh, rất nhanh đã hiểu rõ: "Ba em chưa biết?"
"Vâng." Tề Khê cười rồi nói bừa: "Còn chưa nói cho ba tôi biết, bọn tôi vừa mới yêu nhau thôi."
"Nếu chỉ vừa mới thì tình cảm cũng không sâu, không thì em chia tay, theo tôi đi."
Chưa chờ Tề Khê từ chối lịch sự thì đã có một giọng nam lạnh lùng trả lời thay cô.
"Sẽ không chia tay."
Tề Khê quay đầu, thấy mặt Cố Diễn.
Tiếng của anh còn có chút thở dốc giống như vừa mới chạy bộ, nhưng không ngờ là rất gợi cảm.
Cậu chàng thân cao chân dài, giờ phút này còn mặc đồ vest vì hôm nay theo Cố Tuyết Hàm ra tòa, lộ ra vẻ mạnh mẽ lại vô cùng tinh anh. Chỉ tiếc người tinh anh này sắc mặt hơi sa sầm, bộ dạng lạnh lùng kiêu ngạo.
Wow! Cố Diễn cũng ra sức quá! Có năng lực nhập vai trong một giây luôn này! Tề Khê suýt nữa vỗ tay khen Cố Diễn.
Cố Diễn cũng đã nói đạo nghĩa vậy rồi, Tề Khê tất nhiên cũng biết lắng nghe, cô giống như có chút xấu hổ nở nụ cười rồi đi tới bên cạnh Cố Diễn, khoác tay anh, sau đó xin lỗi nhìn Lý Trần Tân: "Ngại quá có lẽ gây thêm phiền toái cho anh rồi, bữa cơm này tôi mời vậy."
Lý Trần Tân nhìn Cố Diễn bằng ánh mắt thù địch, sau đó nhìn Tề Khê: "Không cần, tôi trả tiền cho, nhà hàng này đối với người ở tầng lớp bình thường mà nói thì rất đắt, nhưng với tôi mà nói thì không là gì."
Cố Diễn vô cảm cắt ngang Lý Trần Tân khoe khoang: "Tôi thanh toán hóa đơn rồi."
Lý Trần Tân hiển nhiên vô cùng không vui, anh ta lại ngăn cản Tề Khê, tỏ vẻ ngoài cười nhưng trong không cười: "Giờ này rất khó bắt xe, tôi lái xe đưa các người đi."
Cố Diễn chẳng hề lùi bước, lạnh lùng nói: "Không cần, tôi cũng có xe."
Cố Diễn nói xong, nhìn Tề Khê một chút: "Đi, không nên ở chỗ này lãng phí thời gian.
Tuy chỉ nói chuyện nửa giờ ngắn ngủi, nhưng Tề Khê bước ra khỏi văn phòng Cố Tuyết Hàm lại cảm thấy mình như một tù nhân hết hạn tù được thả ra. Bây giờ đã cải tạo thành công, từ nay về sau trời quang mây tạnh, còn lại là phải cố gắng làm người.
Cố Tuyết Hàm cũng chẳng quan tâm chuyện buổi lễ tốt nghiệp mãi, tình hình bị bao vây tứ phía giảm bớt rất nhiều. Bây giờ chỉ cần gấp rút hữu hảo và nghiêm túc nhanh nhẹn gây dựng tình đồng chí xã hội chủ nghĩa tốt đẹp với Cố Diễn. Đối phó xong Cố Diễn, chỉ cần Cố Diễn không vạch trần mình, không đi tố cáo, mình ở trong mắt Cố Tuyết Hàm là một thanh niên tốt tiến bộ ngay thẳng.
Tâm trạng Tề Khê tốt lên tức thì, nghỉ trưa hôm nay cô đang chuẩn bị nghiên cứu kỹ giải thích của chuyên gia trong "Từ điển luật dân sự", kết quả ba cô gọi điện đến.
Tề Khê chiến tranh lạnh với Tề Thụy Minh từ sau khi ông từ chối thanh toán sinh hoạt phí cho Tề Khê sang Mỹ học tập. Cô cũng kìm nén tình cảm, dọn ra khỏi nhà đồng thời tới làm công việc tại công ty Cạnh Hợp. Bây giờ ba gọi điện đến, trong lòng nói không vui là giả, dẫu sao cũng là cha con, không thể thù hận mãi, chắc hẳn cuối cùng ba mình cũng có thể nghĩ thông suốt, tôn trọng nghề nghiệp mình lựa chọn.
"Khê Khê, sau khi tới công ty luật có bận rộn lắm không? Tối nay rảnh không con?"
Thấy ba quan tâm mình, thái độ Tề Khê cũng mềm mỏng: "Tối nay con rảnh ạ, nói chung cũng tạm, vừa mới vào làm nên rất nhiều việc còn chưa bắt đầu làm, thật ra rất rảnh, phần lớn thời gian dùng để con tự học tập ạ."
Làm luật sư tập sự, vừa mới từ sinh viên chuyển sang làm luật sư, thật ra Tề Khê rất muốn chia sẻ với Tề Thụy Minh, nhưng mà xem ra Tề Thụy Minh rất bận: "Ba còn có hội nghị sắp mở bây giờ, tối nay cùng ăn cơm đi, chờ lát nữa ba gửi địa chỉ và thời gian cho con."
Tuy có chút mất mát nhưng Tề Khê vẫn có phần nào mong đợi, tuy ba mình chỉ mở một công ty luật nhỏ nhưng dẫu sao cũng là Cộng sự của công ty, người chắc chắn là bận rộn. Nhưng cho dù như vậy còn có thể dành ra thời gian buổi tối trò chuyện trực tiếp, có thể thấy ba vẫn coi trọng cô.
Rất nhanh, Tề Thụy Minh gửi địa chỉ và thời gian bữa tối tới, là một nhà hàng hai sao Michelin rất nổi tiếng. Chút khó chịu trong lòng Tề Khê tan hết thành mây khói, đẳng cấp này, có thể thấy ba mình vẫn để tâm. Bây giờ Tề Khê cũng làm luật sư rồi, cảm thấy mình và ba có thêm đề tài chung, buổi tối nhất định có thể trò chuyện rất cởi mở xua tan hiềm khích lúc trước.
**
Trước kia mỗi lần gia đình liên hoan, Tề Thụy Minh luôn có bộ dạng vội vã vì tới muộn, nhưng mà Tề Khê không ngờ là, chờ sau khi cô tan làm tới phòng ăn thì Tề Thụy Minh lại tới trước rồi.
Đáng tiếc Tề Khê còn chưa kịp cảm động thì phát hiện ra Tề Thụy Minh còn dẫn theo một người đàn ông trung niên tuổi tác tương đương ông và một người con trai tuổi tác xấp xỉ Tề Khê.
"Khê Khê, mau tới gặp bác Lý của con, còn có con của bác ấy, Lý Trần Tân. Tuổi các con gần bằng nhau, ba nghĩ vừa hay công việc của con cũng không bận rộn lắm, kết bạn thêm với bạn cùng tuổi rồi hẹn nhau đi ăn một bữa cơm."
Tề Thụy Minh cười rất thoải mái: "Bác Lý là khách hàng lớn của ba, chúng ta bình thường rất thân quen. Lần này người nhà hai bên làm quen một chút, lần sau thì con và Trần Tân hẹn riêng là được rồi. Dù sao thế hệ trước chúng ta khác với người trẻ tuổi các con, hứng thú với sở thích cũng không theo kịp bọn trẻ các con, chúng ta chỉ biết trò chuyện về công việc. Ha ha ha, chủ đề chung của các con mới nhiều. Trần Tân trở về từ Úc, tuấn tú lịch sự, con biết gì thì có thể thường xuyên chỉ bảo cậu ấy."
Tâm trạng của Tề Thụy Minh trông rất tốt, nhưng tâm trạng của Tề Khê thì hoàn toàn ngược lại.
Cho dù có ngốc đi chăng nữa thì cô cũng đã nhìn ra tối nay vốn không phải ba cô tìm cô tâm sự công việc và học tập. Tề Thụy Minh cũng chẳng có kiên nhẫn lắng nghe thấu hiểu sinh hoạt và công việc của Tề Khê.
Nói cho cùng, ba cô vẫn giữ tư tưởng phong kiến hủ bại: Con gái không cần theo đuổi sự nghiệp, sớm tìm một nhà khá giả kết hôn sinh con mới là chính đáng.
Bản thân vừa mới tốt nghiệp, ba cô cũng đã bắt đầu sắp xếp cho cô xem mắt rồi!
Quả nhiên, chưa trò chuyện được hai câu, Tề Thụy Minh và người gọi là bác Lý tìm cớ bận việc rời đi sớm, trong phòng riêng chỉ còn lại Tề Khê và Lý Trần Tân.
Thẳng thắn mà nói, Lý Trần Tân không coi là xấu, thậm chí cũng rất thân thiện, rất dễ nói chuyện, cũng không nhàm chán, nhưng mà...
"Em từng ra nước ngoài chưa? Chưa từng à? À, vậy có chút pity. Hàng năm anh đều sẽ travel abroad, tháng trước vừa đi Alaska, mấy ngày trước vừa mới từ LA về. Tiếc là không quen biết em sớm, không thì anh mang gift bên kia về cho em rồi, túi Chanel hoặc mấy thứ khác, em có yêu thích brand nào không?"
"Gần đây anh đang nghiên cứu xe, mấy ngày trước lái thử Ferrari của bạn, cảm thấy tiếng động cơ quá ồn nên tạm thời chưa mua."
...
Chủ đề người đàn ông này thích Tề Khê chẳng có chút hứng thú nào. Cô gượng cười giữ lịch sự, thỉnh thoảng ừ à đối phó một chút, kết quả đối phương thao thao bất tuyệt, hoàn toàn không cho Tề Khê cơ hội nói chuyện. Đồng thời xem ra rất hài lòng với Tề Khê, trong lời nói rất nhanh tự cho mình là bạn trai Tề Khê.
Không dễ dàng gì mới cắt ngang được, ham muốn sống của Tề Khê rất mạnh: "Ngại quá, tôi đi vệ sinh một chút."
Gần như là vừa rời khỏi phòng bao là Tề Khê trốn vào nhà vệ sinh gọi điện cho Triệu Y Nhiên xin giúp đỡ: "Năm phút sau cậu gọi điện cho mình nhé!"
Triệu Y Nhiên đồng ý, Tề Khê sửa sang lại bộ dạng rồi trở về phòng riêng. Năm phút sau, điện thoại reo lên đúng giờ.
Tề Khê tỏ vẻ tình cảm, diễn kịch độc thoại với điện thoại: "Hả? Anh sắp tới đón em à? Được, vậy em chờ anh nhé."
Cô cúp máy, có lỗi nhìn Lý Trần Tân: "Ngại quá, bạn trai tôi sắp tới đón tôi rồi, có chút việc, tôi đi trước nhé."
Người bình thường nói tới mức này, phía bên kia sẽ nhận ngay được tín hiệu từ chối lịch sự, cũng không tiếp tục cưỡng cầu, kết thúc buổi xem mắt vô bổ lần này một cách khá an toàn lịch sự.
Tiếc là Tề Khê không ngờ rằng Lý Trần Tân này không phải người bình thường. Tề Khê cúp máy, anh ta cũng không để Tề Khê rời đi. Người đàn ông này chặn cửa phòng, lắc chìa khóa siêu xe của mình, vẻ mặt vô cùng tự tin và hiểu rõ: "Vừa rồi em ra ngoài là tìm bạn gọi cho em giả vờ giả vịt à? Anh biết chênh lệch giữa hai gia đình chúng ta có hơi lớn, không chung một tầng lớp nhưng không cần thăm dò anh bằng cách này, cũng không cần bởi vì vậy mà không có cảm giác an toàn. Em yên tâm, anh rất tốt với bạn gái, sẽ không để ý em trèo cao hay không đâu. Cho nên không cần giả vờ có bạn trai để kích động anh. Trước giờ trong tình cảm anh là người nắm giữ quyền chủ động, anh ghét người khác lập ra quy tắc hoặc là tiến độ cho anh."
"..."
Đã từng thấy người cho rằng bản thân tốt đẹp, nhưng chưa từng gặp ai tự luyến đến mức độ như thế.
Tề Khê hết cách, chỉ có thể lén gửi lại tin nhắn cho Triệu Y Nhiên xin giúp đỡ: "Cậu có quen bạn nam nào không? Có thể tìm một người tới giả làm bạn trai đón mình không? Để cho người đàn ông này hoàn toàn hết hy vọng! Mình sắp không chịu nổi rồi!"
Đáng tiếc Triệu Y Nhiên lực bất tòng tâm: "Con trai mình quen cậu cũng biết, là em mình, năm nay mười ba tuổi, cho dù là tình yêu chị em thì với cậu chênh lệch từng ấy tuổi cũng làm người ta quá sợ hãi..."
Tề Khê chưa hết hy vọng, lại hỏi mấy bạn nam có quan hệ tạm được, tiếc là không phải đi công tác nước ngoài thì cũng có chuyện khác không đi được.
Cô lục danh sách bạn bè, ngay vào lúc sắp tuyệt vọng thì bỗng nhiên khôn ra, nhớ đến một người.
Không phải có Cố Diễn sao?!
Nếu như cô nhớ không nhầm, tối nay Cố Diễn có một hợp đồng cần phải tăng ca sửa lại, chỉ sợ lúc này còn ở công ty, cách nhà hàng này cũng không xa!
Tuy không ôm hy vọng quá lớn nhưng ôm tâm lý tìm đường sống từ trong ngõ chết, Tề Khê lại nói muốn đi vệ sinh, chạy ra khỏi phòng riêng, sau đó gọi điện cho Cố Diễn...
"Cố Diễn..."
Kết quả Tề Khê còn chưa nói xong, bên kia Cố Diễn lại từ chối trước: "Tối nay không ăn sầu riêng đâu." Tên này giống như sợ Tề Khê tốn kém, gần như bổ sung cực nhanh: "Tôi đã ăn rồi."
Người này yêu sầu riêng quá mức rồi! Sao chuyện gì cũng nghĩ tới sầu riêng vậy!
Bản thân cô mới không muốn nói chuyện sầu riêng với anh đó!
Tề Khê hắng giọng một cái: "Được được được, tối nay không ăn sầu riêng, ngày mai ăn sau. Tối nay tôi có chuyện muốn nhờ cậu giúp."
Tiếng Cố Diễn tỉnh táo lại: "Chuyện gì?"
Tuy rất xấu hổ nhưng Tề Khê vẫn nói ngắn gọn tình cảnh túng quẫn của mình, sau đó xin giúp đỡ: "Cậu có thể tới đóng giả bạn trai, cứu tôi không?"
Có lẽ lời thỉnh cầu này thực sự quá mức hiếm thấy, Cố Diễn ở đầu bên kia nghe vậy quả nhiên mất hứng: "Cho nên cậu đang xem mắt?"
"Nếu không tiện thì thôi..."
"Tiện."
Cũng may ngay vào lúc Tề Khê cảm thấy vô vọng cầu cứu thì Cố Diễn đồng ý với lời thỉnh cầu của cô, cậu chàng này làm việc rất nhanh nhẹn: "Gửi địa chỉ cho tôi."
Tuy nói công ty Cạnh Hợp không xa chỗ Tề Khê dùng cơm nhưng trên đường đi khá nhiều đèn xanh đèn đỏ, giờ này lại là giờ cao điểm tắc đường. Theo dự đoán thì nhanh nhất cũng phải mất khoảng hai mươi phút nữa Cố Diễn mới có thể đến, nhưng mà mười phút sau Tề Khê đã nhận được cuộc gọi của Cố Diễn.
"Đến rồi, ra đi."
Tề Khê gần như vô cùng biết ơn, cô quay đầu nhìn Lý Trần Tân còn đang khoác lác về mình: "Ngại quá, bạn trai tôi tới đón tôi rồi, chúng tôi có hẹn xem phim cùng nhau, không trò chuyện với anh được nữa, lần này rất vui được quen biết anh."
Trực tiếp nhấn mạnh mình có bạn trai với đối phương lần nữa rõ ràng không thích hợp, dẫu sao Lý Trần Tân đã tỏ vẻ không tin lý do của Tề Khê. Nếu Tề Khê nói gì nữa thì không chừng đối phương không chỉ cảm thấy nói khoác, còn cảm thấy Tề Khê ra vẻ quá đáng. Bây giờ như vậy thuận theo tự nhiên nhắc nhở mình không độc thân, thật sự có bạn trai tới đón, cũng không làm đối phương bẽ mặt quá mức, chú ý cảm xúc đối phương, cũng thực sự có thể làm đối phương tin tưởng, lại cực kỳ thỏa đáng.
Nghe nói Tề Khê có bạn trai tới đón, Lý Trần Tân quả nhiên ngẩn người, anh ta có chút bất ngờ nhưng rốt cuộc cũng là người thông minh, rất nhanh đã hiểu rõ: "Ba em chưa biết?"
"Vâng." Tề Khê cười rồi nói bừa: "Còn chưa nói cho ba tôi biết, bọn tôi vừa mới yêu nhau thôi."
"Nếu chỉ vừa mới thì tình cảm cũng không sâu, không thì em chia tay, theo tôi đi."
Chưa chờ Tề Khê từ chối lịch sự thì đã có một giọng nam lạnh lùng trả lời thay cô.
"Sẽ không chia tay."
Tề Khê quay đầu, thấy mặt Cố Diễn.
Tiếng của anh còn có chút thở dốc giống như vừa mới chạy bộ, nhưng không ngờ là rất gợi cảm.
Cậu chàng thân cao chân dài, giờ phút này còn mặc đồ vest vì hôm nay theo Cố Tuyết Hàm ra tòa, lộ ra vẻ mạnh mẽ lại vô cùng tinh anh. Chỉ tiếc người tinh anh này sắc mặt hơi sa sầm, bộ dạng lạnh lùng kiêu ngạo.
Wow! Cố Diễn cũng ra sức quá! Có năng lực nhập vai trong một giây luôn này! Tề Khê suýt nữa vỗ tay khen Cố Diễn.
Cố Diễn cũng đã nói đạo nghĩa vậy rồi, Tề Khê tất nhiên cũng biết lắng nghe, cô giống như có chút xấu hổ nở nụ cười rồi đi tới bên cạnh Cố Diễn, khoác tay anh, sau đó xin lỗi nhìn Lý Trần Tân: "Ngại quá có lẽ gây thêm phiền toái cho anh rồi, bữa cơm này tôi mời vậy."
Lý Trần Tân nhìn Cố Diễn bằng ánh mắt thù địch, sau đó nhìn Tề Khê: "Không cần, tôi trả tiền cho, nhà hàng này đối với người ở tầng lớp bình thường mà nói thì rất đắt, nhưng với tôi mà nói thì không là gì."
Cố Diễn vô cảm cắt ngang Lý Trần Tân khoe khoang: "Tôi thanh toán hóa đơn rồi."
Lý Trần Tân hiển nhiên vô cùng không vui, anh ta lại ngăn cản Tề Khê, tỏ vẻ ngoài cười nhưng trong không cười: "Giờ này rất khó bắt xe, tôi lái xe đưa các người đi."
Cố Diễn chẳng hề lùi bước, lạnh lùng nói: "Không cần, tôi cũng có xe."
Cố Diễn nói xong, nhìn Tề Khê một chút: "Đi, không nên ở chỗ này lãng phí thời gian.
Bình luận truyện